Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 18 : Thủ Đoạn Hay Thật Lòng

Tiểu thuyết gốc · 2284 chữ

Trận tỉ thí giữa Đặng Khôi và Lưu Tuấn Kiệt kết thúc quá chóng vánh khiến người bên dưới lôi đài tiếp tục có đề tài bàn luận xôn xao:

-Ta không nhìn lầm chứ, Lưu Tuấn Kiệt vậy mà lại thua Đặng Khôi?

-Ngươi không nhìn lầm đâu, không, phải nói là ngươi không nghe lầm, còn ngươi có nhìn thấy hay không là một vấn đề khác a.

-Đúng vậy, trận tỉ thí vừa rồi quá quỷ dị, ta thậm chí còn không biết Đặng Khôi xuất chiêu lúc nào chứ đừng nói tới thấy hắn thắng như thế nào, Lưu Tuấn Kiệt thua không oan.

-Ừ, tuy nói một chiêu của Đặng Khôi khá giống đánh lén nhưng theo ta đó là Đặng Khôi thủ hạ lưu tình chứ một khi đối đầu trực diện Lưu Tuấn Kiệt không đơn giản chỉ bị chảy máu ở đầu ngón tay thôi đâu.

-Quả nhiên không thể xem mặt mà bắt hình dong được a, người ta bị phế mất một cánh tay còn dễ dàng đánh bại Lưu Tuấn Kiệt, vậy nếu Đặng Khôi lành lặn sẽ khủng bố như thế nào?

-Cần gì nếu, ta nghĩ với thực lực Đặng khôi vừa bày ra thì ở đây đã không có ai đánh lại Đặng Khôi rồi. Đáng tiếc Đặng Khôi quá xấu xí, ta dám chắc chỉ cần tam tiểu thư tỏ ý không vui Minh phủ sẽ phái cao thủ ra trấn áp Đặng Khôi ngay.

Một người khác giật mình ngăn cản người vừa lên tiếng:

-Suỵt, mấy chuyện như thế tự ngươi biết là được rồi, ngươi không sợ Minh phủ nhưng ta sợ bị liên lụy a.

Người kia ra vẻ cao thâm mạt trắc nói:

-Ha hả, chuyện đó ngươi không cần lo, ngươi thử nghĩ xem người tài sắc vẹn toàn như Minh Nguyệt tiểu thư cần phải lập lôi đài tuyển phu quân sao?

Nghe vậy mấy người bên cạnh giống như được khai thông suy nghĩ gật gù:

-Hmmm, thì ra là vậy, ta hiểu rồi.

Trên lầu các, thiếu niên và Hàn Thiên cũng trao đổi về trận đấu vừa rồi, thiếu niên lên tiếng hỏi trước :

-Ngươi thấy một kiếm của Đặng Khôi thế nào.

Trước đó đã được thiếu niên mở đường cho hươu chạy nên Hàn Thiên không thèm giấu diếm nữa, hắn nói hết những gì mình biết:

-Một kiếm của Đặng Khôi quá nhanh ta không nhìn thấy rõ ràng, bất quá nếu ta đoán không lầm Đặng Khôi chỉ biết một chiêu khoái kiếm, kiểu người như vậy rất mạnh nhưng đồng thời lại có điểm yếu chí mạng là không linh hoạt, khả năng Đặng Khôi giành được vị trí quán quân không cao.

Thiếu niên tán thưởng:

-Ánh mắt của ngươi đủ tinh tường a, ta cũng đoán ngoài khoái kiếm ra những chiêu thức khác của Đặng Khôi không tốt lắm, cho nên ta đánh giá Đặng Khôi chỉ xếp thứ ba sau hai người Liệt Kiểm và Yến Mộng Ca.

Lần này tới lượt Hàn Thiên gật đầu đồng ý với thiếu niên, người khác không hiểu chuyện cho rằng Đặng Khôi mạnh nhất nhưng hai người họ biết rõ Liệt Kiểm và Yến Mộng Ca mạnh hơn Đặng Khôi, chẳng qua Liệt Kiểm và Yến Mộng Ca chỉ mạnh chứ không đặc biệt nên không nhận được đánh giá ‘‘có ý tứ’’.

Đương nhiên nói vậy không có nghĩa Đặng Khôi chắc chắn sẽ thua, dù sao bên cạnh yếu tố thực lực còn có những yếu tố khác làm nên chiến thắng, ví dụ như khả năng nắm bắt thời cơ, tâm lí thi đấu, đôi khi còn phải tính tới cả yếu tố may mắn.

Tạm gác lại chuyện của Đặng Khôi, trong những trận đấu tiếp theo hai người Hàn Thiên và thiếu niên tiếp tục cuộc vui phân tích kĩ càng điểm mạnh điểm yếu ở các thí sinh, lúc mệt mỏi hai người lấy ra Bách Hoa Tiên pha với bột xương cá nhâm nhi một ngụm là được.

Cứ như thế nửa ngày rất nhanh đã trôi qua, trong số hai trăm người tham gia tỉ võ rốt cuộc Minh phủ đã chọn ra được tám người tiến vào vòng thứ hai, danh sách tám người lần lượt là Yến Mộng Ca, Liệt Kiểm, Đặng Khôi, Trầm Lương Sinh, Lục Đình, Liễu Đại Kiên, Thương Tuyệt và Tiêu Kiếm.

Trong đó ba người Đặng Khôi, Yến Mộng Ca và Liệt Kiểm là ba người có thực lực mạnh vượt trội so với số còn lại.

Đến lúc này, Minh Tuyên tướng quân – người chủ trì cuộc tỉ võ đồng thời là phụ thân của tam tiểu thư Minh Nguyệt thế chỗ cho người trọng tài trực tiếp đứng ra tuyên bố:

-Mục đích ta lập ra cuộc tỉ võ này là tuyển ra lang quân như ý cho con gái ta không sai, bất quá thứ quan trọng nhất trong việc se duyên vợ chồng là tình cảm chứ không phải võ công, cho nên hình thức thi đấu ở vòng thứ hai này không phải đấu võ nữa.

-Thay vào đó các ngươi hãy dùng phương thức mà các ngươi cho là tốt nhất để gây ấn tượng với Minh Nguyệt, sau đó nàng sẽ tự mình đưa ra lựa chọn ai là người thích hợp trở thành lang quân của nàng.

-Hiện tại ta tuyên bố, vòng thứ hai bắt đầu.

Nghe Minh Tuyên tuyên bố nhiều người ngay lập tức hướng ánh mắt thương hại về phía Đặng Khôi, cái này là Minh Tuyên thẳng thừng loại Đặng Khôi ra khỏi danh sách được lựa chọn a, bọn họ không tin Minh Nguyệt tiểu thư sẽ lựa chọn Đặng Khôi.

Dù sao chẳng có ai muốn lấy một người xấu xí cả, nhất là Minh Nguyệt tiểu thư còn là một nữ nhân vô cùng xuất chúng, tài sắc vẹn toàn, trong khi đó Đặng Khôi quá xấu xí, lại bị tàn phế một cánh tay, giữa hai người có sự chênh lệch quá lớn.

Trừ phi… Minh Nguyệt tiểu thư sớm có tình cảm với Đặng Khôi, bất quá nếu đúng như vậy Minh Nguyệt tiểu thư chắc chắn không lấy cái tên của mình ra để lôi kéo người tới tham gia lôi đài, tuy bọn họ chưa gần gũi với Minh Nguyệt vẫn biết Minh Nguyệt là người như thế nào.

Duy nhất chỉ có Đặng Khôi không quan tâm tới ánh mắt thương hại của người khác, Minh Tuyên vừa tuyên bố xong Đặng Khôi tranh thủ là người đầu tiên bước lên đài.

Vẫn phong cách không thích nói nhiều như cũ, sau khi bước lên đài Đặng Khôi chỉ nói một câu:

-Ta đến đây là vì Minh Nguyệt, người nào muốn cạnh tranh cứ việc lên đài, nhưng ta nói trước, đao kiếm không có mắt.

Không màu mè, không hoa mỹ, ý tứ rất đơn giản, Đặng Khôi muốn dùng vũ lực chấn nhiếp để người khác biết khó mà lui.

Một chiêu này… rất hay, rất độc.

Bất quá không có ai đồng tình với Đặng Khôi, ngược lại là rất nhiều âm thanh đả kích vang lên:

-Vậy mà ta còn tưởng Đặng Khôi biết thân biết phận tới đây là để đầu quân kiếm công trạng chứ không phải kiếm vợ, không ngờ hắn thực sự muốn đóng vai cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga a.

-Ta thấy thủ đoạn của Đặng Khôi quá ghê tởm, hắn lên đài đầu tiên là chặn đầu không cho người khác gây ấn tượng với Minh Nguyệt tiểu thư, nếu trốn chiến đương nhiên sẽ không chiếm được trái tim của người đẹp, cái này… là không ăn được liền phá cho hôi a.

-Bất quá Minh tướng quân không phản đối đã nói lên Minh tướng quân đang âm thầm cho phép Đặng Khôi sử dụng chiêu này, từ đó ai dám lên đài Đặng Khôi chỉ cần giết hoặc đánh tàn phế người đó thì cả đám đều trở thành cóc ghẻ rồi.

-Hắc hắc, lần này có trò vui xem rồi, không biết bảy người còn lại sẽ làm thế nào đây.

Thật, không chỉ người dưới đài mà ngay cả bảy thí sinh còn lại đều khó chịu với cách làm của Đặng Khôi, bọn họ đều có ý nghĩ tương tự rằng Đặng Khôi quá ghê tởm.

Thế nhưng năm người Trầm Lương Sinh, Lục Đình, Liễu Đại Kiên, Thương Tuyệt và Tiêu Kiếm có tức giận hay khó chịu gì cũng không dám lên đài, bọn họ không chịu nổi một kiếm của Đặng Khôi a, chẳng may chọc giận Đặng Khôi bị người ta nhất kiễm lưỡng đoạn liền thảm.

Lại nói mục đích chính của họ khi tới đây không phải tranh đoạt Minh Nguyệt mà là thể hiện ra tài năng cho Minh Tuyên xem, bọn họ biết chắc Minh Tuyên làm rầm rộ là có ý đồ khác chứ không đơn giản chỉ để tuyển lang quân cho con gái.

Cho nên tốt nhất không lên đài, hoặc đợi hai người Yến Mộng Ca, Liệt Kiểm tiêu hao Đặng Khôi rồi tính tiếp.

Không ngoài dự đoán, ngay sau đó hai người Yến Mộng Ca và Liệt Kiểm cùng nhau lên đài, cộng thêm Đặng Khôi tạo thành đội hình ba người chiếm cứ ba góc của lôi đài, đồng thời cả ba người đều là kiếm khách, cả ba chưa giao đấu nhưng khí thế lộ ra đã rất kinh người.

Khí thế kia… vô cùng sắc bén tạo cho người khác cảm giác rằng ba người trên đài đang dùng kiếm giao đấu với nhau vô số chiêu thức chứ không phải đang đứng yên.

Cao thủ so chiêu, chính là so từ khí thế, nhìn như đứng yên, nhưng thực tế lại hung hiểm vô cùng.

Một lát sau Yến Mộng Ca thu về khí thế nhàn nhạt nói :

-Không cần thăm dò nữa, ba người chúng ta, một kiếm phân thắng bại, như thế nào ?

-Tốt.

Liệt Kiểm không do dự đáp ứng, dù sao cách thức chiến đấu một kiếm phân thắng bại rất sảng khoái, ở đây còn là ba người cùng đấu chứ không phải hai người, rất có ý tứ.

Người luyện kiếm, cần nhất những cơ hội như vậy.

Thế nhưng Đặng Khôi lại không đồng ý :

-Không, trừ phi ta chết, nếu không ta sẽ tiếp tục vung kiếm.

Yến Mộng Ca nhíu mày :

-Chúng ta đều là người luyện kiếm, ta không tin ngươi không nhìn ra chênh lệch giữa ba người chúng ta, ngươi thật sự muốn đấu tới chết ?

Đặng Khôi kiên định gật đầu :

-Phải.

Nghe vậy Yến Mộng Ca nói tiếp :

-Được.

Nói xong ba người tiếp tục đứng yên, khác với trước đó lúc này trên lôi đài không có chút khí thế nào vờn quanh nhưng như thế càng khiến người khác rùng mình hơn, những người không liên quan không tự chủ được lùi ra xa lôi đài thêm một khoảng cho chắc ăn.

Bọn họ biết không có khí thế là do khí thế đã được thu liễm hoàn toàn vào trong kiếm chiêu chứ không phải ba người trên lôi đài đang đùa giỡn, một chiêu tiếp theo của ba người nhất định sẽ là một chiêu toàn lực.

-Xoẹt…

Ba giây sau, ba người trên lôi đài cùng lúc ra chiêu.

Lượt chiêu thức này, cả ba người đều cùng chung một phong cách ra tay, đó là không hề hoa mỹ, không hề cầu kì, chỉ đơn giản rút kiếm ra chém xuống một nhát rồi thu kiếm về.

Nếu có chỗ nào khác thì chỉ có tốc độ thu kiếm rút kiếm của Đặng Khôi rất nhanh còn hai người kia nhìn qua rất bình tĩnh, nhưng kì lạ là dù nhanh như Đặng Khôi hay bình tĩnh như hai người Yến Mộng Ca đều khó có người nào nhìn rõ ràng được quỹ đạo đường kiếm của cả ba người.

Sau đó giống như lời Đặng Khôi nói, không phải một chiêu phân thắng bại, ba người tiếp tục rút kiếm, chém, thu kiếm, rồi lại rút kiếm, chém, thu kiếm.

Không biết đã qua bao nhiêu lượt giao đấu, chỉ biết sau mười giây ba người mới tạm dừng.

-Tí tách…

Lúc này trên cánh tay trái của Đặng Khôi nhiều hơn một hàng máu tươi đang chảy xuống, còn bên phía hai người Yến Mộng Ca và Liệt Kiểm chỉ bị chém đứt ống tay áo ở tay cầm kiếm lộ ra hai cánh tay trần chứ hai người không có bị thương.

Kết quả rõ ràng, Đặng Khôi đã rơi vào thế hạ phong, chỉ không biết Đặng Khôi có dám chiến tiếp nữa hay không.

-Ầm, ầm, ầm.

Cũng ngay lúc này, lôi đài vốn vô cùng vững chắc đột nhiên tách ra thành từng mảnh nhỏ với những góc cạnh sắc lẹm trượt lên nhau, ngoại trừ phạm vi hai trượng xung quanh chỗ ba người đang đứng không có tổn hại gì thì toàn bộ lôi đài đã sụp đổ hoàn toàn.

Đồng thời khi lôi đài sụp đổ lại không có chút bụi bặm nào nổi lên, đồng nghĩa những vết cắt do ba người gây ra quá sắc bén, sắc bén đến mức mặt cắt bóng loáng như gương không có một điểm tì vết nào để có thể tạo ra bụi.

Bạn đang đọc Xuyên Không... Lệch Giới Tính sáng tác bởi TiểuBảoTrùngSinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBảoTrùngSinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.