Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

Tiểu thuyết gốc · 1781 chữ

Để vào được thế giới trong tiểu thuyết không khó như Ngưu Mặc nghĩ, và mọi thứ hoàn toàn giống với thế giới thực kia, chỉ là bọn họ đã được định sẵn định mệnh của mình bởi một người gọi là tác giả.

Ngày mai là ngày nhập học của trường trung học Cao Ly, thành phố A. Dĩ nhiên là nam chính nữ chính học ở đây. Đây là một trường quốc tế khá nổi tiếng, học phí chỉ dành cho giới thượng lưu. Hoặc là bạn phải học cực giỏi để có học bổng đặt chân vào trường. Mấy kiểu trường như này trong tiểu thuyết nhiều lắm.

Ngưu Mặc không thích khoe khoang là mình học cực giỏi, vì cô cũng chưa chắc hiểu bọn họ học cái gì, một học sinh giàu có tầm trung, gia thế bình thường, thông tin ngắn gọn không quá nhiều chi tiết là được. Đó là những gì thể hiện trong học bạ và sơ yếu lí lịch của Ngưu Mặc, đưa nó cho thầy hiệu trưởng, dùng chút mánh khóe nhỏ với thầy là mọi việc xong xuôi đâu vào đấy, đợi đến ngày mai đi học thôi.

Ngưu Mặc đọc tiểu thuyết toàn bộ là truyện chữ, nên cô cũng chưa biết gương mặt của các nhân vật trông như thế nào, chỉ biết nữ chính tên Kiều Kiều, nam chính là Ngạo Hiên, còn mấy cái nhân vật kia để sau sẽ nói.

Tùy tiện kiếm một căn hộ gần trường học, view đẹp thấy được bao quát khung cảnh bên ngoài thành phố, dĩ nhiên cũng không hề rẻ một tí nào so với một học sinh trung học, nhưng thứ Ngưu Mặc không thiếu nhất chính là tiền, chỉ cần một xấp giấy, nháy mắt một cái đã bị cô biến thành một cọc tiền. Lưu manh!

Căn hộ rộng rãi sạch sẽ, không quá lớn cũng không quá nhỏ, vừa đủ làm hài lòng một người nhiều chuyện và khó tính như Ngưu Mặc. Tắm sạch sẽ rồi vứt bỏ mọi thứ trên sàn, Ngưu Mặc chìm vào giấc ngủ sâu.

Sân trường mới hôm qua còn vắng lặng, yên tĩnh, hôm nay đã đông đúc ồn ào, những chiếc siêu xe hào nhoáng trải dài ở bãi đỗ xe, chỉ có một góc nhỏ là của xe máy, xe moto, xe đạp các kiểu. Ngưu Mặc không thèm đi xe, cái hộp bốn bánh kia làm sao nhanh bằng cái dịch chuyển tức thời được.

Một chiếc BMW trắng đậu trước cổng trường, bước xuống xe là Kiều Kiều, tiểu thư của tập đoàn thời trang KK. Cô xinh xắn và dịu dàng trong đồng phục nữ sinh, tóc xõa nhẹ nhàng làm nổi bật lên nước da trắng bệch có phần xanh xao, làn váy bay nhẹ theo từng bước chân của cô.

Kiều Kiều là nữ thần trong mắt các học sinh nam trong trường, vì không chỉ nhà giàu nhất nhì thành phố, lại xinh đẹp dịu dàng, thành tích học luôn đứng top đầu, thật làm người khác muốn có trong tay mà bảo vệ che chở. Do đó, không ít các nữ sinh ghen tị, và luôn kiếm chuyện với cô.

Nam chính Ngạo Hiên là thể loại nam sinh có vẻ thích ngủ ở sân thượng, leo trèo và hay phát hiện những chuyện bắt nạt nữ chính khi đang treo ở một góc nào đó trên cây. Ngưu Mặc cũng thích leo trèo, nhưng từ khi biết sợ sâu, cô đã không còn ưa mấy cái cây nữa.

"E hèm...Hôm nay là ngày đầu của năm học mới, cô mong lớp 11A2 chúng ta sẽ có một năm học xuất sắc hơn năm cũ. Đặc biệt là em, Vân Hi- em thiếu chút nữa là bị đội sổ rồi, em là bạn thân Kiều Kiều mà sao không giống Kiều Kiều học hỏi được chút nào vậy?"

Giáo viên Trần đẩy gọng kính lên, ra vẻ quở trách nhìn vào nữ sinh khá đáng yêu ngồi cạnh Kiều Kiều, còn Vân Hi chỉ cười cười gãi đầu làm bộ vô tội một chút, đám con trai trong lớp đã nhìn muốn rớt con mắt.

"À hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới chuyển đến."

Vừa dứt câu, Ngưu Mặc đã từ ngoài cửa bước vào, dáng người nhỏ nhắn linh hoạt, mái tóc ngắn ngang cằm cùng ánh mắt đánh giá lướt một vòng lớp học.

"Chào mọi người, tớ là Ngưu Mặc."

Ngưu Mặc cũng được xếp vào hàng xinh đẹp muốn chửi thề, nên rất nhanh đã thu hút được sự chú ý, làm lớp học bỗng chốc nháo nhào cả lên.

"Thôi được rồi, em ngồi ở đằng kia đi."

Cô Trần liếc mắt cảnh cáo bên dưới rồi bắt đầu chuẩn bị vào tiết học.

Ngưu Mặc bước đến vị trí bàn thứ 4 dãy ngoài cùng, dãy bên cạnh là bàn của Kiều Kiều và Vân Hi. Còn bên cạnh cô là chỗ trống chưa có ai ngồi, Ngưu Mặc nhớ không sai thì chỗ này chắc là của nam phụ Sở Tiêu- bạn thân của nam chính.

Cô còn nhớ cái bọn nhóc này trong truyện chỉ giỏi ăn hại và quậy phá, bây giờ lại còn ngồi kế cái tên nhóc kém mình 2983 tuổi.

Gia thế Sở Tiêu không cần nói cũng biết, bạn thân của nam chính tất nhiên không kém cỏi, Sở Tiêu thích thầm Kiều Kiều đã lâu, đến bây giờ vẫn là thích thầm, đến lúc chuẩn bị nói ra thì phát hiện Kiều Kiều thích Ngạo Hiên. Cũng thật quá đáng thương, Ngưu Mặc khinh bỉ trong lòng.

Giờ ra chơi cũng chưa thấy Sở Tiêu, mà thứ xuất hiện trước mặt Ngưu Mặc lúc này là một đám nam sinh phiền phức văng nước bọt phì phèo vào mặt cô.

"Cậu ở đâu chuyển đến vậy?" Nam sinh số 1

"Cậu muốn ăn gì không?" Nam sinh số 2

"Đi ăn sáng với tớ nha?" Nam sinh số 3

.

.

.

Ngưu Mặc trả lời qua loa rồi cố thoát ra khỏi lũ người kia. Vân Hi một bên chứng kiến màn này, chỉ bĩu môi liếc đám nam sinh một cái.

"Các cậu là đĩa hút máu hả? Cậu ấy là học sinh mới, định làm cậu ấy sợ chuyển trường tiếp à."

Nói rồi kéo Ngưu Mặc cùng Kiều Kiều ra khỏi lớp học. Ba nữ sinh xinh đẹp đi cùng nhau thì thế nào? Chính là quá nổi bật khiến người ta chú ý rồi.

Thực sự Ngưu Mặc cũng không thích bị chú ý quá nhiều, nhưng trường trung học Cao Ly chính là nơi tập trung con nhà giàu, trai xinh gái đẹp, nhưng gọi là xinh đẹp trong những người xinh đẹp thì tất nhiên sẽ được để ý, rất nhanh cái tên nữ sinh chuyển trường Ngưu Mặc lớp 11A2 đã đứng đầu diễn đàn trường, kèm theo tấm hình lúc Ngưu Mặc đứng cạnh cô giáo Trần.

Bên dưới là vô số các bình luận kiểu như:

"Cậu ta là tiểu thư nhà nào vậy?"

"Kiểu xinh đẹp này thật lạ nha, không như những kiểu xinh đẹp tôi từng thấy qua, nhưng tôi thích nét đẹp này chảy máu mũi"

"Cũng thường thôi?"

"Tớ vừa tìm hiểu, nhà cậu ta thuộc dạng bình thường không quá nổi tiếng"

"Kiều Kiều có đối thủ rồi aaaaa"

"Ngưu Mặc, cậu không cần để ý xung quanh mọi người bàn tán gì, từ từ mọi thứ sẽ bình thường lại."

Kiều Kiều sau khi xem cái tin kia, nhìn Ngưu Mặc ái ngại nói, Vân Hi một bên cũng gật gù đồng ý.

"Tất nhiên tớ không để tâm mấy chuyện nhỏ nhặt này."

"Mà, sao cô lại xếp cậu ngồi cạnh cái tên Sở Tiêu chứ? Tên đó quậy phá và cộc cằn lắm, cậu ta không cho phép ai ngồi cạnh hết."

Vân Hi vừa nhai nhai đồ ăn vừa nói, tỏ vẻ tội nghiệp nhìn Ngưu Mặc, như đoán trước được chuyện gì sắp xảy đến với cô.

Ngưu Mặc không thể hiện chút gì bất ngờ, vì cô biết được tên nhóc đó sẽ làm gì rồi.

"Cậu là ai?"

Sở Tiêu gục mặt trên bàn, bên dưới sàn là balo của Ngưu Mặc vừa bị cậu vứt xuống, những vật dụng cá nhân cũng bị rơi ra ngoài, nhìn khá bừa bộn. Ngưu Mặc không quan tâm nhặt balo và đồ dùng của mình lên, ngồi xuống cạnh cái người kia, không thèm để ý người kia vừa hỏi gì.

Di chuyển ngón tay nhẹ một cái, những thứ bên trong balo Sở Tiêu đã rớt đầy dưới sàn.

Sở Tiêu liền bật người dậy xem người cả gan dám làm chuyện đó với cậu, chính xác cậu sẽ đẩy đứa con gái ngồi cạnh mình ra khỏi chỗ ngồi và bắt cái đứa đó nhặt đồ lên và quỳ xuống xin lỗi, sau đó cút khỏi tầm mắt cậu, nhưng vừa ngước mắt lên đập vào mắt là khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn đen láy nhìn không rõ cảm xúc, không e ngại nhìn thẳng vào Sở Tiêu.

Có chút gì đó chột dạ, Sở Tiêu cứng đờ trong vài giây, sau đó liếc Ngưu Mặc một cái thật sắc, buông một câu.

"Cút khỏi chỗ này."

Rồi cầm cái balo đã được nhặt bởi một nữ sinh ngồi trên, cô ta cũng không quên quăng một cái nhìn căm ghét cho Ngưu Mặc, trong lòng có vẻ hả hê.

"Tớ thích ngồi chỗ này, cậu là ba tớ à mà ra lệnh cho tớ?"

Không nghĩ sẽ nhận được câu trả lời như vậy, Sở Tiêu nhìn Ngưu Mặc, cả hai đấu mắt một lúc, sau đó cậu buông một câu cụt ngủn.

"Tùy, đừng hối hận."

Ngưu Mặc biết, bây giờ cô chính thức bị đưa vào tầm ngắm, diện chăm sóc đặc biệt của hội nữ sinh.

Sở Tiêu tiếp tục gục mặt xuống bàn mặc kệ giáo viên đã vào lớp, thầy cô cũng quá quen với chuyện đó nên cũng không muốn nói đến cậu ta.

Sau khi tiếng chuông tan học vang lên, Sở Tiêu mới ngước mặt lên, nhìn qua bên cạnh thì thấy người đã không còn đâu, mở điện thoại lên lướt một tí đã thấy cái tên nữ sinh mới chuyển trường Ngưu Mặc, gia thế bình thường không quá nổi bật, chỉ có vài dòng ngắn gọn.

"Chỉ là một người bình thường như vậy à?"

Bạn đang đọc Xuyên Không Đến Nghiện sáng tác bởi Thungmigaudo

Truyện Xuyên Không Đến Nghiện tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thungmigaudo
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.