Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Tiểu thuyết gốc · 1405 chữ

Ngưu Mặc từ lúc mới sinh đã bị ba mẹ bỏ rơi, đem lên núi đặt cô giữa một gốc đại thụ to lớn, lúc đó Ngưu Mặc chỉ là một đứa trẻ mới biết bặp bẹ hai tiếng ư a, đôi đồng tử đen láy sáng ngời, cái miệng nhỏ chúm chím đỏ hồng đáng yêu thật làm người khác không kiềm được chỉ muốn ôm hôn.

Ấy vậy mà lại bị bỏ giữa núi rừng hoang vu, ba mẹ cô cũng thật là những kẻ độc ác, đây xem ra là vứt con phó mặc cho trời đất.

Lại nói thời kì còn nguyên sơ, con người sống chủ yếu quan tâm đến miếng ăn giấc ngủ, đạo đức là thứ họ chưa được hình thành và chưa có những nhận thức nhiều, cho nên họ cũng chẳng xem trọng việc có con là như thế nào.

Dĩ nhiên một đứa bé mới mấy tháng tuổi, bị bỏ rơi giữa núi rừng hoang vu như vậy, không chết vì bị thú dữ ăn thịt thì cũng chết vì lạnh, vì đói. Ngưu Mặc tất nhiên là không tránh khỏi trải qua một đêm, cô đã hồn rời khỏi xác, ai oán đáng thương khóc lóc ầm ĩ.

Vì là một đứa trẻ chưa hiểu chuyện, trời cũng không nỡ đối xử tệ bạc với đứa nhỏ vận mệnh ngắn ngủi như Ngưu Mặc, nên đã để cô lại nhân gian, làm một tiểu quỷ trong hình dáng con người, có thể tu luyện hấp thu linh khí trời đất và đương nhiên quỷ không giống người bình thường ở chỗ, chúng bất tử.

Từ lúc đó, Ngưu Mặc lớn lên nhờ ăn tinh hoa, linh khí của đất trời, nuôi dưỡng thật tốt bởi bàn tay của Đất mẹ và cây đại thụ lớn trên đỉnh núi chính là nhà của cô. Lại nói, sinh linh trong rừng đều là bạn của cô, những nỗi đau khi còn nhỏ, Ngưu Mặc đều không còn nhớ đến. Chỉ biết cô không phải là người, cô đã chết, đã thành quỷ, có thể tu luyện, và là một tiểu quỷ xinh xắn đáng yêu.

Thời kì khai sơ, con người chưa đông đúc như bây giờ, họ còn đang học mài giũa, chế tạo đồ đá, săn bắt thú rừng, sống thành một quần thể với nhau, quan hệ nam nữ diễn ra vô cùng tự nhiên. Mà Ngưu Mặc do được nuôi dạy bởi tạo hóa nên tinh khôn hơn người, học hỏi rất nhanh, cái gì thắc mắc liền tìm Thổ Thần hoặc xuống nước tìm Thủy Thần hỏi. Dần dà, bọn họ cũng quen có một cô nhóc ngày ngày bám đuôi lải nhải không ngừng, còn đòi được dạy phép thuật.

Ngưu Mặc mà nói, chính là trời phú khả năng tiếp thu tốt, dạy vài chiêu đã vận dụng được, hôm nay dạy cô cưỡi mây vượt gió, hôm sau đã thấy tiểu quỷ ầm ĩ trên không trung, bay vài vòng nhìn một chút liền chóng mặt không thôi.

Ngưu Mặc tự do tự tại, ngày ngày hấp thu tinh hoa của tạo hóa, tu luyện thân thể, ung dung mà sống, nhìn thời gian, con người, mọi vật tồn tại và thay đổi đến nay đã 3000 năm. Tiểu quỷ 3000 tuổi nhưng gương mặt vẫn ánh lên vẻ non nớt như của một thiếu nữ mới 16 tuổi.

3000 năm chính là một quãng thời gian rất dài, Ngưu Mặc đã thực sự trưởng thành hơn rất nhiều so với vẻ bề ngoài, nhưng tính trên độ tuổi đó, Ngưu Mặc vẫn chưa được xem là một nữ quỷ trưởng thành, xem ra vẫn nên gọi cô là tiểu quỷ hợp hơn.

Ngưu Mặc là tiểu quỷ được trời đất bao bọc yêu thương, từ nhỏ đến lớn đều mang bộ dáng thanh thuần đáng yêu, càng lớn càng có nét xinh đẹp, tinh ranh của một tiểu quỷ, lại nói công pháp, ma pháp hay phép thuật gì đó cô học được lại không ít, có thể nói cái gì cũng đã đều học qua.

Thời con người sống trong xã hội phong kiến, Ngưu Mặc từ xa quan sát bọn họ, học được những thứ như chữ viết, y thuật đến võ công cũng không tồi, xem ra vẫn có thể dùng để gãi lưng cho Thổ Thần, đấm bóp cho Thủy Thần được a. Cho đến khi xã hội phát triển hiện đại, con người sống trong xã hội văn minh, bình đẳng hơn, Ngưu Mặc lại học được cách đối nhân xử thế, cũng như vài cái công thức nấu ăn mới lạ, cô sống để ăn mà.

Hôm nay lại là một ngày như mọi ngày, Ngưu Mặc tỉnh dậy sau khi tiếng chuông thứ mười vang lên, nằm trên chiếc giường vừa vặn không quá lớn cũng không quá nhỏ, Ngưu Mặc lim dim cặp mắt to tròn đen láy nhìn ra ban công phủ nhẹ tầng nắng ấm. Dạo này cô bị nhiễm một căn bệnh mới của loài người: bệnh lười...! Thật là có chút phiền não. Bình thường không đợi báo thức, Ngưu Mặc rất mực đúng giờ, nhưng càng ngày càng có chút không tin tưởng bản thân được nữa.

Cô vừa học được phép xuyên không hay còn gọi là dịch chuyển trong cuốn sách mà lão Diêm Vương tặng cô nhân dịp sinh nhật lần thứ 3000. Trên trời cô không có nhiều bạn, vì cô là một tiểu quỷ, chỉ là được đãi ngộ hơn những kẻ bình thường, còn dưới nhân gian cô có vô số bạn, người quen. Dưới đất có Thổ Thần, sâu hơn nữa có Diêm Vương, xuống nước thì có Thủy Thần, thêm cả bọn quỷ xung quanh cô cũng nhận làm đệ tử.

Lần sinh nhật vừa rồi cũng nhận được không ít quà, ngoài những thứ tốt cho việc học hỏi tu luyện của bản thân, còn lại là những món đồ tạp nham mà bọn đệ tử kia ăn cắp của con người rồi đem tặng cô.

Bọn chúng biết Ngưu Mặc rất thích đọc truyện, và ăn uống, nên hiện tại đã vận chuyển vào căn hộ của cô cả một tủ sách đủ thể loại, và một đống đồ ăn đủ sống quanh năm suốt tháng mà không cần ra khỏi cửa, đúng là hợp ý Ngưu Mặc, lần sau dạy chúng vài trò hay ho coi như phần thưởng.

Nhìn một lượt mấy cuốn sách màu mè bắt mắt, Ngưu Mặc kéo ra một cuốn tiểu thuyết có bìa màu hồng khá xinh xắn với tựa đề "Kẹo đường" của tác giả Tiểu Na. Trang sách trắng tinh tươm một thoáng sau đã lật đến vài trang cuối cùng, kèm theo đó là vỏ bánh kẹo bày la liệt trên bàn.

Câu chuyện kể về một nữ sinh trung học từ nhỏ cơ thể ốm yếu, sinh ra trong một gia đình giàu có, ba mẹ yêu thương chăm sóc. Dáng vẻ xinh đẹp thuần khiết, nhìn qua chỉ muốn bảo vệ. Nhưng cũng vì cơ thể gầy gò do bệnh cộng với tính tình yếu đuối nên hay bị bạn bè bắt nạt. Sau đó gặp được nam chính bên ngoài lạnh lùng bên trong nhiều tiền rất mực yêu thương bảo vệ cô, rồi nam chính lại có một người bạn thanh mai trúc mã chen chân vào câu chuyện tình yêu vườn trường. Trải qua nhiều sóng gió, cũng có không ít sự góp mặt của các nam phụ nữ phụ, nữ chính cùng nam chính vẫn là về bên nhau sống hạnh phúc.

Thể loại này tuy có hơi quen thuộc, nhưng dù sao Ngưu Mặc cũng là dạo gần đây mới tiếp xúc với mấy cái truyện ngôn tình trên mạng, nên đương nhiên khá có hứng thú.

Và một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu Ngưu Mặc lúc này, thường những thứ bất chợt như vậy chẳng có gì tốt đẹp lắm.

Liệu có một thế giới tưởng tượng như trong câu chuyện này không? Những nhân vật trong đó như thế nào, sẽ giống với thế giới thật chứ? Mới nghĩ vậy đã cảm thấy hào hứng, Ngưu Mặc dù sao sống nhàm chán cũng 3000 năm, có chuyện gì mà không dám làm chứ.

Bạn đang đọc Xuyên Không Đến Nghiện sáng tác bởi Thungmigaudo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thungmigaudo
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.