Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20: Nghỉ ngơi

Tiểu thuyết gốc · 1034 chữ

"Hỏa Vũ Trường Hồng Thạch tuy không phải đứng thứ nhất trong Thần Thạch bảng, nhưng với tác dụng của nó cũng không kém là bao, thậm chí so về khía cạnh khác nó còn xếp trên cái kia đệ nhất thứ hạng một chút, không chỉ riêng gì Hỏa thuộc tính hồn sư, hồn sư các loại thuộc tính khác nếu như có được nó, tuy hiệu quả mang lại không cao bằng hồn sư Hỏa thuộc tính, nhưng hiệu quả là không phải loại thiên tài địa bảo bình thường so sánh được, ngoài việc giúp hồn sư tăng lên thuộc tính bản thân nó còn giúp cho hồn sư nâng cao tốc độ tu luyện cùng hấp thu năng lượng thiên địa, chẳng hạn như hồn sư nào đã hấp thu nó, hồn lực bản thân liền đột phá hai đến năm cấp, ngoài ra sau khi đã hấp thu hiệu lực sẽ luôn kéo dài giúp cho hồn sư tu luyện nhanh hơn, thuộc tính cũng như thế mà ngày càng cường đại".

"Đối với những loại Thần Thạch giống như Hỏa Vũ Trường Hồng Thạch, đó là một vật rất xa xỉ mà cả đời nếu như không may mắn thì cũng khó mà gặp được, cho dù may mắn gặp được cũng chưa chắc đủ khả năng để sở hữu nó, sức hút mà nó mang lại đã vượt trên cả Hồn Cốt rồi. Một khi Thần Thạch xuất hiện, nó không còn là một vấn đề mà một cá nhân hồn sư có thể giải quyết, bởi vì muốn có được Thần Thạch thì phải trả một cái giá không nhỏ, quá trình khai thác và cải tạo rất khó khăn, cần một lượng lớn nhân lực cùng vật lực mới được a, vì vậy đa số Thần Thạch đều nằm trong tay các Tông Môn và các Quốc Gia lớn".

"Ta cũng thật không ngờ a, vị cô nương kia như thế mà đem hẳn cái này Thần Thạch mà cho ngươi, hẳn là chứng tỏ nàng rất xem trọng ngươi nha, sau này gặp lại bất quá chiếu cố nàng thật nhiều đó".

Nghe Hồng Miêu nói thế, vẻ mặt Hạo Thần có chút ửng đỏ, khóe miệng toát lên nụ cười, mồm lẩm bẩm "Không ngờ nàng xem trọng ta như vậy, vật quý giá như vậy cũng cho ta".

Hồng Miêu tỏ ra vẻ mỉa mai "Ngươi thôi đi có được không, mỗi lần nhìn cái vẻ mặt ngốc nghếch của ngươi thì ta cảm thấy rất buồn cười. Tuy có được Thần Thạch nhưng ngươi bây giờ vẫn chưa thể hấp thu nó, đợi ngươi hồn lực tăng đến mười tám cấp rồi hẵng bàn đến việc này, có hai điều quan trọng ngươi nên chú ý. Một, chính là đã có cái loại đồ vật như này hiện không thể tiết lộ ra bên ngoài, một khi bị người khác phát hiện thì đệ cũng đừng mong thấy ánh sáng Mặt Trời nữa".

"Thật đúng a, cái loại đồ vật như vậy một khi bị lộ ra bên ngoài, e là sẽ mang đến không ít phiền toái a". Hạo Thần trong lòng cảm thấy một tia bất an nhè nhẹ.

"Điều thứ hai, đệ phải nhanh chóng bắt tay vào tu luyện, vậy thì ngày mai không cần nghĩ ngơi nữa, sáng sớm mai bắt đầu khổ luyện trở lại, thời gian hiện tại rất cấp bách, trong vòng hai tháng bắt buộc phải tăng lên hồn lực cấp mười tám".

"Miêu ca, không gấp như vậy chứ, ta mới bình phục thôi a, huynh phải cho đệ nghĩ ngơi chứ, gấp gáp quá thì mệt chết mất, còn tận hai tháng nữa đó, chỉ vỏn vẹn mấy ngày mà ta tăng lên gần ba cấp rồi a, tăng lên bốn cấp trong hai tháng thì là không có vấn đề".

Hồng Miêu ánh mắt sắc bén liếc hắn, tỏ vẻ như khinh thường "Ba cấp? Ta nói đệ đang mơ tưởng sao, mấy ngày liền tăng ba cấp, đệ khẳng định không có ngoại lực tác động vào sao, tăng nhanh như vậy là do lúc trước đệ hấp thu tinh hoa bên trong Linh Tuyền Bảo Ngọc, sau đó lại tiến vào Hồn Lâm, nhờ sự tác động của Hồn Lâm nên số tinh hoa đó đã được hấp thu triệt để, còn nữa lúc trước đệ với Hoắc Đông Nhi cùng thực hiện Võ Hồn Dung Hợp Kĩ, nên võ hồn cũng vì vậy mà thăng hoa, hồn lực cũng vì vậy mà có bước tiến lớn, nói thẳng ra, mấy ngày hôm nay chỉ là "làm chơi ăn thật" mà thôi, đến tí cố gắng đệ cũng chưa bỏ ra đâu. Còn nữa, hiện tại đệ không phải là một võ hồn như bao người, mà là song sinh võ hồn,song sinh võ hồn tuy rất có lợi thế nhưng tu luyện cũng khó khăn hơn người bình thường rất nhiều, mà đệ không chỉ cần tu luyện hồn lực mà còn tu luyện tinh thần lực nữa đó nha, tu luyện hai cái cùng một lúc là một vấn đề hết sức khó khăn, ta chỉ nói gắng gọn một câu thôi "Gian khổ thật sự còn ở đằng sau a", đệ tranh thủ mà nghĩ ngơi đi, bắt đầu ngày mai e rằng đến cả thời gian nghĩ ngơi cũng không có".

Hạo Thần nghe Hồng Miêu nói như vậy hắn đành phải chấp nhận nhanh chóng nằm xuống nghĩ ngơi, họ vội vã như vậy cũng là vì hắn, cho nên trong lòng hắn lúc này không những không khó chịu mà còn rất vui, hắn vui vì còn có người động viên hắn, có người quan tâm lo lắng cho hắn. Đã thật lâu, khoảng thời gian dài từ lúc đó đến bây giờ hắn cuối cùng cũng đã cảm nhận được cảm giác ấm áp lúc trước, cảm giác ấm áp khi ở bên cha mẹ của hắn, đã thật lâu a ... đã thật lâu... Hắn từ từ nhớ lại những hình ảnh lúc trước và dần chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc Xuyên Không Đến Đấu La sáng tác bởi taikhoanzoro
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi taikhoanzoro
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.