Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 43

Phiên bản Dịch · 1056 chữ

cô bán nước vừa đặt 4 cái ly xuống đã hỏi han như thế, làm tôi lúng túng ko biết trả lời sao..

Long vẫn nhanh nhảu hơn cả.

“1 bạn thân, 1 anh trai, còn cháu là bạn trai. kakaka”

sau câu nói của Long, chỉ có mình tôi phản đối, Đu Đu và Lãm đều “Xì” 1 tiếng nhỏ rồi cầm ly nước lên uống

còn Long thì cứ vui sướng với câu trả lời của mình. __

“Xuân vẫn chưa hết nấc sao?”

nghe Lãm hỏi, Đu Đu bấy giờ mới để ý, quay sang nhìn tôi.

ughh… hic… tôi khẽ gật đầu.

Long đẩy cho tôi ly nước và cầm bình trà rót đầy..

“uống nước nhìêu vào cho hết này!”

tôi cũng nghe theo, cầm ly nước, uống 1 hơi cạn đáy, nhưng vô ích, tôi vẫn cứ nấc ugrh, urgh… mãi…

Lãm vỗ vào gáy tôi đều đều, rồi bảo tôi hít sâu, nín thở, đủ mọi cách, mà cũng có hiệu quả đâu..

“Đu Đu… “

tôi vừa quay sang nhìn Đu Đu “tha thiết”, cậu ấy đã giơ tay

búng 1 phát rõ đau vào tai tôi…AHHHH..ui da..

hic hic..

“làm gì thế??”

cả 2L đều lớn giọng gào lên, Long chồm sang như muốn hỏi tội Đu Đu, còn Lãm thì kéo đầu tôi lại để xem chỗ Đu Đu vừa búng mạnh.

giọng xót xa..

“đỏ cả lỗ tai rồi, Xuân chắc đau lắm??”

có lẽ họ ko hiểu rằng đó là cách duy nhất giúp tôi hết nấc cục, và chỉ có Đu Đu là làm được.

hồi trước tôi đau đến phát khóc, mẹ tôi còn sang nhà mắng vốn ba mẹ cậu ấy

nhưng về sau, chuyện đó như 1 giải pháp ko thể lựa chọn khác đi.

tôi vừa nhăn mặt, vừa ôm tai, vừa cười…

“đau, nhưng hết nấc rồi.^^”

2L nhìn tôi, nhìn Đu Đu, rồi như ko đồng tình với

phương pháp giải nấc “khủng khiếp” này, họ im lặng ko nói tiếng nào và tiếp tục ăn..

khoảng ít phút sau thì Lãm gọi tính tiền, rồi trước khi đứng dậy, cậu ấy nói với Đu Đu bằng giọng hơi thấp..

“hẳn sẽ có cách nào khác để chữa nấc cho Xuân hơn làm cô ấy đau như vậy.”

…………………….

ko biết có phải vì câu nói của Lãm ko

mà suốt đường về Đu Đu tỏ ra trầm ngâm suy tư gì đó, tôi hỏi mấy câu mà cậu ấy chỉ ậm ừ, trả lời chẳng đâu vào đâu..

đến khi tới trước cổng nhà, Đu Đu mới e dè đưa tay sờ vào lỗ tai trái

cái chỗ mà vẫn còn đỏ ửng sau cú búng của cậu ấy ban nãy.

“tớ làm cậu đau lắm hả?”

“ko sao đâu mà. nấc cục mãi khó chịu hơn”

“chắc phải tìm cách khác…”

“ko có đâu, đừng nghĩ nữa. hihi…”

tôi cười toe cố để xoa đi sự lo ngại của Đu Đu, trước giờ làm việc này hàng trăm lần cậu ấy ko có thấy gì, tự nhiên bị Lãm nhắc nhở, lại trở nên như vậy…

tôi tìm cách hỏi sang chuyện khác để Đu Đu đừng nghĩ về nó nữa..

“mà, sao cậu và Long vui vẻ với nhau vậy?”

“thế bọn tớ phải đánh nhau à??”

“ko…tại vì…hồi ở nhà 2 cậu thấy… căng lắm..”

“uh… lúc đó là nó ghen với tớ.”

ghen? ghen gì chứ?T_T

tôi hơi đỏ mặt trong khi Đu Đu chỉ cười mỉm, rồi bảo tôi vào nhà đi.

thắc mắc vẫn chưa được giải tỏa..

…………………

ngày 25/3, tôi cuốn ba lô theo xe của trường

lên Mandagui cắm trại 2 ngày 1 đêm…

mỗi lớp có 10 học sinh được chọn tham gia, và may là, có Hương Kim trong ấy..

tôi ngồi cùng băng ghế với Kim, phía sau là Lãm và Long, trên xe cũng có cô giáo chủ nhiệm và thầy thể dục nữa..

cô giáo ngồi ở dãy bên kia, ngang với hàng ghế của chúng tôi.

“kỳ này 3 em cố thắng nữa nhé?”

nghe cô giáo khích lệ, bọn tôi chỉ cười trừ, ko biết có thắng nổi ko khi bây giờ có tới 6 trường khác cùng thi..

mà lại chỉ thi có 2 môn là IQ test và kiến thức tổng quát về Đoàn

phần văn nghệ được tháo bỏ vì cho rằng có lẽ khó tìm ra Ban giám khảo công minh được..

phần chạy cũng bỏ luôn vì trong hội trại

đã có trò chơi vận động giao lưu rồi..

chỉ có phần thi bổ sung đối kháng là còn thôi.

………

vừa xuống xe, tôi dáo dác tìm trường Gia Định, vì tối qua Đu Đu bảo cậu ấy cũng tham gia hội trại này..

có đến hàng trăm học sinh đổ về đây chứ ko ít, bọn họ đứng thành từng tốp rất xôm tụ..

“tìm ai vậy, Xu Xu?”

“ah, tớ tìm… 1 người…”

“ack, ko tìm người thì tìm chuột à?? tớ hỏi Xu tìm ai??”

“chắc tìm Đu Đu của cô ấy”

Lãm lên tiếng thay cho tôi để trả lời Long, còn hot boy Lo Lo nghe xong bỗng cười khẩy..

“Đu Đu của cô ấy?? nhảm. họ chỉ là bạn thân thôi”

“chữ “của” đó mày hiểu thế nào mà bảo nhảm?”

“thì..thì…”

“ko giống Xu Xu CỦA mày đâu!”

mặc kệ cái vụ “Của, của” điên khùng ấy, tôi bước nhanh về hướng có tấm biển Trường PTTH Gia Định..

“đi đâu thế?”

ah… giọng của người ấy…hihi

My Đu Đu T_T

mặt tôi toe tóet và quên cả nhỏ Hoài Anh đứng kế bên.

“eh, trường bà đó hả Xu?”

“uh… Grand School, xe màu xám tro ấy.”

“đẹp hen, có nhiều bạn nam đẹp trai hung?^^”

“ah.. bạn nam đẹp trai hả… có chứ..”

“2 cây ăng ten của cậu đâu?”

tôi đang nói với Hòai Anh thì Đu Đu hỏi, pha chút đùa cợt, cậu ấy nói ăng ten nào vậy??

O__0

“Ah… thấy rồi.”

Đu Đu nhăn răng hướng mắt về phía sau tôi, và vì thắc mắc tôi cũng quay lại để nhìn, thì nhận ra La La và Lo Lo đang bước đến gần.

họ là ăng ten của tôi áh?

T_T

Bạn đang đọc Xu Xu Đừng Khóc của Hồng Sakura
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.