Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 34

Phiên bản Dịch · 888 chữ

cứ vậy, Long lách vào giữa xô Lãm ra, và kéo áo tôi, cái gã hot boy hách dịch lại trở về sau chỉ vài ngày làm mặt hiền lành. T_T

“có hẹn gì đâu, bọn tớ cùng chuyến xe mà…”

“Xuân ko việc gì phải giải thích với nó!”

giọng Lãm rắn rỏi và quyết đoán, nói rồi cậu ấy kéo tôi lên trước, Long nhanh chóng níu cặp sách của tôi lại..

hic, trời ơi..trễ giờ mất cho coi.

“mày buông ra coi”

Lãm trừng mắt nhìn Long, tôi chưa bao giờ thấy cậu ấy như vậy, Long càng kéo mạnh tôi về phía sau, vẻ mặt thách thức..

mấy đứa học sinh cùng trường cứ thò mắt nhìn.

+_+

“mày cũng thích Xu Xu của tao phải ko?”

O__o

lại là “Xu Xu của tao” T_T

tôi giật cái cặp khỏi Long và cũng gỡ tay Lãm ra, một mình đi về hướng lớp, mặc kệ bọn họ.

nhưng chân tôi bỗng dừng lại khi nghe lời Lãm…

“thích hay ko thì, tao cũng ko để mày bắt nạt Xuân đâu.”

……

ko để bắt nạt tôi… điều này…

làm tôi nghĩ tới Đu Đu.

Lãm và Đu Đu, tự dưng lại có cái gì đó giống nhau, luôn muốn bảo vệ tôi…

“tao bắt nạt Xuân bao giờ?”

“mày lấy quyền gì hạch sách cô ấy?”

“…tao…”

tôi nghe thấy tiếng chân Lãm đuổi theo phía sau, và thế là tôi cũng cắm đầu đi nhanh vào lớp,,, hình như Long vẫn đứng yên ở chỗ đó.

……………

cậu ấy vào lớp và ko nói chuyện với tôi suốt tiết 1, tiết 2, đến khi nghỉ giữa 2 tiết 2 và tiết 3, Long bỗng gục đầu xuống bàn…

tôi thấy lạ nên lay cậu ấy…

“cậu có sao ko?”

“mặc kệ tôi!”

“nói tớ nghe xem, cậu mệt à?”

“đã nói MẶC TÔI MÀ”

Long vẫn ko ngẩng mặt lên và nói giọng cáu kỉnh, tôi đành rụt tay lại và chốc chốc lại quan sát

xem cậu ấy có bị gì ko…

cô dạy Văn thao thao bài giảng, ko để ý đến Long, dù cậu ấy cứ nằm lên bàn như vậy suốt buổi..

đến giờ ra chơi, tôi chịu ko nổi phải gọi Hương Kim..

“cậu ấy cứ …như thế..ko biết bị sao nữa”

“chắc nhức đầu… Long, Long à!!”

Kim cũng quay xuống kéo tay Long, nhưng cậu ấy

ko hề lay chuyển..

sự lo lắng khiến tôi trở nên lúng túng..

“cậu dậy đi mà… tớ sợ đấy.. hic hic..”

có lẽ nghe giọng thảm thiết của tôi, Long từ từ ngẩng lên, mắt cậu ấy trông rất đờ đẫn, mồ hôi đẫm trên trán..

Kim đưa tay sờ…

“trời, Long sốt cao quá. Nóng hổi à!!”

“vậy hả?”

tôi nghe Kim bảo nên cũng liền sờ trán Long, nó nhưng cái ấm nước vừa sôi xong vậy.

cậu ấy hất tay tôi ra giận dỗi…

“tôi cóc cần Xu Xu quan tâm tôi.”

rồi đứng dậy định bước ra khỏi ghế, nhưng…

loạng choạng rồi ngã khụy cái rầm!

“đưa cậu ấy vào phòng y tế thôi!!”

đám bạn xúm lại bu quanh hot boy, dù sao, cậu ấy cũng là cây đinh

được mọi người yêu quý..

tôi cũng muốn phụ 1 tay nhưng xem ra, họ ko cần tôi..

vì tôi bị đẩy ra khỏi hẳn chỗ của mình.

Hương Kim kéo tôi theo vào phòng y tế, mặc dù đã có rất nhiều bạn bè vào đó rồi..

nhưng thực ra, thì tôi cũng có chút lo cho cậu ấy..

đằng nào, Long cũng là 1 trong 2 người bạn duy nhất

chịu chơi với tôi ở lớp.

T_T

……

tôi và Hương Kim chỉ đứng ngòai cửa, vì cái phòng Y tế trường

rộng 30m2 đã bị chật kín bởi các bạn học sinh

lớp tôi, lớp khác, rồi đội Karate nữa..

tôi thậm chí còn ko nhìn được Long ở đâu trong đó.

………khoảng 10 phút, tự dưng đám đông dãn ra, để tôi thấy Long đang ngồi tựa vào tường, trên giường..

cô y tá ngó quanh và hỏi

“ai là Xu Xu?”

?? Xu Xu?? ah, là tôi. mà sao cô ấy cũng gọi tôi là XU Xu?

tôi bước khẽ lên và giơ tay nhận..

thì cô ấy kéo tôi lại, nhét cho 1 bịch thuốc, rồi nói liên tục.

“em đưa Long về nhà, bạn ấy ko học nữa nổi đâu, chú bảo vệ sẽ đón taxi cho..cái này là 2 liều thuốc cảm sốt, dặn người nhà cho Long uống bữa tối và trước khi đi ngủ… rồi mua thêm nếu chưa khỏi.”

“..dạ… nhưng…sao em..đưa cậu ấy ạ?”

“Long bảo muốn em đưa mà.”

“gì cơ?”

tôi ngơ ngác nhìn sang Long, cậu ấy cười hơi yếu ớt, nhưng cái vẻ ngạo mạn vẫn còn nguyên..

hồi nãy vừa bảo ko cần tôi đấy thôi..

“nếu bạn này ko muốn đưa Long về thì để em cho, cô!!”

1 cô bạn “xung phong” thay cho tôi, và tôi còn đang định cảm ơn

bạn ấy 1 cách rối rít thì, Long gạt phắt đi dù giọng đã suy giảm tính đại ca đi rất nhiều.

“Ngòai Xu Xu ra thì tôi ko theo ai về hết!”

Bạn đang đọc Xu Xu Đừng Khóc của Hồng Sakura
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.