Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ma

Tiểu thuyết gốc · 1935 chữ

XIN HÃY YÊN NGHỈ

chap12

Cảm giác đằng trước ghê rợn thì khỏi bàn, ngay như phía sau cũng chuyền tới sự u ám rùng mình, ba cô cùng quay về sau.

Nhi - Di - Bích đều lùi lại một bước vì trông thấy thi thể kinh khủng ấy. Tuy thế nhưng Di và Bích không hề cảm nhận được mối đe dọa nguy hiểm nào, nhất là Nhi. Thị giác thính giác cho cô đoán biết đấy là một xác chết vừa rời khỏi mồ, nhưng lý trí thì cho hay cái xác đó sao mà quen thuộc vậy chứ. Ngày đám tang cô giáo dại dột, chính mắt Nhi chứng kiến xương sọ cô Ly bị méo vỡ , da mặt tái nhợt, tay chân thân thể nhiều thương tích, trước lúc nhập quan có người phụ trách trang điểm cho thân thể hồng hào hơn như khi còn sống, còn cả tô thêm ít son môi nữa xong chính tay mẹ cô Ly sụt sịt khóc lóc thảm thương bủn rủn cầm tấm khăn trắng rộng đậy lên gương mặt xấu số của con gái để che thảm trạng ghê ghớm. Khi Nhi tham gia đoàn người đưa tiễn quan tài đã diễn ra một việc mà tới giờ cô cứ nghĩ rằng là ảo giác : Nhi đứng cạnh người gia đình cô Ly lẫn họ hàng thân thiết, cô luôn cố bước theo nhóm khiêng hòm vào nghĩa trang đến vị trí được chỉ định. Lúc hạ huyệt chôn được vài xẻng đất xuống thì thông qua ô kính trên quan tài, Nhi đã thấy cảnh tượng tấm vải trắng che mặt cô giáo bị ướt hai hàng như thể di hài đang đổ lệ, một bàn tay mảnh khảnh trong đó giơ lên lia tay vẫy chào vĩnh biệt, hiển nhiên khoảnh khắc đấy chỉ xẩy ra trong thời gian cực ngắn mà chỉ mỗi Nhi thấy, còn lại ai nấy đều khóc lóc bồi hồi thương cảm.

Quần áo cái xác giống y hệt cô giáo đang nằm yên nghỉ nơi bia mộ đá. Thêm cả thanh ắm phát tiếng nói từ cái xác càng khiến Nhi khẳng định chắc chắn một điều "...Cô bẩnnnn...phải khôngggg...Nhiiii..."

Ba người bàng hoàng lắm, đã xác định được thân phận cái xác. Tim Nhi đập mạnh vì thương cảm, nghĩ thầm chỉ tại mình lỡ lời mà cô phải chết, cũng tại mình khiến cô chết rồi mà cũng không được yên, môi Nhi run run mấp máy "Cô..."

Giọng thằng không đầu cất lên phá đám "...Lyyyy...của anhhhh..." Dứt câu hắn liền lướt tới gần.

Ly đành tạm gác mọi chuyện, cô lướt qua ba người, giọng vang vọng "...Cô sẽẽẽ...bảo vệệệệệ...ememmm..."

Nhi với hai bạn quay lại nhìn, hiện tại hai cái xác đang mặt đối mặt.

Thằng không đầu nói "...Vềềề...với anhhhh..." Ly đáp "...Thằng khốnnn...không được hạiiii...Nhiiii...của taooo..." Thằng không đầu nói "...Nóoo...đâuuuu...yêu emmmm..." Ly nói "...Taoooo...chỉ cầnnnn...Nhi an toànnnnnn..." Dứt lời xung quanh hai cái xác gió lạnh nổi lên cuồn cuộn ảnh hưởng cả tầng thượng chung cư, mái tóc dài mượt của ba cô gái bay phất phới, họ tự ôm thân mình vì hơi rét sởn gai ốc nhưng không ai chịu rời khỏi đây.

Không biết hai cái xác chiến đấu thế nào, một lát sau cô Ly bị hất văng cả đoạn dài, ngã ngửa ngay gần dưới chân Nhi. Có vẻ thương thế không đáng kể nên xác cô tự động bật dậy ngay. Quả thực Ly vẫn yếu hơn bởi đối với ma mà nói thù hận càng nặng thì sức mạnh càng lớn, cô giáo lúc sống lương thiện và lúc chết vẫn thiện lương.

Ly hiểu bản thân ở thế hạ phong, cứ tiếp tục tình hình sẽ càng tệ. Bất chợt đằng sau phát tiếng "Ự..." Thì ra nhóm ba cô gái bị thằng không đầu giơ hai tay lên làm phép, họ như bị sức lực vô hình xiết chặt cổ, hít thở trở nên khó khăn.

Từ thân mình của cô Ly, nội tạng bao gồm tim - gan - buồng phổi - thận - ruột phòi xuống, từng thứ đều gắn liền với một sợi dây kinh mạch mỏng, ồ ạt tòi ra đâm thủng da thịt mà bay tới trói chặt lấy thằng không đầu, tạm thời ngăn được phép của nó cứu ba người kia thoát nạn.

Ly nói "...Nhiiii...tin cô khôngggg..."

Nhi đáp ngay "Em tin cô!"

Ly nói "...Người dương giannn...ôm người âmmm...thì có thểểểể...xuất hồnnnn..."

Nghe vậy Nhi và hai bạn hiểu ngay rằng cô Ly cần trợ giúp. Chẳng hề băn khoăn do dự, Nhi bỏ dao xuống đất, từ phía sau ôm trầm lấy xác cô Ly, đôi tay chạm cả vào xương sườn lẫn thịt rữa của cô ấy, mùi thịt thiu óc thiu ghê thế nhưng lại chỉ khiến Nhi đau lòng chứ không hề ghê tởm, cô lập lại câu vừa nãy "Em tin cô!" Vừa nói xong thì Di - Bích cũng đã bước mau tới ôm luôn cả Ly lẫn Nhi, hai nàng đồng thanh nói "Bọn em tin cô!" Tiếp theo đó bộ ba bạn thân thiết đồng loạt gục ngã bất tỉnh.

Ở phía thằng không đầu đang bị nội tạng trói, từ lỗ thủng bụng của nó lúc nhúc con dòi bò ra đục khoét ăn dần ăn mòn tim gan ruột phổi thận lẫn dây kinh mạch của cô Ly.

Tốc độ ăn mòn của đám dòi rất nhanh, chả mấy chốc đã ăn đứt hết nội tạng của cô Ly đang trói buộc. Được tự do, thằng không đầu lướt vù tới cạnh Ly, nói "...Là tại côôôô...đừng trách tôiiiiii..." Nói hết câu là thằng không đầu giơ hai tay của nó lên túm chặt lấy phần hai khủy tay cô Ly và giật mạnh, đôi tay cô Ly đứt phụt cụt đến tận gần vai, rữa nát bốc hơi biến mất tăm. Ma gây thương tổn cho ma thì cứ đau như thường dù xác không biểu lộ được cảm xúc nhưng vẫn khụy chân quỳ xuống, tiếng la thất thanh của cô Ly "...AAA..." cất lên thì chỉ năm giây sau có nhiều tiếng chửi hung dữ phát ra vang vọng "...Đ-T MẸ MÀYYYYYYYYYY...."

Ba cái bóng đen tách rời khỏi xác mà đứng thẳng dậy, vũ khí của riêng mỗi nàng tự động bay tới tay họ, Nhi - Di - Bích đã xuất hồn (riêng Nhi còn cầm thêm con dao chặt, hai tay hai cây)

Chả cần nhiều lời, bóng Nhi căm phẫn nói một từ ngắn gọn "...GIẾTTTTTTT..."

Đến lúc này bộ ba của chúng ta không cần e ngại điều gì hết khi mà bản thân mình cũng đã là ma, họ lướt đến bao vây thằng khốn vào giữa khiến nó không thể thoát đi đâu được. Bóng các chị đại dồn dập vung xuống những nhát chém căm phẫn điên cuồng nhất, thằng không đầu gào thảm "...AAAAA...AAAAA...AAAAA..."

Mãi tới khi xác không đầu nằm gục ngã thì vẫn bị ba chiếc bóng duyên dáng của Nhi - Di - Bích ngồi xuống đâm chọc xiên, xẻ từng mảng thịt thối, cắt nát nội tạng thiu. Xác không đầu giẫy đành đạch thét gào "...AAAAA..." Tay chân rung lắc giữ giội, đám dòi trong bụng nó đều cố gắng trườn hết ra ngoài tránh vạ lây vì đã có vô số con đứt toi rồi.

Lúc này nền đất là thớt, bóng hồn ba cô gái cứ như đầu bếp chuyên nghiệp băm băm "Bặp bặp bặp bặp bặp bặp..." thân xác thằng không đầu trở thành đống thịt bằm nhừ bầy nhầy hôi hám, im lìm không còn tiếng gào nữa, chấm dứt sự lộng hành của thằng quỷ quái súc vật.

Xử xong kẻ thù, ba bóng cùng lướt lại gần xác cô Ly. Bóng Nhi buông song dao rồi ngồi thụp xuống ôm cô giáo đáng thương.

Bóng Nhi nói "...Emmm...xin lỗiiii..." Xác Ly đã mất đôi tay không ôm lại được, đáp lại bằng thanh âm buồn buồn "...Khôngggg...tại côôô...không xứnggg...với Nhiii..." Bóng Nhi ôm xiết chặt hơn, nói "...Vì emmm...mà cô phảiiii...khổổổ...hãy chooo...em theo...xuống mồồồồ...em sẽ khôngggg...xa cô nữaaa..."

Bóng Di nói "...Màyyy...nói linh tinhhhh...gì hả Nhiiii...Mày địnhhhh...bỏ bọn taoooo..."

Bóng Nhi nói "...Tao nợ côôôô...quá nhiềuuuu..." Bóng Bích cất tiếng "...Cô Lyyyy...cô hãy nhậpppp...vào xác em điiii...tiếp tục cuộccc...sống dương giannn...nhìn Nhi đau khổổổổ...bọn em khôngggg...chịu nổiiii..."

Bóng Nhi nói "...Mày điên àààà...Bíchhhh..."

Bóng Bích đáp "...Mày điii...bọn taoooo...cũng sẽ điiii..."

Xác cô Ly nói "...Khônggg...Các emmm...nghe cô nóiii...duyên trần thếếế...mọi người chưa dứtttt...cô sẽ không thểểể...siêu thoát nếuuuu...ích kỷ tàn nhẫnnnn...như vậyyy...Nhi ơiiii...để cô điiii...em chỉ cầnnnn...nhớ về kỷ niệmmmm...của đôi taaa...coi như ký ứcccc...đẹppp...trong tim vààà...đừng bao giờ quênnnn...là cô có thểểể...thanh thản yên nghỉỉỉỉ...rồiiii..."

Bóng Nhi xúc động chẳng biết đáp lời gì. Xác cô Ly tiếp tục nói "...Nếu còn duyênnn...biết đâuuuu...một ngày nào đóóóó...đôi ta có thểểể...gặp lại nhauuuu...trên đường đờiiii...đến lúc cô phảiiii...đi rồiiii..."

Dứt lời thân xác cô Ly tỏa ra làn gió âm u đủ mạnh để đẩy lui bóng của cả ba cô học trò quay nhập về cơ thể họ, chắc phải khoảng vài phút sau họ mới hồi tỉnh được.

Xác cô Ly đứng dậy, cảm nhận hình ảnh người mình yêu lần cuối cùng, nói "...Sống tốt nhééé...Nhi của côôôô...yêu emmm...rất yêu emmmm...mãi mãiiiiiii..." Xong câu ấy cô bước từng bước về phía cửa cầu thang tầng thượng, trong hốc mắt không còn con ngươi mà vẫn chảy ra hai hàng lệ.

(Cô khóc🎵vì giờ đây cô đã mất em rồi🎵

Cô khóc🎵vì giờ đây cô đã xa em thật rồi🎵

Cô nhớ lời hẹn ước ta không xa rời🎵mà giờ đây sao chỉ cô lẻ loi🎵...

Tại cô đã vô tâm hay tại cô không quan tâm em mỗi ngày🎵

Để giờ đây khi lời cô nói em không tin cô nữa vậy🎵

Trong tình yêu đôi lúc ta hay giận hờn cô biết🎵

Nhưng cô thấy giờ em không còn yêu cô🎵

Vậy thôi cô cho em đi về nơi em chưa bắt đầu🎵

Nơi mà khi chưa quen cô cô thấy em vui hơn nhiều🎵

Cô xin lỗi vì đã cướp mất khoảng trời của em🎵

Nhưng có người sẽ cho em lại một bầu trời🎵

🎵🎶🎵🎶...)

...

Khu nghĩa trang.

Hiện tại là ba giờ mười bốn phút sáng, bóng tối màn đêm vẫn ngự trị khắp nơi.

Có bốn thằng con trai khoảng 16, 17 tuổi đang lò dò đi lại xung quanh những ngôi mộ. Vốn chúng là kiểu trẻ trâu ngu lâu ngố tầu, thách đố thi gan nhau rằng nếu một trong bốn thằng dám tới bất kỳ ngôi mộ nào và đái vào đó thì sẽ được ba đứa còn lại mời chầu nhậu tẹt ga, chỉ là từ nẫy giờ vẫn chưa thằng nào dám cởi quần làm trò mất dậy, chúng soi mói tìm tấm bia nào có hình người đã khuất trông thật hiền lành thì mới dám hành động.

Bất chợt lúc đó cách chúng gần mười mét, một thi thể nữ đáng sợ mất hai cánh tay lướt qua.

Khỏi phải bàn, bốn thằng ngu vắt chân lên cổ mà chạy, chạy quýnh đít, chạy như chết cha chết mẹ, vừa chạy vừa gào "AAAAAAAAAAAA........" Cả bốn thằng thi gan mà giờ đã sợ xón đái ra quần.

Cô Ly lướt về vị trí của mình, xuyên qua nấm mộ to. Di ảnh cô Ly vẽ nên một nụ cười.

Mồ yên mả đẹp nhé cô.

...

Bạn đang đọc Xin Hãy Yên Nghỉ sáng tác bởi TueTuyetLuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTuyetLuan
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.