Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại Truyện : Hangyul và Seungyoun

Tiểu thuyết gốc · 1692 chữ

- Aiss đau đầu quá

Seungyoun choàng tỉnh sau cơn đau đầu dữ dội, anh thẫn thờ nhìn quanh căn phòng làm việc đang rất bừa bộn của mình. Seungyoun là một người yêu thích sự sạch sẽ, nhưng hôm nay lại là những vỏ lon bia vương vãi khắp nơi.

- Em vào nhé?

Là Hangyul - một người em trong hội của Seungyoun, người hiểu anh nhất và hơn ai hết cậu biết rõ cảm giác hiện tại của anh.

- Có hơi bừa bộn một chút, anh chưa có thời gian để dọn dẹp.

Hangyul khẽ cười rồi đặt thức ăn cậu vừa mua xuống bàn, rồi dọn dẹp phòng giúp cho Seungyoun. Sau một lúc loay hoay thì cậu đến ngồi cạnh anh.

- Cô ta không đáng để anh phải như thế này đâu.

- Anh biết, nhưng có thế nào thì cũng từng là người của anh.

Hangyul không nói gì thêm, chỉ im lặng nhìn anh một lúc lâu. Cảm giác được bầu không khí đầy ngột ngạt giữa hai người, Seungyoun lên tiếng trong lúc với tay xem thử Hangyul mua cái gì đến cho mình.

- Sao em biết là anh đang đói thế?

- Em tiện tay mang lên thôi.

- Cảm ơn nhé Hangyul.

Hangyul ở lại thêm một lúc thì ra về khi nhận ra trời đã bắt đầu tối, căn phòng của Seungyoun cũng được dọn dẹp trông sạch sẽ hơn một chút, còn anh thì tiễn Hangyul ra đến cửa rồi quay trở về tìm chiếc giường yêu quý của mình mà ngủ một giấc đến sáng.

---

Seoul đêm muộn với từng cơn gió lạnh buốt, Hangyul chỉ mặc một chiếc áo mỏng rồi chầm chậm bước đi trên đoạn đường vắng người. Cậu đi một lúc thì dừng lại ở bờ sông Hàn, địa điểm quen thuộc mà cậu và cả Seungyoun đều đến mỗi khi cảm thấy buồn.

Tâm trạng của cậu hôm nay đúng là rất tệ, một phần là vì áp lực công việc, còn là vì tình trạng hiện tại của Seungyoun.

Cậu thừa nhận rằng mình thích anh Seungyoun, chính xác là loại tình cảm không nên xuất hiện trong mối quan hệ "bạn bè tốt" của hai người.

Anh Seungyoun mãi mãi cũng không biết được rằng cậu thích anh nhiều thế nào, rằng cậu đã luôn dõi theo phía sau anh. Còn Seungyoun thì mãi chẳng thể hiểu ra tình cảm của cậu, biết đâu anh còn không để ý tới cậu nữa chứ, chỉ nghĩ đến đây thôi cũng đủ để Hangyul cảm thấy chua xót rồi.

Hangyul ngắm nhìn đường phố vắng vẻ một lúc rồi quay về, đã quá muộn và cậu không muốn bị cảm chút nào. Hangyul bước vào xe định đạp phanh thì chợt nhớ ra gì đó, cậu lấy điện thoại nhấn vào hộp thư "Seungyounie"

"Anh ăn xong thì nghỉ ngơi sớm đi nhé, hãy lo cho sức khỏe của mình thay vì nghĩ về cô ta đi"

/////

6 tháng sau.

Cho Seungyoun của hiện tại đã trở thành một all rounder vô cùng quyền lực còn hơn cả thời gian quen với Yeonsoo, sau tất cả mọi cống hiến của mình Seungyoun giờ đây được gọi với danh xưng "Cho Lão Đại".

Seungyoun thành lập một hãng thu âm và sản xuất nhạc riêng cho mình: X Recording. Các công ty giải trí, nhóm nhạc thần tượng hay nghệ sĩ solo đều thay nhau đặt mua nhạc của Seungyoun. Anh sẵn sàng viết và bán nhạc nhưng chỉ cần khi thu âm không thể làm được như kì vọng của anh, thì lập tức anh sẽ thu hồi lại bài hát. Đủ biết Seungyoun thời điểm bây giờ có chỗ đứng và tiếng nói mạnh như thế nào ở giới giải trí.

Seungyoun cũng đã chuyển đến nơi làm việc mới. Là một toà nhà thiết kế hiện đại 4 tầng nằm ở khu Gangnam, một trong những khu sầm uất và đắt đỏ nhất nhì Hàn Quốc. Tối nay anh mở tiệc mời anh em thân thiết trong giới đến mừng toà nhà mới.

- Chúc mừng Cho Lão Đại đã chuyển đến nơi làm việc mới.

Là Seungwoo cùng với vài người bạn thân thiết của Seungyoun đến chung vui nhân dịp anh chuyển đến văn phòng làm việc mới, một nơi đẹp và rộng hơn rất nhiều.

Bữa tiệc hôm nay có cả Hangyul, nhưng kỳ lạ là cậu cứ luôn tránh mặt anh, còn Seungyoun thì cảm thấy khó chịu khi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Hangyul, em tránh mặt anh à?"

Anh gửi một tin nhắn đến cho cậu em của mình, Hangyul rõ ràng đã xem nhưng không trả lời, điều đó càng làm Seungyoun có thêm chút khó chịu, anh định sau khi bữa tiệc kết thúc thì sẽ chạy ngay đến chỗ cậu mà hỏi cho ra lẽ.

- Nghĩ gì đấy? Seungwoo tiến đến bên cạnh Seungyoun, trên tay cầm hai ly rượu vang đỏ, Seungyoun đón lấy rồi uống cạn.

- Không có gì, chỉ là em cảm thấy có chút khó chịu.

- Vì Hangyul?

- Sao anh biết?

Seungyoun thoáng ngạc nhiên khi người bên cạnh đoán chính xác điều cậu đang nghĩ.

- Anh nghĩ chú nên đi tìm Hangyul, hai người nói rõ với nhau sẽ tốt hơn.

- Nhưng em chẳng hiểu gì cả.

- Chú cứ đi tìm Hangyul là biết ngay thôi.

Buổi tiệc diễn ra trong không khí vui vẻ, ánh mắt của Seungyoun từ đầu đến giờ vẫn không ngừng dán chặt vào người kia, còn Hangyul thì cứ tìm cách tránh ánh mắt của anh.

Hangyul lảo đảo bước ra khỏi cửa khi nhận ra mình đã say, cậu suýt ngã xuống sàn thì có một ai đó đến đỡ cậu dậy. Hangyul chỉ mơ hồ cảm nhận được mùi hương của người này rất quen thuộc, hệt như mùi hương mà cậu luôn nhớ mong.

- Anh Seungyoun?

Người kia dìu Hangyul ra khỏi nơi tổ chức tiệc, Seungyoun đỡ Hangyul lên sân thượng của tòa nhà, nơi mà họ thường tụ tập cùng nhau, rồi cùng ăn uống và ngắm sao.

- Anh Seungyoun?

- Ừ là anh.

Seungyoun đặt Hangyul tựa lên vai mình, còn anh thì ngồi yên lặng ngắm nhìn bầu trời đêm xa vời vợi, trong lòng dấy lên một cảm xúc khó gọi tên.

- Hangyul này, thích một người là như thế nào?

- Là..là như em thích..thích anh Seungyoun vậy đó.

Seungyoun ngạc nhiên nhìn sang người kia, Hangyul là đang say không còn biết gì nữa cả.

- Em lại đùa anh đúng không?

- Không..em không...không có đùa.

- Hangyul à, anh hiểu được tình cảm của em. Nhưng bây giờ thì chưa phải lúc. Đợi anh được không?

Hangyul không trả lời, Seungyoun im lặng. Nhưng anh không biết rằng, một chút rượu không đủ làm Hangyul say.

///

1 tháng sau buổi tối hôm đó, cả Seungyoun và Hangyul đều không liên lạc với nhau. Anh thì quay cuồng trong mớ công việc khi có quá nhiều đơn đặt bài hát mới, Hangyul cũng thế cũng quay cuồng ở studio của mình. Có lẽ thế mà cả hai chẳng nhớ gì vì đêm hôm đó.

Hôm nay được dịp nghỉ ngơi, Seungyoun sang Fleur để gặp ông bạn Hyeonsu của mình. Vô tình thì gặp Hangyul cũng ở đây với trợ lý của mình. Chỉ 1 tháng không gặp mà anh trông Hangyul ốm thấy rõ. Tự nhiên anh xót xa muôn phần. Cũng chẳng hiểu ma lực nào khiến anh nhanh bước tới rồi kéo tay Hangyul đi trong cơn hoang mang của trợ lý.

- Anh làm gì vậy. Bỏ ra đau em.

Anh chẳng mảy may về lực nắm của mình cứ thế mà kéo cậu đi đến công viên gần đấy. Cho đến khi Hangyul gọi thì anh mới giật mình thả ra.

- Anh xin lỗi.

- Anh làm sao thế? Dở hơi.

Anh bỗng kéo cậu về phía mình, ôm gọn lấy con người này vào lòng vỗ về. Cậu thì đông cứng người lại trước hành động bất ngờ này của anh. Nhưng không hề có ý muốn đẩy anh ra.

- Nghe cho rõ đây. Tôi thương em. Cho Seungyoun tôi đây thương Lee Hangyul em.

Cậu không đáp lại lời nói của anh, chỉ lặng lẽ ôm chặt anh lại như thể nếu lần này cậu không giữ chặt lấy người này thì sẽ mãi mãi mất anh. Không ai nói gì với nhau chỉ đứng chôn chân ở đấy mà ôm nhau mà cảm nhận lấy hơi ấm của đối phương. Chỉ cần như thế thôi là cả một bầu trời hạnh phúc rồi.

—————————————————-

2 năm sau.

- Mình về chung nhà đi em.

- Bây giờ đã ở chung nhà rồi còn gì. Anh dở hơi à.

- Không. Ý anh là. Cưới đi.

- Có ai cầu hôn nhạt toẹt như anh không hả?

Hangyul bĩu môi khi anh cầu hôn mà chẳng chuẩn bị gì cả cứ thế mà nói thôi.

Rồi tự nhiên anh từ đằng sau lưng tiến về phía trước, quỳ một chân trước mặt cậu, một tay cầm hộp nhẫn, bên trong là một chiếc nhẫn thiết kế đơn giản nhưng vô cùng tinh tế.

- Lee Hangyul, em có nguyện một đời ở bên Cho Seungyoun này không? Tôi sẽ không hứa quá nhiều. Nhưng tôi sẽ cố gắng để em luôn hạnh phúc.

Cậu không đáp, chỉ nở nụ cười hạnh phúc rồi đưa tay ra để anh đeo nhẫn vào cho mình.

- Từ giờ em sẽ chính thức là người của Cho Seungyoun.

Không đèn lấp lánh, không nến, không hoa hồng, không bàn ăn rựu vang lãng mạn. Chỉ có anh, có cậu, chiếc nhẫn bạc và hai câu nói ngọt ngào. Chỉ đơn giản thế thôi nhưng họ nguyện một đời này đi cùng nhau, ở bên nhau.

Định mệnh của Cho Seungyoun là Lee Hangyul.

Và định mệnh của Lee Hangyul là Cho Seungyoun...

Mãi mãi...


Góc nghiêng của Lee Hangyul là cực phẩm :))))

Góc nghiêng của Lee Hangyul là cực phẩm :))))

Bạn đang đọc [WEISHIN] PHÍA SAU MẶT TRỜI sáng tác bởi cherryblossom1_6
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cherryblossom1_6
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.