Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

GIẬN DỖI

Phiên bản Dịch · 692 chữ

“Ngươi!” Sắc mặt Kim Tae Yeon đại biến, bởi vì câu nói này của Lee Sung Min, dưới cái nghe của ả, đụng vào ngay nỗi đau của ả.

Trước khi ả ta trở thành thị nhân của Jo Kyu Hyun, ả ở thanh lâu bán nghệ không bán thân,sau này, là Jo Kyu Hyun chuộc ả ra khỏi thanh lâu, ả trở thành thị nhân của y, ả ta vốn cho rằng, dựa vào tài mạo của ả, dù không thể trở thành chính phi, cũng có thể trở thành thứ phi, bởi vì, trong tất cả các thị nhân của Jo Kyu Hyun, ả là đẹp nhất, cũng là người xuất sắc nhất.

Nhưng mà, một mực cho đến ngày đại hôn của Jo Kyu Hyun, vẫn không lập ả thành thứ phi, ả trong Thất vương phủ, vẫn chỉ là một thị nhân nho nhỏ, tuy dưới cách nhìn của người ngoài, ả là người được Jo Kyu Hyun sủng ái nhất trong đám thị nhân, nhưng mà luận thân phận và địa vị, ả vẫn giống như các thị nhân khác.

Điều khiến ả tức giận hơn nữa, Jo Kyu Hyun cưới một tên điên làm chính phi, ả ngay cả một tên điên cũng không bằng! Nay, lại bị một nô tì nho nhỏ cười nhạo, trong lòng ả sao không phẫn hận được?

Còn việc Kim Tae Yeon không biết là, nô tì nhỏ nhoi Lee Sung Min trước mắt ả, chính là vương phi ngốc trong miệng mọi người!

Bởi vì Jo Kyu Hyun cảm thấy cưới một vương phi thần trí bất minh sẽ mất thể diện, cho nên, hạ lệnh tất cả hạ nhân trong phủ không được tiết lộ thân phận của Lee Sung Min, vậy nên, Kim Tae Yeon chẳng qua chỉ biết trong Thất vương phủ có một a hoàn tên Lee Sung Min mà thôi.

Kim Tae Yeon thấy Lee Sung Min khinh miệt mình như vậy, và cậu còn là a hoàn thân cận của Jo Kyu Hyun, theo quy định trong phủ, ả là một thị nhân, không thể trách phạt người thân cận của vương gia, cho nên, ả chỉ có cách tức giận quay đầu sang Jo Kyu Hyun ủy khuất nói: “Vương gia, thiếp là người của người, nô tì này dám vô lễ như vậy, không phải là ngay cả vương gia người cũng không để trong mắt?”

Sắc mặt Jo Kyu Hyun thập phần khó coi, hắn lạnh lùng nhìn Lee Sung Min, hàn giọng nói: “Lee Sung Min, ngươi đừng quá đáng, bổn vương nói cho ngươi biết, đừng chọc giận bổn vương, nếu không, bổn vương sẽ cho ngươi biết, thế nào là sống không bằng chết! Nói, ngươi và Lục hoàng huynh có quan hệ gì? Sao trên người ngươi lại mặc áo bào của Lục hoàng huynh?”

Nhìn ánh mắt mang đầy ánh lạnh lẽo của Jo Kyu Hyun, Lee Sung Min chỉ cảm thấy rợn cả người, cơn kinh hãi bỗng dâng lên, cậu biết, nếu như cậu chọc giận tên nam nhân này, tuyệt đối không có quả tốt mà ăn, nhưng không biết tại sao, nhìn thấy bộ mặt của Kim Tae Yeon thoáng qua tia cười đắc ý, cơn giận trong lòng Lee Sung Min lại bốc lên lần nữa.

Cậu tỏ vẻ kiên cường ngẩng cao đầu, cũng lạnh lùng nhìn Jo Kyu Hyun, giận dỗi đáp: “Ngươi muốn biết quan hệ giữa ta và tên ấy, sao ngươi không tự đi hỏi tên ấy?”

Câu nói này của Lee Sung Min, vô cớ tự thừa nhận là mình có quan hệ với Jo Kyu Sik, chí ít dưới cách nghe của Jo Kyu Hyun là thế.

Quả nhiên, Jo Kyu Hyun nghe thấy lời nói của Lee Sung Min, ánh mắt thoáng qua tia phẫn nộ, hắn nhanh chóng đứng dậy từ ghế, lớn bước đi đến trước mặt Lee Sung Min, đưa tay, siết chặt lấy cổ cậu, trên mặt không chút cảm xúc nhìn Lee Sung Min, lạnh lùng nói: “Nói! Ngươi và Lục hoàng huynh có quan hệ gì?”

Bạn đang đọc Vương Phi Của Bạo Vương của Nhược Nhi Phi Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.