Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo huyệt chi trợ

Phiên bản Dịch · 1769 chữ

"Quả nhiên là Cửu Long Tiềm Uyên!"

A La nhẹ giọng tán thưởng, nói thêm: “Trong phong thủy có thuyết ngũ quyết, trong đó có phần xem về thủy, chính là việc xem hướng chảy của nguồn nước mà phán đoán sự vận động của lính khí trời đất, ngươi xem ở đây có chín dòng nước như chín con thần long từ trên trời giáng xuống cùng tụ vào một điểm, ẩn dưới lòng đất! Điểm tụ tập của chín con rồng này chính là nơi tụ tập linh khí của cả sơn cốc, là địa điểm tu luyện tốt nhất!”

Nói xong, nàng vẽ rất nhiều hình trên mặt đất mà Trầm Côn không hiểu, bên trên ghi chú thiên can địa chi, sau đó nhanh chóng tính toán

"Tiềm long vật dụng, Thiên Can nhị, địa chi bình..." mồm thì vẫn đọc những khẩu quyết kỳ lạ, khi thấy Trầm Côn đang đực mặt ( :D dịch thế này cho máu) nhìn nàng liền ngẩng đầu lên cười: “Đừng có nhìn mãi thế, hiểu biết về phong thủy của ta không nhiều, nếu là cao thủ thì căn bản không cần tính toán, chỉ liếc mắt là đã có thể thấy được vị trí long khẩu của nơi này!”

Nói rồi lại lập tức cúi đầu tính toán.

Nửa tiếng sau, Ala thở nhẹ một tiếng, tháo giày, xắn mép váy, lội xuống hồ nước đi về mé đông bắc.

Nhìn thấy hai chân A La trắng nõn như ngọc, Trầm Côn hô hấp dồn dập, tim đập thình thịch.

Hắn kiếp trước đã xem qua vô số phim (XXX), còn chưa từng chỉ nhìn một đôi chân liền chảy máu mũi, nhưng khi nhìn làn da trắng nõn của A La, liền nhịn không được nhớ lại cảnh rình trộm trong rừng đêm đó, nhất là cái yếm ngực phấn hồng, lại còn hai điểm như ẩn như hiện trước ngực đó….

Bần tăng không thể tiếp tục nghĩ tiếp, nếu tiếp tục nghĩ tiếp hẳn sẽ trầm luân trong hiểm cảnh mất!

"Chính là chỗ này!"

A La nhảy lên một khối đá lớn trong hồ, hưng phấn hô nhẹ, kéo Trầm Côn đang trầm luân trong bể dục thoát ra ngoài.

"Đây là bảo địa cho tu luyện?" Trầm Côn cũng nhảy lên trên tảng đá, nhưng nhắm mắt lại cảm thụ một lát, cũng không có cảm thấy gì đặc biệt.

"Chỉ là tìm được cũng chưa đủ, trong phong thuỷ học còn có một dạng thủ pháp 'Điểm huyệt', đó là dùng biện pháp nào đó, đem linh khí trong này phóng thích ra để bản thân mình sử dụng!"

A La hỏi ngược lại: "Ta hiện tại có thể điểm huyệt, nhưng mà ngươi chuẩn bị xong chưa? Một khi điểm huyệt, ngươi phải lập tức hấp thu linh khí, bằng không khi linh khí lọt ra ngoài, vùng bảo địa này sẽ coi như bị phế đi."

"Ta lập tức bắt đầu chuẩn bị!"

Nhắc tới luyện công, lập tức tinh thần Trầm Côn tỉnh táo, hai tay vung lên, trong tay áo liền xuất hiện một thỏi mực.

Thỏi mực này chính là thỏi mực cấp bậc Bạch Nguyên, lấy mực bích thủy hàn đàm ngưng đọng lại, bỏ đi phần nước, chỉ lấy tinh hoa mà ngưng tụ ra một khối nhỏ nhưng khi mài ra có thể được cả mười mấy cân mực nước.

Trong thời gian gần đây, khi nhàn rỗi không luyện công Trầm Côn cũng rèn luyện thêm rất nhiều tiểu kỹ xảo, ví dụ như việc ngưng mực thành thạch, hay đưa binh khí linh phù vào tay áo để nhanh chóng sử dụng. đương nhiên cùng với việc thường dùng bút làm binh khí nên thư pháp của Trầm Côn cũng tiến bộ đáng kể, đã có dáng dấp một đại hành gia về thư pháp!

Nhà thư pháp không nhất định sẽ là cao thù bùa chú, nhưng cao thủ bùa chú nhất định là một nhà thư pháp!

"Bùa nghịch thiên, cho ta mượn bùa lực, thiên địa Ngũ Hành, vạn vật linh tức, nghe theo lệnh ta..."

Trầm Côn nghiên cho mực nước vào nghiên, tay phải cầm bút Thiên Vũ, ngón trỏ cùng ngón giữa tay trái kẹp giấy La Sát, chỉ thấy hai ngón tay hắn nhẹ nhàng miết, giấy La Sát liền chia làm mười hai tờ, "Mười hai lần phân giấy, linh phù đáo vị, Bắc Đẩu... Tụ linh!" Tốc độ vẽ bùa của hắn cũng nhanh hơn rất nhiều, không còn là tám tờ, mà là mười hai tờ!

Soạt!

Mang theo tiếng xé gió kịch liệt, mười hai tờ bùa xoay quanh ở bên người Trầm Côn, Thiên vũ bút đột nhiên bắn ra, mười hai loại đồ án hiện ra phía trên linh phù.

Cơ hồ ở cùng một thời gian, A La nhắm mắt lại, mặt hướng về phương Bắc hơi hơi cúi đầu, sau đó nàng giơ tay phải lên cao, ngón trỏ nhẹ nhàng chỉ hướng ánh trăng.

Một điểm ánh trăng hình thành ở đầu ngón tay, A La uyển chuyển quay vòng, cùng với chuyển động đầu ngón tay của nàng, không khí chung quanh giống như cũng động, nhẹ nhàng xoay tròn, chậm rãi ngưng kết ở phía trên tảng đá.

“Nhất chỉ điểm long!”

A La quát nhẹ, đầu ngón tay điểm trên tảng đá.

Động tác hai người gần như đồng thời hoàn thành!

Trong phút chốc, phong vân chợt khởi!

Khi A La điểm vào tảng đá, trên đó nổi lên ngũ sắc quang mang, Ngũ Hành linh khí thuần khiết, mà chin thác nước xung quanh thung lũng cũng thay đổi phương hướng dòng chảy, chúng giống như một con rồng lớn há miệng nuốt tảng đá có Trầm Côn và A la.

Nhưng lúc này tụ linh pháp trận của Trầm Côn cũng đã bố trí thoả đáng, chỉ thấy trước ngực hắn xuất hiện một đoàn Hư Không như lốc xoáy, nhẹ nhàng vận chuyển, ngũ sắc quang mang dưới đất, còn có chín thác nước trên bầu trời, tất cả đều bị hút vào!

Bành bạch bành bạch bành bạch...

Không gian hẹp phía trong lốc xoá, lập tức tụ tập rất nhiều linh khí, phát ra tiếng ma sát xé rách hết thảy mọi vật, giống như là tốc độ cao nhất của máy xay thịt.

"Linh khí thật sung túc, tu luyện ở trong Tàng Linh Bảo Huyệt này, Tụ Linh Trận của ngươi uy lực ít nhất được đề cao gấp bảy!" A La có chút chần chờ: "Nhưng nguy hiểm cũng đề cao gấp bảy, Trầm Côn, cần mạo hiểm sao? Áp lực gấp bảy, chúng ta có lẽ không thể..."

"Sư phụ, vấn đề cũ cũng đừng có lấy ra thảo luận như vậy!"

Trầm Côn liếm liếm môi, trong đôi mắt nhỏ quang mang kiên quyết dứt khoát, liều mạng! Hắn chưa bao giờ sợ cả!

"Tốt lắm,Tới đi!"

A La hít sâu một hơi, tay nắm lấy tay Trầm Côn, thả người nhảy vào trong lốc xoáy...

"Hừ, đau quá!"

Mới vừa vào lốc xoáy, Trầm Côn cũng cảm giác được bất đồng, lần trước trong tụ linh, chỉ có áp lực, nhưng lần này thêm cả sự vặn xoắn cọ sát, giống như là ở trong một cái máy mài lớn, không ngừng bị đè ép trộn vỡ, cả người đều nhanh chóng biến thành bụi nhỏ!

Ở bên ngoài nhìn lại, làn da toàn thân Trầm Côn đều bị bóp méo, linh khí dưới chân dâng lên, dòng nước từ trên đỉnh đầu ép xuống, giống như một thanh dao găm, từng nhát từng nhát cắt phá thân thể hắn, quần áo bị cắt vụn, làn da bị cứa đứt , cơ thể bị vặn chặt, máu tươi như muốn phun ra, nhưng lập tức bị linh khí chung quanh đánh nát, biến thành từng đoàn sương mù màu đỏ...

"Còn nhớ khẩu quyết lần trước không?" A La cũng không dễ chịu, cố vùng vẫy hỏi.

"Nhớ rõ!"

"Được, chúng ta truyền linh khí qua cho nhau!"

Giống như ở tụ linh trận lần trước, A La gắt gao bắt lấy bàn tay Trầm Côn, lòng bàn tay tống xuất một dòng nước trắng lạnh, Trầm Côn cũng miễn cưỡng, đáp trả một dòng nước ấm màu đen.

Một đen một trắng, một ấm một lạnh, hai cổ lực lượng nháy mắt khôi phục lại thương thế của hai người!

" Khẩu quyết trị thương thật lợi hại!" Trong lòng Trầm Côn khen thầm: "Sư phụ, thương thế của ta đã khống chế được , bắt đầu hấp thu linh khí chứ?"

"Hấp thu nhanh, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, đến khi không hấp thu được nữa mới thôi!"

"Nuốt hết con mẹ nó đi!" ( bậy nhỉ)

Trầm Côn trừng mắt, há to miệng, trên người mỗi một cái lỗ chân lông cũng đều mở thông ra...

Theo những đường này, từng dòng linh khí chung quanh rót vào trong cơ thể hắn, Trầm Côn kìm nén không được, hét lớn một tiếng, lực lượng Hoàng Nguyên hạ đoạn điên cuồng bừng lên, quanh thân đều biến thành màu vàng nhạt.

Một cảnh sắc kỳ quái hiện ra!

Chỉ thấy lấy Trầm Côn làm trung tâm, trong vòng phạm vi một trăm hai mươi bước, cây cối, cỏ xanh, bùn đất, dòng nước... Vạn vật sinh linh đều giống như bị ép khô, lần lượt khô vàng héo úa, một vòng mặt đất đều biến thành sa mạc khô cằn, sa hóa địa phương càng ngày càng nhiều, linh khí được chuyển hóa, cũng hội tụ ở trên người Trầm Côn ngày càng nhiều....

Vì thế, màu sắc võ đạo của Trầm Côn dần dần chuyển sẫm màu, từng chút một biến thành màu vàng sẫm, màu vàng sáng...

Oanh!

Khi màu sắc võ đạo của Trầm Côn ổn định ở màu vàng sáng đỉnh phong, giống như lần trước, hắc quang của hắn cùng tia ánh sáng trắng của A La dung hợp cùng một chỗ, thúc đẩy một cái hào quang vạn trượng, nổ lớn mở ra, đúng lúc đem hai người đưa ra khỏi lốc xoáy.

Hết thảy an tĩnh...

"Ta thăng cấp sao?" Trầm Côn kinh hỉ nhìn hai tay của chính mình, bên trên quang mang màu vàng sáng rạng rỡ loá mắt, coi như ngốc tử cũng có thể nhìn ra, cấp bậc võ đạo chắc chắn đã nâng lên một cấp!

Bạn đang đọc Vũ Toái Hư Không của Du Tạc Bao Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.