Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một câu nói thẳng

Phiên bản Dịch · 2637 chữ

- Ngươi muốn thu ta làm vũ hồn?

Hào Long Thiên Túng liếc mắt một cái liền nhìn thấu tâm tư của Trầm Côn. Hắn đi tới thi thể của Thủy Nguyệt Vũ, người mặc bạch tuyết trường bào, tay phải đang cầm một Long Đảm trường thương, bên hông đeo một thanh bảo kiếm, nhưng trái với truyền thuyết về hắn, chính là áo bào của hắn bên trong màu trắng không phải áo giáp màu bạc mà là một đạo bào màu xanh đen.

- Thủy Nguyệt Vũ đã chết, việc thế tục, duyên trần của ta đã giải quyết

Hào Long Thiên Túng ảm đạm cười, xoay người từ từ lăng không, hóa thành một tia sáng rực rỡ giữa bầu trời đêm.

- Lão huynh, chớ đi vội

Trầm Côn nhanh chóng hô to:

- Ngươi thân là vũ hồn, nhìn thấy kết quả là Thủy Nguyệt Vũ chết ở ngay trước mắt, nếu quay về Vân La tiên phủ nhất định sẽ bị phạt

- Ta không định trở về Vân La tiên phủ.

Hào Long Thiên Túng thản nhiên cười:

- Vừa lúc ta đã thăng cấp vượt qua thần gia, ta đã có hẹn ước ở thượng giới, Thủy Nguyệt Vũ người là chủ nhân cuối cùng của ở thế gian này, ngày Thủy Nguyệt Vũ thân tử, cũng chính là ngày ta công đức viên mãn, là lúc ta phi thăng Thiên Môn

- Lão huynh, đi Thiên Môn cũng được, ta ở Tiên giới có người đợi có thể giống nhau.

Trầm Côn thật sự luyến tiếc khi buông thả một vũ hồn hoàn mỹ như vậy, nhưng Hào Long Thiên Túng càng đi càng nhanh, rất nhanh biến mất trong màn trời.

Đây là chuyện gì xảy ra!

Đột nhiên Thủy Nguyệt Vũ chết!

Hào Long Thiên Túng nói cái gí mà công đức của hắn đã viên mãn, muốn đi Tiên giới.

Trầm Côn hoàn toàn hồ đồ.

- Hào Long Thiên Túng, xin chúc mừng.

Hướng về phía bóng lưng của Hào Long Thiên Túng, Bất Sắc ở bên hông đột nhiên lớn tiếng nói:

- Bất Sắc, rốt cuộc là sao lại thế này? Ngươi chúc mừng hắn cái gì.

Trầm Côn khó hiểu hỏi:

- Sư phụ, đồ nhi vừa rồi đang suy nghĩ giúp người thu phục Hào Long Thiên Túng, nhưng bây giờ suy nghĩ lại, a di đà Phật, hầu tử cũng không còn đùa giỡn.

Bất Sắc vô tròn thân hình theo đai lưng rồi bò ra ngoài, ngồi xổm trên vai Trầm Côn, hắn bất đắc dĩ nói:

- Ta nghe người Vân La tiên phủ nói qua, nhiều năm trước Hào Long Thiên Túng có cơ hội phi thăng Tiên giới, nhưng bất quá hắn được Thủy Nguyệt Vũ đánh thức, nên hắn thiếu Thủy Nguyệt Vũ một cái nhân tình.

- Thượng giới nói chỉ cần Hào Long Thiên Túng có thể giải quyết xong với Thủy Nguyệt Vũ đoạn nhân quả này, là hắn có thể phi thăng lên Thiên Môn. Vừa rồi Thủy Nguyệt Vũ mắng để Hào Long Thiên Túng thối lui, chính mình muốn chết, chẳng khác nào chủ động chấm đứt đoạn nhân quả này. Hào Long Thiên Túng ở nhân gian không còn vướng bận, công đức viên mãn thành tiên.

- Khốn khiếp!

Trầm Côn hung tợn măng một câu

- Coi như hắn đi Tiên giới, ta cũng có thể tìm hắn mang trở lại

- Thôi đi.

Vương Kiêu thở dài:

Nhìn xem đạo bào trên người hắn? Hắn chẳng những công đức viên mãn, mà cơ duyên cũng tơi. Hắn đã là thiên đạo Vũ hồn nhất pháp.

Dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Long Tường Vu Thiên, Hào Long Thiên Túng vốn không phải là chân long của nhân gian, phàm phu tục tử không có biện pháp cũng cầu.

- Không có biện pháp cưỡng cầu?

Nhìn Hào Long Thiên Túng biết mất trong bầu trời đêm mờ mịt, Trầm Côn không còn lời nào để nói.

Bỗng nhiên, ngay trong lúc Hào Long Thiên Túng hẳn đi tới Thiên Môn, nghe được hay gặp được cái gì, còn cách thiên địa khoảng xa truyền đến tai Trầm Côn một câu.

- Thì ra người chính là Trầm Quỹ

Hắn cười nói:

- Thiên trai ngày mây bay chi thai, (không hiểu) chúng ta nếu có duyên sẽ gặp lại.

Trầm Côn chỉ giây lát rồi cười to nói:

- Hôm nay ta công đức viên mãn, hơn phân nửa là tặng ngươi phù vân trên đài, sinh tử nhân quả là theo thiên mệnh, ta cũng hạ thủ lưu tình đối với như, tự thu xếp ổn thỏa đi, ngày thiên trai, phù vân trên đài.

Trầm Côn hơi sửng sốt tiếp tục nghe qua Hào Long Thiên Túng bỏ lại nhưng lời này sau không muốn biết đi nơi nào?

Những lời này chỉ truyền vào tai Trầm Côn, Vương Kiêu cùng Bạch Khởi đều không nghe được, Trầm Côn một mặt suy tư, một mặt để cho Bất Sắc thu hồi thi thể Thủy Nguyệt Vũ.

Hắn cố ý làm ra vẻ như Thủy Nguyệt Vũ không chết, một mặt nhặt xác, một mặt cùng thi thể trêu chọc cười hì hì. Kể từ đó Vân La tiên phủ sẽ không biết được Thủy Nguyệt Vũ chết, cũng không làm khó dễ Đỗ Nguyệt Nhi.

- Phụ cận có người trợ giúp Thủy Nguyệt Vũ không?

Sau khi nhặt xác, Trầm Côn cười híp mắt lớn tiếng nói:

- Vậy đi tố giác Vân La tiên phủ, muốn Thủy Nguyệt Vũ quay về, ngay tại Thiên Trai Chi Nhật, Phù Vân Chi Đài tới tìm ta.

Nói xong hắn cũng bay vào trong bầu trời đêm mờ mịt.

Khi Trầm Côn rời đi không lâu sau đó, mấy cái bóng người xuất hiện tại nơi Thủy Nguyệt Vũ chết, đưa mắt nhìn nhau rồi nhìn tên đầu lĩnh thở dài một cái.

- Đi thôi, lập tức đem tin tức chuyển cáo cho lão gia cùng phu nhân, mặc kệ vừa rồi người nọ là ai đi nữa, nếu đã can đảm dán bắt đi đại thiếu gia của Vân La tiên phủ, chính là phạm thượng, là tử tội mà.

- Phạm thượng

- Hừm, Vân La tiên phủ có tư cách gì đại biểu cho Thiên?

Xa xa Trầm Côn nghe được câu này, khinh miệt nở nụ cười lạnh. Mà Bất Sắc đã kiểm tra nguyên nhân cái chết Thủy Nguyệt Vũ, rất nhanh thì có kết luận.. Thủy Nguyệt Vũ khi chết, đã bắt chước bừa chiêu thức có uy lực như đó là một tối kỵ, loại lực lượng tối kỵ, có thể làm cho kẻ đã bắt chước ra Tây Thi tất sát kỹ, nhưng mà Thủy Nguyệt Vũ gánh vác áp lực vượt quá giới hạn

Đơn giản mà nói, Thủy Nguyệt Vũ vì bắt chước bừa bị cắn trả mà chết, ứng với hắn có một câu nói:

- Dám cùng ngươi cùng nhau liều mạng.

Bắt chước bừa cũng tan theo thành mây khói.

- Các lão huynh, đi vào nơi vắng vẻ, Trầm Côn nhịn không được hỏi ra nghi vấn trong lòng:

- Vừa rồi Hào Long Thiên Túng nói với ta, Thiên Trai Chi Nhật, Phù Vân Chi Thai đang chờ ta, ai biết đây là ý gì không?

- Phù Vân Chi Thai?

Vương Kiêu dở khóc dở cười:

- Thật là trùng hợp, Đạo tổ khi ban thưởng cho ta Thái cực đồ cũng đã từng nói qua, muốn người đi xem Phù Vân Chi Thai. Hắn nói ngươi có tư cách, có thể quyết định lịch sử của thế gian giới.

Khi lúc Trầm Côn nhặc xác, ở phía bắc phía bắc Thu Diệp thành, trong dãy núi trùng trùng điệp diệp.

- Hồng hộc…

- Hồng hộc…

Bắc Đấu Thất Tinh Thần đã trốn đến nơi này, ngoại trừ Yến Nan Quy, sáu người khác thở hổn hển như trâu, miệng vết thương thì đầm đìa máu tươi

Một người cao gầy, có chút thân thủ, thân ảnh đột nhiện xuất hiện ở đỉnh núi, lạnh lùng quét mắt Bắc Đấu Thất Tinh Thần:

- Thất Tinh Thần, các ngươi đã thất bại

- Hán Bang đại nhận.

Thất Tinh Thần cúi đầu xuống:

- Đại long đầu cũng không dễ dàng chấp nhận sự thất bại này lần của các ngươi, thua trận, các ngươi sẽ trả giá thật nhiều.

Hán Bang nói với giọng điệu không có chút nào là cảm xúc của nhân loại, rồi lạnh lùng nói tiếp:

- Thiên Cơ, Khai Dương, Ngọc Hành, ba người các ngươi đã thành phế nhận, sẽ không cần đại long đầu phế nữa, cho nên các ngươi hiểu chứ?

- Chúng ta hiểu rõ.

Thiên Cơ ba người đều cười khổ một cái, bọn họ đều bị Hào Long Thiên Túng phế bỏ một bộ phận trên cơ thể, sau này thương thế khỏi hắn, như cũng không có lại thực lực như trước.

- Chúng ta sẽ cho các vị Thất Tinh Thần, trong thời hạn một năm, nhật định bồi dưỡng người kế nối nghiệp tiếp theo Thất Tinh Thần và thay vào vị trí của chúng ta.

- Được!

Hán Bang đưa mắt nhìn hắc kỵ sĩ Thiên Quyền.

- Thiên Quyền, thương thế của ngươi khá nhẹ còn có thể vì đại long đầu mà dốc sức. Nhưng mà vừa rồi một mình ngươi chống lệnh, xử phạt không thể bỏ qua.

- Ta đây sẽ xin đại long đầu nhận tội, muốn chém muốn giết chỉ cần đại long đầu nói một câu.

Thiên Quyền ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, cùng với ba kẻ tàn phế Thất Tinh Thần cùng nhau đi ra khỏi đèo.

Còn lại ba người Yến Nan Quy, Trầm Ưng, Bắc Đấu Thiên Tuyền.

- Bắc Đấu Diêu Quang.

Hán Bang hướng về phía Yến Nan Quy gật đầu:

- Tập thể Thất Tinh Thần chống lệnh chỉ có ngươi nghe lời. Ngươi có muốn làm thủ lĩnh Bắc Đấu Thất Tinh Thần không?

- Ta?

Yến Nan Quy nhíu cả đôi mày lạ cảm thấy khó khăn. Ở Thiên Khu hay ở Thiên Tuyền, vị trí thủ lĩnh sao có thể tới phiên ta?

- Trầm Ưng dẫn đầu chống lệnh, nhiệm vụ đầu tiên đã hao binh tổn tướng, hắn không xứng làm tiếp thũ lĩnh từ nay về sau giáng cấp làm tùy tùng đại long đầu thân vệ.

Hán bang lạnh lùng chỉ vào áo giáp Thiên Tuyền màu đỏ, về phần Thiên Tuyền... cười quái dị một tiếng.

- Ta cảm thấy có một vấn đề rất thú vị, trước khi bắt đầu nhiệm vụ ngươi đột nhiên mất tích nửa canh giờ, có thể nói cho ta biết nguyên do không? Nửa canh giờ đó ngươi đi nơi nào?

- Ta gặp một ít phiền toái nhỏ, đã giải quyết xong.

Thiên Tuyền thờ ơ trả lời.

- Phiền toái nhỏ?

Hán Bang cười lạnh một tiếng.

- Ta nghĩ là ngươi có sự tình không thể tiết lộ ra ngoài, nhất định gạt chúng ta?

- Yến Nan Quy.

Hán Bang hét lớn một tiếng

- Đại long đầu không cần giữ nhưng phản đồ không trung thực, ta thăng chức cho ngươi làm Bắc Đấu Thiên Khu, thống lĩnh Thất Tinh Thần.

Rồi hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thiên Tuyền:

- Nhiệm vụ thứ nhất của ngươi chính là thanh lý môn hộ cho đại long đầu, điều tra rõ nữa canh giờ trước khi nhận nhiệm vụ Thiên Tuyền đã làm cái gì, sau đó... giết nàng.

Nói xong không để cho ba người có thời gian phản ứng, bắt lấy Trầm Ưng liền biến mất trong bầu trời đêm.

Bên trong đại sơn chỉ còn lại Yến Nan Quy cùng Bắc Đấu Thiên Tuyền.

- Giết ta? Đại long đầu muốn giết ta ư?

Thiên Tuyền khó có thể tin nhìn vào Yến Nan Quy, thật lâu sau đó, đột nhiện nở một nụ cười:

- Sau nhiều năm ta theo đại đầu long, làm rất nhiều chuyện bất lợi cho tổ chức, nếu bị thanh lý cũng là đúng. Yến Nam Quy còn chờ gì nữa đến đây đi.

Rất kỳ quái!?

Chỉ cần giết Thiên Tuyền, ta có thể trở thành một tân thủ lĩnh của Bắc Đấu Thất Tinh Thần, đối mặt với quyền lực luôn luôn hấp dẫn dã tâm của Yến Nan Quy, thế nhưng hiện tại, hắn ta đang trầm mặc.

Lúc này, Thiên Tuyền thân mang trọng thương, một tay Yến Nan Quy có thể xử lý nàng.

- Sao còn chưa động thủ?

Thiên Tuyền tự giễu cợt cười cười:

- Với thương thế của ta bây giờ, ngươi trong vòng ba chiêu liền có thể giết ta, làm gì mà do dự lâu như vậy?

Yến Nan Quy vẫn thản nhiên nhìn Thiên Tuyền, không nói lời nào, cũng không có ý muốn công kích.

- Yến Nan Quy, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?

Thiên Tuyền lớn tiếng nói.

- Chúng ta biết nhau nhiều năm, có cái gì đẹp?

- Đúng vậy, chúng ta đã quên biết lâu rồi!

Sau một hồi lâu, cuối cùng Yến Nan Quy mới mở miệng, hắn cười nói:

- Chính là quên biết quá lâu, như ta cũng không biết thân phận chân chính của nàng là gì?

Nhún vai một cái

- Như vậy đi, có hứng thú cùng ta ngồi xuống trò chuyện một chút được không?

- Ngồi xuống nói chuyện phiếm ư?

Thiên Tuyền nhịn khong được cười nói:

- Yến Nan Quy nhiệm vụ của ngươi chính là điều tra ta nửa canh giờ trước khi làm nhiệm vụ đã làm cái gì, không phải là cùng ta nói chuyện phiếm.

- Không phải chỉ là nửa canh giờ đó thôi? Ta cần phải tra?

Yến Nan Quy lắc đầu cười:

- Nửa canh giờ kia, ta ở Ca Thư Ứng Long cùng Tố Tâm nhặt xác, vừa mới bắt gặp, chính ngươi đã lẻn vào Linh Lung cung, cứu Dương Vô Mệnh.

- Ngươi đều thấy hết sao?

Thiên Tuyền biến sắc.

- Không chỉ có vậy, ta còn nghĩ tới

Yến Nan Quy chỉ vào trán của mình:

- Cuộc chiến của Thiên minh tân quân, trong mười hai thiên quân thì mười một người xuất hiện đều thất bại cả, chỉ thiếu Hồng Vân thiên quân. Như vậy. Hồng Vân thiên quân đã đi nơi nào?

- Còn nữa Thu Diệp thành đồn đãi, Nguyên Quân tiểu thư sẽ cắt băng để hiến tài nghệ, nhưng hôm nay quang minh hoàng đô đăng cơ, Nguyên Quân tiểu thư đến biểu diễn còn chưa thấy bắt đầu. Việc này là ám chỉ cái gì?

- Suy nghĩ cho kỹ một chút nữa canh giờ kia, ngươi không tiếc việc chống lại mệnh lệnh của Hán Bang, nhất định đi cứu mạng Dương Vô, đây chỉ có thể giải thích là nàng là vì mạng của Dương Vô, gách vác lấy sử mệnh của Dương gia, không thể để cho Dương Vô chết tại Thu Diệp thành. Ta nói tất cả có đúng không Nguyên Quân tiểu thư?

Nói xong lời cuối cùng, Yến Nan Quy cười dài nhìn Bắc Đấu Thiên Tuyền.

- Yến Nan Quy, ta xem nhẹ ngươi.

Thiên Tuyền lấy giáp trên mặt gỡ xuống, một mái tóc dài thỏa xuống, mái tóc dài làm hiện lên dung nhan kinh diễm.

- Đúng vậy, ta chính là Dương Nguyên Quân.

Bạn đang đọc Vũ Toái Hư Không của Du Tạc Bao Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.