Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Họa long điểm tình (*)

Phiên bản Dịch · 3412 chữ

- Tế tửu của chúng ta lại làm ra chuyện không ai ngờ rồi!

Cơ Na hỏi một cách vui vẻ:

- Công Thâu Huyền, nói đến việc luận công ban thưởng, Tế tửu của chúng ta có công lớn ra sao, lần này nên phong chức quan gì, ngươi mau nói ra đi!

- Này ... - Công Thâu Huyền nhất thời nghẹn lời, tuy nhiên tiểu nhân muốn nịnh hót Cơ Na thì quả là đông lắm. La Hàn là tên đầu tiên đứng dậy:

- Chế tạo thành công Hàn Băng Tỏa, nham thạch nóng chảy sẽ không thể tàn phá nữa, nền móng Đoạt Nhật Lâu sẽ vững chắc. Thưa Công chúa, trùng tu được căn cơ của Đoạt Nhật Lâu là một đại công. Theo như luật pháp của Cứu Thế Sơn ta, Trầm Đốc công nên được thăng lên ba cấp!

Trường Nguyên Mã lập tức nói tiếp:

- Hơn nữa, Công chúa có công tiến cử, đáng lý ra nên có thông báo khen ngợi toàn Cửu Châu.

- Tốt, tốt, hai ngươi các ngươi nói thật có lý. Trọng thưởng! - Cơ Na mặt cười như hoa, tựa hồ Trầm Côn càng phong quang, nàng lại càng vui vẻ. Nàng nhìn quanh một chút, đột nhiên cảm thấy kì quái mà hỏi:

- Nhưng Tế tửu của chúng ta đâu?

Đúng vậy, Trầm Côn đi đâu rồi? Mọi người lúc này mới nhận ra rằng Trầm Côn không có ở bên trong công trường. Sau một hồi tìm kiếm khắp nơi, La Hàn tìm thấy một tờ giấy với nét chữ rồng bay phượng múa trong khu vực nghỉ ngơi của công trường. Trên đó có viết:

- Một trăm lẻ tám cái Hàn Băng Huyền Ki Tỏa hai mươi chín ngày trước Trầm mỗ đã làm xong. Trong quá trình đúc luyện, Trầm mỗ ngẫu nhiên phát hiện được điều tâm đắc trong bản vẽ Đoạt Nhật Lâu nên tạm thời mượn tầng mười tám phía dưới dùng một lát, bế quan hai mươi ngày. Nếu thành công, không cần đến Mặc gia, Trầm mỗ có thể tự mình trùng tu Đoạt Nhật Lâu.

Ngữ khí thật cuồng vọng! Một trăm lẻ tám cái Huyền Minh Tỏa trong một ngày đã làm xong, nhưng trong quá trình đúc luyện lại phát hiện bí mật của Đoạt Nhật Lâu. Cấp cho hắn vài ngày bế quan hắn liền có thể trùng tu Đoạt Nhật Lâu! Nếu là mấy hôm trước chứng kiến mấy chữ này, không cần nói đến Công Thâu Huyền, ngay cả Cơ Na cũng sẽ mắng hắn cuồng vọng vô lễ. Nhưng là bây giờ,... Cái gì gọi là tin phục? Chính là làm ra một chuyện oanh oanh liệt liệt, làm cho mọi người tin tưởng rằng chỉ cần cho ngươi một cơ hội, ngươi sẽ có thể làm kinh động thiên địa! Trầm Côn chính là đã làm được điều đó. Nhìn khắp Cửu Châu, không ai có thể đúc luyện được một trăm linh tám cái Huyền Minh Tỏa, thế nhưng hắn lại làm được. Vì thế, khi hắn nói tự mình có thể trùng tu Đoạt Nhật Lâu liền có người tin tưởng, mà lại là đa số người đều tin tưởng!

- Vậy thì cho hắn hai mươi ngày đi!

Dạ Trung Thiên đang đứng trong đám người liền quát lên:

- Trong vòng hai mươi ngày, phong bế hoàn toàn tầng mười tám dưới Đoạt Nhật Lâu, bất luận kẻ nào cũng không được làm phiền Trầm Đốc công!

Hắn liếc Công Thâu Huyền một cái rồi nói tiếp

- Kẻ trái lệnh, chém!

Cơ Na cũng không quên thêu hoa trên gấm:

- Hành cung cấm vệ của ta lưu lại, thủ vệ mười tám tầng dưới đất. Trầm Đốc công muốn cái gì cũng không tiếc hết thảy lấy danh nghĩa của công chúa Cơ Na ta mà mang đến!

- Công chúa anh minh!

- Dạ Đốc công anh minh!

Mọi người nhất loạt hô to. Nhưng rất nhanh sau đó, lực chú ý của họ lại chuyển từ sự kiện Trầm Côn bế quan lên tờ giấy hắn lưu lại. Hoàng Kim Huyết Tộc chính là tầng lớp quí tộc cao cấp nhất của Cửu Châu, nhân phẩm thì tạm thời chưa bàn đến, nhưng từ nhỏ đã được tiếp thu quá trình giáo dục cao cấp nhất, nhãn lực thưởng thức nghệ thuật cũng thuộc vào nhóm người cao cấp nhất! Tất cả đều nhìn chăm chăm vào mấy chữ to của Trầm Côn, tất cả đột nhiên trầm mặc. Thật lâu trước kia, Trầm Côn đã là một trong bốn nhà thư pháp nổi tiếng nhất Cửu Châu. Đến bây giờ, khi thực lực võ đạo và kĩ xảo dùng linh phù của hắn tăng lên thì trình độ thư pháp của hắn cũng đạt tới mức thường nhân không thể tưởng tượng được. Chẳng những nét chữ phiêu dật như tiên, khiến người ta khó có thể liên tưởng đến một Trầm Côn "trình độ thấp" trước đây. Nét chữ cũng cứng cáp, uyển chuyển, khiến cho người hiểu biết vừa nhìn vào liền không nhịn được mà hô lên hai chữ "Tuyệt diệu"!

- Nghĩ không ra, thư pháp của tên tiểu bạch kiểm đó lại đến trình độ này! - Công Thâu Huyền buồn bã thở dài.

Thợ thủ công ở Cửu Châu cũng là một lớp người bi ai, bị những kẻ có văn hóa bên ngoài bài xích, bị coi như những lao công hạ đẳng chỉ biết vung chùy đập sắt! Giống như gia tộc Công Thâu, một trong các gia tộc mạnh nhất Hoàng Kim Huyết Tộc, cũng có thể bị Mạnh gia, Tiêu gia hai nhà không để vào mắt, thậm chí còn ngay trước mặt bọn hắn mà mắng một câu "Những kẻ thô bỉ!" Sự bi ai này, vốn cũng phải là sự bi ai của Trầm Côn, nhưng khả năng thư pháp này vừa lộ ra, lập tức chinh phục hết những kẻ tự xưng là có văn hóa của Cửu Châu. Từ nay về sau, ba chữ Trầm Đốc công không chỉ đại biểu cho giới chế tạo, còn là đại diện cho nghệ thuật cao nhã. Mọi người đều nói, cùng là tượng nhân (thợ thủ công), sao Công Thâu Huyền và Trầm Đốc công lại có sự chênh lệch lớn như vậy?

Đây là sự chênh lệch về tố chất!

- Không hổ là Tế tửu của chúng ta!

Cơ Na cũng bị chinh phục bởi thư pháp của Trầm Côn mà ngượng ngùng cúi đầu, sờ sờ khuôn mặt nóng bừng của mình, rồi đột nhiên phân phó xuống:

- Không nói đến phần công lao chế tạo của Tế tửu, chỉ dựa vào trình độ thư pháp thế này, ta sẽ viết thư lên mẹ ta đề cử hắn lên vị trí Đại Tế tửu, hoàng gia Đại Tế tửu.

... ... ... ...

Mặc kệ bên ngoài có náo nhiệt như thế nào, Trầm Côn đã đắm chìm trong Cửu Châu Long Nhãn mà điên cuồng tấn cấp! Khối phong thủy bảo địa được gọi là "Họa long điểm tình" (vẽ rồng thêm mắt) có tác dụng lớn nhất không phải là giúp Trầm Côn hội tụ linh khí mà giống như tên của nó, giúp Trầm Côn biến hóa từ lượng dẫn đến biến hóa về chất (tụi TQ có vẻ thích câu này ghê), từ đó giống như được lột xác.

- Luyện Pháp, Chân Thủy Thiên Huyễn!

Tại tầng mười tám dưới đất, Trầm Côn đang trôi nổi giữa không trung. Tuy thực lực của hắn đã tới Lam nguyên hạ đoạn nhưng cũng không thể dễ dàng đứng trên thứ nham thạch cực nóng này, đành chỉ lơ lửng trên không mà tu luyện. Theo tiếng nói của hắn, linh khí cấp Tử nguyên của Công Thâu Thiên bị lấy ra bên ngoài. Trầm Côn giơ cao một tay lên đem chúng áp súc thành một hình cầu nhỏ, đem chúng hóa lỏng mà hấp thu , tay còn lại thì hướng dưới chân, đem vô số Trương Linh phù tập trung thành một cái Tụ Linh Pháp Trận, là Càn Khôn Tụ Linh trận của Tinh Hà Thiên Huyễn. Hai đạo linh khí cường đại từ đỉnh đầu và dưới chân không ngừng rót vào người Trầm Côn, đem cấp bậc của hắn đề cao lên. Vương Kiêu cũng đã ra ngoài cơ thể, tự mình giúp Trầm Côn hoàn thành linh phù pháp trận, hiệu suất liền cao hơn cả chục lần. Cổ Nguyệt Hà đang ở trong U Minh Hồn Phủ, trông chừng sự lưu động của nham thạch nóng chảy cũng như sự di chuyển của phong thủy số mệnh. Bất Sắc cũng hóa thành một cái chén nhỏ, giúp Trầm Côn thu nạp linh khí, không lãng phí một giọt! Một đội hình xa hoa như thế làm cho toàn bộ tầng mười tám dưới đất tràn ngập linh khí, ngàn vạn đạo hào quang vây quanh Trầm Côn.

- Đại Nhật Càn Khôn, tầng thứ hai, Dương Chước!

Trong lúc không ai để ý, đột phá trước tiên lại là Càn Khôn công của Trầm Côn, có lẽ do nham thạch nóng rực dưới đất lại vừa đúng phù hợp với tính dương cương của Càn Khôn công. Giữa cuồn cuộn sóng nhiệt, mặt dương của thái cực đồ của võ cách Trầm Côn lại càng ngày càng mở rộng, mơ hồ đem cả thái cực đồ biến thành một đoàn cực nóng kim quang.

- Cẩn thận, âm dương nhị khí trong võ cách đã muốn mất cân bằng rồi! - Vương Kiêu cao giọng nhắc nhỏ.

Trầm Côn cũng cảm giác được, Đại Nhật Càn Khôn sau khi đột phát liền mang đến rất nhiều lực dương cương, đè nén Tinh Hà Thiên Huyễn vốn âm nhu đến mức không thở nổi.

- Uy lực của Đại Nhật Càn Khôn quá mạnh mẽ rồi. Vương Lão huynh, có biện pháp nào tăng mặt âm lên không? - Trầm Côn cau mày nói.

- Nói đùa, Tinh Hà Thiên Huyễn chính là công pháp của đại ca ta, sao lại có thể bị Đại Nhật Càn Khôn đánh bại cơ chứ! - Vương Kiêu tự phụ mà nói:

- Nghe đây, bây giờ ta đem truyền cho ngươi trận thứ năm trong Thất Tuyệt Trận, trận pháp tu luyện càn khôn trong Tinh Hà Thiên Huyễn, Dịch Mệnh!

Trầm Côn cười! Vương Kiêu đã nói ngay từ lần đầu truyền thụ võ công: Tụ Linh trận mà Trầm Côn học chẳng qua chỉ là một ứng dụng của Tinh Hà Thiên Huyễn trụ cột, công phu cao thâm thật sự chính là Càn Khôn Dịch Mệnh của Vũ hoàng Vương Mãng năm xưa. Học lâu như vậy, cuối cùng cũng đã tiếp xúc đến công phu cao thâm nhất rồi sao?

- Đừng nghĩ loạn, nhớ kĩ khẩu quyết! - Theo tiếng hét lớn của Vương Kiêu truyền đến còn có một đoạn khẩu quyết rời rạc. Nhưng dù sao sư phụ đầu tiên của Trầm Côn chính là Vương Kiêu, thời gian Trầm Côn theo Vương Kiêu học tập cũng là dài nhất nên đã sớm thích ứng với phương pháp của hắn, có đủ đẳng cấp cùng kinh nghiệm, mọi chuyện cũng thuận lợi như nước chảy thành sông thôi.

Thầm niệm mấy lần khẩu quyết, Trầm Côn phát hiện ra tại võ cách của mình có một thái cực đồ mang hai màu vàng và đen. Tuy nhiên, màu vàng đại biểu cho Đại Nhật Càn Khôn đã gần như sắp cắn nuốt hoàn toàn màu đen của Tinh Hà Thiên Huyễn.

- Càn Khôn, Dịch Mệnh!

Trầm Côn chậm rãi nhắm mắt lại, giống như buông bỏ hết thảy phòng ngự. Ngay tức khắc, màu vàng của Thái Cực đồ liền khuếch trương nhanh chóng, phần lớn màu đen giờ chỉ còn một chút, so với đầu kim còn nhỏ hơn! Nhưng chỉ gần nửa giây sau, tình thế liền đảo ngược, điểm nhỏ màu đen đột nhiên biến thành màu vàng, mà toàn bộ địa bàn màu vàng lại biến thành màu đen, giống hai màu đột nhiên thay đổ vị trí. Đây chính là Càn Khôn Dịch Mệnh, một khi được dùng, xu thế mạnh yếu lập tức xoay ngược! Năm đó tại Lan Vân Sơn, chính nhờ chiêu này mà Vương Kiêu có thể chống lại bảy trăm cường giả Cửu Châu. Cho dù địch nhân mạnh đến đâu, ta chỉ cần một chiêu Càn Khôn Dịch Mệnh, ưu thế của phe địch lập tức chuyển về phía mình, mà tất cả tình thế xấu lại lại quay ngược về phía địch nhân. Mà chuyện càng thú vị hơn lại là khi Đại Nhật Càn Khôn bị quay ngược về thế yếu, tính tình cương mãnh lập tức lộ ra. Nó không cam lòng nên một lần nữa khuếch trương, hơn nữa, nó nhanh chóng chiếm lại một cái địa bàn cỡ bàn tay.

- Tầng thứ ba, Đại Nhật Hoạt?

Trầm Côn lại ngạc nhiên phát hiện, Đại Nhật Càn Khôn sau khi bị kích thích lại đột phá một lần nữa!Hơn nữa, Đại Nhật Càn Khôn vừa tiến hóa lên tầng thứ ba vẫn không đủ để chống lại trận Phù Ma thứ năm. Vì thế, nó lại không cam lòng mà tỏa ra ánh sáng đặc thù của tầng thứ tư, Dương Quang Phổ Chiếu. Màu vàng đã đoạt lại một nửa địa bàn. Thái Cực Đồ rốt cuộc cũng khôi phục cân bằng.

Nhưng là … Đại Nhật Càn Khôn vốn đã mãnh liệt, một khi nó bị khiêu khích, chẳng lẽ đạt được cân bằng đã thỏa mãn dã tâm của nó sao? Vì vậy, Đại Nhật Càn Khôn một lần nữa tăng lên tầng thứ năm, Thiên Chi Kiêu Dương!

Tầng thứ sáu, Nhật Mang!

Tầng thứ bảy, Tịch Dương Dư Huy!

Đại Nhật Càn Khôn liên tục đột phá đến tầng thứ bảy mới giống như là đã mệt mỏi, tạm dừng khuếch trương mà thong thả điều dưỡng. Màu vàng trong thái cực đồ một lần nữa chiếm hơn một phần hai địa bàn, cho dù là Càn Khôn Dịch Mệnh, cũng chỉ có thể miễn cưỡng mà dịch chuyển mấy lần, sau khi sự cân bằng của thái cực đồ được duy trì, nó cũng không dám khiêu khích một lần nữa. Trầm Côn bị dọa cho choáng váng! Hắn tu luyện Đại Nhật Càn Khôn cũng khá lâu nhưng vẫn chỉ dừng lại ở tầng thứ nhất, hôm này không biết trúng vận may gì mà thoáng cái đã đề cao đến tầng thứ bảy. Lăng Vân Tông tông chủ La Hàn tu luyện đến ba bốn chục năm không phải cũng chỉ thế này thôi sao?

- Lão đại, đây chính là tác dụng của Họa Long Điểm Tình! - Cổ Nguyệt Hà cười tủm tỉm mà giải thích

- Đại Nhật Càn Khôn tầng thứ bảy chính là một ranh giới quan trọng, mà Họa Long Điểm Tình đã khiến ngươi chỉ trong chốc lát từ nhập môn biến chất mà đạt đến ranh giới đó. Đây chính là sự ảo diệu của Họa Long Điểm Tình

- Thúi lắm! - Vương Kiêu cười lạnh mà nói:

- Đại Nhật Càn Khôn đột phát rõ ràng chính là chịu kích thích của Càn Không Dịch Mệnh, có quan hệ gì tới phong thủy của ngươi chứ?

Cổ Nguyệt Hà vốn thật hiếm khi chống đối Vương Kiêu, lần này lại phản bác:

- Ngươi không biết rồi, luyện võ cũng phải xem mệnh số, mệnh ngươi tốt thì có thể có lúc đoạt được võ hồn tốt, công pháp tốt. Mà những người mệnh số không tốt, dù ngươi cho hắn ba cái thần công một lúc, hắn cũng chả luyện ra trò trống gì cả. Trầm Côn chính là đang đứng trên Cửu Châu Long Nhãn, một mình hưởng hết khí vận tích tụ ngàn năm của Cửu Châu. Đừng nói là Càn Khôn Dịch Mệnh của ngươi, dù cấp hắn một quyển tam lưu bí tịch, hắn cũng có thể được Họa Long Điểm Tình luyện ra một cái kinh thế võ học!

- Toàn là đánh rắm! - Vương Kiêu lạnh lùng mắng, nhưng chưa đợi hắn có lý do phản bác, Cổ Nguyệt Hà lại dùng thanh âm lớn hơn nói:

- Ngươi mới là đánh rắm! Vương Kiêu, năm đó ta dẫn người đến giết vợ chồng các ngươi, hại chết Đỗ Nguyệt Nhi vô tội, đó là ta đuối lí. Vì thế mà ta mới một mực yếu thế trước mặt ngươi, nhưng dù sao cao nhân cũng có có giới hạn của mình, ngươi có thể xem thường ta, nhưng tuyệt đối không thể khinh thường phong thủy bí thuật của ta!

- Ngươi nói Trầm Côn đột phá là do Càn Khôn Dịch Mệnh của ngươi, vậy thì tốt lắm, chúng ta đánh cuộc một keo! - Cổ Nguyệt hà chỉ vào Trầm Côn rồi nói:

- Ta đã nói với ngươi rằng tác dụng của Họa Long Điểm Tình chẳng những ở trên công pháp mà còn có tác dụng trên cả cấp bậc, chiêu thức, võ cách, võ hồn của Trầm Côn. Càn Khôn Dịch Mệnh của ngươi không có khả năng gây ra nhiều biến hóa như thế đúng không?

Hắn mỉm cười rồi nói tiếp:

- Như vậy, chỉ cần trong mấy ngày này, võ đạo của Trầm Côn nếu có biến hóa trên toàn bộ các phương diện thì ngươi thua. Ngươi nếu thua phải hứa không được nhắn lại ân oán Lan Vân Sơn năm đó.

- Cuộc thì cuộc! - Vương Kiêu tiếp tục cười lạnh:

- Ta thua, ân oán ở Lan Vân Sơn coi như xóa bỏ. Còn nếu ta thắng, ngươi cả đời không được bước ra khỏi U Minh Hồn Phủ, ở đó mà khoe khoang cái phong thủy chó má của người.

(*) Họa long điểm tình: còn có thể đọc là "Họa long điểm tinh". Spoiler sau giải thích về câu thành ngữ này.

"Họa long điểm tinh" tức vẽ rồng điểm mắt, có nghĩa là vẽ thân con rồng trước, sau đó mới vẽ hai mắt. Câu thành ngữ này thường dùng để ví với việc khi viết văn chương, phải đi sâu và làm sáng tỏ những điều then chốt nhất, khiến nội dung càng thêm sống động.

Câu thành ngữ này có xuất xứ từ "Lịch đại danh họa ký" của Trương Ngạn Viễn triều nhà Đường.

Thời Nam Bắc triều cách đây khoảng 1500 năm, có một người rất có năng khiếu vẽ rồng tên là Trương Tăng Dao. Trình độ vẽ rồng của ông đã đạt tới mức truyền thần.

Tương truyền, một hôm Trương Tăng Dao vẽ bốn con rồng trắng ở trên tường chùa An Lạc ở Kim Lăng. Nhưng điều khiến người ta khó hiểu là cả bốn con rồng này đều không vẽ mắt.

Mọi người cảm thấy khó hiểu thì Trương Tăng Dao trả lời rằng: "Vẽ mắt thì có khó gì, nhưng đã vẽ thêm mắt thì tôi chỉ lo những con rồng này sẽ phá tường bay lên mà thôi".

Đám người nghe vậy đều không tin, họ khẩn khoản mời Trương Tăng Dao vẽ thêm mắt để xem rồng có thật sự bay lên hay không. Trước yêu cầu của mọi người, Trương Tăng Dao đành phải cầm bút vẽ mắt cho rồng.

Nhưng Trương Tăng Dao vừa mới vẽ mắt cho hai con rồng thì trời bỗng mưa to gió lớn, sấm chớp đùng đùng, sau đó bỗng nghe "Ầm" một tiếng rồi bức tường nứt ra. Mọi người nhìn kỹ thì thấy hai con rồng trắng này đã vút lên bay vờn trong đám mây rồi bay thẳng lên trời. Còn hai con rồng chưa vẽ mắt kia thì vẫn nằm nguyên trên tường. Đến lúc này mọi người mới tin là thực. Đương nhiên đây chỉ là truyền thuyết mà thôi.

Hiện nay, người ta vẫn thường dùng "Họa long điểm tinh" để ví với việc khi viết văn chương, phải đi sâu và làm sáng tỏ những điều then chốt nhất, khiến nội dung càng thêm phần sống động.

nguồn: sưu tầm.

Bạn đang đọc Vũ Toái Hư Không của Du Tạc Bao Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.