Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Triệu binh giáp

Phiên bản Dịch · 1979 chữ

Ra là đoàn xe của triệu quốc suy diễn 《 Thú Tôn truyền 》chuẩn bị xác của thú tôn Lý Mục bên trong, Trầm Côn cũng không sợ ngày mai xảy ra sự cố, tự tin cười nói:

- Tiểu thư yên tâm, ta nhất định cố gắng!

- Ân, vậy đi học kịch bản đi, làm sao buổi tối diễn như nước chảy mây trôi là được rồi, đúng rồi, ngươi cùng vị bằng hữu A La tiểu thư kia muốn ở cùng một chỗ đúng không?

- Hắc hắc, thế thì còn gì bằng!

Trầm Côn cười hắc hắc.

- Ta cũng muốn an bài các ngươi cùng một chỗ, nhưng xin lỗi, A La tiểu thư là Triệu quốc Vương hậu yêu hồ Tố Tâm, mà ta sẽ đóng vai Triệu vương. Cho nên đêm nay nhất định phải ở cùng chỗ, bằng không ngày mai không ăn ý a!

Trầm côn ngẩn người

- Vậy ta ở đâu?

Dưới đêm đen, bầu trời mưa lất phất, trong sân, một cái kho hàng cũ nát, bốn vách thủng lỗ chỗ, khắp nơi cỏ dại, chất đầy những thứ cũ nát, ngoài cửa sổ, nhà vệ sinh cùng đống rác tản ra mùi tanh tưởi ( ghê vãi :10: )

Trầm Côn chui trong cái chăn vá, ngồi xổm dưới kho hàng, trong đêm mưa lạnh run run…

Trong tay hắn còn đang cầm hai ổ bánh ngô, ăn cũng không dám, mà trong kho hàng lớn, năm sáu trăm người đông nghìn nghịt ngồi thành một mảnh, đều như Trầm Côn bọc chăn bông, cầm bánh ngô, tiếng nức nở cùng với tiếng nhai bánh ngô thành một âm thanh bi thương, tiêu điều, mấy lão nhân tóc trắng xóa ngồi yên lặng ngẩng đầu lên, mặc cho mưa lạnh như băng theo nóc nhà thẩm thấu rơi xuống, trên mặt còn in dấu hai hàng lệ trắng.

Những người này đều là diễn viên ngày mai phải diễn rồi! ( má nó cứ tưởng bị đưa đi xử tử :10: )

- Ai!

Trầm Côn lần đầu tiên cảm nhận được kiếp đào hát thật gian khổ, giới văn nghệ thật là bất hảo a!

Hắn đau khổ thở dài, kịch bản mở ra đã bị mưa làm ướt nhẹp.

Ngày mai biểu diễn Thú Tôn truyền》lấy đề tài khoảng khắc sinh mệnh cuối cùng của Lý Mục, cũng là đoạn lịch sử đích thực: Lý Mục biết được dã tâm của yêu hồ Tố Tâm, bèn giết con gái của mình rồi báo lại Triệu vương, đồng thời đánh bại yêu hồ Tố Tâm rồi tự sát, bất quá trải qua thời gian cùng với lịch sử xuyên tạc, nội dung vũ kịch liền biến thành: Yêu hồ Tố Tâm đưa tới mười vạn yêu thú giết hại dân chúng. Triệu quốc Lý Mục đánh bại Tố Tâm, nhưng vì yêu thú tàn sát bừa bãi không thế cứu vãn, vì tận trung với Triệu vương, vì dân chúng Cửu Châu, vì thiên hạ muôn dân, Lý Mục đành tự giết con, anh linh hóa thành đài Thú Tôn, cứu vãn thiên hạ phương bắc!

Trận vũ kịch này là tối trọng yếu hiển nhiên là ba người: Lý Mục, Tố Tâm, Triệu Vương.

Triệu vương là do Nguyên Quân tự mình sắm vai, Lý Mục để cho Y Y thế vai, mà A La thì lại có vẻ xinh đẹp, lúc ấy đúng là Triệu quốc Vương Phi yêu hồ Tố Tâm!

Còn Trầm Côn...

Kịch bản trên đã muốn dùng chữ nhỏ phê bình chú giải đã xong rồi, nhưng vì A La cực lực tiến cử, cùng với Nguyên Quân ngưỡng mộ, Trầm Côn được đóng một vai rất to, binh tôm tướng cá!

- @$#%@#!

Thật là tự hào, Trầm Côn mặc dù là diễn viên phụ, nhưng lại là diễn viên phụ trong vở kịch đệ nhất, là cái loại này có lời kịch, có diễn cảm, có động tác, cùng diễn viên chính đứng chung một chỗ, tùy thời đều có thể hấp dẫn ánh mắt tán dương của người xem, là diễn viên binh lính cấp cao a!!

Trầm Côn có lời kịch tổng cộng… ba câu, câu đầu tiên "Cứu mạng!", câu thứ hai, "Cứu mạng a!" Đệ tam câu, "A!!!"

“Cứu mạng, cứu mạng a!" Trầm Côn làm bộ dạng như bị yêu thú truy kích, múa một hồi thương rồi vội vàng thoát thân phần diễn, chạy một đoạn đường lúc sau hắn đột nhiên bưng kín ngực, không cam lòng quay đầu liếc mắt một cái sau lưng, “A!!!” Kêu thảm một tiếng rồi ngã ra, chết không nhắm mắt!

Trầm Côn vì ngày mai biểu diễn mà lúc này cố gắng luyện tập, đại viện tử sau bận rộn một ngày đã yên tĩnh trở lại, ban ngày đến nhận lời mời diễn viên cùng truy tinh tộc môn ở trong sân xếp hàng rời đi, mà Lệ Thiên dẫn Hoàng Kim Phong Kỵ thủ vệ chặn ở ngoài đường, phàm là người rời đi nhất định phải do tướng lãnh cấp cao tự mình kiểm tra.

- Không thành vấn đề, đi!

Nơi cửa chính, một tướng lĩnh phong kỵ nhéo nhéo một khuôn mặt diễn viên, xác định không có mặt nạ da người cùng tóc giả, phất phất tay cho đi. Sau đó hắn quay đầu, mắt nhìn đại viện tử trống rỗng, bước nhanh đi tới trước mặt Lệ Thiên, nói:

- Tướng quân, Đông môn đã kiểm tra xong, không có phát hiện nhân vật khả nghi!

- Ân, Tây Môn thì sao?

- Cũng không có phát hiện, hơn nữa Công Thâu Lâm tiểu thư vừa mới đã tới một chuyến, đem Chiến thần giám thị hệ thống để lại khắp nơi!

Tướng lãnh bẩm báo nói:

- Công Thâu tiểu thư nói, giám thị hệ thống bản ghi chép hình dạng hung thủ, chỉ cần hung thủ dám đi ra đại viện một bước, lập tức liền gặp báo động!

- Thay ta đa tạ Công Thâu tiểu thư!

Công Thâu Lâm ở trong Hoàng Kim Huyết Tộc có địa vị phi thường đặc biệt, nàng trên danh nghĩa là xuất thân từ Lục gia, nhưng bằng vào Vũ Hồn độc đáo đã trở thành hoàng kim Thánh nữ, Lệ Thiên rất tôn trọng nàng.

Vạn nhất một ngày nào đó Công Thâu Thân chết đi, Thánh nữ chỉ có thể là Công Thâu Lâm rồi!

- Tướng quân! Ngoài thành đã bị phong tỏa, hung thủ không có cơ hội chạy đến nội thành được, những diễn viên này cũng không có vấn đề, hung thủ hẳn là đang ở tại trong biệt viện của Nguyên Quân tiểu thư.

- Đúng vậy, bọn chúng chắc chắn là ở trong này, nhưng mà Nguyên Quân giữ trong tay Hoàng Kim ngự thư của Đông Ca Thánh Nhân, lại là người lãnh xướng Hoàng Kim, chúng ta không thể dùng biện pháp mạnh bạo được đâu!

Hí mắt ngắm nhìn đại viện của Nguyên Quân, Lệ Thiên quay đầu chậm rãi xoay hai xái như đầu rắn, lầm bầm lầu bầu, cũng giống như là hỏi tướng lãnh:

- Ngươi nói thử xem, Nguyên Quân không biết hung thủ trốn trong viện của mình hay là nàng biết mà cố tình bao che?

- Nguyên Quân tiểu thư cùng với hai vị thánh nhân quan hệ cá nhân rất thân, sao lại có chuyện bao che hung thủ được?

- Ta cũng đoán nàng không có lá gan này!

Lệ Thiên gật gật đầu:

- Vậy là tốt rồi làm, sáng mai Nguyên Quân sẽ công diễn ở vùng ngoại thành, nàng vừa đi khỏi nơi này, các ngươi lập tức hủy đi biệt viện này, dù phải đào ba thước đất, cũng phải tìm ra hung thủ cho ta!

- Đương nhiên, thông báo cho Công Thâu gia biết, sau khi chúng ta điều tra xong, trong vòng mười phút đồng hồ sẽ khôi phục đại viện trở về nguyên trạng…Chậc chậc, ta cũng không muốn vì vài kẻ hung thủ mà đắc tội với bạn thân của Hoàng Kim thánh nhân, huống chi, người này ngày xưa còn đi theo Dương gia tiên phong đại tướng quân!

Sáng sớm ngày thứ hai, Trầm Côn đi theo đoàn diễn chậm rãi rời đi đại viện, bọn chúng vừa mới đi, Lệ Thiên liền dẫn người lục soát, A La cũng không phải kẻ ngu, về đến nhà, trước tiên cho Long Thanh Sơn chui vào rương quần áo của mình, nhờ vậy mới không bị Lệ Thiên phát hiện.

Diễn xuất ở vùng ngoại thành đại bình nguyên, vì cần sân khấu có hiệu quả, Công Thâu gia đã kiến tạo tại nơi này hai tòa núi lớn, một nhánh sông, hoàn mỹ bày biện ra địa hình bắc Cửu Châu đại Triệu.

Trầm Côn đã nai nịt gọn ghẽ từ lâu, hai đỉnh núi đã muốn chật ních người xem, trong núi cũng đủ để chứa năm ngàn người đồng thời bọn phục vụ sân bãi biểu diễn cũng dựng một đoạn tường thành, một tòa thành cao ngất giả mạo đài Thú Tôn, đám người Nguyên Quân đã ở dưới mặt thành tường để chuẩn bị ra sân khấu.

- Trầm Côn, mau vào!

Y Y ở mặt sau sân khấu nhỏ giọng gọi, nàng đã mặc xong áo giáp Lý Mục ngày xưa đã dùng qua, hóa trang thành nam võ tướng râu dài chấm ngực, thoạt nhìn, thật là có uy phong của vạn thú Chí Tôn.

- Đến đây, đến đây!

Trầm Côn vội vàng chui vào màn sân khấu, ngày trước nhóm diễn viên đã tiến vào nơi này lĩnh đạo cụ hoá trang, Trầm Côn cũng nhận được một bộ Triệu binh áo giáp, còn có một can trường mâu, còn Y Y một mặt thúc giục mọi người thay quần áo, một mặt hỏi Trầm Côn:

- Này, kịch bản đã nhớ kỹ chưa? Ngươi phải để tâm vào, để diễn vai binh lính Triệu quốc cần dùng đến sáu trăm người, chỉ một mình ngươi có lời kịch, ngàn vạn lần không được phạm lỗi!

- Yên tâm, nhiệm vụ là của ta, vai diễn là một người bảo hộ Triệu vương thị sát phòng thủ thành phố Triệu binh, yêu thú đột kích, ta chạy trốn, bị giết, sau đó chết không nhắm mắt!

Trầm Côn khoa tay múa chân, động tác tay che ngực giãy dụa chờ chết, "Cứu mạng, cứu mạng a, a!!"

Y Y còn có chút không vừa ý, dặn dò lên sân khấu phải biểu diễn những nội dung chính, bất quá tâm tư Trầm Côn sớm đã không còn ở trong này, hắn làm bộ như thật sự thụ giáo, ánh mắt lại liếc trộm qua A La cách đó không xa, nàng đã hóa trang thành yêu hồ Tố Tâm. Khuôn mặt che lụa mỏng, khí chất xuất trần thoát tục, tao nhã mê người, dung nhan khuynh thành như ẩn như hiện, so với yêu hồ Tố Tâm chân chính còn muốn đẹp hơn ba phần, còn Nguyên Quân cũng đã hóa trang thành Triệu Vương, nàng không hổ anh là đệ nhất diễn viên của Cửu Châu, sắc mặt vàng bệt, ánh mắt mê đắm, ria mép nhỏ vểnh lên hai bên mép, còn chưa lên diễn mà đã bày ra bộ dạng háo sắc đáng khinh của Triệu vương, tuy nhiên vẫn lộ ra nét đẹp tinh tế, khí chất đẹp đẽ của bản thân!

Bất quá con mụ đàn bà này cầm lấy tay A La để làm gì?

- Nguyên Quân tiểu thư, bản tướng quấy rầy rồi !

Hắc Long Hội

:00 (32)::00 (32)::00 (32)::00 (32):

Bạn đang đọc Vũ Toái Hư Không của Du Tạc Bao Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.