Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phân chia (1)

Phiên bản Dịch · 1601 chữ

Qua vô số năm tích lũy diện tích băng bao phủ mặt biển đã trở lên vô cùng rộng lớn, mặt băng trong suốt bóng loáng tỏa ra cỗ khí thế vô cùng uy nghiêm.

Tầng băng di động trên mặt biển này một phần cũng bị nước biển bào mòn nhưng tốc độ di chuyển trên biển không nhanh nên cũng khó bị hủy diệt hoàn toàn. Nhìn tầng băng trong suốt trên biển giống như mặt gương khổng lồ, ánh sáng mặt trời phản chiếu từ đó vô cùng chói mắt.

Nhưng lúc này đám người Hạ Nhất Minh cũng không có tâm trạng thưởng thức cảnh vật nơi này.

Ánh mắt bọn họ đồng thời nhìn về nơi xa, bên tai cảm nhận được âm thanh điên cuồng vang lên.

- Chớ có lên tiếng...

Cơ hồ Hạ Nhất Minh cùng Kỳ Lân Thánh chủ đều nhẹ giọng quát.

Kỳ Lân thú, bạch mã Lôi điện, thậm chí ngay cả bảo trư đều có chút bất mãn, tựa hồ không hài lòng với câu nói kia.

- Đây là âm thanh của Thánh Thú Vương?

- Không biết.

Băng Tiếu Thiên vô cùng dứt khoát nói:

- Thánh Thú Vương nội hải khi đi lại tại Bắc Cương trừ khi có chuyện, nếu không sẽ không xâm phạm lãnh địa của tối cường giả.

Hạ Nhất Minh khẽ cau mày, nói:

- Băng Cung không phải tìm hiểu tất cả đám Thánh Thú này sao? Vì sao ngay cả Thánh Thú Vương cũng không biết?

Băng Tiếu Thiên cười khổ một tiếng, nói:

- Nếu là tại Băng nguyên, lão thu hiển nhiên có thể nói một mạch không ngớt. Nhưng đây là Bắc Hải...

Lão khẽ lắc đầu cũng không nói tiếp nữa.

Lưu Xương Cử cười lớn một tiếng, nói:

- Các vị. Mặc kệ phía trước là Thánh Thú gì, mọi người đồng loạt ra tay giải quyết hết bọn chúng là được. Dù sao khi Băng Đảo sắp xuất hiện, ở nơi này Thánh Thú xuất hiện càng lúc càng nhiều. Nếu để chúng tụ hợp lại, chúng ta chưa chắc có thể chống đỡ, bởi thế tới một đầu giết một đầu là lựa chọn tốt nhất.

Đám người Hạ Nhất Minh liếc mắt nhìn nhau, chậm rãi gật đầu, đề nghị này bọn họ cũng cảm thấy hợp lý.

Với thực lực của mọi người mặc dù còn xa mới có thể khoa trương như đám Thánh Thú Vương nhưng lấy phương pháp công kích đơn lẻ vẫn có ưu thế lớn.

Xa xa tiếng rống đinh tai nhức óc lại vang lên, trong tiếng rống này có phẫn nộ, có cảnh cáo, thống khổ, điên cuồng,...nhiều hàm ý bất đồng khiến ngay cả Hạ Nhất Minh nghe được cũng có cảm giác lạnh thấu xương.

- Ba đầu...

Cát Ma Phàm Thù trầm giọng nói:

- Có ba đầu Thánh Thú Vương vì tranh chấp địa bàn mà giao chiến.

Dọc đường đi lão thích khách cơ bản không mở miệng nói chuyện, có lẽ ngay cả lão cũng rõ, bản thân cùng những người này quan hệ không tốt, nếu không phải vì huy động tối đa lực lượng tăng cao khả năng thành công thì lão cũng chưa hẳn đã được mời tới.

Nhưng khi lão thích khách nói ra những lời này, sắc mặt mọi người đều vô cùng ngưng trọng, bởi bọn họ biết, lão thích khách này tuyệt đối sẽ không ăn nói hàm hồ.

- Bọn chúng tranh đoạt địa bàn?

Hạ Nhất Minh kinh ngạc hỏi.

Cát Ma Phàm Thù lạnh nhạt nói:

- Lão phu từng ở Bắc hải sáu mươi năm, đã từng gặp không ít chuyện như vậy.

Đám người Băng Tiếu Thiên đầu tiên ngẩn ra, theo sau ánh mắt mơ hồ mang theo một chút bội phục.

Lão thích khách không ngờ có thể ở trong hoàn cảnh như vậy sáu mươi năm, công phu nhẫn nại này tuyệt đối có thể đứng hạng nhất.

- Ta đi trước xem một chút, các ngươi chậm rãi đến sau.

Thân thể Cát Ma Phàm Thù khẽ lay động nhất thời bay thẳng về phía xa.

Hạ Nhất Minh do dự một chút, đột nhiên nghe Băng Tiếu Thiên nói:

- Hạ huynh. Chướng nhãn pháp cùng Ẩn nặc thuật của Cát Ma Môn chủ được công nhận là thiên hạ vô song, bởi vậy để hắn đi trước thám thính một chút.

Khẽ gật đầu, Hạ Nhất Minh lại cưỡi lên Lôi điện. Hắn nhẹ nhàng nắm tay Viên Lễ Huân, vừa rồi âm thanh ba đầu Thánh thú tràn đầy uy áp, đám Nhân đạo đỉnh cấp cường giả có lẽ không quan tâm nhưng Viên Lễ Huân chỉ là Ngũ khí Tôn giả, có thể sẽ bị ảnh hưởng. May là nơi này băng tuyết đầy trời, đối với công pháp tu luyện của nàng mà nói chỉ lợi không hại, bởi thế chỉ bị thương nhẹ mà thôi.

Hai người bọn họ nhìn nhau cười, lúc này xâm nhập Bắc hải tìm kiếm Băng Đảo đối với hai người mà nói quả thật có vài phần ấm áp, đặc biệt giây phút nào cũng có thể ở cùng nhau, bởi thế an tâm hơn rất nhiều.

Sau một lát bóng trắng từ nơi giao chiến bay ngược lại, nếu không phải tốc độ thân ảnh này quá nhanh, chỉ sợ mọi người khó phát hiện ra.

Một miếng vải hé mở, Cát Ma Phàm Thù lạnh mặt đi ra.

- Thanh Trúc Xà, Bạch Hùng, Độc Miết ( Ba ba độc).

Lão thích khách sau khi hiện thân không chút chậm chạp nói:

- Bọn chúng đều là Thánh Thú Vương. Bất quá...

Lão do dự một chút, nói tiếp:

- Ta cảm giác bọn chúng không phải vì tranh cướp địa bàn mà giao chiến.

Băng Tiếu Thiên nhíu mày, nói:

- Ba đầu Thánh Thú Vương này cũng khó đối phó. Mỗi đầu đều là bá chủ một hải vực. Bất quá Cát Ma Môn chủ, ngươi nhận định thế nào?

Cát Ma Phàm Thù lạnh nhạt nói:

- Ba đầu này trong khi giao đấu tựa hồ đều thủ hộ một phía, mà phía này chính là phương hướng Băng Đảo sắp xuất hiện.

Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, nói:

- Chẳng lẽ đám Thánh Thú Vương này cũng biết phương hướng Băng Đảo sắp xuất hiện?

Băng Tiếu Thiên thở dài một tiếng, nói:

- Hạ huynh. Đám Thánh Thú Vương trời sinh đã nắm giữ năng lực cường đại. Chúng đối với sự nguy hiểm khi thiên địa lực lượng dao động đều có cảm nhận rõ ràng, bởi thế có thể phát hiện phương hướng Băng Đảo xuất hiện cũng không lạ.

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, dọc đường đi, ngay cả bản thân hắn cũng có thể cảm giác được thiên địa lực lượng biến hóa, mà loại biến hóa này xuất hiện từ phương hướng bọn họ đang tiến tới. Nếu ngay cả bọn họ cũng có thể cảm nhận được rõ ràng như vậy, đám Thánh Thú Vương sao lại không thể?

Cát Ma Phàm Thù lạnh lùng nói:

- Đám Thánh Thú Vưng mặc dù cao ngạo nhưng đều có trí tuệ. Nếu bọn chúng giao chiến, có chết nhiều hơn đám Thánh Thú Vương còn lại cũng không xuất hiện. Nhưng nếu có một đầu chết bởi tay nhân loại chúng ta, hắc hắc...

Lão lạnh lùng cười vài tiếng, nhưng giọng nói không chút bỡn cợt:

- Tất cả đám Thánh Thú Vương tại Bắc hải có lẽ sẽ liên hợp công kích chúng ta.

Hạ Nhất Minh nhíu mày, nói:

- Cát Ma Môn chủ. Ý của ngươi là chúng ta vòng đường khác mà đi.

Cát Ma Phàm Thù cuống quít lắc đầu, nói:

- Không. Phải đem toàn bộ chúng diệt sát, không cho chúng cơ hội thông báo cho đám Thánh Thú Vương khác, tránh chuyện này xảy ra.

Hạ Nhất Minh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù muốn đồng thời diệt sát ba đầu Thánh Thú Vương tuyệt đối không đơn giản nhưng chung quy so với việc đối chọi cùng mười bảy đầu Thánh Thú Vương cũng tốt hơn rất nhiều.

- Chúng ta đi.

Băng Tiếu Thiên trầm giọng nói:

- Cát Ma Môn chủ, Lưu huynh cùng ta đối phó Thanh Trúc Xà. Ngao huynh, Đế huynh, Tử huynh cùng Kỳ Lân huynh liên thủ đối phó Bạch Hùng. Hạ huynh, Băng Lăng Kính của Lễ Huân có tác dụng đóng băng cường đại, để nàng ra tay đầu tiên, ngươi cùng bạch mã liên thủ.

Lão khẽ cười nói:

- Băng mỗ đã từng nghe nói Quang Ám hợp bích cùng lôi điện lực lượng của bạch mã là những lực lượng đứng đầu. Không biết Hạ huynh có thể để ta đại khai nhãn giới?

Hạ Nhất Minh đôi mắt lóe sáng, hắn không chút do dự gật đầu.

Băng Tiếu Thiên sinh sống tại Bắc Cương, đối với Thánh Thú Vương nơi này có am hiểu hơn tất cả. Đặc biệt với lai lịch Băng Cung Tông chủ, tư liệu về các đầu Thánh Thú của lão càng rõ ràng hơn, bởi thế lão sắp xếp dĩ nhiên là hợp lý nhất.

Mọi người tiếp tục tiến lên, bất quá lúc này động tác của bọn họ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, khí tức cũng hoàn toàn thu liễm.

Bạn đang đọc Vũ Thần của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 330

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.