Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất Thải Cung (2)

Phiên bản Dịch · 2402 chữ

Phóng thích thần niệm ra xung quanh, trong nháy mắt quét một vòng xung quanh sơn động, hắn kinh ngạc phát hiện ngoại trừ hắn ra thì không còn bất cứ dấu hiệu sinh mệnh nào nữa cho dù là côn trùng cũng không có.

Hai mắt Hạ Nhất Minh từ từ sáng lên, thần niệm của hắn không ngừng được mở rộng ra, theo đó ánh mắt của hắn cũng dần trở nên kích động.

Hoàn cảnh nơi này quả thực cực kỳ quỷ dị, dĩ nhiên không hề có tiếng của bất kỳ loại côn trùng nào, nói cách khác phụ cận nơi này không hề có sinh vật sinh tồn.

Nhưng mà, bên trong hồ nước được bao phủ bởi những áng mây bảy màu lại phát ra khí tức sinh mệnh cường đại tới mức khó tin.

Sinh mệnh khí tức lực lượng cường đại như vậy trước nay Hạ Nhất Minh chỉ có cảm nhận được từ thần thụ ở Động Thiên Phúc Địa, cùng với Quang chi lực lượng trong thần điện mà thôi.

Mặc dù Hạ Nhất Minh không rõ vì sao nơi này lại có sinh mệnh khí tức khổng lổ như vậy, nhưng điều này đối với hắn không hề trọng yếu. Làm cho hắn vui mừng chính là luồng sinh mệnh lực lượng này chính là phát ra từ trong Thủy chi thần lực của ngũ hành lực.

Giờ phút này, trong cơ thể hắn ngũ hành thần lực đã ngưng tụ được bốn loại, nếu có thêm cả Thủy chi thần lực nơi đây thì đã đạt tới tình trạng ngũ hành tề tụ.

Lực lượng cường đại nhất ở phương Đông, cuối cùng cũng xuất hiện ở trong cơ thể của hắn. Hít sâu một hơi, Hạ Nhất Minh chậm rãi tiến về phía trước.

Nếu đã tới nơi đây, đương nhiên hắn phải thử nghiệm một chút các hình thức bất đồng của thủy chi thần lực.

Đá đôi giày trong chân ra, cởi ngoại ý xuống, Hạ Nhất Minh từ từ đi xuống dưới hồ.

Một chân chậm rãi hạ xuống vùng nước màu tím, thân hình hắn không tự chủ được mà cảm thấy ớn lạnh, giật mình kinh hãi, với thực lực tung hoành thiên hạ của Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả, thể chất của hắn đã đạt tới tình trạng kinh khủng mức nào cơ chứ?

Vậy mà vẫn như trước không thể chống đỡ được hàn khí cường đại xâm nhập vào trong cơ thể.

Khi chân của hắn tiếp xúc với hồ nước cũng làm cho hắn cảm thấy một cỗ hàn khí lạnh buốt tới tận xương, hơn nữa luồng hàn khí này không ngừng lan ra, tựa hồ muốn thâm nhập vào mọi ngõ ngách trong thân thể hắn. Ngoại trừ bộ xương hắn ra, thì dường như nó muốn đóng băng tất cả những thứ khác.

Nếu như một tu luyện giả dưới cảnh giới tôn giả, cho dù là Tam Hoa cường giả thì khi tiếp xúc với loại nước này chỉ sợ toàn thân cũng bị đóng băng không thể nhúc nhích được.

Nước màu tím nơi này dĩ nhiên lại làm cho Hạ Nhất Minh nghĩ tới chiếc bình ngọc trước kia khi hắn tiếp xúc.

Bất quá, cẩn thận suy nghĩ lại hắn phát hiện ra, nước màu tím ở đây mặc dù vô cùng lạnh nhưng nếu đem so với chiếc bình ngọc đó thì tựa hồ còn muốn lạnh hơn một chút.

Ánh mắt hơi chuyển động, Hạ Nhất Minh cũng không lấy lọ ngọc ở trong người ra, ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu đã bị hắn mau chóng đè xuống.

Sau đó, hắn chậm rãi thả chân còn lại xuống dưới hồ, cứ như vậy tiêu sái tiến vào trong vùng nước lạnh giá của hồ, lực lượng đại hàn từ bốn phương tám hướng xâm nhập vào trong cơ thể hắn, phảng phất như trong nháy mắt làm cho hắn cảm nhận được cái rét cực hạn của đất trời.

Lúc này màu da tay của Hạ Nhất Minh bắt đầu thay đổi, trở thành màu tím lờ mờ.

Đây là do lực lượng của hỗn độn đan điền, vô luận là loại lực lượng nào từ ngoại giới khi tiến vào kinh mạch đi vào đan điền đều bị nó hóa giải vô ảnh vô tung.

Hơn nữa, loại lực lượng này ở trong đan điền còn bắt đầu biến dị, thậm chí còn làm cho da của hắn biến thành màu sắc giống như ngoại giới.

Nhìn màu sắc thân thể mình qua làn nước, trong lòng Hạ Nhất Minh có cảm giác dở khóc dở cười, hắn còn chưa chính thức cảm ứng được lực lượng bổn nguyên ở chỗ này, mà thân thể của hắn đã thay đổi màu sắc.

Bên ngoài, Băng hệ lực lượng tuy cường đại, nhưng hỗn độn đan điền của Hạ Nhất Minh lại càng cường đại hơn, chỉ trong chốc lát hắn đã có thể từ từ thích nghi được với hoàn cảnh nơi đây.

Nhìn thoáng qua phương hướng Viên Lễ Huân rời đi, hắn hiểu rõ, Viên Lễ Huân có thể tu luyện ở trong hoàn cảnh này khẳng định là có một loại công pháp đặc thù kỳ dị phụ trợ, nếu không ngay cả có thâm hàn thể chất cũng không dùng được.

Bất quá, khi cảm nhận được hàn khí lực lượng phát ra ở đây, Hạ Nhất Minh hiểu rõ, dù có tâm pháp tốt nhất chiếu cố mà muốn ở đây tu luyện thì cũng phải chịu đau khổ vô cùng.

Nghĩ tới điều này, Hạ Nhất Minh đối với đám người Băng Tiếu Thiên có chút oán hận.

Bất quá, trong lòng Hạ Nhất Minh cũng biết, vô luận là một tu luyện giả nào đối với cơ hội này đều muốn cầu mà không được.

Cho dù biết rõ sẽ phải chịu thống khổ kinh người, chỉ sợ cũng có vô số người khóc lóc ầm ỹ, đánh nhau ngập trời để tranh đoạt cơ hội đó.

Thở dài một hơi, mặc dù đám người Băng Tiếu Thiên bồi dưỡng Viên Lễ Huân thuần túy vì mục đích cá nhân, nhưng Hạ Nhất Minh cũng rất cảm kích bọn họ.

Đứng ở chỗ này nửa ngày, Hạ Nhất Minh chậm rãi bước về phía trước.

Nhưng mà, sắc mặt hắn trong nháy mắt thay đổi, bởi vì hắn rõ ràng cảm ứng được, quanh người hắn là một phiến băng vô cùng cứng rắn.

Đưa ánh mắt không hiểu nhìn bốn phía, đập vào mắt Hạ Nhất Minh là những gợn nước màu tím đang lan ra.

Tựa hồ không hề khác lúc nãy, hơn nữa khi hắn vừa tiến vào trong nước cũng không hề cảm giác được nơi này bị đóng băng.

Tuy nhiên hắn chỉ dừng lại ở chỗ này chốc lát, tựa hồ cũng quanh đã bị đông cứng lại, nhưng lại nhìn không ra chỗ nào bị đóng băng.

Thở dài một hơi, đất trời rộng lớn quả thật là những sự ảo diệu có vô cùng vô tận, cũng không phải chuyện gì hắn cũng có thể dễ dàng giải thích và tìm hiểu.

Chân khí cường đại tuôn ra, Hạ Nhất Minh cuối cùng cũng tiến được về phía trước.

Bước chân của hắn cũng không nhanh, giống như động tác đang được làm chậm vây, nhưng mà theo cước bộ của hắn thì những tiếng xé gió rét lạnh, giống như đang có một vị tôn giả sử dụng thần binh lợi khí ở trong biển băng của cực bắc thi triển thần uy.

Chỉ là dù hắn có phát ra tiếng lớn tới cỡ nào thì cũng không có người tiến vào đây nhìn một lần.

Chân khí ở trong cơ thể lưu chuyển liên tục không dứt, mỗi một bước của Hạ Nhất Minh đều phải vận dụng chân khí cường đại, thậm chí hắn còn muốn xuất ra Cực Quang chi kiếm để phá băng vậy.

Sử dụng thần binh phá băng cùng với chân khí tỏa ra ở trên chân để phá băng hoàn toàn khác nhau, không chỉ về hiệu suất, mà ngay cả sự tiêu hao chấn khí cũng không thể so sánh.

Nhưng mà, Hạ Nhất Minh vẫn nhẫn nại, chỉ đơn thuần dựa vào lực lượng của chân khí trong cơ thể để ngạnh tiếp bước đi từ khu vực màu tím sang màu lam.

Thở dài một hơi nhẹ nhõm, mặc dù từ vùng màu tím sang vùng màu lam chỉ cách nhau một khoảng ngắn, nhưng chỉ một khoảng ngắn đó thôi giống như giữa thiên đường và địa ngục vậy.

Sau khi chuyển sang vùng nước màu lam, hắn phát hiện vùng nước màu lam rất yên lặng, vùng nước màu lam tương đối rét lạnh, hơn nữa chỉ cần dừng lại ở đây thời gian khoảng ba lần thở nhưng đã cảm giác được chung quanh như đóng băng lại.

Bất quá, sau khi có kinh nghiệm ở vùng nước màu tím, Hạ Nhất Minh đối với vùng nước màu lam này đã có chút thói quen.

Nếu Viên Lễ Huân ở đây nhìn thấy cảnh này khẳng định sẽ không nói được lời nào.

Người bình thường khi tiến vào hồ nước bảy màu này thì đều từ vùng nước có màu lục tiến vào.

Bởi vì đây là vùng nước ấm nhất, chỉ cần tu vi đạt tới tiên thiên cảnh giới là có thể thừa nhận được nhiệt độ ở nơi đó.

Thế nhưng, khi Viên Lễ Huân mang Hạ Nhất Minh tới đây cũng không phải để cho hắn xuống nước cảm ngộ, mà là để cho hắn ở trên bờ cảm nhận Thủy chi thần lực.

Xuống nước tu luyện nếu như không phải môn hạ của Băng Cung có tu luyện công pháp có ba loại thủy hệ bất đồng thì không thể làm được.

Hơn nữa phương thức tu luyện này rất khó khăn, Hạ Nhất Minh trực tiếp chọn khu vực nước màu tím để bắt đầu thử nghiệm là chuyện trước nay chưa từng có.

Hạ Nhất Minh hiển nhiên không rõ đạo lý trong đó, hắn chỉ nghĩ khó có thể đến đây một lần, nếu không trải nghiệm một chút thì thật có lỗi với mình.

May là tu vi võ đạo của hắn đã đạt tới cảnh giới Nhân Đạo Đỉnh Phong, nếu không sử dụng thần binh ánh sáng thì tuyệt đối sẽ không bắt đầu di chuyển từ vùng màu tím sang vùng nước màu lam. Nhiệt độ vùng nước này không còn cảm giác lạnh như lúc đầu, mặc dù còn xa mới đạt tới độ ấm bình thương, nhưng đã khiến cho Hạ Nhất Minh cảm thấy dễ thở hơn rất nhiều.

Từ từ, da tay của hắn cũng theo vùng nước mình bước qua mà thay đổi, trở thành màu lam.

Hạ Nhất Minh cũng không có tâm lý kháng cự, bởi vì hắn đột ngột phát hiện ra trong cơ thể mình bắt đầu sinh ra một tia nhỏ Thủy chi thần lực.

Mặc dù tia Thủy chi thần lực lúc này vẫn còn bé nhỏ, nhưng theo thời gian hắn ở trong nước không ngừng di động, lực lượng cường đại không ngừng tiến vào đan điền, Thủy chi thần lực cũng không ngừng dần lớn mạnh hơn.

Hạ Nhất Minh có một loại dự cảm, nếu bản thân hắn có thể đi qua toàn bộ bảy màu nước thì sẽ thành công hấp thu Thủy chi thần lực.

Mặc dù tiến vào Thất Thải Băng Cung, Hạ Nhất Minh đã khẳng định với thể chất của hắn thì tuyệt đối có thể thành công hấp thu Thủy chi thần lực, để cho Ngũ Hành chi lực tạo thành một vòng đại luân hồi.

Nhưng hắn lại không ngờ được, tâm nguyện của mình lại có thể hoàn thành một cách đơn giản như thế.

So sánh với trước đây, thì tựa hồ cũng chỉ có lúc đầu hấp thu Thổ chi thần lực ở Thông Thiên Bảo Tháp là có phần đơn giản hơn một chút.

Nhưng mà hắn cũng không biết, muốn bước qua bảy vùng màu nước là việc không hề dễ dàng, đưa mắt nhìn cả Băng Cung có thể làm được điều này cũng chỉ có ba người mà thôi.

Tuy nhiên, sau khi đi qua một vòng có thể thành công hấp thu Thủy chi thần lực thì ngoại trừ hỗn độn đan điền của Hạ Nhất Minh ra sẽ không còn ai khác.

Hạ Nhất Minh nhanh chóng bước đi về phía trước, khi từ vùng nước màu lam tiến sanh màu xanh, thì nước ở nơi này đối với tôn giả mà nói cũng khá là rét lạnh, nhưng đối với người đã đi qua hai vùng nước lam và tím như Hạ Nhất Minh thì tuyệt đối không có cảm giác gì.

Khi hắn bước đi sang tới khu vực nước màu xanh biếc, thậm chí còn có cảm giác cả người như đang nóng lên.

Mà trên thực tế, nước ở nơi này đã ấm lên, tương đối thích hợp cho nhân loại tắm táp.

Hơi dừng lại một chút, Hạ Nhất Minh tiếp tục tiến về phía trước, chỉ vài bước hắn đã tới giới hạn của vùng nước xanh biếc, bước sang vùng nước có màu vàng.

Một cỗ cảm giác nóng rực từ gan bàn chân truyền lên, độ ấm của nước nơi đây so với chỗ màu xanh biếc còn cao hơn.

Nếu như là dưới tình huống bình thường Hạ Nhất Minh cũng không lưu ý tới, dù sao với thể chất của Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả thì độ nóng này cũng không tính là gì.

Thế nhưng, Hạ Nhất Minh vừa từ vùng nước rét tới cực điểm, chỉ qua một thời gian ngắn đã tiến vào vùng nước có độ nóng như này thì không quá thích ứng kịp. Cho nên lúc này hắn có một loại cảm giác giống như cả người như đang bị nhúng vào thùng nước nóng, ngay cả da của hắn cũng mơ hồ đỏ lên.

Bạn đang đọc Vũ Thần của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 245

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.