Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạo thể mà chết.

Phiên bản Dịch · 1883 chữ

Lực lượng khổng lồ từ tay Hạ Nhất Minh truyền tới khiến thân thể Phất Lan Khắc Lâm khẽ run lên, theo sau bị Hạ Nhất Minh kéo vào trong mảnh quang mang này.

Từ thân điện vô số Quang lực lượng phóng lên cao bao phủ lấy hai người, nhưng giờ phút này Hạ Nhất Minh lại thi triển thủ đoạn khác, đem bản thân cùng Phất Lan Khắc Lâm chặt đứt liên hệ với Quang lực lượng xung quanh.

Hắn sử dụng bổn nguyên lực của bản thân phóng thích ra, đem Quang lực lượng ngăn cách bên ngoài.

Quang lực lượng mặc dù được coi là không nơi nào không thể xuyên qua nhưng khi gặp bổn nguyên lực cũng không cách nào phát ra uy năng vốn có. Lúc trước trong quang hải, chỉ cần bổn nguyên lực dung hợp Âm Sát bảo giáp cũng có thể ngăn cản Quang lực lượng xâm nhập, càng không phải nói lúc này là bổn nguyên lực tinh thuần.

Khi Quang lực lượng bị chặt đứt liên lạc, Hạ Nhất Minh bấy ngờ kéo Phất Lan Khắc Lâm nhanh chóng bay ra ngoài.

Phất Lan Khắc Lâm huýt một tiếng đầy khó tin, lão lập tức hiểu rõ ý đồ của Hạ Nhất Minh. Chân khí toàn thân như biển nước sục sôi, Quang minh trượng trong tay lão liều mạng điểm thẳng về phía Hạ Nhất Minh, mỗi lần đánh ra đều mang theo Quang lực lượng trùng kích.

Đối mặt với Quang lực lượng yếu kém hơn rất nhiều này, Hạ Nhất Minh ngược lại không có vẻ ung dung như lúc đầu, sắc mặt hắn vô cùng ngưng trọng, cổ tay vung lên, Ngũ Hành Hoàn lập tức xuất hiện, quang mang nhiều màu lóe lên đem hết thảy công kích của Quang minh trượng chặn bên ngoài.

Lúc này cự ly của hai người quá gần, Hạ Nhất Minh một tay vững vàng chế trụ một tay của Phất Lan Khắc Lâm, tay còn lại của hai người đang không ngừng đối chọi gay gắt.

Chỉ là sau khi hai người rời khỏi quang trụ cực lớn kia, Quang lực lượng từ trong Thần điện phóng ra nhất thời nhạt bớt rất nhiều. Chỉ giây lát phảng phất Quang lực lượng có mặt khắp nơi đã như có như không.

Bảo trư cùng Lôi điện liếc mắt nhìn nhau, hai đầu Thánh thú rốt cuộc cũng hiểu rõ ý định của Hạ Nhất Minh.

Chẳng trách Hạ Nhất Minh nói, lực lượng kia không thuộc về Phất Lan Khắc Lâm. Quả thật Quang lực lượng cường đại này thuộc về Thần điện kia.

Muốn kích thích Quang lực lượng ở nơi này cũng không dễ dàng, Phất Lan Khắc Lâm ngưng tụ lực lượng ý niệm vài chục vạn người mới có thể thành công. Nếu bản thân lão nằm trong phạm vi của nó, như vậy có thể tùy ý sử dụng, nhưng sau khi rời khỏi, chúng sẽ tự động quay về Thần điện.

Quang lực lượng vô cùng cường đại, một khi kích thích thành công, chúng bạo phát với tốc độ lạ thường, nhưng khi chúng thu liễm, tốc độ mau lẹ không kém.

Nhìn Quang lực lượng sắp biến mất, hai mắt Phất Lan Khắc Lâm đỏ ngầu, lão rống lên một tiếng kinh thiên động địa, Quang minh trượng trong tay nhằm cánh tay bị Hạ Nhất Minh nắm giữ bổ xuống.

Một tia máu tươi bắn ra nháy mắt dã nhiễm đổ một bên tay áo của Giáo hoàng bệ hạ.

Phất Lan Khắc Lâm sắc mặt vô cùng kinh khủng, hai mắt lão gắt gao nhìn vào Quang lực lượng sắp biến mất, lúc này tâm tư của lão cơ bản không để vào cánh tay vừa đứt mà hoàn toàn muốn tìm cách cứu vãn Quang lực lượng sắp biến mất.

Sau khi trải qua cảm giác như thần linh trong vòng vây của Quang lực lượng, Phất Lan Khắc Lâm đã điên rồi, điên trong cảm giác tuyệt đối đó. Lão tình nguyện chết, tình nguyện trả giá lớn cũng không muốn mất đi cảm giác tràn ngập lực lượng đó.

Cho dù Nhân đạo đỉnh cấp cường giả sau khi hưởng thụ qua cảm giác như vậy cũng có thể biến thành nô lệ điên cuồng của nó.

Lúc này trong đầu Phất Lan Khắc Lâm chỉ có suy nghĩ, nếu để lực lượng này mất đi, lão cũng không còn sống nữa.

Hạ Nhất Minh có chút ngẩn ra, mặc dù hắn sớm có dự cảm nhưng không ngờ Phất Lan Khắc Lâm làm ra quyết định điên cuồng như vậy.

Vung tay chặt đứt chính cánh tay của mình, cũng quyết tâm giữ lại lực lượng cường đại.

Mơ hồ trong đầu Hạ Nhất Minh thầm kêu may mắn, mặc dù hắn cũng từng thu nạp Quang lực lượng nhưng bởi có hỗn độn đan điền nên không trải cảm giác kia, căn bản không thể nghiệm được cái gì gọi là tùy tâm sở dục với Quang lực lượng.

Nếu không phải như thế, chỉ sợ Hạ Nhất Minh cũng sẽ biến thành một người giống Phất Lan Khắc Lâm, bằng mọi cách không để mảnh quang mang kia hư hao trước mặt.

Khẽ nheo mắt, hắn trăm phương ngàn kế lôi được Phất Lan Khắc Lâm ra khỏi mảnh quang mang kia không lẽ giờ phút này lại để lão tiếp xúc cùng lực lượng kinh khủng đó.

Mặc dù Quang lực lượng không thể tổn thương tới Hạ Nhất Minh, nhưng hắn biết, chỉ cần Phất Lan Khắc Lâm ở trong quang hải đó, bản thân tuyệt đối không thể tạo ra chút thương tích nào cho Giáo hoàng bệ hạ.

Nếu thật sự để lão tiếp xúc cùng lực lượng đó, trừ khi tiêu hao Quang lực lượng tích lũy ngàn năm của Thần điện, nếu không bọn họ đừng mong xác định thắng bại.

Cỗ tay khẽ vung lên, Cực quang kiếm đã mau chóng bay ra. Thanh kiếm này không có chút trọng lượng, lấy tốc độ mà nói tuyệt đối xếp hàng đầu trong tất cả những thần binh.

Phất Lan Khắc Lâm cũng không quay đầu lại nhưng Quang minh trượng đánh ngược ra như sau lưng lão có đôi mắt khác, đầu trượng theo đó điểm trúng mũi Cực quang kiếm.

Cực quang kiếm khẽ phát ra âm thanh rất nhỏ, Bắc Hải Cực Quang theo sau bắn ra.

Nhưng lúc này Phất Lan Khắc Lâm cùng không thèm nhìn, y bào của lão sáng lên, theo sau hình thành một mặt gương hư ảo, Bắc Hải Cực Quang gặp phải mặt gương này nhất thời phản hồi lại.

Hai mắt Hạ Nhất Minh lóe lên, hắn hít một hơi thật sâu, Ngũ Hành Hoàn trong tay xoay tròn kịch liệt hình thành một hắc động cực lớn, tận lực ngăn cản cước bộ của Phất Lan Khắc Lâm.

Chỉ là sau khi chặt đứt cánh tay, Phất Lan Khắc Lâm đã không tiếc hết thảy cũng phải lưu lại Quang minh lực lượng, thân thể lão nhoáng lên, Quang minh vương miện trên đỉnh đầu lóe sáng, vầng sáng này dĩ nhiên nắm giữ uy lực cường đại, chống đỡ hấp lực từ phía Hạ Nhất Minh.

Phất Lan Khắc Lâm trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, mặc dù lão vừa phải chặt đứt một tay nhưng mắt thấy sắp chạm vào Quang minh lực lượng chưa hoàn toàn thu lại, Giáo hoàng bệ hạ không khỏi cảm thấy hài lòng.

Nhưng ngay lúc tay lão chạm được vào mảnh quang mang kia, vẻ mặt hung ác đột nhiên ngưng lại.

Thân thể lão hoàn toàn cứng nhắc, cho dù là cử động nhỏ cũng không thể thực hiện.

Trong lòng lão tràn ngập sợ hãi, đây là sự sợ sãi hoàn toàn xuất phát từ nội tâm.

Ngũ Hành Hoàn trong tay Hạ Nhất Minh ngừng lại, hắn kinh ngạc nhìn đối phương. Kỳ thực Phất Lan Khắc Lâm khi tự chặt một tay, Hạ Nhất Minh cảm thấy lần này hắn sẽ thất bại.

Phất Lan Khắc Lâm ngay cả cánh tay của mình còn có thể bỏ, cái gì có thể ngăn cản lão nữa?

Mắt thấy Phất Lan Khắc Lâm sắp vãn hồi Quang minh lực lượng trở lại, Hạ Nhất Minh trong đầu nhanh chóng tính toán, bản thân mình sẽ đối phó ra sao.

Có lẽ chỉ có không ngừng tiêu hao hết Quang lực lượng đã tích lũy ngàn năm mới có thể chiến thắng.

Nhưng bất luận ai cũng không nghĩ ra, Phất Lan Khắc Lâm sắp chạm được vào mảnh quang mang kia, lão tự động ngừng lại, hơn nữa thân thể làm ra điệu bộ không thể nhúc nhích.

Mảnh quang mang kia cũng không dừng lại, vẫn tiếp tục trở về Thần điện do vô số tài liệu trân quý kiến tạo lên, giờ phút này Thần điện càng trở lên thần bí hơn trước.

Ánh mắt mọi người tập trung lên thân thể Phất Lan Khắc Lâm, bọn họ đều có chung thắc mắc, Phất Lan Khắc Lâm vì sao lại thất bại trong gang tấc khi chỉ cần cố gắng một chút là thành công.

- Rắc...

Một tiếng vỡ vụn khẽ vang lên từ thân thể Phất Lan Khắc Lâm, cánh tay bị lão chặt đứt bắt đầu bạo liệt, máu tươi từ miệng vết thương tuôn ra xối xả, thậm chí so với vần chặt đứt còn mất nhiều máu hơn.

- Rắc...

Âm thanh vỡ vụn thứ hai, thứ ba, phảng phất như pháo đốt, liên tiếp vang lên từ thân thể Phất Lan Khắc Lâm.

Các vết thương đồng thời xuất hiện trên thân thể Phất Lan Khắc Lâm, trong nháy mắt lão đã trở thành huyết nhân.

Yết hầu Phất Lan Khắc Lâm run run, lão tựa hồ muốn nói điều gì nhưng rốt cuộc vô lực ngã xuống.

Trên thân thể lão, Quang minh vương miện, Quang minh y bào, còn có Quang minh trượng dính đầy máu tươi của lão.

Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi nhìn cảnh này, hắn đã cảm nhận được, huyết nhân kia hơi thở yếu ớt như khi sắp tử vong.

Không hỏi cũng biết, trên người Phất Lan Khắc Lâm xảy ra biến dị nào đó mới có thể khiến lão gặp phải kết quả này.

Chậm rãi thu hồi ánh mắt, Hoàng Tuyền Lão tổ xem xét Quang minh lực lượng đã hoàn toàn biến mất, trong đầu hắn chợt hiểu.

Khẽ thở ra một hơi, Hạ Nhất Minh đi tới gần Phất Lan Khắc Lâm đã ngã trên đất, nhẹ giọng nói:

- Ta đã sớm nói qua, lực lượng này không phải của ngươi.

Yết hầu Phất Lan Khắc Lâm khẽ động như muốn nói gì nhưng cuối cùng chỉ thở ra một hơi.

Phất Lan Khắc Lâm từ nay về sau đã biến mất trên thế giới.

Chỉ là trong đôi mắt lão không chút hối ý mà càng thêm thần thái cuồng nhiệt.

Thần đạo lực lượng, ta đã từng nắm giữ...

Bạn đang đọc Vũ Thần của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 239

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.