Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏa Mộc quyết đấu

Phiên bản Dịch · 1820 chữ

Trong không trung nhất thời là một mảnh yên tĩnh.

Bất luận không trung đầy gió hay cây lá Thần thụ huy vũ, lúc này đột nhiên ngưng lại.

Ánh mắt mọi người đều hướng về đoàn quang hỏa kia.

Nhẹ nhàng, thong thả, tốc độ quang hỏa này không nhanh nhưng vững vàng rơi lên đỉnh Thần thụ.

Một tiếng nổ lớn vang lên, sóng chấn động mau chóng khuếch tán về bốn phương tám hướng.

Hạ Nhất Minh cảm thấy hai chân mình không thể đứng vững, thân thể lay động thiếu chút nữa ngã xuống.

Bảo trư lại càng không chịu nổi, nó dường như không ngờ hai thứ này lần đầu giao phong lại mãnh liệt đến thế.

Tiểu tử này giống như bị trận gió cấp mười hai thổi trúng, nhanh chóng bay ngược ra sau.

Một cánh tay đưa ra, nhẹ nhàng túm lấy cổ bảo trư, mạnh mẽ từ trên không kéo xuống.

Chiêm Huyên sau khi cảm nhận được áp lực cường đại đánh xuống, hắn kiệt lực chống cự, nhưng rõ ràng lực lượng này không phải hắn có thể chống đỡ. Chỉ nháy mắt, hai chân hắn đã bị cỗ lực lượng này ghim chặt trên đất.

Dĩ nhiên cỗ lực lượng này hắn không cách nào chống lại.

Bất quá cho dù giờ phút này, ánh mắt hắn vẫn không dời khỏi đám người Hạ Nhất Minh.

Khi thấy được cảnh kia, hai tròng mắt hắn ngưng lại, mơ hồ như hoa mắt.

Cánh tay Bách Linh Bát vươn ra, có thể nói dài vô hạn, sau khi túm được bảo trư còn chậm rãi kéo về.

Trong đầu hắn chợt hiện lên ý niệm, cánh tay nhân loại có thể kéo dài vậy sao?

Dưới tình huống sóng chấn động khuếch tán, lại không thể đề phòng, đám Tôn giả trên sườn núi đều như bảo trư bị cuốn bay.

Chỉ có Phiền Thạc cùng Tư Mã Bân sắc mặt trắng bệch đứng lại chỗ, bất quá thân thể cũng lung lay chực ngã.

Hỏa long trong Cửu Long Lô lần đầu cùng Thần thụ va chạm không ngờ mãnh liệt như vậy.

So sánh với nó, hết thảy Nhân đạo đỉnh cấp cao thủ đều không phải tồn tại quan trọng.

Trên bầu trời sau khi quang hỏa bị quang mang xanh lục dập tắt, vô số đốm lửa rơi xuống cũng bị quang mang này cản trở.

Bất quá khi cản trở những đốm lửa kia, quang mang xanh thẫm cũng đã nhạt đi rất nhiều, tựa hồ tùy ý có thể biến mất.

Nhưng tình huống này cũng chỉ duy trì giây lát, theo sau lực lượng sinh mệnh không ngừng từ gốc Thần thụ truyền tới dũng mãnh tiến vào không trung.

Theo sau, quang mang xanh biếc dũ phát chói mắt, gốc đại thụ không biết bao tuổi lúc này đem khí tức sinh mệnh chồng chất lên nhau chống đỡ Hỏa hệ lực lượng cường đại đánh tới.

Hỏa long cực lớn trên bầu trời phảng phất như từ viễn cổ xuất hiện đột nhiên hống lên một tiếng.

Thần thụ không ngờ có thể bình yên dưới công kích của nó khiến Hỏa long vô cùng phẫn nộ.

Nó mở miệng phun ra hỏa lực cường đại hơn.

Bất quá lúc này hỏa lực không phải trực tiếp đánh lên đại thụ mà xoay tròn trên không, ngưng tụ thành hỏa cầu thật lớn.

Khi đám người Hạ Nhất Minh đang lo lắng đề phòng nhìn Hỏa cầu, Hỏa long đột nhiên làm ra chuyện khiến tất cả kinh ngạc.

Cái đầu to lớn của nó không ngờ thu vào trong hỏa lô.

Đang khi mọi người không hiểu, cái đầu lớn một lần nữa đi ra.

Đám người Phiền Thạc dĩ nhiên không biết Hỏa long trong Cửu Long Lô làm gì, nhưng Hạ Nhất Minh lại mơ hồ đoán được, Hỏa long kia vừa rồi chưa sử dụng hết lực lượng.

Hỏa long vừa xuất hiện lập tức hướng tới hỏa cầu phún xuất, hỏa cầu kia nhất thời to thêm vài phần.

Nhìn quá trình này, đám người Phiền Thạc cho dù ngu ngốc cũng biết Hỏa long muốn tập hợp toàn bộ lực lượng liều mạng.

Hạ Nhất Minh trợn tròn hai mắt, hắn biết Hỏa long kia có được trí tuệ, có thể tập hợp toàn bộ uy lực phóng ra uy lực không phải tầm thường.

Điều duy nhất Hạ Nhất Minh nghĩ không ra chính là, đám Hỏa long vì sao không cùng hiện thân, mà chỉ lần lượt xuất hiện.

Chẳng lẽ trên thế giới này còn có thứ khiến chúng sợ hãi mà không thể phát ra uy lực chính thức?

Mặc kệ trong lòng Hạ Nhất Minh nói gì, sau khi đầu Hỏa long thứ chín thổ tức, hỏa cầu trên không trung đã như một mặt trời nhỏ, uy lực hủy thiên diệt địa lúc này rốt cuộc cũng hung hắn đánh xuống.

Khi Cửu Long Lô súc tích lực lượng, Thần thụ cũng không nhàn rỗi, Hạ Nhất Minh rõ ràng cảm ứng được, lực lượng sinh mệnh vô hạn điên cuồng phóng tới. Lấy rễ làm kinh mạch, lấy thân làm bản thể chuyển hóa lực lượng, lúc này sinh mệnh vô hạn tạo thành vòng bảo vệ xanh biếc.

Vòng bảo hộ màu xanh này càng lúc càng nồng đậm cũng là chứng tỏ lực phòng ngự càng cường đại hơn.

Khi hỏa cầu như mặt trời giáng xuống, màu xanh kia rốt cuộc cũng ngưng tụ xong, hơn nữa chủ động nghênh đón.

Tất cả mọi người yên lặng nhìn quá trình này.

Trong đầu bọn họ đều hiện lên suy nghĩ khiến người khác sợ hãi.

Thần đạo...

Bất luận Cửu Long Lô như ngọn núi nhỏ hay Thần thụ cắm rễ ngàn dặm đều do Thần đạo cao thủ phát hiện hay đoán tạo.

Mộc hệ đỉnh cấp lực lượng đối mặt với Hỏa hệ đệ nhất thần khí, hai bên va chạm đã vượt quá cực hạn Nhân đạo cảnh giới.

Giờ phút này, hai tồn tại lớn nhất đã điên cuồng va chạm, trở thành cuộc đấu của Thần đạo.

Hỏa cầu uy lực cường đại rốt cuộc cũng va chạm cùng vòng bảo hộ do sinh mệnh lực lượng tạo thành.

Hai bên tựa hồ giằng co trong nháy mắt, theo sau hoàn toàn bạo khai.

Chỉ là lúc này quang mang xanh biếc rõ ràng rơi xuống hạ phong, lực lượng của chúng sau khi bạo khai, chỉ có thể thủ hộ tại gốc đại thụ mà không thể quan tâm tới khu vực khác.

Mà hỏa cầu sau khi bạo khai hóa thành một trời mưa lửa, bao trùm mảnh núi non xung quanh.

Chỉ trong giây lát, cơn mưa lửa này đã bao trùm hơn nửa Động Thiên Phúc Địa.

Vô số tiếng thê lương vang lên từ các đỉnh núi, cơn mưa lửa này không lớn nhưng uy lực cường đại khó có thể tưởng tượng.

Một khi bị đốm lửa này dính vào rất khó có thể dập tắt, mà giờ phút này cả núi non có bao nhiêu vật bị những đốm lửa bám lấy.

Phiền Thạc đờ đẫn quay đầu nhìn lại, trên mặt lão đã trắng bệch, thân thể run lên từng đợt, bởi vì sợ hãi cùng tức giận khiến lão mất đi vẻ tỉnh táo bình thường.

Trong lòng lão xuất hiện sự hối hận khôn cùng, hơn nữa với Chiêm Huyên oán hận thấu xương.

Mặc dù trong lòng lão hiểu, chuyện này không phải chỉ trách Chiêm Huyên. Bởi vì bất luận là ai cũng không nghi ra, trên người Hạ Nhất Minh nắm giữ nhiều kiện chí bảo như thế.

Hơn nữa sau khi Chiêm Huyên đưa ra đổ cuộc, ngay cả lão cũng vui mừng mà không hề phản đối.

Nhưng mặc dù biết rõ tất cả, giờ phút này nộ hỏa trong lòng lão không thể áp chế được.

Cành lá trên Thần thụ run lên, quang mang xanh biếc chậm rãi nhạt dần. Mặc dù tất cả đều không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng Hỏa long trên bầu trời tựa hồ với việc này khá hài lòng, nó uốn lượn hai vồng rồi chậm rãi bay tới Cửu Long Lô.

Quang mang đỏ rực trên bầu trời cũng dần tiêu tán, đầu Hỏa long lần nữa chui ngược vào hỏa lô.

Lập tức Cửu Long Lô khai thiên lập địa biến thành một hỏa lô thông thường, như lưu tinh cản nguyệt bắn thẳng về hướng Hạ Nhất Minh.

Cảm nhận tốc độ khiến kẻ khác hoảng sợ này, Hạ Nhất Minh sắc mặt trắng bệch. Hắn vô thức đưa tay, Ngũ sắc quang mang theo đó lóe lên.

Cửu Long Lô sau khi bay vào Ngũ sắc quang mang lập tức như tảng đá xem xuống biển, một chút sóng gợn cũng không thấy.

Hạ Nhất Minh giật mình, trong lòng vừa mừng vừa lo. Bởi hắn cảm nhận được, Cửu Long Lô sau khi trở về Ngũ Hành Hoàn lại biến thành vị khách không biết xấu hổ, mời không đi.

Cả núi non Động Thiên Phúc Địa lúc này chìm ngập trong tiếng than khóc, khắp nơi có thể thấy khói bụi bốc lên, tất cả là một mảnh hỗn loạn. Hơn nữa với thực lực những người tại đó, khó có thể ngăn cản đám lửa kia thiêu rụi tất cả.

Đám người Phiền Thạc sắc mặt tái nhợt nhìn nha, bọn họ không còn lực lượng đi ngăn cản lửa lớn đang lan tràn kia nữa.

Có lẽ rất nhanh cả mảng núi non sẽ chìm trong lửa, Động Thiên Phúc Địa vĩnh viễn sẽ là quá khứ.

Nhưng giờ phút này, màu xanh trên gốc Thần thụ bắt đầu lan ra, lực lượng sinh mệnh mau chóng chuyển dời tới khu vực khác.

Chỉ giây lát, núi non trăm dặm tựa hồ đã được bao phủ một màu xanh biếc.

Khi màu xanh này lan tràn ra, hỏa hệ mênh mông rốt cuộc được đẩy lùi, hơn nữa chậm rãi thu nhỏ phạm vi tàn phá.

Cứ như vậy, sau nửa canh giờ, cả vùng núi non Động Thiên Phúc Địa trừ một vài nơi, lửa lớn đã được dập tắt.

Hạ Nhất Minh nhìn gốc đại thụ trong lòng đầy kính ngưỡng.

Cửu Long Lô đại triển thần uy, lực lương phá hoại thể hiện rõ ràng, nhưng gốc đại thụ này vẫn giữ được sinh mệnh lực lượng.

Hỏa cùng Mộc quyết đấu, phá hoại cùng sinh mệnh lực lượng quyết đấu,...

Giờ phút này trong đầu Hạ Nhất Minh xuất hiện nghi vấn, Cửu Long Lô thật sự đạt được thắng lợi cuối cùng sao?

Bạn đang đọc Vũ Thần của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 252

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.