Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tặng bài

Phiên bản Dịch · 2111 chữ

Cánh cửa sắt chậm rãi mở ra, khi Hạ Nhất Minh bước vào đó, rốt cuộc cũng hiểu vì sao Kỳ Liên Song Ma đối với nơi này có ấn tượng sâu sắc tới vậy. Hơn nữa ngay cả với địa vị của bọn họ tại Động Thiên Phúc Địa cũng chỉ có thể tu luyện tại đây trong thời gian ngắn.

Bởi thiên địa chân khí trong động này đã vượt qua Quỷ Khốc Lĩnh, chỉ kém đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh một chút.

Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh cảm nhận được thân thể vô cùng thư sướng khi tiếp xúc với thiên địa chân khí nơi này, trông lòng đồng thời xuất hiện cảm khái vô hạn.

Động Thiên Phúc Địa quả nhiên không hổ là Đệ nhất đại phái do Ngũ Hành Môn truyền thừa. Nơi này nắm giữ tư nguyên hùng hậu cho dù Linh Tiêu Bảo Điện cũng không bằng, đặc biệt thiên địa chân khí nơi này càng vượt xa các phái khác, khiến các thế lực kia có cưỡi ngựa đuổi cũng không kịp.

Hạ Nhất Minh cũng không dừng lâu tại Đệ nhất Động Thiên, hắn chỉ tùy ý xem qua sau đó xoay người rời đi.

Hạ Nhất Minh cùng Tư Mã Bân đánh cuộc mọi người đều biết, nếu đổi là người khác cho dù ở lại Đệ nhất Động Thiên này cũng không ai dám nói gì.

Thân phận Tư Mã Bân dù sao cũng vô cùng đặc biệt, lời hứa của lão cho dù Phiền Thạc cũng không muốn làm trái.

Nhưng Hạ Nhất Minh cũng không làm vậy, ngược lại hắn như quên mất lời đánh cuộc này, chỉ thăm thú như mười một động trước, sau đó rời đi. Mặc dù mọi người trong mắt hắn có thể thấy rõ vẻ hâm mộ nhưng lại không thấy nửa điểm tiếc nuối.

Hành động này của hắn chiếm được vô số thiện cảm của mọi người, bất luận huynh đệ Kỳ Liên Song Ma hay vị Tiên thiên cường giả phụ trách coi giữ, thái độ với hắn thay đổi rất nhiều.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh làm bộ vô tình lướt qua gương mặt mọi người thu tất cả biến hóa vào trong.

Đệ nhất Động Thiên mặc dù thiên địa chân khí nồng đậm nhưng vẫn kém hơn đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh, với quan hệ Lôi điện, bảo trư cùng Long xà, còn có thể chất đặc biệt của hắn, nếu muốn tìm một nơi tu luyện đương nhiên đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh sẽ là lựa chọn đầu tiên.

Đại gia hỏa kia có lẽ cũng vì hai bằng hữu mà không tính toán với hắn một chút thiên dịa chân khí.

Bất quá sau khi thăm thú các Động Thiên, Hạ Nhất Minh tỏ vẻ hâm mộ, điểm hâm mộ này khống chế vừa đủ khiến mọi người tán thưởng mà không cảm thấy tham lam.

Trong Động Thiên Phúc Địa có Nhân đạo đỉnh cấp cường giả tổn tại, chỉ cần có thể, Hạ Nhất Minh tuyệt đối không muốn đối địch.

Sau khi thăm quan Động Thiên Phúc Địa, Đại ma sắp xếp bọn họ tới một trang viên tại chủ phong.

Trong trang viên này có hơn mười hạ nhân, tu vi những hộ vệ này không ngờ cũng đạt tới bát tầng nội kình. Mặc dù cao thủ bậc này không được Hạ Nhất Minh để vào mắt nhưng có thể an bài hộ vệ như vậy cũng tỏ rõ sự tôn trong của Kỳ Liên Song Ma với hắn.

Kỳ Liên Song Ma sau khi đưa họ tới đây, Phiền Thạc Tôn giả sớm đã đợi sẵn.

Gặp được Hạ Nhất Minh, câu đầu tiên lão nói:

- Hạ huynh. Lão phu đã hỏi qua Tư Mã sư đệ. Khi nãy quả thực là hắn không đúng.

Phiền Thạc từ trên người lấy ra một khối thiết bài, nói:

- Lão phu không có gì bồi tội, xin đem vậy này tặng Hạ huynh đệ thay lời xin lỗi.

Hạ Nhất Minh lập tức nhận lấy cẩn thận quan sát.

Trên mặt thiết bài này khắc du nhất một chữ " Tam".

Ý niệm trong đầu vừa chuyển, Hạ Nhất Minh kinh ngạc ngẩng đầu, nói:

- Phiền Thạc tiền bối, đây là thứ liên quan tới Đệ tam Động Thiên?

Phiền Thạc ánh mắt tán thưởng gật đầu, nói:

- Không sai. Hạ huynh đệ sau này muốn để vãn bối tìm nơi thiên địa chân khí nồng đậm trùng kích cảnh giới, có thể mang lệnh bài này tới Động Thiên Phúc Địa. Khi đó chúng ta sẽ mở cửa Đệ tam Động Thiên cho phép hắn tu luyện một năm.

Hạ Nhất Minh nét mặt khẽ biến.

Đệ tam Động Thiên mặc dù còn xa mới bằng Đệ nhất Động Thiên nhưng cũng không phải tầm thường. Ngoài Thiên Trì chủ phong cùng cao tầng Thông Thiên Bảo Tháp chưa biết cụ thể, Hạ Nhất Minh cũng khó tìm được nơi nào thiên địa chân khí nồng đậm hơn.

Giờ phút này Hạ Nhất Minh lập tức nghĩ tới đệ tử của Sở Hao Châu, Hoắc Đông Thành.

Cũng không phải hắn quên đi mọi người trong Hạ gia trang, mà vì cơ hội khó có được này chỉ dành cho người có hi vọng tấn giai Tôn giả mới không lãng phí.

Trịnh trọng nhận lấy thiết bài, Hạ Nhất Minh khom người, chân thành nói:

- Đa tạ tiền bối.

Phiền Thạc khoát tay áo, cười nói:

- Chỉ cần ngươi không để bụng chuyện Từ Mã sư đệ lão phu đã hài lòng rồi.

Hạ Nhất Minh khẽ cười, nói:

- Tiền bối yên tâm. Sau này vãn bối sẽ không chủ động đắc tội với Tư Mã huynh.

Phiền Thạc vui mừng gật đầu, có thể nghe Hạ Nhất Minh hứa hẹn, lão hoàn toàn tin tưởng.

Từ đầu tới cuối lão chưa từng hoài nghi Hạ Nhất Minh, bởi bên cạnh hắn có hai đầu Thánh thú huyết mạch Thần thú cường đại. Tuy là linh thú nhưng chúng vô cùng coi trọng tín tâm. Nếu Hạ Nhất Minh thật sự là người không giữ lời, lẽ nào bọn chúng lại cam tâm tình nguyên đi theo hắn?

Hạ Nhất Minh nhận lấy thiết bài, trên mặt bỗng hiện lên vẻ do dự.

Phiền Thạc hai mắt lóe lên, nói:

- Hạ huynh đệ. Có chuyện gì chưa rõ xin cứ nói?

Hạ Nhất Minh xấu hổ gãi đầu, nói:

- Tiền bối. Lệnh bài như vậy có nhiều không?

Khi sử dụng lệnh bài này có thể quang minh chính đại tới Động Thiên Phúc Địa tu luyện. Nếu như có thể lọt vào tay các thế lực như Linh Tiêu Bảo Điện, chẳng phải đám người Kim Chiến Dịch không cần phải tới Quỷ Khốc Lĩnh sao?

Phiền Thạc bật cười, nói:

- Hạ huynh đệ nói đùa. Muốn có được lệnh bài này nhất định phải là người cống hiến lớn cho bổn môn. Lệnh bài trên tay người là khối duy nhất trong hai trăm năm đổ lại.

Hai hàng chân mày của Hạ Nhất Minh khẽ giãn ra, rốt cuộc hắn cũng hiểu được.

Phiền Thạc sở dĩ đem lệnh bài tặng đi cũng không phải vì Tư Mã Bân đắc tội với hắn, mà liên quan tới nửa bản Thần đạo chi thư kia. Về phần Tư Mã Bân chỉ là lý do thêm vào mà thôi.

Phiền Thạc thở dài một tiếng, nói:

- Hạ huynh đệ. Mặc dù bổn môn có được mười hai Động Thiên nhưng số đệ tử nhiều như vậy, khiến thiên địa chân khí càng lúc càng giảm bớt. Nếu vượt qua số lượng hạn chế, e rằng so với bên ngoài không khác gì nhau.

Hạ Nhất Minh trầm ngâm một hồi, khẽ gật đầu xác nhận lời đối phương vừa nói.

- Tu luyện giả kiệt xuất của bổn môn đâu chỉ vài ngàn. Mười hai Động Thiên này sử dụng hết cũng không đủ. Nếu cấp cho các môn phái khác, hắc hắc...

Phiền Thạc cười lớn một tiếng, nói:

- Những người mang lòng tham tới đây không ít. Ngàn năm qua bất luận môn phái nào tới đây cầu khẩn xin sử dụng Động Thiên, dù là Động Thiên kém cỏi nhất chúng ta cũng không đáp ứng.

Hai hàng chân mày của Hạ Nhất Minh khẽ nhíu lại, sau một hồi hắn lại gật đầu. Tới lúc này hắn không thể không thừa nhận lão nhân nói có lý.

Nếu để một cánh cửa cho người khác bước vào, chỉ sợ ngàn năm qua Động Thiên Phúc Địa cũng không cách nào duy trì địa vị siêu nhiên như hiện nay.

Phiền Thạc đột nhiên đổi giọng, nói:

- Bất quá Hạ huynh đệ có thể yên tâm. Nếu ngươi có được thiết bài này, khi cần sử dụng, Đệ tam Động Thiên sẽ thuộc về ngươi mà không phải phân chia cho ai cả.

Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, trọng lượng của lời hứa này hắn đương nhiên hiểu rõ.

Hít một hơi thật dài, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng hiểu, Động Thiên Phúc Địa có thể được Ngũ Hành Môn truyền thừa, hơn nữa mơ hồ vài ngàn năm qua chống lại Linh Tiêu Bảo Điện không phải không có đạo lý.

*

Sau khi Phiền Thạc cùng Kỳ Liên Song Ma rời khỏi, sắc trời lúc này cũng đã ảm đạm rất nhiều. Vẻ tươi cười trên mặt Hạ Nhất Minh lúc này cũng đã thu liễm lại, chỉ còn vẻ âm trầm như bóng đêm.

- Động Thiên Phúc Địa thực lực rất mạnh.

Bách Linh Bát đột ngột nói.

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, bất quá ánh mắt nhìn Bách Linh Bát mang theo vẻ kinh ngạc.

Kỳ Liên Song Ma sở dĩ dẫn hắn đi tham quan toàn bộ Động Thiên tất nhiên là ý tốt. Nhưng chủ yếu hơn là để Hạ Nhất Minh chứng kiến sự cường đại của Động Thiên Phúc Địa.

Một người trong quá trình tu luyện ngoại trừ thiên phú, vận khí cùng công pháp quan trọng hơn là hoàn cảnh tu luyện.

Đặc biệt với tu luyện giả đạt tới Tiên thiên cảnh giới, hoàn cảnh tu luyện tốt đủ để tu vị của họ tăng mạnh, vượt xa lúc trước.

Hôm nay đi thăm mười hai Động Thiên trừ Đệ nhất Động Thiên, hắn cũng không gặp thủ vệ các động khác, điều này có chút vô lý.

Bất quá cho dù Hạ Nhất Minh nhìn ra ý tứ của đối phương nhưng cũng chỉ hâm mộ mười hai Động Thiên này mà thôi. Cho dù bản lĩnh của hắn lớn hơn nữa cũng không có khả năng chuyển những Động Thiên này về Tây Bắc.

Hạ Nhất Minh dĩ nhiên nhìn ra tâm tư Phiền Thạc Tôn giả, nhưng nghĩ không ra ngay cả Bách Linh Bát cũng có thể mở miệng nói ra, điều này khiến hắn cảm thấy kinh ngạc.

Cái tên Bách Linh Bát này có phải càng ngày càng nhân tính hóa, hay càng ngày càng giảo hoạt hơn?

Khẽ gật đầu, Hạ Nhất Minh nói:

- Động Thiên Phúc Địa cường đại cũng không liên quan tới ta. Ý tứ Phiền Thạc ta đã hiểu. Hắn muốn hiển lộ thực lực Động Thiên, tạo ra kiêng kỵ để sau này chúng ta tránh đi xung đột.

Nói tới đây trên mặt Hạ Nhất Minh lộ ra vẻ tươi cười bất đắc dĩ nói:

- Kỳ thật nếu Động Thiên Phúc Địa không nhắm vào ta, lẽ nào ta tự tìm phiền phức với môn phái như vậy. Hắc hắc...Mười hai Động Thiên mặc dù cường đại nhưng còn kém đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh một bậc.

Hắn nói những lời này nếu để người của Động Thiên Phúc Địa nghe được khẳng định sẽ gây lên sóng gió.

Quỷ Khốc Lĩnh kia chẳng phải địa bàn Long xà sao? Hơn nữa nơi đó Âm Sát Khí nồng đậm lẽ nào có thể tu luyện lâu dài? Lại càng đừng nói tới đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh cướp đoạt thiên địa chân khí với Long xà.

Hạ Nhất Minh do dự một chút, nói:

- Bách huynh. Ngươi đã đánh dấu chưa?

- Đã.

Hai mắt Hạ Nhất Minh sáng lên, miệng lẩm bẩm nói:

- Lúc này đêm đen gió lớn, đúng là thời cơ tốt đẹp không thể bỏ lỡ.

Bạn đang đọc Vũ Thần của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 286

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.