Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiền Sơn Môn Lão tổ.

Phiên bản Dịch · 2182 chữ

Khi người này đi tới, tất cả trên dưới Đổng gia nhất loạt cung kính hành lễ.

Hoắc Nhạc Thanh vẻ mặt nhất thời tái nhợt, Trương Hòa Thái sắc mặt cũng không tốt hơn chút nào. Lão miễn cưỡng khom người, nói:

- Tiểu chất Trương Hòa Thái bái kiến Thái thượng trưởng lão.

Đổng Minh Duệ lạnh lùng cười, nói:

- Trương sư điệt. Việc này không liên quan tới ngươi. Ngươi nên sớm rời đi.

Âm thanh lão vô cùng bình thản, dường như không có bất cứ tình cảm nào. Nhưng ngược lại khiến người nghe cảm nhận được cỗ sát khí nồng đậm.

Trương Hòa Thái vẻ mặt khổ não, nói:

- Thái thượng trưởng lão. Vị Hạ tiên sinh này sở trường luyện đan. Từ sư đệ đã đi tới bẩm báo Lão tổ tông, muốn nhờ Hạ tiên sinh luyện chế Tiên thiên kim đan cho Kiền Sơn Môn chúng ta. Xin ngài hạ thủ lưu tình.

Đồng Minh Duệ rốt cuộc cũng xuất hiện vẻ do dự. Nếu thật sự Lão tổ tông chấp nhận mà lão lại đả thương Hạ Nhất Minh, chỉ e sẽ khó trả lời Lão tổ tông.

Nhưng Hạ Nhất Minh ung dung cười nói:

- Trương huynh. Nơi này không có chuyện của ngươi. Mau lui ra đi.

Trương Hòa Thái thở dài hồi lâu, kéo Hoắc Nhạc Thanh nói:

- Hoắc huynh. Chúng ta đi thôi.

Hoắc Nhạc Thanh định mở miệng nói nhưng rốt cuộc ánh mắt cũng trĩu xuống.

- Còn muốn chạy? Không dễ dàng vậy đâu.

Âm thanh lạnh lẽo của Đổng Minh Duệ vang lên:

- Các ngươi nếu đã dám tới Đổng gia khiêu khích, nếu bình an rời đi chẳng lẽ lão phu còn mặt mũi gặp người.

Hoắc Nhạc Thanh hít sâu một hơi, hắn biết, hôm nay e rằng không thể thoát thân.

Gạt tay Trương Hòa Thái ra, Hoắc Nhạc Thanh ôm quyền nói:

- Đổng tiền bối. Không biết ngài muốn xử trí ra sao?

Đồng Minh Duệ trầm ngâm hồi lâu, nói:

- Sắp tới lễ mừng thọ, lão phu không muốn thấy máu. Hoắc gia các ngươi trên dưới toàn bộ tự phế võ công, rời khỏi Tiên đảo. Lão phu sẽ không truy cứu nữa.

Hoắc Nhạc Thanh trên mặt đã không còn chút huyết sắc, Hoắc gia đặt chân lên đảo đã sáu mươi năm. Nhiều ít cũng đã từng kết oán. Nếu thật sự làm vậy khác gì diệt tộc.

Hạ Nhất Minh cười ha hả, nói:

- Đông Thành. Ngươi thấy chưa?

Hoắc Đông Thành gật đầu, ánh mắt nhìn đối phương đầy phẫn nộ.

Hạ Nhất Minh thừa dịp nói:

- Ngươi biết lão già kia vì sao cuồng vọng như vậy không? Bởi vì lão có thực lực, thực lực cường đại hơn xa Hoắc gia. Bởi thế lão mới có thể một câu quyết định sinh tử Hoắc gia các ngươi.

Hạ Nhất Minh càng nói càng nhanh:

- Ngươi nếu muốn bảo vệ Hoắc gia, muốn cho gia tộc phát triển tốt nhất nên toàn lực tập trung tu luyện võ đạo. Chỉ cần ngươi mạnh mẽ hơn lão, khi đó tới lượt người quyết định sinh tử của lão.

Hoắc Đông Thành ánh mắt hiện lên vẻ kiên định, hắn gật đầu nắm chặt song quyền.

Hạ Nhất Minh hài lòng gật đầu, xem suy nghĩ của Hoắc Đông Thành giống hệt như bản thân hắn ngày trước.

Mấy năm kinh nghiệm này cho Hạ Nhất Minh cảm nhận sâu sắc thế đạo tàn khốc. " Đánh hổ không chết, hậu hoạn vô cùng". Những lời này tuyệt đối là thu hoạch lớn nhất của hắn.

Đổng Minh Duệ tức giận hừ một tiếng, trước mặt lão Hạ Nhất Minh không ngờ lấy chính lão làm ví dụ giáo huấn hậu bối. Chuyện như vậy trước này chưa từng có.

Nghe được tiếng hừ tức giận này. Hai người Đổng Nghĩa Hoành vẻ mặt nhất thời trở nên hung ác. Bọn họ đồng thời quát một tiếng, song song tiến về phía trước, xuất thủ đánh về phía Hạ Nhất Minh.

Nhưng Hạ Nhất Minh đối với thế công này còn chưa để vào mắt, chỉ ngẩng đầu lên, ánh mắt trào phúng nhìn bọn họ.

Hai người Đồng Nghĩa Hoành lập tức cảm thấy ớn lạnh, sau đó bọn họ thấy được Hạ Nhất Minh tùy ý nhấc tay điểm vào hư không.

Hai người này đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó như đại chùy đánh trúng, bắn ngược về phía sau.

Đổng Minh Duệ sắc mặt đại biến, thân hình lão như điện vọt tới, hai tay đón lấy hai nhi tử của mình.

Nhưng một cỗ lực lượng cường đại trên người bọn họ truyền tới, Đổng Minh Duệ sau khi đón đỡ lập tức lui lại từng bước, từng viên đá lát vỡ vụn dưới chân lão.

Liên tục lùi lại tới nửa sân, lão mới miễn cưỡng trụ lại, trên mặt không tự chủ đỏ bừng lên.

Tất cả mọi người trợn mắt cứng lưỡi nhìn Đổng Minh Duệ. Sau đó ngơ ngác nhìn Hạ Nhất Minh đang tỏ vẻ không quan tâm. Bọn họ cảm thấy thế giới này đột nhiên thay đổi khiến họ không cách nào hiểu được.

Đồng Minh Duệ lập tức buôn hai nhi tử trong tay xuống, hỏi:

- Các ngươi sao rồi?

Đồng Nghĩa Hướng vẻ mặt sầu thảm, nói:

- Phụ thân. Đan điền đã bị phá.

Đồng Nghĩa Ca càng run lên, dường như không thể chấp nhận được chuyện này, ánh mắt mê man đi.

Kể cả Hoắc Nhạc Thanh trong đám người cũng không khỏi hít vào một ngụm lãnh khí, ánh mắt nhìn Hạ Nhất Minh đầy sợ hãi.

Một Tiên thiên cường giả sau khi bị phế đan điền chẳng những toàn bộ tu vi mất đinh hơn nữa sau này càng không thể tu luyện võ đạo.

Điều này so với chết còn thống khổ hơn trăm ngàn lần.

Đồng Minh Duệ ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Hạ Nhất Minh. Bờ môi run run, nhưng khiến người khác cảm thấy kỳ lạ là trong mắt lão không có cừu hận mà chỉ là sợ hãi.

Lão lui lại từng bước, trong người lấy ra một vật ném lên không trung.

Trong nháy mắt âm thanh phá không vang lên. Hạ Nhất Minh ngẩng đầu nhìn lên, vật kia tuy nhỏ nhưng âm thanh so với pháo hiệu còn to hơn một bậc.

Nghệ nhân của Đông Hải quả nhiên không tầm thường.

Trương Hòa Thái hai mắt trợn tròn, kinh hô:

- Thái thượng trưởng lão. Ngài không ngờ kinh động cả Lão tổ tông?

Đổng Minh Duệ quay đầu hung hăng nhìn Trương Hòa Thái, mặc dù lão không dám lộ vẻ giận dữ với Hạ Nhất Minh nhưng ánh mắt nhìn Trương Hòa Thái hoàn toàn bộc lộ tất cả tâm trạng.

Trương Hòa Thái cả người ớn lạnh, mồ hôi trên lưng nháy mắt đã ướt đầm y phục.

Một âm thanh huýt gió từ sau núi vang lên, sau đó giống như sóng biển cuồn cuộn mà tới.

Từ khi tiếng huýt gió vang lên, nó còn đang ở Kiền Sơn, nhưng tốc độ nhanh tới không thể tưởng tượng được. Khi tiếng huýt gió chưa tắt, người phát ra đã ở trong thành.

Sau khi nghe được tiếng huýt gió này, Đổng Minh Duệ trong mắt mới hiện lên vẻ vui mừng.

Ánh mắt sợ hãi kia đã sớm biến sạch sẽ, lúc này lão nhìn Hạ Nhất Minh đầy vẻ oán độc.

Trong Đổng gia bọn họ có ba vị Tiên thiên, nhưng trừ lão ra, hai nhị tử nháy mắt đã bị Hạ Nhất Minh phế bỏ. Trong lòng lão sớm đã hận Hạ Nhất Minh thấu xương.

Không khí xung quanh trở lên vô cùng ngưng trọng, trước mắt mọi người chợt hoa lên. Sau đó một vị lão nhân râu tóc bạc trắng như quỷ mị xuất hiện.

Khi lão nhân này xuất hiên, không gian xung quanh nhất thời khôi phục vẻ bình thường.

- Sư phụ.

Đổng Minh Duệ cung kính khom người, còn những người khác kể cả Trương Hòa Thái đều lập tức quỳ lạy.

Vị lão nhân này chính là Lão tổ tông của Kiền Sơn Môn, Triển Hồng Đồ.

Danh vọng của lão trên Bồng Lai Tiên Đảo sớm đã như rồng, cơ hồ cùng thần tiên giống nhau. Mặc dù Hoắc Nhạc Thanh cũng không phải đệ tử Kiền Sơn Môn nhưng khi gặp được nhân vật trong truyền thuyết này cũng vô thức mà quỳ xuống.

Hoắc Đông Thành bị ánh mắt như điện của lão nhân đảo qua, nhất thời hai chân mềm nhũn. Tưởng chừng sắp phải quỳ xuống không ngờ hai chân cứng cáp trở lại, căn bản không thể quỳ được. Hắn kinh ngạc quay đầu, chỉ thấy Hạ Nhất Minh nháy mắt, lập tức hiểu được điều này là do Hạ tiên sinh làm ra.

Triển Hồng Đồ ánh mắt đảo quanh một vòng, khi thấy Hạ Nhất Minh, quang mang trong mắt lão lóe lên. Khi lão nhìn tới Lôi điện, ánh mắt càng hiện ra vẻ khác thường, chỉ có Hạ Nhất Minh mới nhận ra, loại cảm giác khác thường này là tham lam hòa cùng sợ hãi.

Rất hiển nhiên, lão nhân này đã nhìn ra Lôi diện là một Thánh thú cường đại.

Thánh thú một thân bảo vật, có thể sử dụng một đầu Thánh thú, cho dù là Tôn giả cũng phải động tâm. Nhưng Thánh thú uy lực cường đại, nếu cùng Tôn giả nhân loại so sánh, Thánh thú thậm chí còn mạnh mẽ hơn. Huống hồ đây là một đầu Thánh thú hiếm thấy, uy lực càng khó tưởng tượng được.

Bởi thế khi nhìn thấy Lôi điện, Triển Hồng Đồ mới có vẻ mặt phức tạp như vậy.

Đổng Minh Duệ sau khi hành lễ dứng lên, âm thanh oán độc nói:

- Sư phụ. Người này xông vào gia môn đệ tử. Không phân biệt tốt xấu phế đi đan điền Nghĩa Hướng cùng Nghĩa Ca. Đệ tử xấu hổ không phải đối thủ. Xin sư phụ làm chủ.

Triển Hồng Đồ ánh mắt lóe lên vẻ giận dữ, bất quá chỉ giây lát đã biến mất.

Đổng Minh Duệ vốn muốn nói nữa đã thấy Triển Hồng Đồ vung tay, nói:

- Lui ra.

Run lên sợ hãi, Đổng Minh Duệ không dám trái lời. Nhìn biểu tình nghiêm túc của Triển Hồng Đồ, trong lòng mơ hồ có cảm giác không ổn.

Triển Hồng Đồ hít một hơi sâu, trầm giọng nói:

- Lão phu Kiền Sơn Môn Triển Hồng Đồ. Tự nghĩ chưa từng đắc tội với các hạ. Không biết vì sao các hạ lại tới Kiền Sơn ta tìm bọn tiểu bối gây chuyện?

Âm thanh lão không lớn nhưng trong tai mọi người phảng phất như sấm động.

Tới tận lúc này bất luận là ai cũng thấy được nhân vật số một Kiền Sơn Môn này, đường đường là Tôn giả đại nhân lại lấy thái độ ngang hành nói chuyện cùng Hạ tiên sinh.

Võ đạo sâm nghiêm, thực lực là tiêu chuẩn. Có thể khiến một vị Tôn giả cam tâm tình nguyện đối xử ngang hàng cũng chỉ có thể là một vị Tôn giả khác mà thôi.

Hoắc Nhạc Thanh trợn mắt cứng lưỡi nhìn Hạ Nhất Minh, cổ họng run lên, trong lòng điên cuồng mừng rỡ.

Tới lúc này Hoắc Nhạc Thanh cùng Trương Hòa Thái mới hiểu vì sao Hạ Nhất Minh một mực tới đây, thậm chí ra tay không chút lưu tình.

Bởi vì bản thân hắn là một vị Tôn giả. Nếu tu vi đã đạt tới cảnh giới này còn cần sợ hãi thứ gì.

Đột nhiên Hoắc Đông Thành nghĩ tới điều Hạ tiên sinh từng nói qua. Thể chất Đông Thành đặc biệt, giống như một bằng hữu của mình. Mà vị bằng hữu kia thực lực không kém Hạ tiên sinh.

Chẳng lẽ thành tựu của Đông Thành sau này cũng có thể đạt tới...

Khi nghĩ tới điều này, ngay cả Hoắc Nhạc Thanh cũng không khỏi có chút hoảng hốt.

@all: :99:Kết thúc đợt boom 45 chương Vũ Thần chào mừng 20-10 xin chúc các em,các chị,các mẹ,các cô,các dì,các bác gái,các bạn gái sức khỏe,ngày càng tươi trẻ,và gặp nhiều may mắn:99:...Đặc biệt chúng ta cám ơn chân thành đến dịch giả rambo210 đã ủng hộ quả boom hoành tráng cho các con nghiện

Và một điều đặc biệt hôm nay cũng là ngày sinh nhật dịch giả rambo210...:99::99: Chúc mừng sn bạn,chúc bạn và gia đình gặp mọi điều may mắn và tốt lành trong cuộc sống...Hi vọng cá nhân bạn có những giây phút vui vẻ ,hạnh phúc ở ngôi nhà 4vn:99:

Bạn đang đọc Vũ Thần của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 288

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.