Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo trư gây ra hiểu lầm.

Phiên bản Dịch · 2008 chữ

Trước mặt Hạ Nhất Minh, bảo trư phủ phục trên mặt đất, bốn chân quẫy động, tốc độ này mặc dù không lớn nhưng tiếng vang sàn sạt đích thực là của tiểu gia hỏa này tạo ra.

Hạ Nhất Minh vẻ mặt xám lại, trước khi xuất hiện ở đây, hắn suy nghĩ thế nào cũng không đoán được âm thanh cổ quái kia là do bảo trư tạo ra.

Nếu để ba người Hác Huyết biết được, đường đường ba vị cao thủ đỉnh cấp lại bị dọa chạy trối chết bởi tên tiểu gia hỏa này chỉ sợ bọn họ xấu hổ cũng đủ chết rồi. Bất quá động tác của tiểu gia hỏa này cũng làm rối loạn kế hoạch của Hạ Nhất Minh.

Hạ Nhất Minh vốn định sử dụng Phiên Thiên Ấn hay Cửu Long Lô, dưới tình huống ba người không còn bình tĩnh một mẻ cũng có thể bắt gọn. Nhưng sau khi tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh ba người như hình với bóng bị tiểu gia hỏa này hù dọa đã chia ra.

Mà lúc này Hạ Nhất Minh tuyệt đối không phân thân được. Cho dù là hắn đối với bản thân vô cùng tự tin nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể lưu lại một trong ba người. Dường như cảm nhận được cái đầu sắp nổ tung vì tức giận của Hạ Nhất Minh, bảo trư chợt ngừng lại, tròng mắt đảo như rang lạc nhìn Hạ Nhất Minh. Nói cũng kỳ lạ, hắc vụ nơi này tuy nồng đậm nhưng đối với tiểu gia hỏa kia dường như không chút ảnh hưởng.

Hạ Nhất Minh dồn dập hỏi:

- Bách huynh. Bảo trư làm gì vậy?

Bách Linh Bát đang ẩn mình trong hắc vụ chợt xuất hiện, bình tĩnh nói:

- Móng của bảo trư ngứa, bởi vậy nó muốn cọ sát một chút cho đỡ ngứa.

Hạ Nhất Minh nhất thời choáng váng. Gia hỏa này rốt cuộc là heo hay là mèo đây?

Hít một hơi thật sâu dũ bỏ hết mọi phiền nhiễu trong đầu, Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:

- Bách huynh. Ta muốn sử dụng Đại Khảm Đao.

Bách Linh Bát nhẹ nhàng gật đầu, gã căn bản không có thắc mắc gì.

Hạ Nhất Minh quay đầu nhìn lại, tên tiểu gia hỏa kia không biết từ lúc nào đã ngẩng cổ nhìn lên, như hài tử chờ đợi phụ thân trách phạt. Hạ Nhất Minh bất đắc dĩ nói:

- Tiểu tử kia, ngươi ở nơi này chờ chúng ta. Ngàn vạn lần không được đi lung tung biết không.

Tròng mắt khẽ động, bảo trư lập tức cúi đầu, cái mũi khẽ chun lại trông vô cùng đáng yêu. Chỉ là lúc này Hạ Nhất Minh không có tâm trạng cưng nựng nó. Xoa Kiếm trong tay bị gã ném đi, thanh kiếm khi nhập vào thân thể Bách Linh Bát nhất thời đã hóa thành chất lỏng màu bạc dung nhập vào. Hạ Nhất Minh khẽ quát một tiếng:

- Bách huynh, giúp ta xác định phương vị.

Bách Linh Bát khẽ gật đầu, thân thể gã đột nhiên được ánh sáng bạc bao trùm chỉ giây lát đã biến mất, chỉ còn lại đó một thanh đao dài hơn bốn thước.

Hạ Nhất Minh vươn tay, nhất thời Đại Khảm Đao đã bay vào tay hắn. Cổ tay vừa dụng lực, Đại Khảm Đao đã dựng thẳng lên.

Ở giữa không trung, hai mắt Hạ Nhất Minh ngưng lại, trên người hắn xuất hiện biến hóa thần kỳ.

Mặc dù hắc vụ vẫn bốc lên cuồn cuộn nhưng Hạ Nhất Minh vẫn như thấy rõ được xung quanh. Vô số những chi tiết hiện ra trước mắt hắn, tùy ý để hắn bước lên. Thuấn di, thân thể hắn thoáng chốc đã biến mất sau đó xuất hiện cách đó mười trượng. Khi hắn vừa rời khỏi nơi này, bảo trư vốn đang phủ phục trên đất bỗng đứng dậy.

Thân thể nó run lên, đất bùn đang bám trên người nhất thời rụng lả tả không còn một hạt. Theo sau một màu sáng trắng đột nhiên xuất hiện khắp thân thể, từ đầu tới đuôi bảo trư.

Sau một giây, cả thân thể nó phảng phất như được tắm rửa, phơi nắng ba ngày bởi thế lúc này trông giống nó như một con heo trắng.

Nếu Hạ Nhất Minh ở nơi đây khẳng định sẽ nhận ra, ánh sáng trên người bảo trư cũng giống như trước đây nó từng nuốt năng lượng thạch vậy.

Chỉ bất quá khi đó ánh sáng bao phủ thân thể bảo trư làm đám lông đen tiêu biến, còn lúc này ánh sáng đó được nó sử dụng để rũ bỏ bùn đất.

Sử dụng năng lượng cường đại như vậy để vệ sinh thân thể, e rằng cũng chỉ bảo trư mới có thể làm.

Sau khi rũ sạch bụi đất hai tròng mắt bảo trư lúc này mới xoay chuyển, cũng không biết nó đang suy nghĩ điều gì. Lúc lâu sau dường như nó có được quyết định, liếc phía Hạ Nhất Minh rời đi, nó một mạch chạy về hướng đỉnh núi. Nếu Hạ Nhất Minh thấy được một màn này, e rằng sợ đến hồn bất phụ thể.

Đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh ẩn tàng bí mật ngay cả Tôn giả cấp bậc cũng không dám tiến vào, nhưng bảo trứ với điều này như không để ý. Tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, rốt cuộc dung nhập hoàn toàn vào hắc vụ. Lúc này xung quanh bảo trư chính là nơi hắc vụ nồng đậm nhất, xòe bàn tay không thấy rõ được một ngón.

Trong không trung từng đợt hắc vụ bốc lên, một bóng người đột ngột xuất hiện, thân thể hắn dường như hơi dừng lại, sau đó đã lại xuất hiện ở một nơi khác.

Trong khi di chuyển tầm mắt của Hạ Nhất Minh càng lúc càng nhìn xa hơn, ban đầu chỉ thấy được một điểm, lúc này đã thấy hơn mười điểm, cấp cho hắn thêm nhiều lựa chọn.

Ngoài ra tốc độ của hắn cũng mỗi lúc một nhanh hơn, khi đạt tới cực hạn, thậm chí mỗi bước di chuyển của hắn thậm chí còn khiến kẻ khác sinh ra sợ hãi. Truy đuổi không lâu, Hạ Nhất Minh đã cảm nhận được phía trước một hơi thở dồn dập.

Mặc dù trong hoàn cảnh này, Hạ Nhất Minh cũng không cách nào thấy được diện mạo đối phương, ngay cả bóng lưng cũng không thấy rõ ràng, nhưng hắn cảm nhận được khí tức của người này. Khí thế trầm ổn đích đây hẳn là Chư Quan Hảo.

Trong ba người Hác Huyết, tu vi võ đạo của gã không nghi ngờ là cao nhất. Đặc biệt Thất Chân Thuật cùng Ngưng Huyết Thuật hai đại kỳ công, ngay cả Hạ Nhất Minh trong trường hợp không sử dụng Phiên Thiến Ấn hay Cửu Long Lô cũng không dám chắc có thể trong thời gian ngắn đánh chết được gã.

Mà thân pháp kẻ này vô cùng quỷ dị khiến Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy vô cùng ấn tượng.

Hạ Nhất Minh từng đánh trúng Phương Thịnh, nhưng lần thứ hai sử dụng Xoa Kiếm gặp phải người này liền không thành công, ngay cả một kiếm nắm chắc mười mươi không ngờ cũng đâm vào không khí. Bởi vậy trong ba người, mục tiêu lớn nhất của Hạ Nhất Minh dĩ nhiên là Chư Quan Hảo.

Dù sao nếu đã xác định truy sát một người, Hạ Nhất Minh cũng không còn cách nào khác đành để sổng hai người còn lại chạy khỏi Quỷ Khốc Lĩnh.

Đang vội vàng chạy trốn phía trước, Chư Quan Hảo dường như cảm nhận được khác thường phía sau. Dĩ nhiên ngay cả quay lại gã cũng không có can đảm, tốc độ càng được đẩy lên cao, cũng có thể thấy gã đối với thứ đang đuổi phía sau có bao nhiêu sợ hãi.

Hạ Nhất Minh cười lạnh một tiếng. Thật ra trong lòng hắn cũng lo lắng, không dám ở địa phương quỷ quái này sử dụng Phiên Thiên Ấn hay Cửu Long Lô. Bởi vì hắn có cảm giác, với uy lực cực đại của Hỏa long trong Cửu Long Lô nếu phát ra e rằng dễ dẫn tới nguy cơ khó lường.

Bởi vậy khi ba người Hác Huyết chia nhau bỏ chạy, Hạ Nhất Minh cũng bỏ qua ý định sử dụng tuyệt kỹ này. Dù sao Đại Khảm Đao trong tay hắn, cho dù muốn giết một người cũng không không phải khó khăn lắm. Thân thể chớp động, Hạ Nhất Minh quỷ dị hiện lên chắn đường Chư Quan Hảo trốn chạy.

Chư Quan Hỏa chợt thấy mắt hoa lên, trước mắt đã xuất hiện một thân ảnh, cho dù kẻ ngốc cũng biết người này vì gã mà tới. Bất quá xuất phát từ " nỗi sợ hãi truy đuổi phía sau", cây quạt trong tay gã điên cuồng vũ động. Mỗi một lần vung lên, trước mặt gã dường như xuất hiện thêm một dòng xoáy chân khí rất nhỏ bắn thẳng về phía Hạ Nhất Minh. Dòng xoáy chân khí này mang theo hấp lực thần kỳ khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy rất kinh ngạc, hắn mơ hồ cảm nhận được đây chính là công pháp đặc thù của Chư Quan Hảo.

Quả thực mỗi một cao thủ tới từ các đại gia tộc, trong tay đều có tuyệt kỹ không ai dám coi thường. Đại Khảm Đao trong tay Hạ Nhất Minh tùy ý vung lên, cứ như thế đâm thẳng vào dòng xoáy chân khí quỷ dị kia.

Hạ Nhất Minh mặc cho dòng chân khí này có năng lực đặc thù gì, với Đại Khảm Đao trong tay, trên thế giới này không công pháp nào có thể ngăn cản hắn. Chỉ cần trong tay hắn là thanh đại đao khủng bố này, bất luận đối mặt với thứ gì hắn cũng mạnh mẽ chém xuống, lấy sức mạnh mà tiêu diệt nó. Đây là sự tự tin cường có thể so sánh với tín niệm trong lòng.

Từng âm thanh bạo phát, dòng chân khí quỷ dị lúc này hoàn toàn vỡ nát. Dưới lực lượng của Đại Khảm Đao, dòng chân khí này ngay cả năng lực đặc thù cũng chưa thể phát huy đã lập tức tiêu biến. Điều này khiến ánh mắt Chư Quan Hảo tràn ngập hoảng sợ.

Khi Chư Quan Hảo vung quạt, vốn tưởng rằng dòng chân khí phát ra chí ít cũng có thể khiến đối phương lúng túng tay chân để gã lợi dụng chạy đi. Nhưng không ngờ đối phương căn bản không chút để ý, binh khí trong tay tùy ý đưa ra đã phá nát dòng xoáy chân khí đó, giờ phút này trong lòng gã phát lạnh.

Cao thủ này tới tột cùng là từ đâu chạy đến, còn cả cái binh khí kia nữa, trong trí nhớ của gã hình như chưa từng nghe qua. Âm thanh lạnh như băng chợt vang lên:

- Lưu lại cho ta.

Đại Khảm Đao trên không trung chém xuống khí thế trùng trùng nhất thời bạo phát.

Trước mặt Chư Quan Hảo dường như đột nhiên xuất hiện một dãy núi trải dài vô tận. Trong đáy lòng gã nhất thời xuất hiện cảm giác thất bại, bởi vì gã phát hiện ra, bất luận phương hướng nào gã cũng không thể thoát ra.

Trong lòng khẩn trương vì bị chặn đường, nhưng Chư Quan Hảo vẫn nhớ tới " sự kinh khủng phía sau" còn ghê gớm hơn.

Dường như không chút nghĩ ngợi, gã lập tức kêu lên:

- Các hạ mau tránh ra, tai kiếp ngàn năm tới rồi.

Bạn đang đọc Vũ Thần của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 250

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.