Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Lang bì giáp

Phiên bản Dịch · 3179 chữ

Tác Qua há hốc mồm nhìn cảnh tượng xảy ra trước mắt. Hắn chợt có cảm giác rằng hôm nay không thể giết chết được Hạ Nhất Minh.

Đại sứ giả của bộ tộc Đồ Đằng tương đương với cường giả Nhất đường thiên của thế giới bên ngoài. Nếu có linh thú tương trợ, đại sứ giả có thể đánh chết Hạ Nhất Minh tại chỗ.

Dù sao thì đi bên cạnh hắn cũng là con linh thú sống ngàn năm. Đặc biệt, nó lại còn là một con linh thú biến dị, thực lực hơn xa linh thú bình thường. Nếu không phát sinh biến dị thì nó cũng chẳng khác gì con cự lang bị Hạ Nhất Minh giết chết. Cho dù sống cả ngàn năm thì cũng chỉ mạnh hơn tiên thiên linh thú năm trăm năm một chút. Không thể đánh lại cường giả Nhất đường thiên.

Tuy nhiên lúc này... Nhìn hướng Hồng Lang vương đang nổi giận chạy xuống chân núi, Tác Qua tức giận hừ một tiếng, nói:

- Ngoại nhân hèn hạ! Ngươi nói muốn đánh một trận công bằng với ta tại sao lại cho người đánh lén?

Chân khí trên người Hạ Nhất Minh lưu chuyển. Nếu một người và một lang phối hợp với nhau sẽ tạo thành một cặp cực mạnh. Mất đi con cự lang, hắn cảm thấy dễ thở hơn nhiều. Nhưng khi nghe đối phương nói xong, chân khí trên người hắn chút nữa thì tan biến.

Hắn tức giận, lườm một cái nói:

- Tác Qua đại sứ giả. Ngươi muốn ta đánh một trận công bằng với ngươi vậy mà lại dựa vào con dã thú đó thì có còn công bằng hay không?

Tác Qua thản nhiên nói:

- Hồng Lang vương là bạn ta. Nó với ta vốn là một cặp, có thể xem như một người.

Hạ Nhất Minh cứng lưỡi nhìn hắn. Thì ra, trong mắt hắn đã tính cả Hồng Lang vương nữa mới là một người. Còn mình tìm người hỗ trợ thì là lấy nhiều đánh ít.

Chẳng ngờ được hắn lại có kiểu suy nghĩ đó, Hạ Nhất Minh tức giận cười nói:

- Thì ra đây là cách đánh công bằng của bộ tộc Đồ Đằng. Hạ mỗ quả là thiển cận.

Hai mắt Tác Qua lóe lên tinh quang, chẳng hề hổ thẹn nói:

- Hạ Nhất Minh! Nếu ngươi là nam tử hán thì hãy bảo người kia rời đi. Ta cùng với Hồng Lang vương sẽ đánh với ngươi một trận công bằng.

Hạ Nhất Minh tức quá, mắng:

- Ngươi nghĩ ta là kẻ ngu như ngươi hay sao? Xem quyền của ta.

Quanh người hắn khí thế mạnh mẽ bùng phát. Hạ Nhất Minh tiến lên một bước, Khai Sơn tam thập lục thức nhanh chóng được thi triển.

Sau khi đạt tới cảnh giới Nhất đường thiên, Hạ Nhất Minh đã tu luyện Khai Sơn tam thập lục thức thêm được năm thức nữa. Hoàn toàn nắm giữ hai mươi mốt thức của nó. Khi đạt tới tiên thiên mới có thể tu luyện thêm chín thức nữa. Nhưng vài thức cuối cùng thì chỉ khi đạt tới Nhất đường thiên mới có thể tu luyện.

Một khi thi triển, chân khí toàn thân tập trung thành một đường, hình thành lực phá hoại vô cùng lớn. Khí thế hỗn loạn, cuồn cuộn hướng về phía Tác Qua.

Tác Qua biến sắc. Hai đầu gối của hắn hơi cong đi một chút, khiến cho hai chân chẳng khác gì cái móc câu móc vào mặt đất. Gầm nhẹ một tiếng, hai tay hắn liên tiếp đánh ra, chẳng hề né tránh Hạ Nhất Minh.

Tiếng nổ liên tiếp vang lên giữa hai người. Nhưng âm thanh vang lên như do mười người liên tiếp tạo ra.

Trên sơn đạo, đám tiên thiên cường giả cùng với sứ giả Đồ Đằng đều hơi thu lại một chút. Cuộc chiến đấu của bọn họ cũng chỉ nhằm áp chế nhau mà không rơi vào tình trạng sinh tử chiến. Nhưng hai người đang giao thủ trên vách núi thì lại khác. Cả hai đều lấy cứng chọi cứng, chẳng hề dùng đến chiêu thức màu mè.

Chỉ cần một bên yếu hơn, hậu quả chính là văng vào vách núi, bị người còn lại truy sát. Là một cường giả cấp bậc Nhất đường thiên, trận chiến đấu này của bọn họ mới là trận đấu chính.

Xét từ bất cứ điểm nào, trong lúc hai người chiến đấu đều nguy hiểm hơn người khác rất nhiều. Vì thế mà mỗi người đều hết sức tập trung.

Lúc này, cả hai đều lấy cứng chọi cứng. Trái tim của những người còn lại đều đập nhanh hơn. Chỉ có một điểm khác là đối tượng để lo lắng mà thôi.

Động tác của Hạ Nhất Minh và Tác Qua cũng chẳng hề nhanh lắm, nhưng mỗi lần đều hết sức mãnh liệt, như tập trung tất cả sức lực toàn thân vào trong một quyền đó. Cứ mỗi quyền đánh ra là chẳng còn đường mà lui. Hai người đứng thế trung bình tấn từng quyền nối tiếp từng quyền, trong cơ thể bọn họ chân khí như không bao giờ hết.

Cảm nhận hai người giống như thiên thạch va chạm với Địa Cầu. Ánh mắt Thành Phó và Từ Trình Trường nhìn nhau. Trong lòng bọn họ đều lập chí có một ngày sẽ đạt tới cảnh giới này.

Đột nhiên, Hạ Nhất Minh huýt sáo một tiếng. Tiếng huýt sáo của hắn biểu lộ cảm giác thống khoái, giống hệt như Khai Sơn tam thập lục thức, quang minh chánh đại.

Ánh mắt Tác Qua hết sức chăm chú. Chân khí của đối phương quả là mạnh và thâm hậu. Nếu không tự thân chứng kiến thì đúng là không thể tin được bên ngoài lại có thiên tài như thế. Như thế này, cho dù có dốc hết vốn liếng cũng nhất định phải khiến cho hắn nằm xuống tại đây. Thiên tài như thế, không thể để cho hắn có không gian phát triển.

Cơ bắp trên người hắn nổi lên cuồn cuộn, trong thân thể tràn ngập lực lượng. Từ trong tiếng huýt sáo của Hạ Nhất Minh có thể thấy hắn vô cùng vui vẻ, vẫn muốn sử dụng phương thức chiến đấu như trước.

Trong lòng hắn cũng nổi lên một cảm giác không chịu thua. Nếu xét về mức độ chân khí, lão tử cũng chẳng hề kém gì ngươi.

Sắc mặt Tác Qua nghiêm túc, chân khí mênh mông tràn lên đầu nắm tay. Không chỉ chân khí lưu chuyển mà ngay cả lực lượng thân thể của hắn cũng quán nhập vào trong một quyền này. Từ mũi chân, đầu gối, bắp chân, bắp đùi, vòng eo, tất cả sức lực truyền qua lục phủ ngũ tạng, tập trung về gân cốt rồi dồn lên nắm tay hắn.

Toàn bộ năng lượng tập trung trên tay khiến cho hắn vô cùng tự tin, muốn dùng cứng chọi cứng để chiếm được thượng phong.

Tuy nhiên, khi hắn nghĩ một quyền này đánh cho Hạ Nhất Minh không thể ứng phó được thì chợt biến sắc.

Hạ Nhất Minh vừa mới huýt sáo một tiếng thật dài, động tác không hề lấy cứng chọi cứng nữa. Nét mặt hắn xuất hiện vẻ cười cười, toàn thân nhanh chóng biến mất.

Một đám mây như bị cơn gió thổi tới, mang theo cơn mưa khiến cho cả không gian nhỏ chìm vào trong làn sương trắng.

Tác Qua đỏ mặt. Một cục ức khí như nghẹn trong yết hầu, không làm sao thoát được, muốn nuốt cũng không xong. Lực lượng toàn thân của hắn hoàn toàn đánh vào khoảng không.

Chuyện đáng nhẽ không thể xảy ra, nhưng nó lại vẫn xuất hiện trước mắt hắn.

Hạ Nhất Minh sau khi huýt sáo khiêu khích đột nhiên thay đổi đấu pháp từ chí cương chí cường kim hệ chiến kỹ đột nhiên biến thành chí âm chí như thủy hệ chiến kỹ. Kinh khủng hơn đó là quá trình chuyển đổi hết sức thoải mái, chẳng hề có chút trở ngại.

Chuyện này đối với Tác Qua hoàn toàn không phải là một chuyện tốt. Một quyền của hắn hoàn toàn phí phạm khiến cho tâm lý của hắn bị ảnh hưởng nặng nề.

Cước bộ của hắn hơi lảo đảo dịch về phía trước một chút. Nhưng chỉ một chút đó cũng khiến mã bộ của hắn dao động. Một tiếng cười vô cùng tự tin từ miệng Hạ Nhất Minh phát ra. Thân ảnh của hắn đã tới trước người Tác Qua. Sát khí phát ra mãnh liệt đánh thẳng về phía đối phương.

Tác Qua hừ một tiếng. Động tác của hắn trở nên nhanh đến cực điểm, tiếp hết toàn bộ thế công như bài sơn đảo hải của Hạ Nhất Minh.

Nhưng một khi Hạ Nhất Minh đã chủ động ra tay, chiếm được tiên cơ thì làm sao hắn có thể buông tha. Hai tay biến hóa một cách khó lường kể hợp thủ ấn vận dụng toàn bộ lực lượng Phong Vân Vũ Vụ. Khiến cho Tác Qua như một kẻ bị lạc, không còn sức mà hoàn thủ.

Đám người Thủy Huyễn Cận và Dược đạo nhân đều hết sức phấn khởi. Thấy cường giả bên mình chiếm được thượng phong, bọn họ ra tay càng lúc càng mạnh, chiếm lại được một chút khí thế.

Đám người Y Thủy Bào cứng miệng. Bọn họ lần đầu tiên bị bức bách đến mức thê thảm thế này.

Mặc dù trong số đại sứ giả của bộ tộc Đồ Đằng thì Tác Qua là kẻ kém nhất. Nhưng trong tình huống một chọi một, bị cao thủ bên ngoài áp chế như vậy thì đúng là không thể hiểu nổi.

Lực chiến đấu của bộ tộc Đồ Đằng chẳng phải cao hơn cao thủ cùng giai hay sao? Vì sao ở đây lại thế này?

Cuối cùng, hai bên giao đấu tới thời điểm quan trọng. Thân hình Hạ Nhất Minh hóa thành hư vô, trong mắt đám cường giả ở đó không thể nắm bắt được tốc độ của Hạ Nhất Minh.

Tất cả đều có cảm giác kinh hãi. Thì ra khinh thân công pháp của người này lại đến mức độ đó, chỉ sợ cũng chẳng hề kém cự lang.

Đột nhiên, tiếng Hạ Nhất Minh cười to phát ra sau đó những âm thanh va chạm liên tiếp vang lên.

Sau khi hai bên tách ra, thân ảnh hai người mới dần hiện lên trước mắt mọi người.

Song chưởng Hạ Nhất Minh lần lượt thay đổi, chân đứng đinh tấn, vẻ mặt hết sức khó tin.

Nhìn hình dạng Tác Qua thì vô cùng thê thảm. Quần áo trên người hắn bị trúng vô số chưởng đã biến thành một đống giẻ vụn.

Có điều, sau chiếc áo ngoài còn có một bộ áo giáp màu hồng. Chưởng lực Hạ Nhất Minh mặc dù rất mạnh nhưng bị chiếc giáp ngăn cản nên nội kình mạnh mẽ của hắn không thể xuyên qua được. Vì vậy không tạo cho đối phương chút thương tổn nào.

Hít một hơi, Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi:

- Đây là loại phòng ngự gì?

Tác Qua cúi đầu nhìn lên người mình. Hai mắt hắn hiện lên sự nhục nhã.

Từ sau khi nhận được sự đồng ý của Hồng Lang vương, một người một lang tham gia thiên tế, từ trong cửu tử nhất sinh trở về. Từ đó đến nay, không những hắn đạt tới cảnh giới Nhất đường thiên mà còn trở thành đại sứ giả khiến kẻ khác khâm phục. Hơn nữa, Hồng Lang vương cũng xảy ra biến dị trở thành một con biến dị linh thú.

Từ đó về sau, cho dù gặp bất cứ ai, có bị thua nhưng cũng không đến nỗi chật vật như vậy. Nếu không phải trên người có giáp thì lúc này hắn đã nằm tại đây.

Chầm chậm ngẩng đầu, Tác Qua âm trầm, cao giọng nói:

- Đây là lớp da của Hồng Lang vương lúc biến dị lột ra. Trên đó có cả lực lượng của nó chống được công kích của cường giả Nhất đường thiên.

Hắn lạnh nhạt nói giống như chẳng hề nói tới cái giáp đang mặc trên người. Nhưng như vậy, Hạ Nhất Minh lại cảm nhận được một luồng hơi lạnh đang phát ra.

Thở dài, Hạ Nhất Minh không nhìn cái bì giáp nữa. Hắn biết chỉ có thể xuất kỳ bất ý đánh cho đối phương tơi bời một lần. Nếu lặp lại được một lần nữa là điều vô cùng khó. Đã không thể nhân cơ hội đánh chết hắn thì tiếp sau chỉ có thể giao thủ băng công phu chân chính mà thôi.

Đột nhiên, Tác Qua mở miệng hỏi:

- Chân khí của ngươi làm thế nào mà chuyển đổi từ âm sang dương được?

Hạ Nhất Minh giật mình. Chẳng ngờ, hắn lại hỏi mình một vấn đề như vậy. Ưỡn ngực, Hạ Nhất Minh hãnh diện nói:

- Chẳng lẽ các hạ đã quên ta kiêm tu ngũ hành hay sao?

Tác Qua như hiểu ra điều gì đó. Chẳng lẽ người kiêm tu ngũ hành lại có thể có được năng lực chuyển đổi một cách thoải mái hay sao?

Năng lực này thật đáng sợ...

Sát khí trong lòng Tác Qua càng nhiều. Tia máu trong đôi mắt hắn tăng lên một cách nhanh chóng.

Hạ Nhất Minh ngưng thần, tụ khí. Ánh mắt hơi liếc về phía chân núi. Bách Linh Bát dẫn con Hồng Lang đi đã được một thời gian làm sao mà vẫn không có động tĩnh gì?

Chú ý tới ánh mắt Hạ Nhất Minh, Tác Qua cười lạnh nói:

- Các hạ không cần nhìn! Chắc ngươi an bài một cường giả Nhất đường thiên, nhưng khi người đó đối mặt với Hồng Lang vương chỉ có chịu chết mà thôi.

Hạ Nhất Minh khẽ hỏi:

- Vì sao?

Tác Qua kiêu hành nói:

- Chẳng lẽ các hạ không nghe nói, cùng một cấp bậc thì biến dị linh thú chính là vô địch hay sao?

Hạ Nhất Minh cười lớn nói:

- Biến dị linh thú đã là cái gì? Ta cũng từng giết một con. Nhưng thực lực của nó cùng bình thường mà thôi.

Hai mắt Tác Qua có chút cười cười, nói:

- Chẳng lẽ các hạ giết một con linh thú biến dị ngàn năm?

Hạ Nhất Minh giật mình. Con song đầu linh thú mặc dù cũng là biến dị. Nhưng xét về thực lực thì chỉ sợ cũng không bằng linh lang chứ đừng nói tới Hồng Lang.

Hắn chợt có một cảm giác không tốt. Bách Linh Bát có vấn đề gì hay sao? Tuy vậy, ý niệm đó chỉ thoáng qua trong đầu liền bị hắn gạt qua một bên.

Biết lời nói của mình không khiến Hạ Nhất Minh động tâm nên Tác Qua trầm mặt xuống. Hắn hơi nhíu mày. Lúc này, hắn đã coi Hạ Nhất Minh là một đối thủ cùng đẳng cấp, chân khí trong cơ thể bắt đầu ngưng tụ. Tóc gáy của hắn hoàn toàn dựng đứng, giống hệt như một con nhím.

Trên người hắn, một cỗ khí thế đột nhiên bùng phát. Luồng khí thế vô cùng mạnh mẽ, khiến cho kẻ khác hít thở không thông. Trong đó còn ẩn chứa cả sát khí cực mạnh. Phía sau lưng Tác Qua còn xuất hiện một cái ảo ảnh hình đầu cự lang.

Đây cũng không phải là ảo giác mà là do Tác Qua tụ tập lực lượng lên tới cực đỉnh nên có dấu hiệu hóa hư thành thật.

Giống hệt như khi Vu Kinh Lôi thổ ra hai đóa hoa ngày trước. Năng lượng ẩn chứa trong nó cũng với chân khí hư ảo hoàn toàn cách biệt.

Mặc dù nhìn Tác Qua tương đối cổ quái. Phía sau lưng lại có một cái đầu cự lang trông hơi buồn cười. Nhưng cũng chẳng có ai dám mở miệng cười nhạo. Bởi họ có thể cảm nhận được khí thế hết sức mạnh mẽ khiến cho mỗi người đều có áp lực rất lớn. Ngay cả đám sứ giả Đồ Đằng đang phối hợp hết sức ăn ý cũng liếc mắt nhìn nhau, sau đó lui lại, tập trung quan sát trận chiến giữa hai người.

Đám tiên thiên cường giả cũng giật mình, cảm nhận hành động của Tác Qua không phải chuyện đùa. Có lẽ hắn muốn phân sinh tử ngay lập tức nên đám sứ giả Đồ Đằng mới dừng tay.

Nháy mắt, tất cả mọi người đều tập trung về phía vách núi bên cạnh. Cuộc chiến tại đó giống như trận chiến cuối cùng trong ngày hôm nay.

Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ phát ra từ đối phương, Hạ Nhất Minh cũng không dám chậm trễ. Hắn rùn người, hít một hơi thật sâu.

Một hơi đó như kéo dài vô tận khiến người ta có cảm tưởng cái bụng của hắn giống như một cái động không đáy. Tất nhiên, cùng với không khí xung quanh còn có thêm rất nhiều thiên địa linh khí. Cuối cùng, Hạ Nhất Minh cũng thôi không hấp khí nữa.

Ngay lúc đó, khí thế trên người Tác Qua cũng lên tới đỉnh điểm. Hắn quát to một tiếng. Cả thân hình nhanh chóng vọt lên.

Lúc này, trên người Tác Qua phát ra hơi thở giống hệt như một con dã thú. Đôi mắt hắn đỏ như máu, giống hệt như cặp mắt của con Hồng Lang. Hắn như vứt bỏ hoàn toàn tình cảm con người mà biến thành một con dã thú chỉ có bản năng săn giết.

Cái đầu cự lang sau lưng hắn hiện lên rõ ràng. Giống như chân khí ngưng tụ cực nhiều, tới mức hóa hư thành thật, nhằm về phía Hạ Nhất Minh mà cắn.

Hai tay Hạ Nhất Minh giơ cao lên trời như đang nâng một vật nặng tới cả ngàn cân. Cùng với thời điểm hai tay hắn giơ lên, không khí trên cao phát ra những tiếng nổ long trời lở đất.

Khai Sơn tam thập lục thức, thức thứ hai mươi mốt.

Hắn vừa mới cùng với Tác Qua giao thủ, nhưng mới thi triển tới thức thứ hai mươi mà thôi. Hai mươi thức đó mặc dù rất mạnh nhưng cũng chỉ đánh ngang tay với Tác Qua.

Đến lúc này, hắn cũng chẳng thèm lưu thủ, phát ra chiêu thứ hai mươi mốt trong Khai Sơn tam thập lục thức.

Bạn đang đọc Vũ Thần của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 288

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.