Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Uy hiếp.

Phiên bản Dịch · 1944 chữ

Khí tức từ ba đầu Tây phương Thần long khiến bất cứ kẻ nào cũng cảm nhận rõ sự cường đại của chúng.

Bất quá lúc này ba đầu Thần long vô cùng phẫn nộ, sát khí phô thiên cái địa ép tới Hạ Nhất Minh.

Đồng dạng khí thế quanh người hắn không chút thua kém, mạnh mẽ đối kháng. Khi hai luồng khí thế này gặp nhau, trong không trung lóe lên vô số tia điện, âm thanh bạo liệt mỗi lúc một rõ hơn.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh lạnh lùng nhìn ba đầu Thần long, hắn biết ba tên này không ra tay bởi chúng còn kiêng kỵ trong lòng. Nếu đây không phải Long cốc, bọn chúng đã sớm lao tới đưa mình vào chỗ chết.

- Tát Ma Đức. Thì ra ngươi còn nhớ ta?

Hạ Nhất Minh cười lạnh nói.

Ánh mắt Tát Ma Đức lóe lên quang mang hung mãnh. Nó căm hận nói:

- Cho dù ngươi biến thành tro bụi ta cũng không quên.

Trên cạnh Tát Ma Đức xuất hiện hai đầu Thần long, một tên toàn thân đỏ như lửa, tên còn lại thân thể như hoàng kim, dưới ánh nắng lóe lên quang mang chói mắt.

Lúc này ánh mắt chúng gắt gao quan sát Hạ Nhất Minh, không chút che giấu sát khí cơ hồ hóa thành thực thể.

Số lượng Long tộc vốn ít tới đáng thương, lúc này bị Hạ Nhất Minh tiện tay chém giết ba đầu, thậm chí trong đó có những hai đầu ấu long. Điều này với Long tộc tuyệt đối là tổn thất không nhỏ, bởi thế chúng căm hận Hạ Nhất Minh thấu xương.

Nếu không phải kiêng kỵ thực lực Hạ Nhất Minh, sợ hắn ra tay tổn thương tính mạng Long tộc khác, chúng đã sớm lao tới báo thù.

Hạ Nhất Minh cất tiếng cười to, vẻ sảng khoái không chút cố kỵ.

Trên chóp mũi Tát Ma Đức không ngừng tản ra Long tức khủng bố, sát khí quanh ba đầu Thần long càng lúc càng nồng đậm, tựa hồ sẽ tùy thời bộc phát.

Bất quá tiếng cười của Hạ Nhất Minh đột nhiên ngưng lại, hắn lạnh lùng nói:

- Tát Ma Đức. Ta giết thành viên Long tộc, trong lòng cảm thấy rất thoải mái.

Tát Ma Đức phẫn nộ rít gào, không gian quanh thân thể nó mơ hồ dao động, hai cánh run rẩy tựa hồ không thể nhẫn nại thêm.

Hạ Nhất Minh cổ tay khẽ đảo, Cửu Long Lô lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.

Hỏa lô biến lớn khiến điêu khắc chín đầu Hỏa long hiện ra rõ ràng, nhiệt độ theo đó đề thăng nhanh chóng, lan tỏa khắp nơi.

Bất quá nhiệt khí không bao trùm Long cốc, chỉ lan tỏa mười trượng liền lập tức ngừng lại.

Động tác của Tát Ma Đức cũng ngừng theo. Nó đã từng tận mắt chứng kiến uy lực kiện thần khí này, nếu chín đầu Hỏa long đồng thời xuất hiện, chỉ e Long cốc không còn tồn tại.

Đôi mắt đầy phẫn nộ nhìn hỏa lô kia, bất quá Tát Ma Đức càng không dám hành động lỗ mãng. Thậm chí nếu toàn bộ thành viên trong Long cốc bị diệt sát, không phải chuyện nó có thể thừa nhận.

- Ngươi muốn làm gì?

Tát Ma Đức tức giận nói.

Nhìn bộ dạng Ngụy thần cảnh Thần thú lúc này, không hiểu sao trong lòng Hạ Nhất Minh vô cũng bình tĩnh, hắn lặng lẽ cười nói:

- Tát Ma Đức. Ta từ phương Đông tới đây đương nhiên để báo thù.

- Báo thù?

Cặp mắt to lớn của Tát Ma Đức lóe lên quang mang hung ác, nó giận dữ nói:

- Ngươi trộm Long đản của chúng ta còn muốn nói báo thù?

- Câm miệng.

Hạ Nhất Minh quát lớn. Âm thanh chặn đứng tiếng Thần long rít gào.

Tát Ma Đức mặc dù giận sôi gan nhưng cũng không lựa chọn động thủ tại đây.

Có lẽ hai Thần long bên cạnh nó không e ngại Thần khí nhưng những thành viên khác chưa tấn giai Thần đạo, trước uy lực Thần khí không có bất kỳ năng lực phản kháng nào.

- Tát Ma Đức. Ta không trộm Long đản của các ngươi.

Hạ Nhất Minh lạnh nhạt nói:

- Ngươi tin cũng được, không tin cũng được. Hạ mỗ nếu đã làm tuyệt đối không phủ nhận.

Thân thể Tát Ma Đức run lên, nó gắt gao nhìn Hạ Nhất Minh, âm trầm nói:

- Ngươi lúc này có nói cũng đã chậm.

Hạ Nhất Minh bật cười nói:

- Không sai. Đã chậm rồi. Khi ngươi ra tay tập kích tòa thành nhân loại trên Bồng Lai Tiên Đảo, hết thảy đã chậm.

Tát Ma Đức sửng sốt hồi lâu, theo sau không thể giải thích nói:

- Ngươi nói gì? Tòa thành nhân loại?

Hạ Nhất Minh cười lạnh nói:

- Không phải ngươi muốn nói, tòa thành nhân loại trên Bồng Lai Tiên Đảo không phải ngươi phá hủy chứ?

Tát Ma Đức căn bản không nghe những lời này, nó chợt kêu lớn:

- Ngươi chỉ vì một tòa thành của nhân loại bị hủy mà tìm tới đây?

Trong âm thanh của nó tràn ngập vẻ khó tin.

Hạ Nhất Minh sắc mặt phát lạnh, đột nhiên nói:

- Tát Ma Đức. Ngươi gia viên của ta, giết tộc nhân của ta. Hôm nay Hạ mỗ muốn nợ máu phải trả bằng máu. Ta sẽ hủy diệt gia viên của ngươi, giết tộc nhân của ngươi.

- Ngươi...

Tát Ma Đức không hề giữ hình tượng, quát lớn:

- Một vài tính mạng nhân loại lẽ nào có thể so sánh với Long tộc vĩ đại. Ngươi có thể vì sinh mệnh vài con kiến hôi mà tổn thương tính mạng Long tộc vĩ đại. Ngươi điên rồi.

Hạ Nhất Minh khẽ nhếch miệng, cao giọng nói:

- Tát Ma Đức. Trong trái tim ta sinh mạng nhân loại hay Long tộc đều cao quý như nhau. Ngươi đã giết tộc nhân của ta vậy tộc nhân của ngươi cứ chuẩn bị để ta tiêu diệt.

Trong đôi mắt hắn lóe lên tinh quang hung mãnh, khí thế vô cùng điên cuồng.

- Chuyện hôm nay chỉ là cảnh cáo. Ta muốn đám Long tộc đáng chết các ngươi nhớ kỹ, bất cứ tộc nhân nào của ta chịu tổn thương, ta sẽ không từ thủ đoạn chém giết một đầu Tây phương Thần long. Ta muốn xem tộc nhân của ta nhiều nay số lượng Thần long các ngươi nhiều hơn.

Tát Ma Đức cùng hai đầu Thần long nhất thời im lặng. Mặc dù ánh mắt chúng chưa khi nào vơi bớt sát khí nhưng sâu trong đôi mắt xuất hiện một tia sợ hãi mơ hồ.

Là Thần đạo cường giả, chúng không e ngại Hạ Nhất Minh.

Nhưng điều Hạ Nhất Minh uy hiếp chúng lại không thể không quan tâm. Hạ Nhất Minh cũng là Thần đạo cường giả, mặc dù Thần đạo nhân loại không giống Thần thú nhưng nếu bỏ qua mặt mũi công kích ấu long hoặc Long tộc chưa tiến giai sẽ nắm chắc mười phần thành công.

Lấy một đổi một đưa mắt khắp thiên hạ cũng chỉ Hạ Nhất Minh này nói được.

Tính mạng Long tộc, nhân loại bình thường có thể so sánh?

Hạ Nhất Minh im lặng quan sát ba đầu Thần long. Đột nhiên hắn cười lớn, âm thanh tràn ngập trào phúng không chút kiêng nể.

Trong Long cốc vĩ đại từ xưa tới nay chưa nhân loại nào dám cuồng tiếu, cho dù các thế hệ Giáo hoàng bệ hạ cùng Hắc ám nghị trưởng tới đây cũng thường tỏ ra cung kính.

Hạ Nhất Minh không chỉ tới đồ long hơn nữa không chút để ý cười lớn, đây tuyệt đối là sự kiện độc nhất vô nhị. Bất quá cho dù Long tộc uất hận gấp đôi cũng chỉ dám nghiến răng nhẫn nhịn.

Sau hồi lâu Hạ Nhất Minh ngưng cười, cổ tay vung lên, Cửu Long Lô lập tức hóa nhỏ dung nhập vào thân thể. Theo sau hắn vỗ nhẹ lên lưng Lôi điện, bạch mã chậm rãi xoay người bước ra ngoài sơn cốc.

Âm thanh Hạ Nhất Minh vọng lại:

- Nhớ kỹ. Trước khi Hạ mỗ vẫn thân, bất cứ hành vi nào tổn hại tới tộc nhân của ta đều sẽ đón nhận hành động trả thù thích đáng. Nếu các ngươi muốn tiếp tục sát hại người vô tội, cứ thử xem.

Chỉ nháy mắt hắn cùng Lôi điện đã rời khỏi sơn cốc.

Thân thể Tát Ma Đức run lên vì giận dữ, là Long tộc vĩ đại, tính mạng nhân loại trong mắt chúng không khác gì kiến hôi.

Tại phương Tây, Thần long giết hại cả thôn trang, thậm chí hủy diệt một tòa thành cũng là chuyện bình thường.

Nhưng bất luận tại niên đại Thần đạo hay khi Thần đạo sụp đổ cũng không có bất cứ cường giả nhân loại nào dám tới Long cốc uy hiếp.

Việc dùng tính mạng nhỏ bé, thấp kém của nhân loại trao đổi với tính mạng Long tộc càng là chuyện không thể tưởng tượng.

Bởi thế vô số năm qua, Long tộc đã hình thành tính cách cao ngạo, trong mắt chúng, trừ Thần đạo nhân loại, không cần cố kỵ ai khác.

Nhưng Long tộc hoành hành không cố kỵ tại Tây phương hôm nay đã gặp được gia hỏa cường đại không nói lý lẽ.

Điều này khiến đám Thần long cảm thấy vô cùng phẫn nộ cùng sợ hãi.

Chẳng lẽ quang mang chiếu sáng Long tộc sẽ theo chúng rơi xuống?

- Long vương đại nhân. Tát Ma Đức đại nhân. Chúng ta nên làm thế nào?

Thần long thân thể đỏ rực nhẹ giọng rít gào.

Nó đã cố gắng áp chế bản thân nhưng âm thanh vẫn vang vọng không gian.

Tát Ma Đức ánh mắt thâm trầm nhìn phía Hạ Nhất Minh rời đi, nó chậm rãi nói:

- Hạ Nhất Minh nói qua. Chỉ cần hắn còn sống một ngày sẽ không cho phép chúng ta giết tộc nhân của hắn.

Dừng một chút, đôi mắt Tát Ma Đức sát khí bạo phát:

- Nếu đã vậy chỉ cần chúng ta giết hắn sẽ không còn cố kỵ nữa.

Long vương Đức Lai Đặc thở dài một hơi, nói:

- Tát Ma Đức trưởng lão nói rất đúng. Nhân loại kia chính là tai họa của chúng ta. Vì tương lai phồn vinh của Long tộc, bất luận thế nào cũng không thể để hắn sống.

Ba đầu Thần long liếc mắt nhìn nhau, mơ hồ cảm nhận rõ quyết định của đối phương.

Không mở miệng nói thêm, ba đầu Thần long lập tức vỗ cánh bay khỏi Long cốc.

Hướng bay của chúng cũng chính là phương Hạ Nhất Minh vừa rời đi.

Bất quá sau khi thân ảnh không lổ của chúng biến mất, từ trong bụi cây xuất hiện thân ảnh nhỏ bé.

Tiểu tử bảo trư đợi ba đầu Thần long rời đi mới lầm bầm nói:

- Hắn tính toán rất chuẩn.

Quay đầu nhìn mảnh Long cốc mỹ lệ, thân thể nó bắt đầu biến hóa kỳ dị.

- Bây giờ tới phiên đại gia ta phát uy.

Bạn đang đọc Vũ Thần của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 180

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.