Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần thụ chủ căn.

Phiên bản Dịch · 2089 chữ

Hạ huynh, chất liệu của cây côn này là do thần thụ bóc ra từ chủ căn, Ngao mỗ ở trong Vạn Thụ Cốc tĩnh tọa tu luyện cùng thần thụ suốt trăm năm mới được tặng cho bảo vật này. - Thanh âm của hắn tràn ngập niềm cảm kích, thái độ đối xử của hắn với thanh thần khí trong tay không hề khác gì một người thân.

Hạ Nhất Minh hơi rùng mình một cái, thanh trường côn này không ngờ lại do hắn hao tổn trăm năm thời gian ở bên cạnh thần thụ mới có được. Bởi vậy có thể thấy được tính tình cứng cỏi của người này không thể xem thường được. Có thể trong lúc thiên địa chi lực thiếu thốn mà tấn chức Nhân Đạo Đỉnh Phong quả thật không phải là một người đơn giản.

Ngao Bác Duệ nhìn về phía Hạ Nhất Minh hơi gật đầu một cái, nói:

- Hạ huynh, mời.

Hạ Nhất Minh cười nói:

- Ngao tông chủ, Hạ mỗ vừa mới tu luyện Sí Nhiệt lĩnh vực còn chưa nắm vững được, không bằng trước tiên xem thanh thần khí trong tay ngươi có uy lực thế nào.

Ngao Bác Duệ hơi ngẩn người ra, ánh mắt không khỏi có vài phần quái dị, nhưng những việc quái dị phát sinh ở trên người Hạ Nhất Minh thì rất nhiều, cho nên hắn cũng không tiếp tục suy nghĩ nữa.

Cổ tay hơi rung lên, thanh trường côn trong tay nhất thời nổi lên màu sắc xanh biếc làm cho người ta cảm thấy vui vẻ và thoải mái. Màu xanh biếc này rõ ràng có mang một ít sắc thái hư ảo, nhưng khi nó lan tràn ra xung quanh giống như mùi của vô số bông hoa đẹp trên cùng một cái cây to lớn.

Những đóa hoa này tỏa ra mùi thơm làm người ta phải say mê, chúng xâm nhập vào trong cơ thể, từng khớp xương mềm yếu làm cho chúng có dục vọng được nghỉ ngơi.

Ánh mắt mê mang của Hạ Nhất Minh chợt lóe lên, hắn cắn nhẹ một cái vào đầu lưỡi, đau đớn nhất thời làm cho tỉnh lại.

Lúc này đây sự rung động trong lòng hắn khó có thể dùng bút mực mà tả nổi, Mộc hệ lực lượng không ngờ có thể làm mê muội được tâm thần của thần đạo cường giả. Tác dụng kỳ dị này trong lúc hắn không chuẩn bị đã làm cho thiếu chút nữa phải chịu kết quả thảm hại.

Thần lực từ trong đan điền bắt đầu được điều động, trong nháy mắt nó lên tới miệng, hắn mở miệng ra, đan điền chấn động, quát lên một tiếng:

- A............

Thanh âm thật lớn vang lên khắp một vùng biển, mặc dù Hạ Nhất Minh không am hiểu công kích âm ba. Nhưng khi phổ vào trong thanh âm một cỗ lực lượng cường đại thì đủ để chấn kinh mọi loài sinh vật dưới biển.

Bảo Trư và Bạch Mã Lôi Điện trong nháy mắt đều tỉnh lại, ánh mắt chúng nó nhìn về phía Ngao Bác Duệ nhất thời mang theo một tia cảnh giác. Chỉ có vẻ mặt của Bách Linh Bát từ đầu đến cuối không hề thay đổi, loại Mộc hệ lực lượng có thể làm cho thần đạo cường giả cũng bị lâm vào tình trạng mê hoặc thì đối với hắn không chút tác dụng.

Sắc mặt Ngao Bác Duệ hơi lạnh đi, bất quá ánh mắt không che dấu được sự vui mừng, uy lực của thanh thần khí này đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn.

Thân hình Ngao Bác Duệ nhanh chóng rơi xuống, khi chạm tới mặt nước biển, hắn cắm thanh mộc côn xuống mặt nước biển rồi ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Hạ Nhất Minh.

Đang lúc Hạ Nhất Minh không hiểu chút nào thì thanh trường côn trong tay Ngao Bác Duệ bất đầu lớn lên, giống như hạt mầm đang đâm chồi nảy lộc trở thành một cây đại thụ có thể che trời. Bất quá lúc này quá trình đó đã bị rút ngắn tới cực hạn, chỉ trong nháy mắt thời gian đã hoàn thành tất cả mọi biến hóa.

Thanh trường côn không ngừng xảy ra biến to ra, hơn nữa trên thân nứt ra những cái khe nhỏ, từ đó lại phân thành mười nhánh. Nhưng mà đây mới chỉ là sự bất đầu, những cái nhánh đó không ngừng sinh trưởng và hút lấy lực lượng trong nước biển rồi tiếp tục phân ra. Gần như chỉ trong nháy mắt, chiếc trường côn nho nhỏ đó đã lấy biển rộng làm nơi sinh trưởng mà trở thành một cái cây đại thụ có khả năng che trời.

Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi nhìn biến hóa thần kỳ đang xảy ra.

Nếu như nói ngay từ đầu hoài nghi Ngao Mẫn Hành có thể đoán tạo được một thanh thần khí không? Thì khi nhìn thấy biến hóa này Hạ Nhất Minh không còn chút nghi ngờ. Đây chẳng những là một thanh thần khí, mà còn là một thanh đứng đầu trong Mộc hệ. Một phần chủ căn của thần thụ được tách ra khi trở thành thần khí, hơn nữa đem toàn bộ uy lực của nó thi triển ra thì sự cường đại quả nhiên khó có thể tin nổi.

Ngao Bác Duệ nhẹ nhàng vỗ lên cây đại thụ, những nhánh cây từ trên đó tách ra đột nhiên động đậy giống như một cây trường tiên đánh về phía Hạ Nhất Minh.

Tất cả các nhánh cây cùng lúc tấn công tựa như thiên quân vạn mã ầm ầm tiến đến. Do tốc độ lao lên của chúng rất nhanh nên làm xuất hiện những tiếng xé gió đáng sợ trong không khí, khí thế không hề kém hơn tiếng rống vừa nãy của Hạ Nhất Minh.

Sắc mặt Hạ Nhất Minh hơi ngưng trọng, đối mặt một lúc với nhiều công kích như vậy mà lựa chọn đón đỡ thì chẳng khác nào kẻ ngu.

Thân thể hắn hơi động đã giống như con rái cá nhanh chóng thoát khỏi thế công hung hãn đó.

Ngao bác Duệ cất cao giọng nói:

- Hạ huynh, thân pháp quả là tốt, cẩn thận

Vô số các nhánh bắt đầu tản ra, chúng không đánh theo một hướng nhất định, mà giống như có được sự thống nhất vậy, mỗi nhánh đánh vào một vị trí, tạo thành tình cảnh bao phủ khắp một khu vực.

Sắc mặt Hạ Nhất Minh không thay đổi, hắn đã cảm ứng được những cái này nhìn thì uy phong, khí thế khó có thể chống đỡ. Nhưng lực lượng trong những cái nhánh đó thì lại không được khoa trương như vậy.

Nếu như đem tất cả những lực lượng đó hội tụ lại cùng một chỗ thì hắn chỉ có nước tránh xa ra, nhưng một khi nó phân tán ra thì đã mang lại cơ hội cho hắn.

Cổ tay hơi rung lên, trên tay Hạ Nhất Minh đã xuất hiện một tấm chắn cùng một thanh trường kiếm vô ảnh.

Lúc này có vô số những cái nhánh cây xé gió bay tới cho nên dù hắn thi triển ra thần toán chi đạo cũng đừng mong có thể tính ra được chỗ nào có khoảng trống để tránh thoát. Bất quá, bảo khí thần đạo Viên Thuẫn trong tay hắn có được lực lượng phòng hộ cường hãn, cho nên cỗ lực lượng kia một khi bị phân tán ra đánh lẻ tẻ lên Viên Thuẫn thì không thể mang lại cho Hạ Nhất Minh chút thương tổn nào.

Đồng thời, hắn nhanh chóng huy động tay phải, Cực Quang Chi Kiếm ở trên không trung vẽ thành từng đạo ngân quang đem những nhánh cây đơn độc chặt đứt đi.

Chỉ là, tất cả những nhánh cây bị chặt đứt sau khi rớt xuống mặt biển lại biến thành nước dung nhập vào biển rộng mênh mông. Đồng thời Ngao Bác Duệ vẫn tiếp tục điều khiển cây đại thụ phân nhánh ra, hơn nữa số lượng càng lúc càng nhiều.

Hạ Nhất Minh thầm than một tiếng, trong ngũ hành tương sinh thì thủy sinh mộc, ở đây Thủy hệ chi lực mênh mông bát ngát, cho nên Mộc hệ thần khí trong tay hắn có rất Thủy hệ lực lượng để chuyển hóa thành Mộc hệ. Nếu ở chỗ này thực sự chiến đấu thì hắn căn bản không có hy vọng dành được chiến thắng.

Sắc mặt Hạ Nhất Minh trở nên ngưng trọng, trong lòng thầm quyết định, hắn lớn tiếng quát:

- Ngao tông chủ, cẩn thận .

Theo tiếng quát của hắn vang lên, Cực Quang Chi Kiếm cùng thần đạo bảo khí Viên Thuẫn đã biến mất, thay vào đó là một vật phát ra ngũ thải quang mang cùng hỏa lô màu đỏ.

Sắc mặt Ngao Bác Duệ khẽ thay đổi, hắn biết, dưới thế công kích của mình Hạ Nhất Minh đã không thể nhẫn nại nổi mà muốn phóng thích ra Sí Nhiệt lĩnh vực vừa tu luyện được.

Thần lực khổng lồ trên người Hạ Nhất Minh điên cuồng khởi động, từ trên Cửu Long Lô tỏa ra một luồng khí tức nóng rực, sau đó chín con Hỏa Long theo những lỗ nhỏ bay ra.

Đám người Ngao Bác Duệ đều đưa ánh mắt hồ nghi nhìn, cho dù là Bảo Trư cùng Bạch Mã Lôi Điện cũng không hề ngoại lệ.

Ngay cả hai đầu thần thú này cũng chưa từng được nhìn thấy Sí Nhiệt lĩnh vực của Hạ Nhất Minh, cho nên trong lòng tràn ngập sự tò mò.

Chín đầu Hỏa Long sau khi bay ra lập tức di chuyển tới trên đỉnh đầu Hạ Nhất Minh, chúng nó mở miệng ra, con này cắn đuôi con kia xếp thành một cái vòng tròn nhỏ. Ở trên đỉnh đầu Hạ Nhất Minh lúc này đã xuất hiện một quầng quang mang màu đỏ mang theo Hỏa hệ lực lượng khổng lồ.

Ngao Bác Duệ lập tức đình chỉ công kích, hắn coi như là đã từng nhìn thấy lĩnh vực của một số người, cho nên đối với cỗ lực lượng này không hề cảm thấy xa lạ. Nhưng hắn lại chưa bao giờ thấy được cảnh quang này, chẳng lẽ chín đầu tiểu Hỏa Long này là biểu hiện của lực lượng lĩnh vực sao?

- A. - Một tiếng quát nhẹ từ trong miệng Hạ Nhất Minh thoát ra.

Sau một khắc, chín đầu tiểu Hỏa Long trên đầu hắn nhất thời bạo liệt, trong nháy mắt một tầng quang mang màu đỏ dần khuếch tán ra ngoài. Chỉ chốc lát toàn bộ mọi thứ trong chu vi nhất định đều bị thế giới màu đỏ này bao trùm.

Chiếc cây đại thụ trên mặt nước điên cuồng dao động, từ trên nó không ngừng có những nhánh cây mới được sinh ra để ngăn cản. Nhưng tất cả mọi chống cự trong khu vực lực lượng màu đỏ này đều là vô ích.

Ở trên không vang lên những tiếng "xèo xèo" không dứt, giống như một chén nước được hất vào đống lửa, ngoài việc chỉ tạo được ra một ít khói trắng thì không còn chút tác dụng nào nữa.

Khu vực màu đỏ nhanh chóng lan ra với tộc đọ cực nhanh, hai mắt Ngao Bác Duệ hơi nhắm lại, hắn thở dài một tiếng, đưa tay lên vẽ một đường cung ở trên không, cây đại thụ nhất thời bị nhấc lên, sau đó hắn nhanh chóng bay lui lại phía sau hơn trăm trượng.

Lĩnh vực cường đại màu đỏ không ngừng khuếch trương ra, thiên địa chi lực giống như nước đổ vào, không ngừng biến thành Hỏa hệ lực lượng. Ngay cả là Thủy hệ lực lượng tràn ngập trên biển trong nháy mắt gặp phải cỗ lĩnh vực Sí Nhiệt này cũng bị bộc phát ra uy nghiêm.

Lúc này, quanh người Hạ Nhất Minh những ngọn lửa màu đỏ đang bùng cháy lên, lấy hắn làm trung tâm lan ra tới hơn trăm trượng, nhìn từ xa trông hắn giống như Hỏa thần hạ phàm uy mãnh tuyệt luân.

Bạn đang đọc Vũ Thần của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 191

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.