Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thông đạo không gian (1)

Phiên bản Dịch · 1579 chữ

Chậm rãi áp lực khiến mọi người chống đỡ vất vả cũng biến mất. Cự long qua thời gian ngắn ngủi mất kiểm soát đã nhanh chóng phục hồi. Cũng may đại gia hỏa này khôi phục bình thường nếu không uy áp của nó tiếp tục bộc phát, không biết đám người có chết ngay tại chỗ hay không?

Dưới Thần đạo tất cả chỉ là kiến hôi, chỉ dựa vào khí thế cũng đủ ngăn chặn bất cứ người nào dưới Thần đạo.

- Năm ngàn năm. Thì ra đã qua năm ngàn năm.

Âm thanh cự long âm trầm vang lên.

Trong lòng Hạ Nhất Minh đối với lão long này vô cùng kiêng kỵ, hắn rất sợ nó sẽ tiếp tục thở dài nữa, bởi thế dứt khoát nói:

- Thần long đại nhân. Ngài có thể cho chúng ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Thần đạo cùng Thần thú đều biến mất. Mà thế giới bên ngoài cứ cách ngàn năm Băng Đảo lại xuất hiện một lần?

Mọi người đều cảm thấy chấn động trong lòng. Bọn họ tiến vào Băng Đảo mục đích đầu tiến dĩ nhiên là tiến giai Thần đạo, nhưng việc thăm dò tung tích các vị tiền bối trước đây cũng vô cùng quan trọng.

Nếu như nói những người đó vô duyên vô cớ biến mất cùng nhau, chỉ sợ hài tử cũng không tin được.

Cự long trầm ngâm một lát, nói:

- Các ngươi muốn biết nguyên nhân sao?

- Vâng.

Tất cả đồng thanh nói, theo sau bọn họ liếc mắt nhìn nhau, thế mới biết thì ra tâm tư mọi người đều coi trọng vấn đề này.

- Cũng được. Dù sao cuối cùng các ngươi cũng sẽ biết. Đã vậy không bằng nói sớm thì hơn.

Âm thanh cự long đã khôi phục vẻ bình tĩnh, mặc dù vẫn vang vọng nhưng nằm trong giới hạn chịu đựng của mọi người.

- Năm đó, vài vị cường giả Thần đạo của các ngươi tìm tới cửa, yêu cầu Thần thú trong thiên hạ liên thủ đi tìm Sinh mệnh địa. Nhưng muốn tới đó cũng không phải chỉ một người hay một vài người trong Thần đạo có thể. Nhất định cần toàn bộ Thần đạo cao thủ cùng Thần thú liên thủ mới có khả năng thành công.

Đám người Hạ Nhất Minh hít vào một ngụm lãnh khí. Mặc dù bọn họ không biết niên đại đó có bao nhiêu vị Thần đạo cao thủ nhưng có thể tưởng tượng không ít hơn Cửu trọng thiên lúc này.

Hơn nữa còn những Thần thú tồn tại như cự long...

Lực lượng cường đại như vậy tuyệt đối vượt qua sức tưởng tượng của nhân loại. Mà Sinh mệnh địa kia có thể khiến nhiều cao thủ như vậy liên thủ, đó quả là nơi khiến người ta nghe mà kinh sợ.

- Mấy người chúng ta bàn bạc sau đó bị những cao thủ Thần đạo tác động nên đã quyết định liên thủ tới Bắc hải, hơn nữa tìm được hòn đảo nhỏ độc lập.

Cự long nói tới đây dừng một chút, theo sau âm thanh cổ quái hơn:

- Kế hoạch ban đầu của chúng ta là dốc toàn lực mở ra thông đạo. Nhưng đáng tiếc, thông đạo kia không hướng tới Sinh mạng địa đầy tốt đẹp mà dẫn tới Tử vong chi địa.

Đám người Hạ Nhất Minh tròng mắt đảo loạn, bọn họ mặc dù kiến thức rộng rãi nhưng so với cự long rõ ràng kém hơn rất nhiều. Bởi thế nghe những lời này của cự long, bọn họ không hiểu rõ.

- Thần long đại nhân. Sinh mệnh địa cùng Tử vong chi địa là địa phương nào?

Âm thanh uyển chuyển vang lên, dưới quang mang bảo hộ của thần khí Băng Lăng Kính, Viên Lễ Huân không mảy may tổn thương mở lời hỏi.

Cự long cũng không vì Viên Lễ Huân tu vi thấp kém mà coi thường, nó chậm rãi nói:

- Sinh mệnh địa là một nơi trong truyền thuyết, tại đó sinh mệnh kéo dài vô thân. Mà Tử vong chi địa là nơi tồn tại sinh vật cổ quái, chúng cắn nuốt tất cả mọi thứ mang theo sinh mệnh. Phàm là nơi chúng đi qua tất cả chỉ còn một mảnh hoang vu, không có nước, không có sinh mệnh.

Đám người Hạ Nhất Minh đảo mắt một vòng, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.

Phiến sa mạc hoang vu này mênh mông như biển, bất quá đám người Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm giác được, nơi này so với sa mạc thông thường hoàn toàn khác biệt.

Yên lặng cúi đầu, Hạ Nhất Minh cầm lên một nhúm cát, chân khí hắn đồng thời truyền vào. Bất quá cảm giác kỳ dị kia càng thêm mãnh liệt. Hắn ngẩng đầu nhìn về đám cường giả, những người này cũng đang có hành động tương tự. Bọn họ đều phát hiện ra điểm khác biệt nhưng không thể dùng ngôn ngữ diễn tả ra.

- Kim loại. Sa mạc này không có chút kim loại nào, thành phần của nó chỉ là đất, không phải đất dinh dưỡng.

Âm thanh Bách Linh Bát lúc này đột ngột vang lên.

Đám người Hạ Nhất Minh kinh ngạc nhìn lại. Trong mắt bọn họ như hiểu ra, trách không được vừa rồi họ có cảm giác kỳ lạ như vậy.

Bách Linh Bát ngẩng đầu nói tiếp:

- Thần long đại nhân. Nơi này vốn là một mảnh lục địa?

- Đúng.

Hạ Nhất Minh ánh mắt khẽ chuyển. Hắn lập tức liên tưởng tới điều Bách Linh Bát từng nói qua.

Gã với cự long này dường như có cảm giác quen thuộc, mà cự long đối với Bách Linh Bát cũng mang theo vài phần kính trọng. Một từ " Đúng" này biểu lộ điều đó.

- Ta hiểu rồi.

Bách Linh Bát bình tĩnh nói:

- Đây là Tử vong sinh vật vô cùng kinh khủng trong vũ trụ. Chúng là công địch của vũ trụ. Phàm là tinh cầu chúng quét qua đều biến thành một mảnh tử địa, không còn bất cứ giá trị nào?

Hạ Nhất Minh nhăn mặt nói:

- Nghĩa là sao?

Tất cả mọi người đều bị câu nói của Bách Linh Bát hấp dẫn, cho dù cự long kia cũng không ngoại lệ.

- Những Tử vong sinh vật này căn nuốt nước, quặng mỏ, cây cối, sinh mệnh khác. Nếu như tinh cầu bị chúng nó cắn nuốt, trừ một mảnh đất cát khô hạn ra không còn bất cứ tài nguyên gì.

Âm thanh Bách Linh Bát thoáng đề thăng hơn:

- Chúng là những sinh vật nguy hiểm nhất trong vũ trụ, tuyệt đối không được để chúng tiến vào thế giới của các ngươi. Nếu không tinh cầu của các ngươi cũng sẽ biến thành mảnh hoang vu này.

Đám người Hạ Nhất Minh trong lòng đại chấn, mặc dù bọn họ vẫn không biết Sinh mệnh địa là nơi nào nhưng Tử vong chi địa thì đã hết sức rõ ràng.

Tại Tử vong chi địa không ngờ tồn tại sinh vậy kinh khủng như vậy. Sinh vật này có thể cắn nuốt tất cả, đến một người tên là " vũ trụ" cũng coi nó là địch nhân. Hơn nữa theo lời Bách Linh Bát nói, nếu để sinh vật này tiến vào thế giới của họ, như vậy tất cả sẽ trở thành hình dạng thế này.

- Bách huynh. Với lực lượng của chúng ta thật sự không thể chống cự?

Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:

- Cho dù chúng ta không được nhưng đám Thánh Thú Vương cũng có thể chứ?

Bách Linh Bát không chút do dự lắc đầu, nói:

- Sinh vật này ngay cả nước biển cũng có thể cắn nuốt, ngươi cho rằng sinh vật biển có thể chống cự?

Hạ Nhất Minh sửng sốt hồi lâu, nói:

- Còn cao thủ Thần đạo?

Bách Linh Bát ngẩng đầu lên, nói:

- Ngươi có thể hỏi nó.

Đám người Hạ Nhất Minh đồng loạt ngẩng đầu, âm thanh cự long chậm rãi vang lên:

- Tử vong sinh vật rất mạnh. Chúng ta mất đi nhiều đồng bạn, Thần đạo cao thủ cũng tử vong rất nhiều nhưng không thể hủy diệt những sinh vật này. Bất quá...

Âm thanh cự long mang theo một tia ngạo khí:

- Chúng ta đã chặn đứng chúng. Hơn nữa những Tử vong sinh vật cường đại nhất đã chết, bởi thế căn bản chúng không thể tiến vào thế giới chúng ta.

Bách Linh Bát hờ hững nói:

- Thần long đại nhân. Nếu ta nhớ không nhầm số lượng Tử vong sinh vật cũng không phải ít. Chỉ cần nơi này có phản kháng, khẳng định viện quân của chúng từ tinh cầu khác sẽ tới. Các ngươi hẳn đã tiêu diệt chúng nhiều lần nhưng cách một khoảng thời gian chúng lại xuất hiện nữa.

Âm thanh cự long biến mất, nó không trả lời ngay khiến trong lòng mọi người trầm xuống, bởi bọn họ đều biết, nếu như Bách Linh Bát nói sai, đầu cự long này tuyệt đối không im lặng.

Bạn đang đọc Vũ Thần của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 257

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.