Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tần Phong

1946 chữ

"Thì ra nhân loại thường ngày chính là sống như vậy! Thật khác với yêu tộc!", Bạch Hổ Thành, thiếu niên mặc võ phục cắt xén gọn gàng nửa đen nửa trắng. Tần Phong năm nay mười hai tuổi, thân thể săn chắc, mái tóc ngắn được cắt tỉa tỉ mỉ, tướng mạo anh tú, ánh mắt lấp lánh hữu thần, thần thái ôn hòa, đeo tay nải màu xanh.

Tần Phong lớn lên tại cô nhi viện, sinh ra đã không biết mặt cha mẹ, chỉ biết hắn có một mối thù diệt gia tộc nhất định phải trả. Tần Phong hôm nay đến Bạch Hổ thành tham gia đăng ký vào học viện Tinh Vũ Học Viện, một học viện không có tên tuổi.

Trên phố đám thiếu niên vây quanh chọc ghẹo thiếu nữ xinh đẹp tựa như thiên thần, mái tóc đỏ rực tựa như ngọn lửa. Tần Phong thấy chuyện bất bình không thể không quản, hắn tiến đến gần

"Các người thân là nam nhi lại tụ tập ăn hiếp một nữ tử mà không thấy nhục sao?"

"Tiểu tử, không phải chuyện của ngươi tốt nhất ngươi đừng xen vào!" - lão đại của đám nam nhân kia lườm Tần Phong

"Chuyện này ta không thể không lo!" - Tần Phong nói

"Chán sống!"

Nhóm thiếu niên này khoảng hơn mười người, lão đại của bọn chúng đặc biệt thân hình to lớn. Cả đám thiếu niên phát động thần lực lao đến tấn công Tần Phong. Tần Phong cũng phát động thần lực, giữa trán xuất hiện một cái vòng tròn, bên trong thần thú Huyền Vũ biểu tượng, phía sau hai cái hồn hoàn năm ngàn năm hiện hữu. Tần Phong trừng mắt

"Thần Thú Huyền Vũ, Đệ Nhất Thần Kĩ - Thần Uy!"

Toàn bộ đám thanh niên bị thần uy cường đại của Huyền Vũ thần thú đè ném cho nằm bệt xuống đất không thể nhúc nhích. Tần Phong lạnh lùng

"Các ngươi còn dám ngông cuồng ta sẽ dùng thần uy ép cho các ngươi thành bã!"

Tần Phong thu hồi thần uy, đám thiếu niên lập tức sợ hãi bỏ chạy. Tần Phong bước tới hỏi thiếu nữ

"Ngươi không sao chứ?"

Tưởng rằng nàng sẽ vô cùng cảm kích nào ngờ nàng ta lửa giận đùng đùng tay rồng thoắt cái biến thành, trực tiếp túm lấy cổ áo Tần Phong

"Tên đáng ghét nhà ngươi! Ta đã cứ nghĩ sẽ được vận động giải trí một lúc ai ngờ bị ngươi phá đám."

"Vận động chân tay?" - hắn trong đầu ý nghĩ đen tối, tưởng tượng không lành mạnh

"Thôi bỏ đi, ta thấy ngươi mạnh như vậy hay là cùng ta vận động chân tay một chút?" - nàng cười

"Ta hiểu rồi! Nếu cô nương không chịu được nữa, ta sẽ thỏa mãn ngươi! Chỉ là làm chuyện đó ở đây không tiện, chúng ta nên làm trong phòng thì hơn!" - Tần Phong như thể đã hiểu ra mọi chuyện

"Thỏa mãn cái đầu ngươi! Ngươi đang nghĩ đen tối cái gì vậy hả? Ý của ta là một trận tỷ thí! Ta muốn cùng ngươi đánh một trận!"

Tần Phong xưa nay chưa từng khước từ thách đấu của bất cứ ai, hắn đối với chuyện này vô cùng nghiêm túc. Tần Phong cười

"Ngươi thật là xinh đẹp, thật có cá tính. Ta thích!"

Đối với yêu tộc, khi bản thân cảm thấy thích một ai đó thì sẽ mạnh dạn nói thẳng, Tần Phong điểm này chưa có sửa. Thiếu nữ đỏ mặt xấu hổ, nàng mắng

"Ngươi nghĩ cái gì vậy hả? Ngươi nghĩ nói như vậy thì ta sẽ nương tay sao? Đừng có mơ!"

Tần Phong cùng thiếu nữ đi đến võ đài của Ngọa Long Học Viện. Ngọa Long Học Viện diện tích rộng lớn nằm ở khu vực ngoại thành, trong học viện có riêng một khu gọi là đấu trường được xây dựng chuyên phục vụ các trận đấu. Đấu Trường bao quanh là các hàng ghế từ thấp đến cao, chính giữa có một võ đài hình chữ nhật rộng lớn.

Thiếu nữ đứng trên võ đài phóng ra một quả pháo sáng ám hiệu, lập tức năm vị lão giả xuất hiện. Năm vị lão giả này tuổi đã ngoài năm mươi, bốn người đứng ở bốn góc võ đài, một người làm trọng tài.

Học viên của học viện thấy pháo sáng ám hiệu một trận quyết đấu liền kéo nhau đến xem. Những chiếc ghế trên khán đài đều đã kín người, mọi người cùng nhau bình luận

"Còn tưởng là trận quyết đấu của ai, hóa ra là của Bạo Chúa Long Nữ" - Vương Yến Phi!

"Thiếu niên xấu số kia là ai vậy? Đó không phải đồng phục học viện, chắc là một người nào đó nàng ta tình cờ gặp mặt trong Bạch Hồ thành."

Yến Phi mái tóc màu đỏ buộc thành đuôi ngựa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, hai mắt to tròn đồng màu với màu tóc, cao bằng Tần Phong, làn da trắng nõn, nàng chính là một trong số những nữ tử xinh đẹp nhất học viện. Nàng lúc này chính là đang khởi động chuẩn bị chiến đấu

Tần Phong ngược lại chỉ đứng im nhìn ngắm Yến Phi khởi động. Nàng là nữ tử thú vị nhất trong số những nữ tử hắn từng gặp qua.

Đôi bên đều đã sẵn sàng, trọng tài ra hiệu trận đấu bắt đầu. Vương Yến Phi phát động thánh lực, giữa trán xuất hiện vòng tròn màu đỏ, bên trong Thánh Hỏa Vương Long biểu tượng. Yến Phi sau lưng hiện lên ba cái hồn hoàn, hai cái năm ngàn năm, cái còn lại sáu ngàn năm. Nàng tay phải xuất hiện biến hóa biến thành tay rồng được bao phủ bởi lửa đỏ. Tay rồng cong thành trảo chưởng hướng Tần Phong vọt tới

"Thánh Hỏa Vương Long, Đệ Nhất Thần Kỹ - Hỏa Long Trảo!"

Tần Phong bình tĩnh đối mặt, thần lực của hắn chớp mắt xuất hiện, hai cái hồn hoàn năm ngàn năm thật là dọa người. Đối mặt với long trảo của Yến Phi, Tần Phong bình tĩnh vô cùng. Hắn hất tay một cái, từ dưới đất mọc lên một bức tường đất vững chắc cản phá long trảo. "Ầm" một tiếng, một màn bụi bay mù mịt, trên bức tường đất của Tần Phong xuất hiện một cái lỗ hổng.

Vương Yến Phi nhìn thấy lỗ hổng trên bức tường của Tần Phong liền đắc ý cười

"Ngươi thực ra chỉ có thế!"

Viện trưởng đại nhân tình cờ bay qua thấy có trận đấu liền đứng lơ lửng trên không trung xem. Viện trưởng đương nhiệm của Ngọa Long Học Viện là một người rất có tiếng tăm, ông mặc chiếc áo che nửa mặt dưới, mái tóc ngắn màu bạc, gọi là Nhân Kỳ. Nhân Kỳ hiện tại tuổi mới bốn mươi nhưng đã là Đấu Thánh cảnh giới, trong lịch sử nhân loại hắn chính là người trẻ nhất đạt tới cảnh giới này.

Yến Phi tiếp tục xuất thủ, long trảo của nàng nhắm Tần Phong đánh tới. Tần Phong cười nhẹ, đất từ bức tường hắn vừa dựng lên chuyển hóa thành giáp tay làm từ đất. Tần Phong cũng là nhảy vọt đến chỗ Yên Phi tung mạnh một quyền. Quyền trảo chạm nhau, "Ầm" một tiếng, sỏi đá đều bị thổi bay. Tần Phong cùng Yến Phi đôi bên lùi lại. Tần Phong cười

"Ngươi có muốn cùng ta cá cược?"

"Cá cược cái gì?" - nàng hỏi

"Nếu như ta thắng, từ nay ngươi là bạn gái ta!" - Hắn nói

"Vậy nếu như ta thắng?" - nàng xấu hổ đỏ mặt hỏi

"Ngươi muốn ta làm gì cũng được!"

"Vậy được, nếu như ta thắng thì ngươi suốt đời làm người hầu cho ta!"

Yến Phi đối với trận đấu này rất có tự tin, nàng đường đường là một trong những người mạnh nhất của năm hai học viên, sao có thể thua một tên kém tuổi mình. Tần Phong sau khi Yến Phi đồng ý liền mỉm cười, vẻ mặt giống như nhìn thấy con mồi chui vào bẫy của hắn vậy.

Tần Phong xưa này muốn thứ gì, thứ đó chắc chắn là của hắn. Hắn muốn có Yến Phi, nàng lại vô tình đạp vô bẫy hắn bày ra. Tần Phong tay phải khẽ động, hai chân Yến Phi bị lún xuống mặt đất. Yến Phi định nhảy vọt lên nhưng cảm giác bị một thế lực cường đại đè nén khiến nàng muốn nhảy cũng không nhảy được

"Thần Thú Huyền Vũ, Đệ Nhất Thần Kỹ - Thần Uy!"

Yến Phi nhìn thấy Tần Phong nụ cười gian tà liền biết mình đã trúng kế. Tuy rằng tu vi Yến Phi hơn hẳn Tần Phong một bậc nên thần uy không áp chế được nàng nhưng Tần Phong dùng thần uy không phải để áp chế nàng, hắn chính là câu kéo thời gian để hai chân nàng lún sâu xuống sàn. Yến Phi đã lún xuống đến tận đầu gối, hai chân không có khả năng cựa quậy.

Yên Phi tức giận phát động thần kỹ thứ hai

"Thánh Hỏa Vương Long, Đệ Nhị Hồn Kỹ - Hỏa Cầu!"

Yến Phi há to miệng ra tích tụ hỏa cầu khổng lồ phóng tới Tần Phong. Tần Phong vẫn bình tĩnh

"Thần Thú Huyền Vũ, Đệ Nhị Thần Kỹ - Huyền Địa Hộ Thể Giáp!"

Toàn thân Tần Phong được bao phủ bởi một lớp đất đen có hoa văn chằng chịt phát quang. Tần Phong nắm tay thành quyền, đất tụ tập quanh nắm tay hắn tạo thành một cánh tay khổng lồ. Hỏa cầu cùng cánh tay bằng đất cùng nhau va chạm phát động vụ nổ kinh người, bụi bay mù mịt, chấn động đấu trường.

Tần Phong vẫn đứng vững trước mặt Yến Phi, nàng thì đã lún xuống đến hông. Yến Phi đỏ mặt nói lớn

"Được rồi! Ta nhận thua!"

"Vậy ta tuyên bố người thắng cuộc là Tần Phong!" - lão giả trọng tài tuyên bố

"Ngươi đừng quên thực hiện vụ cá cược, từ giờ ngươi là bạn gái của ta!"

Vừa nói dứt lời Tần Phong bất tỉnh ngã bịch xuống đất. Yến Phi đỏ mặt

"Ngươi đúng là kỳ lạ mà!"

Nhân Kỳ trên không trung chứng kiến một màn không khỏi phấn khích, đích thân hạ xuống bế Tần Phong rời đi trước sự ngạc nhiên của đám học viên. Hắn cười

"Quán quân Quái Vật Hội Tụ hạng mục tân sinh năm nay có hy vọng đạt được rồi!"

Hồn hoàn tùy thuộc vào số năm mà có màu sắc khác nhau. Hồn thú trăm năm có hồn hoàn màu trắng, hồn thú ngàn năm có hồn hoàn màu vàng, hồn thú vạn năm có hồn hoàn màu hồng, hồn thú mười vạn năm có màu đỏ, hồn thú triệu năm có hồn hoàn màu cam, hồn thú mười triệu năm có hồn hoàn màu đen. Mỗi một vạch khắc trên hồn hoàn biểu thị cho một trăm năm, hoặc một ngàn năm,....v.....v.......... ví dụ ma thú sống ba trăm năm thì trên hồn hoàn trắng khắc ba vạch, ma thú sống ba mươi vạn năm trên hồn hoàn màu hồng khắc ba vạch. Ngoài ra hồn hoàn để sau nửa canh giờ không hấp thụ sẽ tự động tan biến

Bạn đang đọc Vũ Thần Đại Lục của dautaytruyenky
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.