Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lịch sử ba ngàn năm trước

Phiên bản Dịch · 1498 chữ

Nhắm mắt cảm thụ sức mạnh đang chảy trong từng ngóc ngách của cơ thể mình, lúc này Lục Huyền mới hiểu được là đang xảy ra chuyện gì.

Thì ra số lượng chân khí mà Lục Huyền bị huyền hoàng châu hấp thu trước đây, sẽ thông qua huyền hoàng bài rồi trả ngược lại cho Lục Huyền, số lượng không thay đổi, chỉ khác là độ tinh khiết cao hơn.

Vốn dĩ Lục Huyền còn cách phàm mệnh tầng hai một khoảng cách không nhỏ, nhưng sau khi hấp thu lại linh khí được huyền hoàng bài lọc sạch, kết quả nhận được thật quá bất ngờ.

“Nếu áp dụng theo phương pháp này, thì mình ở bên ngoài tu luyện một thời gian sau, rồi quay trở lại huyền hoàng châu để thanh lọc, như vậy thì thời gian tu luyện của mình chắc chắn sẽ được rút ngắn hơn rất nhiều.

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Lục Huyền bắt đầu nóng vội muốn thực hiện ngay.

Lọc chiết chân khí là một việc không dễ dàng gì, không nói đến quá trình chiết lọc cực kỳ khó khăn, cho dù đã chiết lọc xong, cũng không chắc chắn là thành quả đạt được có phải là trăm phần trăm thuần khiết hay không, vì vậy cho nên có rất ít các tu sỹ lựa chọn phương pháp này.

Một người luyện võ thông thường có thể sẽ không biết được tầm quan trọng của mức độ tinh khiết của chân khí ảnh hưởng đến người luyện võ như thế nào.

Chân khí càng nhiều tạp chất thì nền tảng căn cơ của võ giả sẽ không vững, chỉ cần một lần bị thương, hoặc là sai lệch một bước trong quá trình tu luyện thì cũng sẽ bị quay ngược trở lại về giai đoạn khởi đầu, đồng thời thực lực cũng sẽ thua xa với những võ giả đồng cấp khác.

Ban đầu Lục Huyền vốn dự định tu luyện đến một cảnh giới nhất định, rồi mới quay lại chiết lọc tinh khí, nhưng ngài không ngờ rằng huyền hoàng bài lại có thể giúp ngài giảm bớt thời gian và giai đoạn như vậy.

Thời gian đối với võ giả mà nói thì thật sự rất quý hiếm, nếu không tận dụng nắm bắt, ngay lập tức sẽ bị qua mặt.

Sau khi Lục Huyền củng cố xong cảnh giới phàm mệnh tầng hai, thì cũng đã mất hết một ngày một đêm.

Sau khi thoát khỏi huyền hoàng châu, Lục Huyền cưỡi linh thú phi hành thẳng tiến học viện Linh Tiêu.

Học Viện Linh Tiêu tọa lạc ở khu trung tâm của đế quốc, không ít các vương quyền quý tộc đều học ở đây, họ không chỉ học kiến thức, mà còn luyện kỹ thuật võ nữa.

Buổi sáng không có lớp, Lục Huyền bèn đi đến tàng thư các của học viện, ngài đã ngủ một giấc dài hơn ba ngàn năm, nên những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian đó, ngài không hề biết gì, nên ngài cần phải tìm hiểu xem trong ba ngàn qua đã xảy ra những sự kiện lịch sử gì.

“Ủa? Sao lại tìm không thấy?” Lục Huyền tìm vài cuốn sách lịch sử, nhưng cũng chỉ tìm những cuốn ghi lại lịch sử của một hai ngàn năm gần đây, mà còn ghi lại rất chi tiết và cặn kẽ, nhưng còn lâu hơn nữa thì không thấy, giống như bị ai đó cố tình xóa sạch, không hề có chút dấu vết nào.

“Ngươi tìm cái gì mà không thấy?” Một giọng nói thanh thúy vang lên từ bên cạnh.

Theo phản xạ Lục Huyền xoay qua nhìn, đập vào mắt ngài là gương mặt quen thuộc: Long Tuyết Dao, một nhân vật đình đám.

Khác hẳn so với những thiên kim tiểu thư mắt chỉ nhìn lên trời, Long Tuyết Dao bình dị dễ gần hơn, nàng đối xử bình đẳng với tất cả mọi người, không phân biệt giàu nghèo cao thấp, vì thế cho nên nàng cũng là đối tượng được phần lớn đệ tử ngoại môn yêu thầm.

“Sách về lịch sử của ba ngàn năm qua, ta không tìm thấy trên giá sách.” Lục Huyền nói.

“Xuỵt! Câm miệng! Ngươi chán sống rồi sao!” Long Tuyết Dao vừa nghe Lục Huyền nói xong giật mình lên tiếng, hồi hộp nhìn xung quanh xem, khi nàng chắc chắn mọi người xung quanh không ai để ý hay nghe thấy lời nói vừa rồi của Lục Huyền, nàng mới thở phào nhỏ giọng nói: “Lịch sử của ba ngàn năm trước bị nghiêm cấm nhắc tới, người nào vi phạm có thể sẽ bị mất đầu như chơi!”

“Vì sao lại như vậy?” Lục Huyền thắc mắc hỏi ngược lại.

“Ngươi thật sự không biết gì sao, hay là ngươi đang giả vờ không biết hả.” Long Tuyết Dao bất lực lắc đầu, kéo Lục Huyền đến chỗ góc khuất của kệ sách, sau khi quan sát kỹ xung quanh không có người, nàng mới lấy ra một quyển sách dày cuộm.

“Lịch sử của ba ngàn năm trước được ghi nhớ lại trong cuốn sách này, ta cũng là trong trường hợp vô tình mới tìm thấy.”

Lật sách ra, hình ảnh quen thuộc đập vào mắt Lục Huyền.

Lục Huyền cảm giác như được trở lại về thời gian của tháng năm đó, bất giác mặt ngài để lộ ra vẻ hoài niệm, nhưng khi Lục Huyền nhìn thấy danh xưng Võ tôn đại đế, sắc mặt ngài trắng bệch, thiếu điều đứng không vững, ngài ngồi bệt trên mặt đất.

“Ngươi bị sao vậy?” Long Tuyết Dao không ngờ rằng Lục Huyền lại phản ứng mạnh như vậy.

“Không sao.” Lục Huyền lắc lắc đầu để trấn tỉnh lại mình, rồi lật tiếp trang tiếp theo.

Giết người đoạt bảo, chúng thân xa lánh.

Giết hại sinh mạng của mấy trăm vạn tu sĩ.

Những hàng chữ màu đỏ tươi in trên sử sách, như cây dao găm đâm vào ngực Lục Huyền.

“Tương truyền ba ngàn năm trước, Võ Tôn Đại Đế vì muốn tranh đoạt một bảo vật gì đó, giết hạ cả bạn thân nhất của mình không tiếc tay.”

“Nữ Hoàng Thanh Liên phân minh đại nghĩa, đã đứng lên vạch trần bộ mặt thật của Võ Đế Đại Tôn trước bàn dân thiên hạ, mấy trăm vạn chiến sĩ chính nghĩa không đồng tình và cũng không đồng ý phục tùng theo Võ Tôn Đại Đế đê tiện như vậy, nên bọn họ quyết định vùng dậy, trận đại chiến được bắt đầu từ đây.”

“Chỉ đáng tiếc vì Võ Tôn Đại Đế quá mạnh, cho dù là nữ Hoàng Thanh Liên kết hợp cùng với mấy trăm vạn chiến sỹ võ công cao cường cũng không thể đánh bại được ngài.”

“Trận chiến kéo dài hơn mấy chục năm, Võ Tôn Đại Đế cường bạo một thời bị bao vây tấn công mà chết, nhưng để giết được ngài thì những người tham gia trận chiến,hầu như toàn bộ đều bị trọng thương hoặc tử trận.”

“Chỉ duy còn lại mỗi mình nữ Hoàng Thanh Liên, nhưng nữ Hoàng cũng bị thương nặng, suốt hai ngàn năm chưa hề rời nữa bước ra khỏi phủ động.”

“Trong trận chiến quyết liệt này, tính ra không ai là người thắng cuộc, tất cả đều là kẻ thua cuộc, vì vậy mà lịch sử liền bị đẩy lùi ngược về rất nhiều năm trước, truyền thừa dường như bị đứt đoạn, may mắn sau này nữ Hoàng Thanh Liên tái xuất, sau một thời gian dài nữ Hoàng dưỡng thương và khỏe lại, nữ Hoàng trở lại đỉnh cao uy phong, dùng thời gian một ngàn năm để gây dựng lại đế quốc, đế quốc mới có được sự phồn vinh như ngày hôm nay.”

“Bị người yêu thương nhất của mình phản bội, khiến cho nữ Hoàng Thanh Liên bị tổn thương, đến bây giờ nữ Hoàng vẫn độc thân, cho nên lịch sử của ba ngàn năm trước trở thành điều cấm kỵ tối cao của tất cả mọi người…”

Long Tuyết Dao nói thao thao bất tuyệt.

Nàng vô tư nói mà không để ý đến Lục Huyền bên cạnh, Lục Huyền lúc này đã vô cùng kích động, tay ngài nắm chặt đến mức không còn chút sắc máu nào, mắt ngài thâm sâu lại lộ vẻ sát khí đằng đằng:

Đổi trắng thay đen!

Năm đó rõ ràng là tên tiện nhân Thanh Liên ám hại mình, mới khiến cho mình xám chút nữa bị diệt vong!

Hơn nữa, mấy trăm vạn mạng người tiếp theo sau đó cũng tính vào phần của người đã chết là mình sao!

Rốt cuộc thì ba ngàn năm vừa rồi đã xảy ra chuyện gì!<<

Bạn đang đọc Vũ Đế Trở Lại (Dịch) của Vi Thiên Mệnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi FANNY168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.