Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Món Ăn Mặn Thứ Ba – Thuốc [nhị]

Phiên bản Dịch · 988 chữ

Từ Trinh vừa sợ vừa khó hiểu, động tác không kiêng kị cũng lớn hơn một chút, Chung Nghị ngửa cổ thở hổn hển lớn hơn, nước bọt trong suốt chảy xuống từ khóe miệng, tràn đầy trên cần cổ gợi cảm. Kèm theo thanh âm ngày càng cao hơn, mức độ Chung Nghị dãy dụa cũng ngày càng cao hơn, hắn một lần lại một lần ưỡn thắt lưng lên, đỉnh đầu cọ xuống đệm giường dường như cố gắng muốn cọ đến nơi nào, chì là rõ ràng tư thế này cũng không chạm được vị trí kia, chỉ có thể thay đổi cách khác, nôn nóng dãy dụa giống như rắn.

Thấy hai mảnh mong thịt không ngừng lần lượt buông lỏng thít chặt, trong đầu Từ Trinh bỗng xuất hiện hành vi đi sờ hạ thân mình của nam nhân, lúc này cốc chủ mới tỉnh táo vỗ vài cái, hắn thả lỏng tay bóp tay Chung nghị ra, đè hông của hắn xuống để hắn nằm lên giường. Chung Nghị khó chịu vằn vẹo di chuyển, rõ ràng cũng không dãy dụa, tùy hành động của Từ Trinh để hắn nhấc một chân mình lên.

Bắp thịt cường tráng trên đùi nam nhân thể hiện sự mạnh mẽ của nó, chỉ là mật huyệt giấu ở bên trong lại vô cùng yêu duối, tùy rằng đã bôi thuốc mỡ tốt nhất, nơi đó vẫn hồng và sưng như cũ, thảm thưởng biểu hiện ra bên ngoài.

Từ Trinh chần chờ một chút, nhẹ nhàng chạm một chút vào nơi co rút lại đang đóng mở kia.

“A!” Chung Nghị run lên, toàn bộ cơ thể bỗng nhiên cứng đờ, sau đó như bị dục võng mãnh liệt cuộn trào lên đánh bại, không để ý đâu đớn vô cùng trầm thắt lưng xuống, muốn hút lấy ngón tay đang muốn rời đi kia. Mà bắp đùi được tự do càng vô ý thức cuốn lấy bả vai đối phương, như đói khát muốn mạnh mẽ cuốn chặt lấy người.

Xác định hậu huyệt nam nhân không thể tiếp nhận, ngay cả tiếp nhận một ngón tay cũng chắc chắn bị thương, Từ trinh vừa định đứng dậy nghĩ cách khác, lại bị Chung nghị kẹp trở lại. Hắn không chú ý ngã lên người nam nhân, cản thân thể đụng vào giữa hai chân Chung Nghị, một phát hôn lên chiếc túi tròn đầy, bị nước nóng bỏng phun đầy lên mặt không tính là cái gfi, chỉ ngả một cái như thế, ngón tay đang chần chừ tại miệng huyệt liền tiếng thẳng vào huyệt khẩu bị tàn phá, Chung Nghị chưa kịp thoải mái đã bị đau đớn mãnh liệt hết thảm một tiếng.

Chỗ đau nơi miệng huyệt nhỏ bé không lấu sao lại chảy ra máu đỏ tươi, chảy từ đùi xuống dưới nhuộm đỏ đêm bên dưới. Tay Từ Trinh run lên không phát hiện ra nó lại chui vào một chút, lần này có bôi trơn tất nhiên thuận lợi hơn, lại tác động đến miệng vết thương chảy nhiều máu hơn, Từ Trinh hút mạnh một hơn, trong lúc này vào không được mà ra cũng không xong, chỉ là tư thế nhỏ hơi cúng của hắn lại làm cho nam nhân vốn đau đến co giật lại bắt đầu trở nên rối loạn không yên.

Đau đớn mạnh liệt và sự thèm khát mong muốn tình dục, hiển nhiên là đằng sau lớn hơn. Nam nhân bất chợt vặn vẹo thắt lưng, lúc đầu chỉ là đơn giản nhỏ bé ra vào, về sau mức đọ càng lớn, lôi kéo gần như muốn nuốt hết ngón tay. Đến lúc Từ Trinh nhân ra bất thường, y đã tự làm theo ý mình ra vào một lúc lâu, muốn đế cho ngón tay dài nhỏ càng đi sâu hơn vào nơi nóng rực này.

NGười bên dưới đã tự làm bậy tự vui xướng, nhưng cảm xúc ăn mặn cũng không ngừng đánh vào các cơ quan cảm xúc của Từ Trinh, hắn không biết mùi vị này lại khiến mình thở gấp như vậy, thế là nghiêng mặt sang một bên, không để ý sự khát cậu khó nhịn của nam nhân, quyết đoán rút ngón tay đang ra vào kia ra, đồng thời lùi về phía sau một chút. Dục vọng mãnh liệt khó khăn lắm mới giảm bớt, vật lạ bỏ thêm vào nơi trống vắng đột nhiên rời đi, nơi riêng tư nhuốm máu tất nhiên không chịu co rút lại, mở ra đóng lại khẩn cầu muốn được xỏ xuyên và ra vào.

Từ Trinh nhíu mi, hắn cảm thấy hơn mươi năm đời trước cộng lại cũng không đau đơn bằng ngày hôm nay, dòng máu đỏ chói mắt vẫn cứ liên tục chảy ra bên ngoài, chỉ cần xé chăn chà lau nhẹ một chút, sẽ bị nam nhân không chút quan tâm bản thân này nhiệt tình cọ sát. Vải vóc mềm mại lấy tốc độ cực nhanh lau chìu nơi ẩm ướt, ngoài đỏ đến khiến cho người khác khó chịu, còn có một lượng lớn nước bọt vương vẫn không dứt trào ra.

Đầu tiên mặc kệ người nào hạ thuốc và có mục đích gì, thuốc này được hạ rất mạnh bao nhiêu, Từ Trinh cũng hiểu rõ. Nếu như không đi kích thích sau bên trong tràng ruột sâu bên trong, tuyệt đối không có cách nào để cho Chung nghị cao trào phát tiết ra ngoài, nhưng nếu cưỡng ép đè nén hoặc là để mặc kệ, cuối cùng tất nhiên sẽ nổ mạch máu mà chết.

Nhưng nếu như lại đi vào lần thứ hai, mặc dù một ngón tay dài nhỏ, nhất định kết quả cũng rất phiền phức.

Mổ dây dọi tràng ruột?

Thôi tha Chung Nghị… Mặc y đi…

Bạn đang đọc Vụ Cốc của Hoàng Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.