Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời Điểm Loạn Thế Bắt Đầu

Phiên bản Dịch · 2479 chữ

Trên vách tường, lịch điện tử hiện ra ngày 15 tháng 7 năm 2012.

Đường Phàm nhích nhích bờ mông, để mình ngồi thoải mái hơn một chút, nâng chén lên uống một ngụm trà xanh nóng hôi hổi, vẻ mặt không yên lòng xem tivi.

"Chào các vị khán giả, buổi tối tốt lành. Hoan nghênh xem chương trình truyền hình Lâm Giang. Ta là người dẫn chương trình Vương Tinh. Gần đây nhiệt độ liên tục hạ thấp, tháng bảy chói chang nhưng lại có không khí lạnh của tháng mười hai. Các vị khán giả cần phải chú ý làm tốt công tác phòng lạnh, giữ ấm." Tại thành phố Lâm Giang, Vương Tinh khá được hoan nghênh. Người dẫn chương trình mang theo vẻ mặt chuyên nghiệp mỉm cười, nói: "Tiếp theo chúng tôi sẽ thông báo mọi người một số tin tức quan trọng. Từ tuần cuối tháng sáu đến ngày hôm qua, người mất tích vô cớ đã vượt qua trăm người. Các vị người xem trước máy truyền hình, đến tối, tận lực không nên đi ra ngoài; khu Liên Thành phát hiện những con chuột lớn bằng con chó Pug; huyện Nguyên Phổ kinh sợ phát hiện Rết khổng lồ dài hai mét; Đông Thủy trấn, Bạch Vân Thôn, thôn dân lão Vương phát hiện có loại cây quýt đã thành thục..."

"Thật sự là gặp quỷ rồi." Nhìn người đẹp dẫn chương trình Vương Tinh, hiện ra một khuôn mặt tươi cười dịu dàng, bộ dáng đầy đặn mê người. Thế mà đôi môi đỏ mọng lại nói ra từng kiện từng kiện sự tình làm cho người ta kinh ngạc. Đường Phàm nói thầm một câu, buông chén xuống , chọn quần áo.

Bây giờ là tháng bảy giữa mùa hạ, chính là một tháng có nhiệt độ cao nhất trong bốn mùa. Nhưng chính xác như lời Vương Tinh thông báo là "Gần đây nhiệt độ liên tục hạ thấp". Cho nên, lúc này Đường Phàm trên người mặc hai bộ y phục, một kiện nội y giữ ấm, một kiện áo khoác phòng lạnh bên ngoài.

Chuyện giống như vậy, một tháng này, Đường Phàm cũng nghe thấy không biết bao nhiêu lần.

Lúc đầu nghe thấy rất kinh ngạc, ơ, Hạt Tử lớn bằng quả cam, con muỗi lớn bằng nắm đấm. Quả nhiên là khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc mới lạ.

Nhưng hiện tại, mỗi ngày đều có loại việc lạ này phát sinh. Đây gọi là tập mãi thành thói quen, hiện tại nếu nghe được con muỗi biến về nguyên dạng, Đường Phàm mới cảm thấy kinh ngạc đấy.

Là từ tuần cuối cùng của tháng sáu. Khi đó, có một hồi mưa sao băng xuất hiện. Từ đó, mỗi ngày trong tin tức, thông báo nội dung không phải là đưa tin người mất tích đạt tới số lượng bao nhiêu, chính là thông báo chỗ nào lại phát hiện biến dị động vật, côn trùng. Đồng thời, theo thời gian trôi qua, hình thể những cái động vật côn trùng kia, dường như càng lúc càng lớn.

Bắt đầu vốn phải là mùa đông mới có không khí lạnh. Giờ tại giữa tháng bảy liền xuất hiện rồi. Đủ loại dấu hiệu, hoàn toàn vượt quá phạm vi nhận thức của mọi người.

Cho dù là Đường Phàm loại người thần kinh không ổn định ngày, cũng cảm thấy khó hiểu. Lại càng không cần phải nói có một số người mẫn cảm, cũng đã nghĩ ngợi lung tung.

Hiện nay, khắp nơi trên internet đều lưu truyền lời tiên đoán tận thế sắp xảy ra. Lời nói rất có lý, rất có căn cứ. Đồng thời, càng ngày càng nhiều người tham dự vào trong đó, nhấc lên một cỗ dư luận. Thậm chí, từ trên internet và trong hiện thực, còn lập ra những thứ như là tận thế sinh tồn câu lạc bộ, cứu thế hội. Đủ loại tổ chức lớn nhỏ, còn có người từng muốn mời Đường Phàm gia nhập nữa nha.

Lấy điều khiển từ xa tùy ý nhấn một cái, đổi kênh khác.

"Gần một tháng nay, các loại hiện tượng quái dị nhiều lần xuất hiện. Các vị người xem đều rất nghi hoặc a. Hiện tại, chúng tôi mời nhà sinh vật học Vương Bác Sĩ vì mọi người giải thích nghi hoặc."

"Về vấn đề động vật cùng côn trùng biến dị, nhìn từ góc độ gien, kì thật là gien phát sinh biến hóa, mới đưa đến động vật cùng côn trùng biến dị.". Vương Bác Sĩ âm thanh chầm chậm nói ra. Mới mở miệng chính là một câu nói nhảm: "Từ khi bắt đầu phát hiện côn trùng biến dị, chúng tôi đã bắt tay vào tiến hành thí nghiệm nghiên cứu thu thập các loại mẫu vật. Cuối cùng mới xác định được rằng, động vật cùng côn trùng phát sinh biến dị, là ở cùng tuần cuối của tháng sáu. Điều này có liên quan mật thiết đến sưn xuất hiện của năng lượng không rõ trong không khí. Có thể nói, động vật và côn trùng phát sinh biến dị, chính là do năng lượng không rõ tác động."

"Như vậy loại năng lượng không rõ này, đến tột cùng là cái gì? Có thể sản sinh ảnh hướng đối với nhân loại chúng ta hay không?"

"Loại năng lượng không rõ này, chúng tôi thông qua nghiên cứu phát hiện, loại năng lượng này cùng năng lượng mà chúng ta biết hoàn toàn tương phản. Nó là một loại năng lượng mặt trái. Ta lấy một thí dụ, nói thí dụ như ánh mặt trời, đó là một loại năng lượng chính diện. Như vậy, loại năng lượng không rõ này, chính là tương phản với năng lượng mặt trời, cùng ánh trăng được hình thành sau khi ánh mặt trời chiếu lên mặt trăng có vài phần gần tương đồng. Cho nên chúng ta đem năng lượng không rõ này mệnh danh là Ám năng. Đương nhiên, cũng có người gọi vui là ma năng." Nói xong, Vương Bác Sĩ đẩy đẩy kính mắt. Sự nghiêm túc trên mặt lại lộ ra một tia cười: "Trước mắt chúng tôi mới phát hiện thấy loại năng lượng Ám này có thể ảnh hưởng tới gien động vật cùng côn trùng. Đối với nhân loại chưa có ảnh hưởng gì. Loại năng lượng Ám này xuất hiện có thể là từ sau trận mưa sao băng tuần cuối tháng sáu kia. Lúc ấy Ám có mật độ vẫn chưa tới 0,5%. Hiện tại, mật độ Ám lại đạt tới 15%. Chúng ta nghiên cứu phát hiện, năng lượng Ám mật độ càng cao, động vật và côn trùng biến dị lại càng nhanh, càng lớn."

"Nghe Vương Bác Sĩ vừa nói như vậy, ta nhịn không được liền nghĩ đến loại yêu ma quỷ quái trong truyền thuyết kia. Không phải cũng là hấp thu ánh trăng tu luyện bản thân do đó đạt tới tiến hóa à."

"Cũng có thể nói như vậy, nhưng là từ góc độ khoa học mà nói, loại Yêu Ma Quỷ Quái này là không tồn tại. Hết thảy mọi thứ, đều là vì gien biến dị mà phát sinh tiến hóa. Loại năng lượng Ám này có thể chính là nguyên nhân động vật và côn trùng phát sinh biến dị. Chúng ta có thể tưởng tượng, có một ngày, chúng ta sẽ thấy con muỗi to cỡ một con voi, thấy được ong mật to bằng con hà mã."

"Như vậy, nhân loại chúng ta không phải là đang đối mặt với đại nguy cơ sao."

"Các vị yên tâm, tuy những động vật cùng côn trùng này phát sinh biến dị, nhưng chúng ta cũng tận lực nghiên cứu. Trước mắt đã phá giải một bộ phận mật mã gien trong đó. Hơn nữa nguy hiểm cũng đồng thời là cơ hội cho nhân loại chúng ta. Các vị hoàn toàn có thể tưởng tượng, nếu như phá giải loại bí mật tiến hóa này, như vậy nhân loại chúng ta cũng đồng dạng có thể làm ra đột phá trên phương diện gen. Sau đó trở nên hoàn mỹ hơn, trở nên cường đại hơn. Chúng ta cũng sẽ hoàn toàn tiến vào một cái Thời Đại Mới." Vương Bác Sĩ đột nhiên huy vũ lấy hai tay, như là một cái giáo đồ cuồng nhiệt, rống lớn nói, dị thường hưng phấn.

Đường Phàm lại lộ ra một nụ cười lạnh. Ngu ngốc a, nếu thật sự đến thời điểm con muỗi lớn bằng con voi, e rằng nhân loại đều muốn bị diệt tuyệt hết a.

Ngẫm lại xem, con muỗi trở nên to bằng con voi. Như vậy, lúc nó hút máu người, một cái cắm xuống, là trực tiếp đem người ta ghim một cái lỗ thủng lớn. Quả thật chính là miễu sát.

Hơn nữa, thiên nhiên côn trùng có bao nnhiê loại. Lại ngẫm xem, đại quân công trùng như núi như biển kia là tràng cảnh đáng sợ thế nào.

Tắt TV đi, Đường Phàm chẳng muốn nhìn lại.

Gần đây việc lạ quá nhiều, nếu như hiện tại tận thế thực sự đến, Đường Phàm cho rằng mình cũng sẽ không cảm thấy kinh ngạc.

Bưng chén trà đi đến trên ban công. Hiện tại đã là ban đêm, hơn chín giờ, bầu trời là một mảnh hắc ám, không có sao, nhưng lại có thể thấy được một vòng ánh trăng.

Chỉ là, tháng này ánh trăng có chút kỳ quái. Rõ ràng hiện tại là trăng đang tròn như cái mâm. Hẳn là ánh trăng chiếu xuống trên mặt nước cũng là ánh sáng trắng. Nhưng mà ánh trăng lúc này, lại như là bịt kín một tầng sa mỏng, trở nên mông lung.

Loáng thoáng còn có thể thấy được, vầng trăng kia vị trí có từng mảnh từng mảnh đường vân hồng sắc. Khiến nó nhiều ra vài phần yêu dị.

Gió đêm thổi tới, Đường Phàm thân thể không tự chủ run lên. Hô hấp thấy có chứa tí ti cảm giác mát lạnh, tinh thần cũng theo đó mà chấn động.

Rất khó mà tin được, mùa hạ tháng bảy, thế mà có loại này nhiệt độ, 15~16 độ. Đó là còn tại khu vực phía nam nha.

Chén trà đặt ở trên ban công, Đường Phàm hai tay đặt lên sân thượng lan can, nhìn về phía phương xa. Chậm rãi thở ra một hơi, một đoàn bạch khí trước miệng tuôn động, rồi tiêu tán. Trong thành thị đèn đuốc sáng chưng. Theo gió đêm, có tiếng ồn ào truyền đến, dường như tiếng kiêu gọi đến từ phía chân trời.

Dưới ánh trăng yêu dị này, thành thị so với thường ngày nhiều ra vài phần yên tĩnh cùng âm trầm nhàn nhạt..

...

Đường Phàm lớn lên tại một cái sơn thôn. Ông hắn là thợ săn, cha cũng là thợ săn. Cho nên, từ nhỏ Đường Phàm đã học được một chút bản lĩnh. Ông hắn mỗi lần lên núi thì cũng đều hái một ít thảo dược về, nấu thành một chum nước thuốc dạng lỏng. Sau đó hung hăng thảo luyện Đường Phàm, cầm Đường Phàm ném vào trong chum nước để ngâm. Mỗi buổi sáng vẫn phải dậy sớm tu luyện dưỡng sinh công.

Từng có một đoạn thời gian, vạc nước thành giường của Đường Phàm. Thế nên rời vạc nước, một lần nữa trở lại trên giường, hắn lại một buổi tối ngủ không được.

Cũng chính bởi vì vậy, Đường Phàm tố chất thân thể cường hãn không tưởng nổi, bách bệnh không sinh. Tuy từ khi lên cấp 2 về sau, không còn ngâm qua dịch thuốc dạng lỏng, nhưng trước kia đánh xuống cơ sở đã cho hắn một cái nội tình vô cùng kiên cố.

Ông Đường Phàm từ nhỏ đã dạy hắn, gặp chuyện trước phải dùng đầu óc giải quyết, giải quyết không được mới dùng nắm đấm. Mà phụ thân hắn thì nói cho hắn biết, mọi thứ phải dùng nắm đấm giải quyết, trực tiếp, lại thuận tiện.

Kết quả, cha hắn chỉ cần phản bác ông của hắn, liền sẽ lập tức bị ông của hắn đánh một trận tơi bời.

Loại dạy bảo này kiến cho Đường Phàm hình thành thói quen làm việc rất đặc biệt. Quả thật là gặp chuyện trước tiên nghĩ một phen, thử dùng đầu óc giải quyết. Bất quá cuối cùng bảy phần đều là dùng nắm đấm giải quyết.

Đường Phàm tốt nghiệp ở một trường đại học tư nhân. Thầy giáo lại là giáo viên mới. Hơn nữa thời gian tại trường học Đường Phàm biểu hiện lại càng giống như nửa vời. Cho nên khi tốt nghiệp, người ta không phải chê hắn văn bằng quá nhỏ, thì chê hắn không có kinh nghiệm công tác. Mang theo ngữ khí khinh miệt nói căn bản cũng không biết kiến thức hắn học ở trường đến tột cùng là gì, văn bằng kia không biết có phải là mua được hay không.

Mấy lần vấp phải trắc trở, cuối cùng là thì cũng chuyển vận. Hắn tìm một công việc, chào hàng đồ dùng sinh hoạt hằng ngày. Lấy tính cách Đường Phàm, như một quả bom cũng không sai biệt lắm. Công việc tiếp thị này, thật sự là làm khó hắn. Nhưng vì cuộc sống, Đường Phàm không thể không nhẫn nại. Cho đến hiện tại, hắn như là một người cô đơn chân chính.

Mấy tháng nay, hắn vô cùng mình bội phục mình, lại có thể dễ dàng bỏ qua cho người khác ở trước mặt mình khoa tay múa chân, thậm chí tùy ý sai khiến, thậm chí chửi rủa hắn.

Cuối cùng vẫn là nhịn không được, dứt khoát từ chức. Đại gia ta mặc kệ.

Lúc này, hắn định nghỉ ngơi thật tốt một tháng, sau đó lại tiếp tục tìm việc làm. Nhưng bây giờ lại phát sinh nhiều việc lạ như vậy. Giải quyết không tốt cũng sẽ ảnh hưởng đến chuyện tìm việc làm của hắn.

"Nếu vậy thì tận thế dứt khoát tận thế đến đi. Đến lúc đó đều không cần phải làm việc, trực tiếp giết quái thăng cấp." Đường Phàm phiền muộn nói. Hắn cũng không có phát hiện bóng đêm trên bầu trời, xuất hiện vặn vẹo một hồi, một cái lốc xoáy chậm rãi thành hình.

Người dịch: Chung Hoàng

Tiểu đệ chúc các huynh đọc truyện vui vẻ, nhớ ủng hộ tiểu đệ nhé!!

Bạn đang đọc Vong Linh Pháp Sư Mạt Thế Hành (Dịch) của Lục Đạo Trầm Luân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chung_Hoang22
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.