Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rút Kiếm , Số Mệnh Chấn Động

1575 chữ

Chương 20: Rút kiếm , Số mệnh chấn động

Chấn kinh không phải vì đồ sộ hay quỷ khóc thần sầu cảnh quan , mà chấn kinh vì nó quá đơn giản , một con đường dài dài cỡ hai mươi cây số(km) hướng tới một ngọn núi , xung quanh chả có gì cả , chỉ bấy nhiêu thôi . Kỳ Thiên nhìn cảnh quan xung quanh một vòng rồi hương bóng đen hỏi :

“ Giờ làm gì , đừng nói chạy đến cái núi kia à nha”

“ ờ chạy đến đó , chạy đến đó là thấy được phần thưởng của ngươi”

Kỳ Thiên nghe xong thầm nghĩ “ tin ngươi mới là lạ , mịa lừa bố đâu phải một lần “ , nghĩ là nghĩ như thế nhưng trên mặt vẫn nặn ra nụ cười hì hì hướng bóng đen

“ đi thôi” . Đi bộ mất hơn một tiếng đồng hồ cuối cùng cũng tới nơi Kỳ Thiên nhịn không được chửi ầm lên :

“ Con bà nó , con đường này đủ tà môn , không cho biến tới nơi phải đi bộ tới “ . hét xong cảm thấy đủ thông khoái rồi ngước lên nhìn ngọn núi , giờ thấy ngọn núi sừng sững , Kỳ Thiên nhìn ngọn núi cảm giác được uy nghiêm không sai là uy nghiêm của cường giả.

Kỳ Thiên tham gia chiến trường không ít lần gặp biết bao nhiêu sát thủ , càng là sát thủ càng cao càng độc hành thì luôn tỏa ra luồng áp lực , áp lực này đến từ tinh thần , từ sâu trong tim đó là uy áp cường giả . Đối với các ngành nghề khác cũng vậy , mỗi người trong quá trình sống , họ thường xuyên làm thượng vị giả ( người trên người ) nên tỏa ra một làn uy áp đối với người dưới , đây cũng là yếu tố hình thành nên một người thủ lĩnh . Kỳ Thiên tấm tắc kỳ lạ “ núi cũng có thể thá uy áp cường giả “ .

“ giờ làm gì , không có đường lên mà “ Kỳ Thiên kỳ quái hướng bóng đen hỏi

“ đường tất có ngươi khỏi lo , đến gần ngọn núi đi “ bóng đen lạnh nhạt đáp . Kỳ Thiên theo lời bóng đen bước tới , “ầm, ầm “ một tiếng Kỳ Thiên bưng tai , nhắm mắt đến khi hết tiếng thì hắn mở ra , ngọn núi biến mất không nói đúng hơn là ngọn núi sụp xuống .

]

Giờ Kỳ Thiên thấy một thanh kiếm cắm chính giữa ngọn núi , thanh kiếm nhìn có vẻ tồi tàn phủ bụi , thân kiếm thì bị cắm sâu vào mặt đất chỉ thấy cán kiếm , bỗng một luồng uy áp hướng hắn đè xuống , bóng đen bên cạnh phất tay luồng uy áp tán đi , Kỳ Thiên giờ mới hiểu rõ là luồng uy áp của núi và ở ngoài tháp là do cây kiếm này gây ra. Bỗng bóng đen lên tiếng :

“ Ngươi tới rút kiếm đi , cây kiếm này từng tung hoành vũ trụ , cầm kiếm biết đâu ngươi sẽ được tung hoành vũ trụ thì sao “. Không như mọi lần , trực tiếp uy hiếp hay úp úp mở mở lời nói , hiện tại là trục tiếp dụ dỗ .

Kỳ Thiên trong lòng thầm hô “ có cổ quái “ , từ khi qua tầng 4 thì thái độ của bóng đen có chút cải biến nếu người bình thường thì không nhận ra nhưng Kỳ Thiên không phải người bình thường . Kỳ Thiên nghĩ nghĩ một hồi rồi hạ quyết tâm , sau đó xoay người hướng bóng đen bên cạnh nói :

“ Ta bỏ cuộc , hẹn khi khác gặp lại nha “ nói xong co giò hướng cánh cửa chạy đi , làm cho bóng đen không kịp trở tay . Bóng đen sửng sốt hiển nhiên là không ngờ Kỳ Thiên chưa lâm trận bỏ chạy , phục hồi tinh thần hướng về phía Kỳ Thiên hét lớn

“ đứng lại , ngươi đứng lại cho ta “ bóng đen hét lớn đuổi theo, Kỳ Thiên nghe xong trong lòng mắng “ haha , ngươi kêu ta đứng lại thì đứng lại sao , chạy được mà đứng lại mới là tên ngu “ . Bóng đen định đuổi tiếp bất quá sực nhớ vấn đề “ Tháp này là do ta tạo , ta làm chủ mà “ nghĩ xong bóng đen nở nụ cười nham hiểm “ muốn chơi bà cô này hả , bít cửa rồi cưng” .

Phất tay một cái Kỳ Thiên lập tức quay về bên cạnh bóng đen , bóng đen nhìn hắn trừng mắt

“ Rút hay không rút “ . Uy hiếp , đây là trắng trợn uy hiếp ah . Kỳ Thiên nước mắt chảy ròng bất quá cũng đành phải hướng kiếm đi tới , đặt tay lên cán kiếm , cầm vào cán kiếm Kỳ Thiên có cảm giác nặng nề , linh hồn mình bắt đầu hòa tan vậy . Bỗng trong đầu hắn hiện lên cảnh quan , một người con gái đứng giữa thiên hà giọng khẻ ngâm nga

“ Kiếm tung hoành cả vũ trụ , kiếm vấn khắp thiên hạ , thử hỏi tên nào xứng với kiếm “ . Bá đạo , bá đạo đến cực điểm , “tên nào xứng với kiếm “ . Cảnh quan chợt hiện rồi tắt , Kỳ Thiên cầm lấy cán kiếm , rút mạnh lên thanh kiếm rút lên , thân kiếm mảnh dài khoảng 1m2 , tạo hình thẳng mũi kiếm hơi lệch về bên trái , khác với cán kiếm phủ bụi , thân kiếm bóng loáng không tì vết , trên thân kiếm còn khắc chữ cổ( chữ học được dưới hồ ) . “ Vô Danh “ , Kỳ Thiên khẽ ngâm rồi cảm thán :” đuyên phận ah “ .

Ở phía xa trong vũ trụ , một bóng người đang nhắm mắt tọa hạ tu luyện , bỗng chấn động mở mắt , giọng thì thào

“ Số mệnh chuyển biến , tại sao ảnh hưởng đến ta , ruốt cuộc ai có đủ mạnh để anh hưởng đến ta trong vũ trụ này “ dường như không tin vào cảm giác của mình , nhân ảnh này bấm đốt ngón tay .

Ở địa cầu , Alice đang chìm mình vào cabin bỗng mở mắt giọng hừ lạnh “ chỉ là đạo cấp mà cũng dám dò xét số mệnh “ . Nói xong hai tay linh động , vài chữ cổ “ Ẩn Mệnh “ bây lên trời , rồi như hòa tan biến mất . Cả trái đất bị bao phủ giây lát rồi biến mất .

Ở vũ trụ xa xôi, nhân ảnh càng bấm càng thấy bình thường không có gì khác lạ , hắn bỗng đứng lên , cả thân hình thay đổi

“ Vũ trụ Quy tắc , số mệnh quy tắc hiện “ khuôn mặt thanh niên tuấn tú bỗng nhiên già nua hóa thành ông lão , hắn bỗng “ khục “ một tiếng ho ra máu , lão giả đồng tử co rút

“ Không thể nào , vũ trụ bản tâm chưa thức tỉnh làm sao có ngươi che dấu số mệnh trừ khi… “ nói tới đây lão giả vẻ mặt kinh hoảng .

Ở địa cầu , Alice hừ lạnh “ tha cho mà không biết phúc , ta lấy ngươi làm đá kê chân vậy “ nói xong trong tay phải hiện lên mờ ảo thanh kiếm giọng thanh thót “ trảm” , cả không gian vặn vẹo tạo đường nứt , tay trái thò vào trong vết nứt .

Lão giả cảm giác càng ngày càng bất an, thân hình gấp rút tính bỏ chạy , nhưng đằng sau có bàn tay kéo hắn lại , hai mắt tối sầm.

Tỉnh lại lão giả , thấy mình bị lở lửng trong không gian phát hiện thân thể không thể cử động lão một trận cười khổ . hắn thầm nghĩ " miễn không biết kế hoạch đó là được rồi ". Alice hiện lên đối với lão giả nói :

" Ngươi biết mình tu luyện nữa cũng không thể tấn giai sao vẫn tu luyện nhĩ , không an phận làm người quản lý đi " Hiển nhiên đối với hành động tu luyện của lão giả khinh bỉ đồng thời hiếu kỳ .

Lão giả thở dài " vì sợ những kẻ như ngươi phá hủy vũ trụ này mới tu luyện , ngươi vì sao bắt ta vào đây , đã bắt thì muốn chém muốn giết làm đi "

Alice cười lạnh " Ta che đấu số mệnh rồi mà ngươi vẫn tiếp tục tìm hiểu , trách thì trách ngươi nhiều chuyện , mà đừng lo ngươi không chết đâu , ngươi sẽ vào trò chơi làm boss cuối " Hiển nhiên đối với hành động " tu luyện vì vũ trụ " của lão giả khinh bỉ , nàng phất tay một lỗ đen đem lão giả cắn nuốt rồi tan biên

Bạn đang đọc Võng Du Vô Danh Chí Tôn của Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.