Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Qua Cuộc Sống.

Tiểu thuyết gốc · 1407 chữ

"Điện Hạ, Điện Hạ mau mau tỉnh lại."

Bị tiếng kêu gọi dậy. Trước mặt là một ông lão thư sinh râu tóc bạc phơ cùng với nhiều nếp nhăn. Mặc một tà áo dài màu trắng.

"Điện Hạ, Ngài không thể ngủ gật trong lúc học được." Ông lão lại nói.

Người được gọi là Điện Hạ dụi dụi con mắt vẫn còn đang ngoái ngủ, thẫn thờ nhìn lão nhân trước mắt.

"Ngài ổn chứ thưa Điện Hạ ?" Ông lão nghi hoặc.

"Không có việc gì thưa thầy, có lẽ ta có chút mệt."

Ông lão hồ nghi một chút những cũng không hỏi nhiều, vị Điện Hạ này tình tính như thế nào lão cũng rõ ràng.

"Nếu vậy thì chúng ta có thể tiếp tục bài học chứ nhỉ." Ông lão vuốt vuốt chòm râu dài của mình.

"Được rồi, tiếp tục đi thưa thầy." Vị Điện Hạ vươn mình một cái lấy một chút khí lực để học bài.

"Chúng ta sẽ tiếp tục đến với thời kỳ cuối cùng của Triều Đông Sơn." Ông lão quay lên bảng đen và tiếp tục việc dạy của mình.

Đông Sơn chính là Triều Đại tiền nhiệm của đất nước này, phía sau Đông Sơn thì nhà Nguyễn trở thành bá chủ của thiên hạ Đại Nam.

Từ sau khi Đông Sơn sụp đổ thì nhiều chuyện đã xảy ra, nhiều thứ đã thay đổi.

Đây là một thế giới có phần tương tự nhưng cũng lạ lẫm so với thế giới mà vị Điện Hạ kia đến từ. Nói một cách khác, cậu không đến từ thế giới này, cậu là một người xuyên việt, được sống lại cuộc đời thứ hai.

Đến với thế giới này hơn 2 tháng cậu cũng có phần hiểu ra rằng thế giới này rất khác với những gì mà cậu đã từng nhận biết.

Ở thế giới cũ thì vào thế kỷ 20 khoảng chừng thì chế độ phong kiến dường như đã tàn lụi, chỉ còn những Hoàng Tộc cộm cán, năng lực cực lớn mới có thể giữ được ngai vàng của mình, vẫn là có tiếng nhưng không có miếng loại kia. Quyền lực phải đưa cho quốc hội, thủ tướng.

Đa phần những Quân Chủ phong kiến hoặc là thoái vị nhường quyền lực hoặc bị chặt đầu sau đó nhường quyền lực như Quốc Vương Louis XVI của Pháp.

Đều đáng nói chính là ở thế giới này, chế độ phong kiến là một chế độ chủ đạo trên toàn cầu, những vị quân vương được người dân tôn sùng như những vị thánh, đây có lẽ là sự khác biệt lớn giữa hay thế giới.

"Vào thời kỳ đó, Nhà Đông Sơn gặp một sự rung chuyển lớn lao. Sự rung chuyển này đến từ những mưu đồ của các nước láng giếng, Hạ Hoa cùng các phiên thuộc của mình khi đó đã xuôi quân về phía Nam thôn tính Đại Nam."

"Thưa thầy, vì sao Hạ Hoa lại chọn lúc đó để xâm lược Đại Nam.?"

"Ồ, rất vui vì ngài đã hỏi thưa Điện Hạ. Khi đó, triều đình Đông Sơn đang trên đà suy thoái, cổ nhân có câu :' Cực suy tất thịnh, cực thịnh tất suy' là vậy."

"Hoàng Đế Cảnh Lăng khi đó lên ngôi còn quá trẻ, thủ đoạn vẫn chưa được thành thục, năng lực không đủ. Nên đã bị người bày cho một đạo đau đớn."

"Bị người ám hại ? Đó là gì.?"

"Chính là mua chuộc."

Điện Hạ hồ nghi hỏi :"Mua chuộc ?"

Ông lão gật đầu : " Đúng vậy, con người ai không có lòng tham. Người bị mua chuộc lúc đó là một vị Tham Tri Nghị Sự đại quan. Người này liên tục gián ngôn cho Cảnh Lăng Hoàng Đế làm rất nhiều chuyện hồ đồ."

Điện Hạ nhíu mày : "Tại sao những quan viên khác không đứng ra ngăn cản ?"

Ông lão bật cười,:" Làm sao mà ngăn cản, triều đình trên dưới khi đó là cá mè một lứa, nhận được chỗ tốt nên cái gì cũng không biết nói."

"Hơn nữa, vị Tham Tri Nghị Sự kia cũng không một lần làm việc quá lớn lao mà là từng chút từng chút kéo cả một hệ thống xuống nước. 'Nước ấm nấu ếch xanh' là vậy."

"Đến khi nhận ra thì đã là ở dưới vực thẳm, không có đường cứu vớt."

Điện Hạ như có điều suy nghĩ.

Thấy vị Điện Hạ cau mày, ông lão nhìn một chút đồng hồ liền ra hiệu cho cậu nghỉ ngơi.

"Hôm nay có vẻ như đến đây thôi thưa Điện Hạ." Nói đoạn ông liền bước khỏi phòng.

Cũng không để chờ quá lâu cậu liền rời đi quốc thư để về nơi ở của mình.

Với tư cách là một vị Điện Hạ, cậu có riêng cho mình một tòa cung điện. Được gọi là Tĩnh Diêu Cung.

Ở thế giới này hơn 2 tháng cậu dần trở nên quen thuộc với lối sống mới, cả ngày không ăn thì học hoặc đang trên đường đi ăn và học. Công việc mười phần tẻ nhạt nhưng cậu cũng không oán cái gì. Tri thức chính là sức mạnh huống gì là tri thức ở thế giới mới này.

..........

"Haha không hổ là con trai ta, vừa sinh ra đã xuất khí anh tài như vậy. Ta đặt tên cho con là Nguyễn Duy, Mong con sống đầy đủ, nho nhã, khí chất tuyệt luân."

Hình ảnh nhanh chóng chuyển đổi. Cậu được một người phụ nữ ôm trong lòng, với những lời hát rủ êm tai.

Lại chuyển, là hình ảnh cậu đang lén nhìn xem cha mình làm việc.

"Thưa Bệ Hạ, sự sỉ nhục này không thể nhịn. Đại Nam cần phải cứng rắn trong lần này."

"Dạ bẩm, lần này 'Ma quật' ở kinh đô bạo loạn cẩn phải thận trọng đối đãi."

"Bệ Hạ, thần nghĩ chuyện ở 'Ma Quật' cần có Đại Hoàng Tử ra trấn tràng. Còn việc Hoa quốc cũng không thể lỡ, Nhị Hoàng Tử là cái nhân tuyển."

Những người đứng quanh bàn làm việc của cha cậu nói.

"Điện Hạ người không nên ở nơi này." Giọng nói quen thuộc vang lên.

Là ông lão trong quốc thư. Ông ta nâng lên cậu và đưa đi nơi khác.

Lại chuyển. Một bàn cơm thịnh soạn trên đó có cha cậu, cùng nhiều người khác ăn uống vui vẻ hòa khí nói cười. Nhưng rất nhanh hình ảnh cũng trở nên hư ảo và mờ đi.

Những hình ảnh như thế này cậu đã thấy liên tục trong 2 tháng tới đây, cũng là phần giúp cậu không bị bỡ ngỡ, bị phát hiện là người xuyên việt.

Đến với thế giới mới này, cậu thật sâu cảm thấy lạ lẫm nhưng từ những ký ức thì có lẽ cùng thể giới cũ của cậu không sai biệt lắm. Hơn nữa cái tên Đại Nam đế quốc không thể quen thuộc hơn nữa. Nhưng câu hỏi là tại sao phong kiến không bị lật đổ ? Năm nay cùng thế giới không khác mấy, đã là thế kỷ 21.

Có thể là thế giới kia cũng không có bao nhiêu nước vẫn còn quân chủ đâu. Vậy mà ở đây lại là một nắm lớn. 'Ma Quật' là cái quỷ gì. Nhiều câu hỏi nâng lên trong đầu cậu..

Sáng hôm sau, cậu bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa. Là ông lão ngày hôm qua.

Đây là thường lệ trong 2 tháng này, sáng nào ông lão cũng đến nhắc cậu đi học. Giống như sợ mình sẽ chuồn mất.

"Như thưa Điện Hạ sau đó sẽ là bữa học hôm qua chúng ta dang dở." Nói đoạn Lý Dương liền quay đầu đi.

Nghĩ nghĩ, cậu muốn có một cái hệ thống chơi chơi. Tại sao các tiền bối xuyên việt toàn sở hữu mấy cái hệ thống bá đạo phá trời như thế mà mình lại chẳng có cái mẹ gì.

'Ta muốn nghịch tập, muốn phản thiên đạo.'

Ngay khi đó một cái sét vang lên đinh tai nhức óc.

'Con mẹ nó, Buổi sáng sớm còn có sấm sét ? ah, lão thiên ta chỉ đùa chút thôi, ai dám phản ngài nha.'

Bạn đang đọc Nhân Sinh Trường Ký. sáng tác bởi thedeathneverdie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thedeathneverdie
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.