Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Máu huyết khó cầu.

Phiên bản Dịch · 1414 chữ

Trên trán Đại hộ pháp toát ra mồ hôi lạnh, trong lòng thầm may mắn ngày đó Thiên Thánh Cung nhờ phu nhân đứng ra hóa giải ân oán với Đường Phong, nếu không dùng thực lực Linh giai thượng phẩm mà ngày đó hắn biểu hiện ra, cộng thêm con Hắc Phượng này không kém phu nhân bao nhiêu, chỉ sợ tai họa đã kéo đến Thiên Thánh Cung rồi.

Tại sao vận khí của tiểu tử này lại tốt như vậy? Tuổi còn trẻ đã có thể tu luyện đến Linh giai thượng phẩm, lại có được sủng vật như vậy, Đại hộ pháp đúng là đang ghen ghét đến chết.

Trên bầu trời, hai thành viên Phượng chi nhất tộc đang đối mặt với nhau thật lâu, rốt cuộc cũng có động tĩnh.

- Thì ra... Ta không có cô độc một mình!

Hắc Phượng nói ra lời này có chút u ám và kích động.

- Cho tới nay, ta cũng cho rằng trên đời này chỉ còn lại một mình ta.

Âm thanh ôn hòa của Hỏa Phượng vang lên.

- Ta có thể cảm giác được trong thân thể của mình đang chảy huyết dịch của ngươi.

Hắc Phượng nhìn Hỏa Phượng, giọng nói vừa chuyển, khí thế liền bức tới Đường Phong, hung thần ác sát nói:

- Còn chảy dòng máu của tên ti tiện này nữa!

Đường Phong vuốt vuốt cái mũi, Hắc Phượng chính là như vậy, tà khí bộc phát, tuy nó có thể sống sót là nhờ có máu tươi của mình, nhưng nó vẫn bài xích như cũ.

- Ngươi đã giúp ta, hôm nay ta không ra tay với ngươi. Lần sau... Lần sau ta sẽ giết ngươi, thôn phệ ngươi, để từ nay về sau chúng ta không còn cô đơn nữa.

Đường Phong nghe thấy liền xấu hổ, con Hắc Phượng đúng là cực phẩm mà.

- Ta chờ, chờ ngươi có thể chính thức phát triển đến ngày đó.

Hỏa Phượng nói.

- Còn ngươi nữa, nhân loại hèn hạ, thành viên Phượng chi nhất tộc cao quý, ngay cả lúc chết, cũng tuyệt đối không thần phục ngươi, dòng máu dơ bẩn của ngươi chính là gông xiềng của ta! Nếm thử lửa giận của Hắc Phượng đo!

Âm thanh của Hắc Phượng ngân cao, miệng mở ra, một đạo Hắc Viêm làm lòng người run sợ được phun ra, bay về phía Đường Phong.

- Không tốt!

Đại hộ pháp kêu một tiếng, vội vàng thi triển cương khí toàn thân, mấy người khác cũng thế, đối mặt với Hắc Viêm kia, bọn họ đều phóng thích ra chiêu thức hung mãnh nhất của mình, sao đó triển khai một đạo phòng ngự kín không kẽ hở bao phủ toàn thân.

Hắc Viêm rơi xuống, bị chiêu thức ngăn lại, mặc dù không chính thức đánh về phía bọn họ, nhưng thân hình của mấy hộ pháp chấn động toàn thân, suýt nữa phun ra máu tươi.

Sau một khắc, trước khi Hắc Viêm bắn ra tung tóe, mấy người bọn họ đã nhanh chóng tản ra bốn phía.

Đường Phong giơ bàn tay ra, mắt phải biến thành màu đỏ thẩm, điều động lực lượng Hỏa hệ cương tâm, một cổ hấp lực khổng lồ truyền ra, Hắc Viêm bị hút vào lòng bàn tay biến mất không thấy gì nữa.

Đại bổ! Sau lần trước phá rồi lại lập, Đường Phong đã biết lực lượng Hỏa hệ cương tâm của mình, đã có thể cắn nuốt năng lượng đồng nguyên để tăng trưởng, Hắc Viêm của Hắc Phượng không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.

Nếu Hỏa Phượng cũng phun ra một đạo bổn nguyên chi hỏa... Thì tốt biết mấy. Đôi mắt Đường Phong rất mong chờ liếc nhìn qua Hỏa Phượng trên bầu trời.

Thần sắc của bọn người Đại hộ pháp lúc này rất khó xem, bọn họ khó khăn lắm mới có thể ngăn cản được một kích của Hắc Phượng, nhưng Đường Phong giơ tay nhấc chân là có thể cắn nuốt hỏa diễm kia, đối lập giữa hai bên, làm cho bọn họ có cảm giác mình thấp hơn Đường Phong mấy bậc, điều này làm cho những vị Linh giai trung phẩm cao thủ ngày thường vốn cao cao tại thượng này làm sao chịu nổi?

Sau khi Hắc Phượng bạo tẩu phun ra đạo Hắc Viêm kia, thân thể nhah chóng thu nhỏ lại bộ dạng lúc trước, Hỏa Phượng cũng biến trở về hồng sam nữ tử, đón lấy Hắc Phượng đang từ trên không trung rơi xuống, cưng chiều vuốt ve nó, cũng không vì những lời nói càn quấy vừa rồi của nó mà có khúc mắc.

Không làm càn không phải là Hắc Phượng!

Chậm rãi đi trở tới, bọn người Đại hộ pháp đồng thanh kêu lên:

- Phu nhân!

Hỏa Phượng khiển trách bọn họ ngay lập tức:

- Một đám bao cỏ, không lo tu luyện cho tốt, đi ra đây làm gì? Một chút việc nhỏ như vậy cũng ngạc nhiên, bổn phu nhân còn chưa có chết, thì Thánh cung sẽ tuyệt đối an toàn. Còn không mau cút trở về tu luyện cho ta!

- Vâng!

Bọn người Đại hộ pháp vội vàng quay người, xám xịt rời khỏi.

Hỏa Phượng nhìn qua mọi người bóng lưng, hừ lạnh một tiếng:

- Thật không biết tại sao tiểu tử họ Tần kia lại tìm một đám phế vật này. Tố chất chênh lệch với năm xưa quá xa! Cũng chỉ có nữ oa oa kia là đáng nhìn một chút.

Đường Phong không dám tiếp lời, Hỏa Phượng có tư cách nói những cao thủ này là phế vật, còn mình không có tư cách.

- Xú tiểu tử, ngươi có hứng thú làm hộ pháp của Thánh cung hay không? Bổn phu nhân cảm thấy ngươi cũng không tệ lắm, nếu ngươi đồng ý, chức vị Đại hộ pháp sẽ là của ngươi, thế nào?

Hỏa Phượng nhìn Đường Phong nói.

- Tạ ơn phu nhân ưu ái, nhưng vãn bối là nhất môn chi chủ, không tiện làm thế.

- Ngươi là môn chủ?

Hỏa Phượng kinh ngạc đến cực điểm.

- Đường Môn môn chủ!

Lưng Đường Phong thẳng tắp.

- Hoàn toàn chưa từng nghe qua, bổn phu nhân thường xuyên đi tới thế tục để giải sầu, tại sao ta lại chưa từng nghe qua tên Đường Môn mà ngươi nói.

Đường Phong cười khan một tiếng, hiện tại Đường Môn chỉ có mấy ngày, ngay cả mình cũng suýt chút nữa quên mất, nàng có thể nghe thấy mới là chuyện lạ.

Cùng Hỏa Phượng trở lại căn nhà gỗ, hai người ngồi xuống, Hỏa Phượng nói:

- Ngươi cũng nhìn thấy Thiên Niên Phong Vương Lộ chính là nguyên nhân gây ra việc Hắc Phượng bạo tẩu, sau này không được cho nó ăn những vật kia.

- Được.

Đường Phong gật đầu.

- Còn nữa, ngươi đừng hy vọng dùng loại phương pháp này để kích thích Hắc Phượng trở thành chiến lực của ngươi, nó cừu hận ngươi rất sâu, một khi nó bạo tẩu, người đầu tiên nó ra tay chính là ngươi, tuyệt đối không giúp ngươi công kích những người khác. Làm không tốt sẽ biến khéo thành vụng, hon nữa thi triển loại bí kỹ này, đối với Hắc Phượng hiện tại là một loại gánh nặng, dù sao thân thể của nó còn nhỏ, không chịu nổi trạng thái thời kỳ đỉnh phong.

Điểm này có thể thấy được qua thời gian mà Hắc Phượng bạo tẩu, hai lần bạo tẩu, thời gian duy trì không dài, nhất định là vì nó không đủ sức để duy trì.

- Vãn bối ghi nhớ trong lòng, ta sẽ chiếu cố nó thật tốt.

Đường Phong vừa đáp vừa thừa cơ cầm lấy Hắc Phượng đang hôn mê.

Hỏa Phượng liếc nhìn hắn, bỉu môi nói:

- Hiện tại thứ nó có thể ăn chính là Hỏa hệ nội đan và linh thạch, nhưng chỉ là so sánh mà thôi, Hỏa hệ nội đan thì tốt một chút, đáng tiếc thứ này số lượng quá ít. Ta đề nghị ngươi nên đi tìm Hỏa hệ linh thạch, có thứ này nhất định tốc độ phát triển của nó sẽ nhanh hơn.

Bạn đang đọc Vô Thường của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 1376

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.