Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Việc nhà

Phiên bản Dịch · 2967 chữ

Thế nhưng Đường Phong lại có điểm cảm giác hơi sợ hãi, hắn sợ khi chính mình hỏi ra vấn đề này có lẽ sẽ không nhận được đáp án mong đợi, hoặc là… Mặc kệ đáp án do Tuyết Nữ trả lời là cái gì, Đường Phong sợ chính mình không thể tiếp thu, so với như vậy, hoàn toàn không khỏi còn tốt hơn.

Tuyết Nữ phảng phất như có thể thấy được ý đồ của Đường Phong, chăm chú theo dõi hắn, thần sắc bất an lại bắt đầu khởi động trên mặt, hai tay nắm chặt, run giọng nói:

- Con muốn hỏi cái gì thì hỏi đi, chỉ cần ta biết ta đều có thể nói cho con!

Chính mình không dám trực tiếp nói ra thân phận trước mặt hắn, thế nhưng nếu chính hắn mở miệng hỏi, chính mình nhất định phải nói cho hắn, sắp tròn mười sáu năm rồi, lần đầu tiên đối mặt với hắn lại nói dối, Tuyết Nữ không muốn như vậy, nhưng không thể khống chế được bản thân.

Đường Phong nhẹ nhàng cười một tiếng, chậm rãi lắc đầu.

Trong lòng Tuyết Nữ khổ sáp, trước ngực đau đớn, cảm giác hít thở không thông.

Dị trạng của hai người tự nhiên không thể gạt được con mắt của Mang chấp sự và Phi Tiểu Nhã đứng bên cạnh, tuy rằng không rõ vì sao hai người lại như vậy, thế nhưng Mang chấp sự và Phi Tiểu Nhã đều không dám tùy ý chen lời, thẳng cho tới lúc này, Mang chấp sự mới ho nhẹ một tiếng nói:

- Đến cửa nhà rồi, mọi người không muốn đứng bên ngoài chịu gió lạnh đúng không? Hay là về trước đã!

Phi Tiểu Nhã sợ hãi líu ríu la lên:

- Diệp tiền bối…

- Hử?

Tuyết Nữ bỗng nhiên quay đầu, lạnh như băng nhìn chằm chằm Phi Tiểu Nhã.

Bảo chủ đại nhân co đầu lại, so với thỏ con còn ngoan ngoãn hơn nhiều, yếu ớt nói:

- Mời người đi trước!

- Hừ!

Tuyết Nữ lạnh lùng hừ một tiếng, xoay người cầm lấy bàn tay to của Đường Phong, sắc mặt trở nên nhu hòa, nhẹ giọng nói:

- Phong nhi, chúng ta đi, đã hơn mười năm không gặp mặt, tìm một địa phương sạch sẽ sáng sủa để cô cô nhìn con một chút!

Đường Phong hơi gật đầu, trong lòng xẹt qua một tia ấp ám rất không tên, cho tới bây giờ chỉ có hắn nắm tay người khác, thế nhưng hiện tại bị Tuyết Nữ nắm tay, bàn tay của đối phương hoàn toàn không thể rộng rãi băng bàn tay của chính mình, thế nhưng Đường Phong vẫn sinh ra một loại ảo giác như được bảo hộ.

Nhìn bóng lưng của hai người chậm rãi biến mất trong màn đêm mới lấp ló tia sáng yếu ớt đầu tiên, Mang chấp sự và Phi Tiểu Nhã liếc mắt nhìn nhau, đều tự động thu dọn quần áo rơi tán loạn trên mặt đất, bảo chủ đại nhân đẩy hết cho Mang chấp sự mang trên vai, sau đó nối bước Đường Phong và Tuyết Nữ đi về phía Ô Long Bảo.

Khoảng cách năm mươi dặm, đối với mấy người mà nói hoàn toàn không tính là xa.

Thời điểm sắp tới Ô Long Bảo, Mang chấp sự đột nhiên mở miệng nói:

- Bảo chủ, chuyện ngài và Đường Phong an toàn trở về tạm thời không nên để lộ ra ngoài.

- Vì sao?

Đôi lông mày của Phi Tiểu Nhã nhíu sát.

- Không thể không có lòng phòng người, tuy nói rằng đại đa số mọi người trong bảo đều tận trung với lão cung chủ, thế nhưng cẩn thận có thể dùng thuyền vạn năm, trong bảo nhất định có thám tử của Tạ Tuyết Thần. Trước đó ngài không xuất hiện lâu như vậy khẳng định đã khiến những người này sinh hoài nghi, nếu như hiện tại ngài xuất hiện mà nói, vô cùng có khả năng sẽ cắt đứt động tác của Tạ Tuyết Thần.

Mang chấp sự phân tích nói.

Phi Tiểu Nhã nhướng mày, tỉ mỉ suy nghĩ một chút, cảm thấy nam nhân âm lãnh này nói rất có đạo lý.

Kỳ thực điều này hoàn toàn không khó suy đoán, một Ô Long Bảo to lớn như vậy, nếu như Tạ Tuyết Thần không xếp một ít nhân thủ bên trong giám thị mà nói, đây tuyệt đối là chuyện không có khả năng. Mang chấp sự dẫn theo đám người Thiết Đồ từ Băng Hỏa Đảo trở về, thế nhưng người khác bao gồm Phi Tiểu Nhã đều biến mất không thấy, hơn nữa trong khoảng thời này Ô Long Bảo vẫn luôn trong bầu không khí vô cùng khẩn trương, người có tâm tuyệt đối có thể suy đoán được một chút nội tình.

Đó chính là khả năng Phi Tiểu Nhã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bằng không thân là bảo chủ Ô Long Bảo, sao có khả năng thời gian dài như vậy không hiện ra?

Nội tình này nếu như bị báo cho Tạ Tuyết Thần mà nói, vị cung chủ mới của Đại Tuyết Cung này nhất định sẽ có động tác.

Mà loại thời khắc mẫn cảm như thế này, nếu như Phi Tiểu Nhã đột nhiên hiện thân, Tạ Tuyết Thần tư nhiên phải suy nghĩ rồi, Mang chấp sự tiêu tốn tinh lực nhiều như vậy, lại mời tới rất nhiều cao thủ tới đây trợ trận, dẫn xà xuất động, xà không tới nữa, còn muốn săn giết như thế nào?

Vì vậy vô luận như thế nào, Phi Tiểu Nhã truyệt đối không thể trắng trợn xuất hiện trong Ô Long Bảo, nhất định phải để cho Tạ Tuyết Thần một chút ảo giác, tạo thông tin sai lầm Phi Tiểu Nhã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nếu Phi Tiểu Nhã không thể lộ diện, như vậy Đường Phong cũng giống nhau, vẫn có một ít người biết được Đường Phong và Phi Tiểu Nhã ở cùng một chỗ. Cứ như vậy, Tạ Tuyết Thần có thể an tâm lớn mật hành động.

- Tuyết Nữ các hạ, nếu như có khả năng, xin hơi ẩn thân một chút, trong khoảng thời gian này không nên đi lại xung quanh Ô Long Bảo!

Mang chấp sự khách khách khí khí nói, hắn biết chính mình không có khả năng kiềm chế được hành động của nữ nhân này, chỉ có thể hạ thấp tư thái.

Tuyết Nữ ở phía trước không hề quay đầu nhìn, chỉ nhìn thoáng qua Đường Phong hỏi:

- Phong nhi, con muốn giao du với đám người này sao?

Tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng cảm giác nhạy bén của Tuyết Nữ nói cho nàng biết, tại địa phương này nhất định có chút chuyện phiền toái sẽ phát sinh.

Đường Phong gật đầu nói:

- Ta đã sớm bị nắm vào rồi!

Hai đại sát thần trước kia nói chính mình tới phiến địa phương này, cũng là để chính mình có chút quan hệ không thể nói rõ ràng đối với Đại Tuyết Cung và Ô Long Bảo, Ngọc nhi là bảo chủ Ô Long Bảo, chính mình và nàng lại có rất nhiều dính dáng, tuy rằng nói chính mình có thể bứt ra khỏi mọi chuyện, thế nhưng làm như vậy quả thực khiến Đường Phong rất không dành lòng.

Huống chi, giết chết Tạ Tuyết Thần là nguyện vọng của Tiếu thúc và Đoạn thúc, vì vậy vô luận như thế nào Đường Phong phải tham gia vào trong chuyện tình này.

- Vậy cô cô cũng theo con!

Tuyết Nữ gật đầu.

- Tạ ơn Tuyết Nữ các hạ!

Mang chấp sự ở phía sau cười tới nứt cả miệng rồi, có một cao thủ như vậy tới tham gia trận chiến, kế hoạch giết chết Tạ Tuyết Thần lần này nhất định sẽ thành công, đương nhiên, tiền đề chính là Tạ Tuyết Thần rời khỏi Đại Tuyết Cung tới Ô Long Bảo, chỉ cần hắn dám tới đây tuyệt đối chết không có chỗ chôn.

- Ta chỉ là theo Phong nhi, đối với các ngươi không có quan hệ gì hết!

Tuyết Nữ nhàn nhạt nói, lại quay đầu nhìn Đường Phong, nở nụ cười dịu dàng.

Chỉ trong một đoạn thời gian ngắn, nàng đã quay đầu nhìn Đường Phong rất nhiều lần, phảng phất giống như muốn khắc ghi hình dáng của Đường Phong sâu trong hồn phách, thấy thế nào cũng không chán.

- Kiểu râu này của Phong nhi có chút vị đạo thành thục!

Tuyết Nữ không ngừng tìm mọi chủ đề nói chuyện.

- Là Ngọc nhi giúp ta chỉnh sửa!

Đường Phong đưa tay sờ sờ, còn có chút đâm tay.

- Nhìn không ra, ngoại trừ miệng lưỡi có chút ác độc nàng còn có ưu điểm này!

Tuyết Nữ không một chút lưu tình nói.

Phi Tiểu Nhã ở phía sau hít một hơi thật dài, tự nói chính mình không thể tức giận, không nên tức giận, trên mặt thủy chung giữ nụ cười vô cùng cứng nhắc, động tác bước đi cũng trang nhã xinh đẹp, giống như một tiểu thư khuê các, hai tay duỗi thẳng, rất điềm tĩnh giao nhau đặt trên bụng nhỏ của chính mình, bước chân nhỏ hẹp.

Mang chấp sự ở một bên trợn tròn mắt nhìn, hắn chưa bao giờ từng nhìn thấy bảo chủ đại nhân có một mặt trang nhã hiền hậu như vậy? Nữ nhân bá đạo này thường xuyên đánh đập thuộc hạ của chính mình, tại trước mắt bản thân từ trước tới nay đều là một bộ mặt hung ác độc địa, hiện tại cư nhiên biến thành cái bộ dạng này, thực sự quá mức khiến người khác than thở sợ hãi.

Quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Mang chấp sự cảm khái hàng vạn hàng nghìn.

- Nhìn cái gì vậy, nhìn nữa ta móc hai tròng mắt của ngươi!

Nét mặt của Phi Tiểu Nhã vẫn duy trì bộ dáng tươi cười cứng ngắc như cũ, nhìn không chớp mắt, truyền âm nói với Mang chấp sự.

Mang chấp sự ho nhẹ một tiếng, trong lòng thở dài, quả nhiên là giang sơn dễ đổi a, tất cả mọi thứ thấy ngay trước mắt chính mình chỉ là giả tượng mà thôi.

- Nha đầu kia rất thích con sao?

Tuyết Nữ đột nhiên nhẹ giọng hỏi bên tai Đường Phong.

Sắc mặt Đường Phong đỏ lên, không dám trả lời, cảm tình của Phi Tiểu Nhã đối với chính mình hoàn toàn tới trình độ quang minh chính đại, không một chút che giấu, cho dù Đường Phong muốn phủ nhận cũng không được.

Thấy bộ dáng lúng túng của Đường Phong, Tuyết Nữ nào không hiểu rõ, lại hỏi:

- Con thích nàng sao? Nếu như thích, cô cô sẽ không phản đối, mặc dù ta không quá thích nha đầu kia. Nhưng nếu là không thích… Ta hiện tại cắt đứt chân nàng, để nàng sau này không tới làm phiền con.

- Diệp cô cô…

Đường Phong không nói nổi.

- Ta và nàng là bằng hữu cùng chung hoạn nạn, hơn nữa nàng đối với ta có ơn cứu mạng, người nghìn vạn lần đừng làm chuyện quá phận đối với nàng.

- Ơn cứu mạng?

Tuyết Nữ nghi hoặc hỏi.

- Uhm, trước đó Phong nhi lâm vào nguy cơ cực lớn, nếu không phải nàng không để ý tới sinh mệnh tới cứu ta, ta khả năng đã chết rồi!

Đường Phong không quá kể lại tường tận, bất quá như vậy là đủ rồi.

- Xem ra nàng thực sự rất quan tâm con!

Tuyết Nữ gật đầu, một cao thủ Thiên giai không để ý tới sinh mệnh cứu một nam nhân mới Địa giai trung phẩm, nếu như không phải cảm tình đã tới trình độ vô cùng thâm hậu, sao có thể làm ra loại lựa chọn như thế này.

Rất không tự chủ được, tắc nghẽn trong lòng Tuyết Nữ đối với Phi Tiểu Nhã đã giảm đi một chút.

- Phong nhi nào có tài đức gì?

Đường Phong thở dài một tiếng:

- Nàng đối với ta càng tốt, ta lại càng cảm thấy hổ thẹn!

- Trong lòng con đã có người khác rồi?

Tuyết Nữ kinh hỉ hỏi thăm.

Đường Phong hơi gật đầu, tuy rằng mới lần đầu tiên gặp mặt, thế nhưng đứng trước Tuyết Nữ, Đường Phong không hề cố kỵ bất cứ chuyện gì, thậm chí có thể nói, hắn có một loại dục vọng muốn kể hết mọi chuyện trong lòng chính mình, muốn tâm sự với Tuyết Nữ.

- Nói một chút xem, là nữ hài nhà ai để Phong nhi chúng ta ái mộ như vậy?

Tuyết Nữ rất hăng hái hỏi thăm.

Đường Phong có chút xấu hổ gãi gãi đầu, ngượng ngùng giống như tiểu hài tử đối mặt với phụ mẫu, nhẹ giọng nói:

- Là một nữ hài tên là Bạch Tiểu Lại.

- Bạch Tiểu Lại?

Tuyết Nữ khẽ cau mày:

- Tên này… Giống như đã nghe ở đâu đó?

Lấy cảnh giới cấp bậc Tuyết Nữ, tuy rằng không nói tới năng lực đã gặp qua là không thể quên được, thế nhưng chỉ cần gặp qua, hoặc là thỉnh thoảng có nghe qua nhất định sẽ có một chút ấn tượng. Nàng có thể khẳng định chính mình đã nghe tới cái tên này, chỉ là thời gian quá mức lâu rồi, hiện tại rất khó để nhớ ra.

- Người có thể đã nghe qua cũng không có gì lạ, nàng là người của Bạch Đế Thành!

Đường Phong giải thích nói.

Tuyết Nữ quanh năm lẻn vào các tông môn gây chuyện, Lại tỷ thân là muội muội của thành chủ Bạch Đế Thành, tự nhiên cũng có điểm nổi tiếng, tuy rằng không vang dội giống như tỷ tỷ của nàng, thế nhưng tuyệt đối không giống như Đường Phong một năm trước, không có một chút tiếng tăm.

- Bạch Đế Thành?

Thân thể Tuyết Nữ không nhịn được có chút run run, bước đi cũng mạnh mẽ dừng lại, bất quá động tác này được nàng che giấu rất tốt, trong nháy mắt dừng lại lập tức bước đi, toàn bộ quá trình hầu như không hề có gián đoạn, cũng không để Đường Phong phát hiện mảy may.

- Nàng có một tỷ tỷ tên là Bạch Nguyệt Dong?

Tuyết Nữ hỏi.

- Uhm!

Tin tức này Đường Phong đã nghe được từ miệng Phi Tiểu Nhã, trước đó hắn còn không biết tục danh của thành chủ Bạch Đế Thành.

- Nguyên lai là nha đầu kia!

Thần sắc Tuyết Nữ như bình thường, nhẹ nhàng gật đầu.

- Thế nào? Người nhận thức Lại tỷ sao?

Đường Phong hỏi.

Lại tỷ? Tuyết Nữ nhẹ nhàng nở nụ cười, xưng hô thực sự rất thân mật, cũng không biết quan hệ giữa hai người này đã tiến tới bước nào rồi? Bất quá như vậy có chút không ổn nha, nếu là nữ hài nhà khác, Tuyết Nữ sẽ không quấy rầy lựa chọn của Đường Phong, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại là người của Bạch Đế Thành? Lại có quan hệ thân mật với người kia!

Tuy nghĩ như vậy trong lòng, nhưng trên mặt Tuyết Nữ không một chút kỳ lạ, lắc đầu nói:

- Ta không quen biết nàng, ta chỉ biết Bạch Nguyệt Dong, bất quá ánh mắt của Phong nhi rất không tồi!

Đường Phong cười cười, đang định chuẩn bị trả lời, Mang chấp sự ở phía sau hô lên:

- Đã tới trước bảo rồi, mời hai vị tránh tai mắt người khác, thừa dịp trời chưa sáng nhanh nhanh vào thôi!

- Dẫn đường đi!

Tuyết Nữ ngừng lại, quay đầu nhìn Mang chấp sự.

Phi Tiểu Nhã bước lên, trên mặt vẫn nở nụ cười như trước, ôn nhu nói:

- Mời theo ta!

Nói xong liền triển khai thân pháp, rất phiêu dật lẻn vào trong Ô Long Bảo, phía sau thân thể nàng, Tuyết Nữ và Đường Phong đuổi kịp.

Một mình một người Mang chấp sự ôm bao y phục rất lớn sau lưng, nhìn thân ảnh mấy người biến mất trong bóng đêm, nhẹ nhàng cười, lẩm bẩm nói:

- Lần này, Ô Long Bảo sợ là rất náo nhiệt!

Dứt lời, lắc đầu từ cửa chính đi vào. Hắn và mấy người Đường Phong không giống nhau, không cần phải ấn nấp tung tích, tự nhiên có thể thoải mái đi đường chính ra vào, cũng không cần sợ bị bất cứ người nào phát hiện.

Mục đích của Phi Tiểu Nhã chính là nơi ở của chính mình, nơi này Đường Phong đã từng tới một lần, bất quá không có tư cách tiến vào trong, thời điểm vừa mới tới trước cửa tiểu viện đã bị thị nữ của Phi Tiểu Nhã ngăn cản rồi.

Ba người vừa tiến vào trong tiểu viện, bốn phương tám hướng lập tức truyền tới âm thanh xé gió, lập tức bảy thị nữ thiếp thân của Phi Tiểu Nhã cầm lợi kiếm trong tay từ trong bóng tối lao ra ngoài, trực tiếp bao vây ba người tại chính giữa.

Bạn đang đọc Vô Thường của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 19
Lượt đọc 1922

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.