Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thích muốn chết

Phiên bản Dịch · 1540 chữ

Khóe miệng Cừu Thiên Biến co giật mấy cái:

- Ta cũng không rõ lắm.

- Không phải ngươi rất linh thông các loại tin tức hay sao?

Đường Phong kinh ngạc.

Cừu Thiên Biến cười khổ một tiếng:

- Ta chưa từng nghe đến thứ này bao giờ, chắc đây đúng là cơ mật của Ô Long bảo rồi, hoặc là mới chuẩn bị xong để xuất ra trong năm nay.

Đường Phong quay đầu nhìn quanh, phát hiện Không Dư Hận cũng đang mang vẻ mờ mịt trên mặt, hắn là đệ tử tinh anh của Đại Tuyết cung, hiểu biết về Ô Long bảo so với bất luận kẻ nào cũng phải nhiều hơn không ít, thế mà lúc này có vẻ mặt như vậy, hiển nhiên đối với cái thứ Hắc Ngọc Tán Linh dịch này cũng không biết gì cả, như vậy xem ra, hẳn là năm nay mới có, mấy năm trước chưa từng xuất hiện qua.

- Ta giống như đang lừa các ngươi hay sao?

Nghe được tiếng bàn tán xôn xao bên dưới, Độc nhãn quái nhân hừ lạnh một tiếng.

- Đối với lũ vô tích sự các ngươi mà nói, thứ này tuyệt đối là đồ tốt, có thể giúp các ngươi phát triển, chẳng qua là… nghe nói nếu bôi trên người thì sẽ có chút cảm giác đau đau, ừm, chỉ hơi đau một tí, nhịn một tí là xong…

Sắc mặt cả đám bên dưới nháy mắt đã tái nhợt. Thứ đồ chơi nhìn qua giống như là dầu này thoang thoảng có mùi khó ngửi, thế mà còn phải bôi lên người? Hơn nữa xem khẩu khí của Độc nhãn quái nhân, sau khi bôi lên người nhất định là đau đớn khó tả. Nam thì còn khá hơn một chút, cho dù thứ này có chút bẩn, nhưng sức chịu đựng tự nhiên vẫn cao hơn nữ nhân một chút, còn đám nữ nhân kia thì cảm thấy có chút ghê tởm rồi, là phụ nữ ai ai cũng thích đẹp, nghĩ tới phải bôi mấy thứ này lên thân thể, cơ hồ không thể nào kiếm ra được một nàng có sắc mặt bình thường.

- Ai lên trước?

Độc nhãn quái nhân cầm một thứ giống như một cái bàn chải thật lớn, quệt thứ chất lỏng trong thùng một chút, lại nghiêng mắt nhìn mọi người, cười gian xảo:

- Không cần trốn, một tên cũng không thoát đâu.

Thấy không có ai dám xung phong lên thử, Độc nhãn quái nhân chỉ một ngón tay:

- Ngươi tới đây, làm mẫu cho đám vô dụng kia một chút!

Theo hướng ngón tay Độc nhãn quái nhân, mọi người nhìn thấy được một gương mặt nhăn nhó tới cực điểm.

Lúc Độc nhãn quái nhân giơ tay lên, Đường Phong trong lòng nhảy lên một cái, còn tưởng lão già chỉ mình, ai dè nhìn kỹ mới thấy, không ngờ lão ta chỉ Cừu Thiên Biến ở bên cạnh, trong lòng không khỏi nhẹ nhõm một chút, lại không khỏi mừng thầm, cũng có chút áy náy.

Cừu Thiên Biến mặt như đưa đám, hỏi lại:

- Tại sao là ta?

Lão chẳng qua cũng chỉ đứng bên cạnh Đường Phong, cái gì cũng không làm, thật không ngờ rằng lại biến thành chuột bạch đầu đàn bị lôi ra thí nghiệm.

Độc nhãn quái nhân vừa ngoắc tay vừa nói:

- Nói nhảm gì nữa? Mau lăn tới đây!

- Tới thì tới.

Cừu Thiên Biến đau đớn vô cùng, bước từng bước dè dặt về phía trước. Có mấy tên áo đen đợi không nổi nữa, trực tiếp chạy tới chỗ Cừu Thiên Biến, đá cho lão một cước, bay thẳng tới bên người Độc nhãn quái nhân. Độc nhãn quái nhân cười dài nhìn lão giống như nhìn một cục thịt mỡ đang nằm trên thớt, nói:

- Đưa tay vào trong.

- Hai tay luôn hả?

Cừu Thiên Biến lo ngay ngáy trong lòng, dán mắt vào thùng nước đen trước mặt, thần sắc cực kỳ đau khổ.

- Yên tâm, đây đâu phải là độc dược, chẳng qua chỉ là bảo bối được đặc biệt nghiên cứu ra để trợ giúp các ngươi tu luyện mà thôi.

Độc nhãn quái nhân vừa nói, vừa trực tiếp chụp lấy hai tay Cừu Thiên Biến, nhúng thẳng vào trong thùng.

Không ít người nhìn không chớp mắt, ánh mắt thẳng tắp nhìn chăm chăm vào Cừu Thiên Biến, muốn xem kẻ bị thí nghiệm đầu tiên sẽ ra sao? Đường Phong cũng đang nhìn, mặc dù hắn xác định thứ nước đen này không phải là độc dược, nhưng làm thế nào cũng không đoán được thành phần cùng tác dụng của nó.

Ngay khi hai tay Cừu Thiên Biến ngập vào trong thùng nước đen, vẻ mặt như đưa đám của lão lại chậm rãi giãn ra, chân mày nhích nhích, hai mắt từ từ trợn ngược, trên miệng lại hiện lên vẻ mỉm cười.

- Cảm giác thế nào?

Độc nhãn quái nhân nhướng mày, mở miệng hỏi.

- Hử? Ừm, có chút chút đau, nhưng đúng là mát mẻ, oa, ta hiện ta cảm thấy cả người bay bổng lâng lâng, tinh thần sảng khoái a, bao nhiêu mệt nhọc cũng tan biến hết!

Cừu Thiên Biến lớn tiếng la lên.

Vừa nghe lão nói vậy, tâm tình khẩn trương của mọi người dần bình tĩnh trở lại, lại nghiêng đầu nhìn sang bên kia, tò mò muốn biết rốt cuộc thứ nước này là gì, tại sao lại có công hiệu kỳ lạ đến như vậy?

- Thoải mái lắm sao?

Độc nhãn quái nhân cười âm hiểm.

- Thoải mái!

Cừu Thiên Biến gật đầu lia lịa.

- Cho ngươi thoải mái thêm một chút.

Độc nhãn quái nhân vươn tay, dùng bàn chải quệt một cái, bôi thẳng lên mặt Cừu Thiên Biến, trên cổ cũng quệt thêm một lượt, sau đó lại rưới dòng nước đen kia lên người hắn, thấm ướt cả y phục, quần áo.

- Được rồi!

Độc nhãn quái nhân khoát tay một cái, sau đó ngó qua phía mọi người:

- Đã thấy rõ chưa? Ai ai cũng sẽ được như vậy, chuẩn bị tới đây chưa?

Có Cừu Thiên Biến làm chuột mồi cùng với cảm nhận qua, không còn ai lo lắng nữa, tất cả như ong vỡ tổ mà nhào qua bên đó, trước sau gì đều đem tay nhúng vào trong thùng, muốn thứ nước đen này tiêu trừ mệt nhọc, càng nhanh càng tốt.

Cừu Thiên Biến nhân cơ hội này mà từ trong đám người lẻn ra ngoài, Đường Phong và đám Thiết Đồ vội vàng đi về phía lão, Thiết Đồ vừa nhìn đám nước đen bê bết, vừa nghi hoặc hỏi:

- Có thật là thoải mái như vậy không?

- Thoải mái… Ta sướng tới chết rồi!

Nụ cười sung sướng đang bày ra trên mặt Cưu Thiên Biến đột nhiên biến thành khóc ròng, nước mắt nước mũi tí tách từ trên mặt chảy xuống, vừa xoay người ngó về phía bóng lưng của đám người đang lúi húi bên kia, vừa rơi lệ cười to:

- Một đám ngu ngốc, Cừu gia ta sao có thể chịu thống khổ một mình? Cho dù chết cũng phải kéo theo mấy đứa nha, ha ha ha!

Thu Tuyệt Âm và Hà Hương Ngưng vốn không chút nghi ngờ lời nói ban nãy của Cừu Thiên Biến, ngay lúc này lại gặp một màn trở mặt trong nháy mắt như thế, hai gương mặt xinh đẹp thoáng chốc đã trắng bệch.

Bộ dạng của Cừu Thiên Biến lúc này làm gì có chút nào sảng khoái chứ? Rõ ràng chính là cố nén đau, có đè nén xuống mà dùng bề ngoài lừa gạt kẻ khác mà thôi. Hắn hiện tại không những khó chịu, mà còn là vô cùng khó chịu.

Quả nhiên, phía đám người bên kia trong nháy mắt đã truyền đến vô số tiếng kêu gào thảm thiết, cơ hồ mỗi người vừa mới đưa tay vào trong thùng đã vội vàng rút ra.

- Cảm giác như thế nào?

Đường Phong dở khóc dở cười, hỏi. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới Cừu Thiên Biến lại xấu bụng tới mức này. Đau thì nói là đau nha, dù sao ai cũng phải làm mà, cho dù ngươi không gạt họ, họ cũng bị đãi ngộ giống như ngươi thôi.

Nhưng Cừu Thiên Biến lại lừa gạt mọi người như vậy, thực tế khác xa so với mong chờ, không đề phòng chút nào tất nhiên sẽ phải đau hơn.

- Đau chết ta!

Cừu Thiên Biến còn đang nước mắt đầm đìa, vừa chớp mắt vừa đáp.

- Cũng không hiểu vì sao nước mắt cứ chảy không ngừng, vị cay xè này đúng là quá mức kích thích người ta đi!

Độc nhãn quái nhân ở bên kia quát:

- Hai tay bôi lên khắp mặt, khắp trên người, tên nào dám dối trá thì đừng trách ta không khách khí!

-o0o-

Bạn đang đọc Vô Thường của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 1676

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.