Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sớm muộn có một ngày ta sẽ giết ngươi

Phiên bản Dịch · 1409 chữ

Ha ha, nam nhân trở thành như vậy, coi như là một kỳ văn thiên cổ rồi. Nếu không phải lão tổ muốn lưu ngươi lại dùng, bản thiếu hận không thể lăng nhục nữ nhân của ngươi trước mắt mọi người, sau đó thiên đao vạn quả ngươi, để tiết mối hận trong lòng.

Chỉ là không cần phải gấp gáp nhất thời, chỉ cần lão tổ tông từ trên người ngươi thu được thứ ngài muốn, như vậy ngày diệt vong của ngươi tới rồi! Đến lúc đó, bản thiếu mới có thể để ngươi biết chỗ lợi hại chân chính của ta, về phần ba nữ nhân của ngươi…

Ánh mắt của Chiến Vô Song vòng vo trên bụng to tròn của Tiêu Thiên Tuyết một chút, nhiều năm như vậy, thực đúng là không hưởng thụ qua phụ nữ có thai là tư vị gì, nghĩ hẳn là thoải mái sung sướng vô cùng!

Nghĩ tới dây, Chiến Vô Song không khỏi có chút rục rịch, ánh mắt cũng trở nên dâm dục.

Tiêu Thiên Tuyết nhanh chóng né tránh về phía sau Đường Phong, vẻ mặt chán ghét và thống hận.

Nhãn thần của Đường Phong nhìn lướt qua đám cao thủ Linh giai thượng phẩm, dừng lại trên người Chiến Vô Song, mở miệng nói:

- Sớm muộn có một ngày, ta sẽ giết ngươi, cho ngươi hối hận chuyện đã làm hôm nay.

Chiến Sơn Nhạc hừ lạnh một tiếng:

- Đường Phong, có chút lời không thể nói.

Chiến Vô Song là nhi tử của hắn, Đường Phong làm trò trước mặt hắn, uy hiếp Chiến Vô Song, sao hắn có thể vui vẻ?

Đường Phong khinh miệt cười cười.

- Mời tiểu hữu!

Chiến Cuồng không muốn để Đường Phong và người của Chiến gia tiếp tục đấu võ miệng gây xích mích thêm, miễn cho xảy ra chuyện gì không khống chế được, đứng giữa không trung, một mặt cảnh giác động tĩnh của Đoạn Vô Ưu, một mặt phân phó nói Đường Phong, tuy rằng ngữ khí khách khí một chút, nhưng lại có một loại vị đạo không cho phép phản kháng.

Cước bộ của Đường Phong khong nhúc nhích, mà truyền âm nói với Tiêu Thiên Tuyết:

- Nhắm mắt lại, đừng để hài tử thấy được.

Tiêu Thiên Tuyết nghe vậy, lập tức nhắm mắt.

Đường Phong đi về phía trước một bước, thoạt nhìn giống như hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của Chiến Cuồng, thế nhưng lúc hắn bước ra một bước, sát khí kinh thiên đột nhiên phủ xuống.

Đám người Chiến gia căn bản không nghĩ tới Đường Phong dĩ nhiên lớn mật như vậy, dưới tình huống một mình thâm nhập, bên người còn có ba nữ tử tay trói gà không chặt, còn có thể nổi lên ý niệm bạo phát đả thương người.

Chờ khi cảm nhận được sát khí, thân hình của Đường Phong đã đột nhiên lay động, mạnh mẽ đánh thẳng về phía Chiến Vô Song trong đoàn người phía sau, tốc độ nhanh tới mức nghẹn họng nhìn trân trối, khó lòng phòng bị.

- Cẩn thận!

Chiến Cuồng là người thứ nhất phản ứng lại, bàn tay mạnh mẽ đánh xuống một trảo, ý đồ ngăn cản động tác của Đường Phong.

Tranh một tiếng vang nhỏ, Đường Phong trong lúc chạy nhanh đột nhiên hóa thân thành cung, một thanh trường kiếm thứ thần binh bay ra, mang theo uy năng hủy thiên diệt địa đánh thẳng về phía Chiến Cuồng.

Con mắt của Chiến Cuồng híp lại, bàn tay to bắt xuống dưới mạnh mẽ thu về, song chưởng đánh liên tục, công kích về phía trường kiếm thứ thần binh, cho dù loại cao thủ cực đạo như hắn cũng không thể khinh thường uy lực của một kiếm này.

Sau một khắc, mấy vị cao thủ Linh giai thượng phẩm của Chiến gia hồi phục lại tinh thần, cả đám nhất tề xuất thủ, Chiến Sơn Nhạc nổi giận gầm một tiếng:

- Tiểu tử ngươi dám!

- Chư Thiên tinh thần!

- Vô Cấp Kinh Mang Kiếm!

Hầu như bạo phát cùng một lúc, chỉ trong thời gian nháy mắt, Đường Phong đã sử dụng ba đòn sát thủ lớn nhất của chính mình, Ngự Thần nhất kích đánh về phía Chiến Cuồng đang giữa không trung, hai chiêu phía sau thì ứng phó với bảy tám Linh giai thượng phẩm.

Uy lực của ba chiêu này phi thường to lớn, chính là ba sát chiêu lợi hại nhất của Đường Phong, là chiêu số hắn có thể nhiều lần hóa hiểm thành an, chuyển bại thành thắng. Mỗi một chiêu đều không phải nhân gian có thể sở hữu, mỗi một chiêu đều có uy lực kinh thiên động địa.

Bảy tám vị Linh giai thượng phẩm tụ tập cùng một chỗ, tuy rằng thực lực cực mạnh, thế nhưng dưới hai chiêu cùng phát của Đường Phong, cũng khiếp sợ trong lòng, nhất tề xuất thủ ngăn cản.

Trong sát na, thiên địa rung động, phong vân biến sắc.

Đám cao thủ Chiến gia cũng không phải là ăn chay lớn lên, một đòn sát thủ của đường Phong nếu như dùng để đối phó với bất cứ người nào mà nói, khả năng rất lớn có thể khiến bọn họ bị thương, nhưng đồng thời đối phó với tám người thì có chút lực bất tòng tâm.

Chỉ trong thời gian một lần hô hấp, Vô Cấp Kinh Mang Kiếm và Chư Thiên Tinh Thần đều bị ngăn cản lại.

Cao thủ Chiến gia bị chấn động nhất tề lui lại phía sau một bước, Đường Phong theo đó tiến vào, đã nhào tới trước mặt Chiến Vô song.

Chiến Vô Song còn chưa kịp phản ứng, tất cả đều phát sinh quá mức nhanh chóng từ lúc cước bộ của Đường Phong hoạt động tới giờ, một ý niệm trong đầu của hắn còn chưa chuyển hết.

Mắt thấy Đường Phong sắc mặt dữ tợn, nhào tới trước mặt chính mình, nhận thấy nguy cơ uy hiếp sinh mệnh, lúc này Chiến Vô Song mới kinh khủng, không tự chủ được quát to một tiếng.

Đường Phong mạnh mẽ nắm lấy cổ hắn, hung hăng quật ngã hắn xuống dưới đất, cưỡi trên người hắn, Tịch Diệt Chỉ điểm xuống, ảnh hưởng tới cương khí vận chuyển toàn thân, lập tức song chưởng mở rộng, rầm rầm rầm mạnh mẽ đánh liên tục.

Chiến Vô Song sao có thể ngồi không chờ chết, dồn toàn bộ sức lực hung hăng đánh mạnh vào Đường Phong, thế nhưng Đường Phong lại mặc kệ không quan tâm, tùy ý để công kích của hắn rơi vào cơ thể chính mình, chỉ trong chớp mắt khóe miệng đã tràn đầy máu tươi, hiển nhiên đã thụ thương.

Nhưng Đường Phong đang cười, cười điên cuồng.

- Ngươi đánh các nàng hai mươi ba chưởng, lão tử bây giờ cũng đánh ngươi hai mươi ba chưởng!

Đường Phong lớn tiếng rống giận, giống như một con mãnh thú lao ra khỏi *g giam.

Hai mươi ba chưởng đánh xong, khuôn mặt tuấn tú của Chiến Vô Song đã bị đánh thành đầu heo, lúc này hắn mới biết được thực lực của chính mình có bao nhiêu chênh lệnh so với Đường Phong, tất cả mọi người đều là cảnh giới Linh giai trung phẩm, nhưng sức chiến đấu của Đường Phong rõ ràng cao hơn không chỉ một bậc. Nếu không phải như vậy, hắn đã không có khả năng bị Đường Phong ngồi trên người ẩu đả còn không thoát thân được.

- Dừng tay!

Đám người Chiến Sơn Nhạc vừa mới hóa giải hai đại sát chiêu của Đường Phong, quay đầu nhìn thấy nhi tử của chính mình bị Đường Phong làm nhục như vậy, vừa mới dằn lại tà hỏa xông lên, nổi giận gầm lớn một tiếng, cầm kiếm nhào vào Đường Phong, những người khác cũng theo sát phía sau.

Đường Phong chưa hề liếc mắt nhìn hắn, một bàn tay nắm lấy tóc Chiến Vô Song, mang theo hắn xông lên trời cao, chính giữa không trung, quyền cước nặng tới nghìn cân không chút lưu tình quay vào dưới khố và đan điền của Chiến Vô Song đánh mạnh.

Bạn đang đọc Vô Thường của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 1109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.