Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Họa tới thê nhi.

Phiên bản Dịch · 1401 chữ

Lộc Đồng Tử nhanh chóng chuyển đề tài:

- Lại nói tiểu tử kia cũng rất có bản lãnh, ở trong thiên quân vạn mã giết người liên tục cũng không mất đi tính mệnh, thậm chí còn truy đuổi Chiến Khôn, hắn thi triển một chiêu cuối cùng kia, ngươi có tiếp được không?

- Sự tình nơi đây đã xong, chúng ta nên đi tới địa phương kia.

Thọ Đồng Tử không trả lời mà xoay người đi về phía trước, bước chân chưa di chuyển mà thân thể giống như quỷ mị liền biến mất tại chỗ, sau một khắc liền xuất hiện ở ngoài trăm trượng.

- Uy, rốt cuộc ngươi có tiếp được hay không!

Lộc Đồng Tử truy vấn nhưng vẫn không thấy Thọ Đồng Tử ở đâu, hắn gấp đến độ chỉ có thể nhanh chóng đuổi theo, trước khi đi còn không quên quay đầu truyền tâm tới mấy dặm bên ngoài nói:

- Hư Thiên Điện sắp mở ra, muốn chỗ tốt thì mau tới!

Thanh âm này không lớn nhưng phảng phất vang lên bên tai mỗi người để cho tất cả bọn họ đều nghe thấy rõ ràng.

- Hư Thiên Điện sắp mở ra rồi?

Đoàn người ồ lên, thậm chí ngay cả mấy vị cao thủ Linh Giai thượng phẩm cũng động dung.

Khoảng thời gian này mọi người chỉ vội vội vàng vàng đi đuổi bắt ma đầu Đường Phong, lại ở đây liền mấy ngày, ngay cả đại sư Hư Thiên Điện mở ra cũng chưa truyền tới, nếu không phải có âm thanh này nhắc nhở thình lình thì sợ rằng còn có nhiều người không biết tí gì.

- Lộc Đồng Tử?

Chiến Khôn nhướng mày, hắn tự nhiên nghe được chủ nhân của âm thanh này là ai, lần này Chiến Khôn cũng đã hiểu ra vì sao Đường Phong lại biến mất không thấy đâu.

Có Lộc Đồng Tử ở đây, Đường Phong biến mất cũng có thể giải thích được, người này tinh thông kỳ môn độn giáp, để mang đi một người ngay trước mặt vài ngàn người, mặc dù chuyện này có chút không tưởng tượng nổi nhưng chưa chắc không thể làm được.

Cho tới lúc này Chiến Khôn mới thở dài ra một hơi, vừa rồi hắn một mực tìm kiếm hình bóng của Đường Phong vẫn không được, đang chờ đợi cùng lo lắng sợ Đường Phong từ một nơi nào đi ra đánh cho hắn một kích trí mạng, hiện giờ nghe được lời nói của Lộc Đồng Tử không khỏi thả lỏng tâm tình.

- Đồng tử thật có hảo tâm.

Cổ U Nguyệt cười lạnh một tiếng, Chiến Khôn nghe xong sắc mặt không khỏi xấu hổ vô cùng.

Vừa rồi nếu như không phải đột nhiên Lộc Đồng Tử mang Đường Phong đi thì làm sao Chiến Khôn còn có mệnh để đứng chỗ này? Ngay cả đao mang kia có thể làm Đường Phong bị thương nặng thì chiêu thức của Đường Phong đánh tới hắn cũng không né kịp.

Một trận chiến này, Chiến Khôn thua! Thua về thể diện cũng thua về thực lực!

- Cổ gia chủ, nữ tử kia...

Chiến Khôn chật vật thu đao nhìn Chu Tiểu Điệp mở miệng nói, lời nói còn chưa hết thì Cổ U Nguyệt đã trừng mắt nhìn hắn:

- Lão nương bảo kê nàng, nếu ngươi dám đánh chủ ý tới nàng đừng trách lão nương trở mặt!

Chiến Khôn lao lực muốn lấy tính mệnh của Đường Phong, Cổ U Nguyệt không ngăn cản, dù sao toàn bộ người trong thiên hạ đều muốn giết Đường Phong. Nhưng mà hiện giờ Chiến Khôn lại muốn đánh chủ ý tới Chu Tiểu Điệp, làm sao Cổ U Nguyệt có thể đáp ứng?

- Nữ tử này dù sao cũng là đồ đệ của ma đầu kia, ngươi...

Chiến Khôn còn có thể nói gì, hắn thật sự sợ Đường Phong, nếu như có Chu Tiểu Điệp trên tay thì có chuyện gì cũng khiến cho Đường Phong ném chuột sợ vỡ đồ.

Cổ U Nguyệt cười lạnh nói:

- Chiến gia của ngươi tốt xấu gì cũng là thế lực đệ nhất thiên hạ, chẳng lẽ còn muốn bắt một tiểu cô nương làm con tin?

Chiến Khôn nói:

- Cổ gia chủ đang muốn cùng cả thiên hạ là địch?

Cổ U Nguyệt nói:

- Chiến Khôn, ngươi đừng mang chuyện của thiên hạ ra dọa ta, lão nương cũng không phải đứa bé mấy tuổi cho người lừa, huốn chi Tiểu Điệp chẳng qua chỉ là đồ đệ của Đường Phong.

- Cổ gia chủ cố ý như vậy, Chiến mỗ cũng không biết làm gì hơn, chỉ mong ngày sau Cổ gia chủ đừng hối hận là được.

Đại hội đồ ma vì việc ma đầu Đường Phong biến mất một cách ly kỳ mà kết thúc, nhưng nhìn chung qua tràng chiến đấu vừa rồi, ma đầu Đường Phong chỉ bị đánh thành thương nặng mà thôi, còn các thế lực tham dự đại hội lại bị tổn thất thảm trọng, phương viên mấy dặm xung quanh chỗ chiến toàn là thi thể và máu tươi la liệt trên mặt đất, chỉ tính toán sơ qua thì trong trận chiến này ma đầu đã giết khoảng tám chín trăm người.

Trong đó có hơn một nửa là bị ma đầu dùng trận pháp để sát hại tàn nhẫn, còn nửa còn lại là do chết ở một kích cuối cùng của ma đầu.

Tràng diện nhìn qua vô cùng bi thảm, đồng bọn của mình bị chết đi đương nhiên những người may mắn sống sót đều vô cùng bi phẫn, ai nấy đều hận Đường Phong khắc cốt ghi tâm, còn những thế lực không bị tổn thương âm thầm kêu may mắn không ngừng, chẳng qua vẫn như những người khác đều coi ma đầu là mối thù chung.

Nhìn tàn cục thê lương này, Chiến Khôn cất cao giọng nói:

- Ma đầu tàn nhẫn, trời đất không dung, xin chư vị cho Chiến mỗ một ít thời gian, cho Chiến gia một ít thời gian, để Chiến gia điều tra rõ nơi hạ lạc của ma đầu rồi sẽ giao cho mọi người một công đạo!

Chiến Khôn nói lời này cũng là để giành cho mình một chút mặt mũi vãn hồi, dù sao trận chiến vừa rồi hắn bị Đường Phong truy đuổi nhảy tới nhảy lui, căn bản không có sức đánh lại, nếu không phải Đường Phong biến mất một cách ly kỳ thì hắn cũng giống như đám người đã chết ở đây nằm trong vũng máu, đường đường là cao thủ đệ nhất của bốn thế lực lớn, thật sự có chút không xứng với danh hiệu của mình.

Chỉ là lời này nói ra không có bao nhiêu người phản ứng, tất cả mọi người đều đang bận rộn nhặt xác huynh đệ đồng môn của chính mình.

- Vậy thì xin nhờ Chiến tiền bối, ma đầu còn ở trên đời ngày nào thì ngày đó thiên hạ của chúng ta còn không được an bình.

Tên đệ tử Thiên Nam Vương gia lúc trước vội vàng đứng lên đáp lại.

Chiến Khôn xấu hổ gật đầu nói:

- Chẳng qua việc quan trọng nhất hiện giờ chính là việc về Hư Thiên Điện, các vị hãy thu thập hết tàn cục ở đây rồi nói tiếp, nếu có thể đi thăm dò Hư Thiên Điện một phen thì có thể có được thu hoạch khó lường.

- Đó là điều tất nhiên.

Tên đệ tử của Nam Vương gia ngẩng đầu lên, Hư Thiên Điện a, trăm năm mới mở ra một lần, rất nhiều người chờ đợi cả đời đại sự này, đây là kỳ ngộ mà không một ai có thể buông tha.

Nghe đồn một trong bốn thế lực lớn hiện giờ chính bởi vì Tư Đồ thế gia chiếm được thứ tốt ở trong Hư Thiên Điện cho nên mới thay đổi thực lực tiến lên trở thành siêu cấp thế lực, không chừng năm nay tới nhà của ta, không nói chừng Thiên Nam Vương gia cũng có cơ hội vượt lên trên Tư Đồ thế gia.

Bạn đang đọc Vô Thường của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 1282

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.