Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Khúc : Gặp Người Đúng Lúc

Tiểu thuyết gốc · 908 chữ

Diệp Băng từ từ mở đôi mắt ra, hắn cảm thấy lòng ngực đau nhói, đây là do việc chinh phục mỹ nữ mà thành. Sau một hồi đôi mắt cũng dần mở ra hết, đầu được kê lên một thứ mềm mại, còn có cả hương thơm mát, quay qua quay lại thì thấy mình đang nằm trên đùi một nữ nhân trong một cái hang động kính.

Mà nữ nhân này không ai khác là Vũ Thường Hi, nàng chắc là đã có cảm tình với hắn rồi " hắc hắc, mặt dù kiếp trước chưa có bạn gái nhưng theo kinh nghiệm xem phim ngôn tình của lão tử, thì trình độ cưa gái của ta thật sự là bá đạo mà "trong lòng hắn cười thầm.

Diệp Băng ngồi dậy, hai tay dang ra ôm nữ nhân vào lòng ngực mình, ghé vào tay nàng thì thào nói :

- Nàng hãy cho ta một cơ hội để chăm sóc nàng. Ta thề sẽ bảo vệ nàng, không để ai đụng đến một sợi tóc của nàng

Nghe hắn nói thế trong lòng Vũ Thường Hi một trận ấm áp, sắc mặt đỏ bừng nàng nhẹ nhàng gật đầu nói :

- Ừm

Hiển nhiên là nàng tiểu thư này đã động lòng rồi, lời nói cùng hành động lúc trước đã cảm kích nàng, khiến nàng thật sự có cái nhìn khác về hắn.

Ôm nàng vào lòng, Diệp Băng nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mọng nước của nàng, lưỡi bắt đầu tách răng của nàng ra làm hai, lưỡi nàng cũng bắt đầu cùng hắn trao đổi chiu thức, sau một hồi hắn để nàng nằm xuống, thuận tay cởi hết đồ của mình cùng của nàng ra, tách đôi chân trắng nõn ngọc ngà ra hắn dùng lưỡi mình đưa vào huyệt động để thám hiểm kỳ quang thế giới. Sau một hồi thám hiểm, hắn bắt đầu hành động, tiểu kê kê hưng phấn nó càng ngày càng lớn mạnh, lúc này tiểu kê kê đưa vào huyệt động hầu như chảm cả vào nơi tận cùng của nàng.

Trong cái hang động đá bây giờ là những cái nhịp nhàng cùng với tiếng thở hổn hển của nam nhân, tiếng nữ nhân nhẹ nhàng rên rỉ. Cuộc chiến dằn co đã diễn ra từ sáng đến chiều mới hoàn toàn kết thúc trước sự mệt mỏi của hai người.

Lúc này bụng Diệp Băng cũng từng tiếng ùng ục vang lên, hắn ta hiện tại rất đói, bốn ngày chưa ăn gì, mã cha thằng nào mà không đói.

Thấy cảnh này Vũ Thường Hi chỉ cười cười một cái, từ trong giới chỉ lấy ra một đầu yêu thú thuộc họ lợn. Bắt lửa và sao đó nướng lên. Cả hai cùng ăn hết một đầu yêu thú. Ăn xong Diệp Băng nhìn vào gương mặt xinh đẹp của nàng, nghĩ lại thật may mắn khi gặp người con gái của đời mình, thế là trong đầu lại nổi lên một ca khúc.

Quay sang Diệp Băng nói với Vũ Thường Hi:

- Nàng có muốn nghe ta hát một khúc nhạc hay không ?

- Nhạc? Chàng cũng có khiếu ca hát sao ?

Vũ Thường Hi thấy hắn đòi hát cũng liền hỏi phanh.

Diệp Băng chỉ gật gật đầu sau đó một giọng hát trầm bổng vang lên :

Chúng ta đã cùng khóc, chúng ta đã cùng cười.

Chúng ta đã từng ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Những vì sao vẫn lấp lánh trên cao.

Chúng ta đã cùng hát, bài hát của thời gian.

Vậy mới hiểu được cái ôm

cuối cùng là vì điều gì

Bởi vì ta đã gặp nàng đúng lúc

nên mới có thể lưu giữu những kí ức tươi đẹp.

Gió thổi, hoa rơi, nước mắt như mưa.

chỉ vì không muốn chia tay.

Bởi vì ta đã gặp nàng đúng lúc

Lưu giữ mười năm chờ đợi.

Nếu như có gặp lại nhau

lẽ ta sẽ vẫn nhớ nàng.

Chúng ta đã cùng khóc, chúng ta đã cùng cười.

Chúng ta đã từng ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Những vì sao vẫn lấp lánh trên cao.

Chúng ta đã cùng hát, bài hát của thời gian.

Vậy mới hiểu được cái ôm

cuối cùng là vì điều gì

Bởi vì ta đã gặp nàng đúng lúc

nên mới có thể lưu giữu những kí ức tươi đẹp.

Gió thổi, hoa rơi, nước mắt như mưa.

chỉ vì không muốn chia tay.

Bởi vì ta đã gặp nàng đúng lúc

Lưu giữ mười năm chờ đợi.

Nếu như có gặp lại nhau

lẽ ta sẽ vẫn nhớ nàng.

Đang đấm chìm trong lời hát thì Vũ Thường Hi không tin vào tai mình, một giọng hát này thật quá xúc sắc. Nàng nhìn về phía Diệp Băng thắc mắc hỏi :

- Diệp Băng chàng đây là một khúc này tên là gì ?

Nghe nàng nói Diệp Băng cũng không ngại mà trả lời :

- Một khúc này của ta gọi là " Gặp nàng đúng lúc " khúc hát này đặc biệt là vì gặp được nàng mà sáng tác ra đó nha. ( Sạo đó)

Nghe xong lời này của Diệp Băng, trong lòng nàng rung động không thôi, bất quá là thập phần ấm ám, rút vào trong lòng hắn. Và như thế một đêm thật đẹp qua đi.

Bạn đang đọc Vô Tận Hệ Thống sáng tác bởi BựaNhânThiênCổ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BựaNhânThiênCổ
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 267

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.