Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bản Chất Con Người

Tiểu thuyết gốc · 1688 chữ

Trên đường rộng nằm giữa hai dãy nhà cao tầng, tiếng súng nổ vang trời thu hút một lượng lớn zombie trong thành phố kéo đến. Ở hai đầu chiến tuyến, một bên là nhóm thợ săn vẫn chưa rõ lai lịch đang điên cuồng bắn phá, một bên là quân nhân vừa phải tiêu diệt zombie vừa phải bảo vệ những người còn sống sót ở phía sau.

Trận chiến này hoàn toàn không cân sức, một bên điên cuồng hiếu chiến nhân số lại áp đảo, một bên vừa phải bảo vệ người khác vừa phải chống trả với sự tấn công ác liệt của kẻ thì và cả lũ zombie.

Một thanh niên khoảng hai mươi lăm tuổi mang quân hàm binh nhì vừa thay đạn vừa hướng một người khác mang quân hàm trung sĩ nói: “Đội trưởng hỏa lực sắp hết phải làm sao bây giờ?”.

Quân nhân trung sĩ thoáng nghĩ một chút rồi nhanh chóng đáp: “Ba người các cậu đưa bọn họ rút lui về cứ điểm tôi ở lại yểm trợ hỏa lực”.

“Nhưng còn đội trưởng…”, một người trong số thuộc cấp của quân nhân trung sĩ lên tiếng nhưng lập tức bị gã ngắt ngang: “Không có nhưng nhị gì hết, đây là mệnh lệnh lập tức thi hành”.

Thấy sự cương quyết của trung sĩ ba người thuộc cấp của gã liền cắn răng mang theo hơn mười người còn sống sót rời đi. Trung sĩ thấy vậy liền cười khổ một cái rồi xoay người lại xả đạn yểm trợ bọn họ rời đi.

Sau khi xả một loạt đạn về phía đám thợ săn thì trung sĩ phát hiện phía bên phải có hơn hai mươi con zombie đang áp sát gã. Không kịp thay đạn, trung sĩ chỉ có thể rút cái xẻng quân dụng mang bên người để cận chiến với đám zombie khát máu.

Khí lực của người này quả thật không tồi, chỉ cần một cái vun xẻng liền lấy đầu một con zombie, nhưng khí lực dù có lớn đến mấy cũng không tránh khỏi bị số lượng áp đảo, rất nhanh trung sĩ kia liền bị vây giữa đám zombie. Một người bình thường phải đối mặt với một đám đông vừa mạnh vừa không sợ chết như thế này thì cơ hội sống sót gần như là con số không.

Trong khi cố gắng vùng vẩy không để đám zombie kia tiếp cận mình thì trung sĩ chợt nghe phía xa có tiếng nổ lớn. Gã bất chấp nhìn lại thì thấy đội viên của mình từng người, từng người một bị một tên cao to nắm cổ nhất bổng lên rồi bóp cho đến chết. Không thể nhịn được khi thấy đồng đội bị giết nhưng ngoài việc gào lên bản thân gã cũng không còn cách nào khác để cứu đồng đội.

Một tiếng “Không!!!”, của gã trung sĩ khiến cho quyết tâm của Tiểu Linh càng kiên định hơn. Thoát khỏi sự phân vân, Tiểu Linh lập tức hướng thẳng về phía gã mà lao đến. Lôi điên trên tay chợt lóe lên, liên tục oanh kích cho đến khi đám zombie thành xác nướng mới thôi, sau khi giải thoát được cho gã trung sĩ Tiểu Linh không dừng lại mà tiếp tục tiến đến đám thợ săn, mặc cho năng lực cảm nhận của cô cảnh báo về mức độ nguy hiểm của tên to con phía trước.

Tên to con dường như cũng cảm thấy Tiểu Linh đang tiến đến, hắn bình thản thả tên binh sĩ hiện tại đã trở trành tử thi từ trên tay xuống, rồi xoay lại nhìn cô với ánh mắt khinh thường. Tiểu Linh biết bản thân không thể trực tiếp cứng đấu cứng với kẻ trước mặt được nên quyết định giữ khoảng cách lấy lợi thế tầm xa liên tục phóng lôi điện vào người hắn.

Tên to con bị lôi điện liên tục oanh kích nhưng dường như hoàn toàn không có cảm giác gì cả, hắn đứng một chỗ không thèm di chuyển mà chỉ đảo mắt nhìn theo chuyển động của Tiểu Linh. Thái độ trêu tức của hắn lại càng khiến người không có kinh nghiệm chiến đấu như Tiểu Linh bị rơi vào bẫy.

Việc liên tục sử dụng năng lực làm cho thể lực của Tiểu Linh càng lúc càng giảm xuống, tốc độc cũng dần dần chậm lại. Nắm bắt cơ hội tên to con lập tức vọt tới đón đầu cô bằng một cú đấm trời giáng, Tiểu Linh thấy nắm đấm bay đến trước mắt nhưng bản thân lại đang di chuyển với tốc độ cao cho nên không có cách nào khác ngoài việc cứng rắn đón lấy.

Oành một tiếng Tiểu Linh bị tên to con đấm cho bay ngược về phía sau đụng vỡ bốn năm chiếc xe mới dừng lại được. Tiểu Linh cố gắng ngồi dậy nhưng cô lại phát hiện bản thân bị gãy mất bốn cái xương sường ngay của xương chân cũng bị nứt ra, tay trái gãy lìa, vết thương thì vô số.

Chỉ với một đấm liền hạ gục Tiểu Linh, tên to con tiến lại gần cô cười cười nói: “Đã yếu mà còn ra gió, ngu như chó mà bày đặt làm siêu nhân, lo bản thân không xong mà còn đòi ra tay cứu nước”.

Buôn lời khinh bỉ mấy câu tên to con liền túm lấy tóc cô mà lôi đi, trung sĩ phía xa thấy vậy liền lên đạn bắn vào người hắn. Những viên đạn bắn vào da thịt tên to con tóe lửa, vang lên những tiếng leng keng ngoài để lại những vệt trắng nhỏ thì không hề có chút ảnh hưởng nào đến hắn.

Sau khi hưởng trọn một loạt đạn tên to con chỉ phủi phủi người mấy cái rồi cúi xuống nhặt một hòn đá to bằng nắm tay ném gãy chân gã trung sĩ. Trên mặt hiện lên một nụ cười lạnh, hắn kéo cả hai người Tiểu Linh và gã trung sĩ về phía đám người còn sống vứt xuống rồi lạnh giọng nói: “Trong đám súc vật các ngươi kẻ nào muốn sống lập tức đến đây đập chết hai đứa này cho tao”.

Tiểu Linh cùng gã trung sĩ nhìn về phía đám người còn sống sót, hai người lúc này không hẹn mà cùng chung ý nghĩ, dù sao cũng đã từng cứu bọn họ không lẽ lúc này bọn họ lại đi giết mình. Nhưng sự thật vốn rất tàn nhẫn, trong đám người có kẻ không thèm suy nghĩ lập tức nhặt lên một hòn đá tiến đến đập vào đầu gã trung sĩ. Có người thứ nhất thì không thể không có kẻ thứ hai, toàn bộ đám người kia không trừ một ai cả, tất cả bọn họ đều vì sinh mạng của bản thân mà lựa chọn hy sinh người khác.

Nằm trên mặt đất Tiểu Linh nhìn rất rõ nhưng người đang cầm đá cố gắng đập chết mình, cô chợt nhớ đến Mạc Quân nhớ lại lúc cô gạt bỏ lời nói của hắn để xông ra cứu người, cô tự hỏi bản thân mình có hối hận không, thật sự cô rất hối hận nhưng mọi thứ đã quá trễ. Từng cơn đau nhói do vật cứng đập vào người khiến cho ý thức của Tiểu Linh càng lúc càng yếu dần cho đến khi cô chịu không nổi nữa mà mất đi ý thức.

Mạc Quân lúc này đang ngồi trên lan can sân thượng của một ngôi nhà cao tầng nhìn xuống quan sát mọi chuyện phía dưới, trên mặt hắn hiện tại không có chút cảm xúc nào đang lúc hắn định bỏ đi thì bỗng nhiên gọng nói của Tử Uyên lại vang lên trong đầu: “Huynh không định cứu cô nương đó à?”.

Nghe thấy giọng nói của Tử Uyên, Mạc Quân vô cùng cao hứng đáp: “Nương tử đã tỉnh rồi sao? Theo ý nàng, ta sẽ lập tức cứu cô ta”.

Vừa dứt lời Mạc Quân đã xuất hiện giữa đám người, hắn không cần nhìn cũng có thể nắm rõ vị trí của từng người. Không nhiều lời, Mạc Quân phất tay một cái liền đánh ra một đạo phong nhận chém giết hơn mười tên thợ săn, lại phất tay thêm một cái nữa, lần này là lấy mạng tất cả những kẻ còn sống sót đang cố giết Tiểu Linh.

Tên to con vừa thấy Mạc Quân xuất hiện liền giết nhiều người như vậy mà trong mắt không có chút cảm xúc nào liền biết bản thân đã đụng phải một tảng đá cứng liền tìm cách bỏ trốn. Nhưng Mạc Quân làm sao có thể để hắn đi một cách dễ dàng như vậy được, búng tay một cái hơn hai mười cốt binh liền xuất hiện chặng mọi lối thoát của tên to con.

Tên to con này có năng lực đặc biệt là cường hóa sức mạnh và khiến cho thân thể trở nên miễn dịch toàn bộ sát thương trong một khoảng thời gian nhất định, hắn biết thời gian cường hóa của bản thân sắp đến giới hạn liền lập tức liều mạng cắm đầu bỏ chạy húc bay đám cốt binh cản đường.

Thấy đám cốt binh vô dụng Mạc Quân liền khiến cho mặt đất mọc lên hàng loạt những rễ cây chằn chịt quấn chặt lấy tên to con, khóa chặt các khớp không cho hắn cử động. Những thứ ma pháp này đều do Mạc Quân lục lọi trong trí nhớ của Tử Uyên khi nàng tung hoành Thiên Giới mà tìm ra, tuy không phải là rất mạnh nhưng cũng rất hữu ích.

Không phí thời gian Mạc Quân túm lấy Tiểu Linh rồi mang theo tên to con biến mất khỏi hiện trường, bỏ lại tất cả cho đám zombie háu đói đang kéo đến từ mọi phía.

Bạn đang đọc Vô Sỉ Nghịch Thiên sáng tác bởi LụcHuyềnCầm

Truyện Vô Sỉ Nghịch Thiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LụcHuyềnCầm
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.