Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Chiêu Thắng Hữu Chiêu

Phiên bản Dịch · 1622 chữ

Đến địa điểm ước định như mọi lần, Ngả Vi Nhi đến phụ cận của đạo tặc công hội, nhưng lần ngày khi nàng vừa vào cửa, đi vào sân huấn luyện thì ngoại trừ đám người Duy Khắc ra còn có Cổ Diêu.

Điều nàng khiến cho nàng vô cùng kinh ngạc:" Chủ nhân!?"

" Tạm dừng huấn luyện." Cổ Diêu nói xong những lời này thì Duy Khắc liền đi về phía ngả vi nhi, hưng phấn nói:" Tỷ tỷ, tỷ đến rồi? Chủ nhân đã trở về rồi!"

Không cần hắn nhác thì Ngả Vi Nhi cũng phát hiện ra Cổ Diêu rồi, nhưng nhất thời nàng nửa mừng nửa lo.

Khi vừa biết Cổ Diêu thì hắn làm cho nàng có vẻ kính sợ, rồi sau đó bị ép buộc khiến cho nàng có chút hận hắn nhưng tình cảm của nàng dần dần biến đổi, trước mặt nàng Cổ Diêu luôn lạnh lùng, nhưng khi trên giường thì lại vừa nhẹ nhàng vừa mạnh mẽ tạo nên một lực hấp dẫn rất lớn, chính điều này đã chinh phục hoàn toàn một thiếu nữ xuân xanh. Do đó trong nửa năm khi Cổ Diêu mất tích thì nàng rất lo lắng, còn hơn cả việc phải báo thù của mình.

Nhìn thấy ngả vi nhi, Cổ Diêu có cảm giác khác hẳn so với lần trước, điều này đến từ việc khí chất thay đổi. Lúc này Ngả Vi Nhi giống như là một lưỡi dao sắc bén được nằm trong vỏ, tất cả vẻ sắc bén được ẩn giấu bên trong, người ngoài không dễ dàng nhận thấy được, nhưng một khi ra khỏi vỏ là sẽ đoạt mạng, ẩn ở bên trong đó là một cảm giác khiến cho người khác phải khiếp sợ.

Có thể nhận thấy được, huấn luyện của ngả mã rất có hiệu quả, cho dù không cần dò xét thì Cổ Diêu cũng có thể khẳng định Ngả Vi Nhi có thể trở thành một sát thủ rồi, cái mà nàng thiếu hiện nay chính là kinh nghiệm, và Cổ Diêu thì vì lý do này mà đến.

" Ngả vi nhi, trở về nói lại với sư phụ là mấy ngày này sẽ ra ngoài thực luyện một chút."

Ngả vi nhi:" Vâng, chủ nhân, vừa hay mấy ngày trước đó sư phụ cũng dặn như thế."

Cổ Diêu nghe thế thì cảm thấy tốt hơn nhiều, hắn vẫn luôn ngại phải đối mặt với sư mẫu.

Hắn gật đầu nói:" Được, ta sẽ đưa các người đến gia tộc Đoan Mộc ở quận Lan Tư. Ở nơi đó thì các người có thể thể hiện bản thân của mình, trở thành nhân tài xuất sắc, có thể nhanh chóng báo được thù!"

"Vâng!" So với Duy Khắc khi nghe được có cơ hội báo thù thì Ngả Vi Nhi bình tĩnh hơn nhiều. Điều này không phải là vì mối thù của nàng đã bị lãng quên, mà đó là bản năng của thích khách, bất cứ thứ gì cũng phải để trong lòng, luôn luôn giữ tĩnh táo, vì thế mới có thể đưa ra lựa chọn chính xác nhất.

Nhưng khi nhìn thấy Cổ Diêu thì Ngả Vi Nhi lại thất thố, điều này có thể thấy được Cổ Diêu có ảnh hưởng rất lớn đối với nàng.

Cổ Diêu vuốt vuốt cằm, biểu hiện của Ngả Vi Nhi khiến cho hắn rất hài lòng. Tiềm lực của nàng vượt qua cả tưởng tượng của hắn. Xem ra, chắc không lâu nữa là trên tạp địch đại lục sẽ xuất hiện một thích khách đáng sợ rồi. Xem ra mấy tên cùng hung cực ác của hắc phong mã tặc đoàn, nên chuẩn bị tụng kinh sám hối vì bản thân mình.

Ngả Vi Nhi đưa ra thỉnh cầu với ngả mã và được đáp ứng, sau đó nàng liền theo Cổ Diêu đi đến quận lan tư.

Quận lan tư là một nơi rất bình yên. Cuộc sống phồn hoa, đó là do nơi này có rất nhiều nhân tài ưu tú duy trì trật tự, hơn nữa không ngừng thu nhận nhân tài mới, giúp cho lực lượng của quận lan tư luôn ở mức tốt, do đó đối với nhân tài thì quận lan tư không bao giờ cự tuyệt, hơn nữa hai tỷ đệ Ngả Vi Nhi có thân phận và bối cảnh trong sạch, luôn là nhân tài mà các nơi đều mong muốn có được, hơn nữa lại do Cổ Diêu đề cử cho nên vào được biên chế là hiển nhiên.

Theo như tục lệ thì các thủ vệ mới đều phải chấp hành nhiệm vụ bên ngoài thành, ví dụ như diệt cường đạo, đuổi bắt đạo tặc. Liệp sát ma thú, hoặc có thể chống lại việc dân chúng nổi loạn ảnh hưởng đến trị an của quận, không giống như thủ vệ ở trong quận, nhàn nhã và ít nguy hiểm hơn.

Mục đích của việc này là giúp cho các lính mới có thể thực luyện, nhanh chóng phát triển, về phương diện khác thì cũng có thể dựa vào việc này mà lựa chọn nhân tài.

Ngả Vi Nhi và Duy Khắc nhanh chóng khiến cho thượng cấp cảm thấy vui mừng lẫn sợ hãi, vừa vào hàng ngũ không bao lâu thì Duy Khắc đã không còn vẻ non nớt nữa, trong lúc làm nhiệm vụ hắn luôn xung trận đầu tiên, anh dũng vô úy, thể hiện quyết tâm kiên nghị và dũng khí.

Còn ngả vi nhì thì hầu như không cần giai đoạn thích ứng, nàng giống như là đã có kinh nghiệm sau khi trải qua sóng gió, trầm tĩnh và lãnh khốc khiến cho đối thủ của nàng luôn kinh sợ, nhiều khi đối thủ ngã xuống mà cũng không kêu lên được tiếng nào,thậm chí là không thấy được cả một giọt máu tươi là đã trở thành một thi thể rồi.

Biểu hiện của bọn họ quá xuất sắc, đến nỗi thủ trưởng của bọn họ cảm thấy để họ ở đây thì chẳng khác nào làm cho mai một nhân tài của nên đưa ra đề bạc, trong một tháng ngắn ngủi bọn họ được lên chức tiểu đội trưởng, rồi một tháng sau lại lên thành trung đội trưởng, tốc độ lên chức của họ có thể nói là nhanh như tên bắn.

Ngoài hai tỷ đệ ra thì những tử sĩ khác do Cổ Diêu mang đến đều có được chức vị, bọn họ đều là cô nhi, khó có cơ hội bước lên mây như thế, vì thế luôn cố gắng nắm bắt, không cam lòng làm người đi sau.

Cổ Diêu cuối cùng cũng trở thành công dân chính thức của quận lan tư, chỉ là không giống như Ngả Vi Nhi là gia nhập quân đội.

Thói quen của đạo tặc là tiêu dao, nếu bị ước thúc thì cảm thấy không tự nhiên, nhưng mà trên dưới gia tộc Đoan Mộc đều biết được quan hệ của hắn và Đoan Mộc Tình, sớm muộn gì cũng trở thành người một nhà nên cũng không có ý kiến gì.

Ở bên trong sân huấn luyện của gia tộc Đoan Mộc, Cổ Diêu đang luyện tập, nhưng không phải là hình ảnh mồ hôi như mưa, hắn chỉ thoải mái mà đáng đông một quyền, tây một cước, lộn xộn, so với múa máy tay chân thì không khác nhau lắm.

Không thể nào tưởng tượng được, đây lại là các động tác tập luyện của một cao thủ, nhưng mà Cổ Diêu rất là chăm chú, mỗi một động tác hắn xuất ra đều lộ vẻ trầm tư, tựa hồ như là làm một động tác cực kỳ khó khăn.

Tiếng gió phía sau chợt thay đổi, Cổ Diêu không cần nghĩ ngợi, quay đầu xuất ra một quyền, hơn nữa chỉ là một quyền đơn giản.

Nhưng mà chiêu thức võ công trụ cột và đơn giản nhất này lại khiến cho người đánh lénh vô cùng kinh ngạc.

Trong mắt hắn, quyền của Cổ Diêu nhẹ nhàng, khi gặp phải xu thế như lôi đình vạn quân kia thì sẽ lập tức bị hủy, nhưng mà một quyền vô cùng thong thả kia lại phá vỡ hoàn toàn kiếm thế của hắn, hắn ngược lại dường như bị áp chế, điều này khiến cho hắn cảm thấy sa sút tinh thần.

Không cần nghi ngờ, bất kể là khí thế hay là tâm lý hắn đều đã rơi xuống hạ phong, vì thế hắn liền thu chiêu, thì ra đó là Đoan Mộc Tích.

Tứ công tử của gia tộc Đoan Mộc vô cùng kinh ngạc, tuy nói rằng chiêu thức này là hắn do hưng phấn mà xuất ra, vẫn chưa dùng toàn lực nhưng mà lại bị phá giải như thế quả thật là ngoài dự liệu của hắn.

Một quyền vừa rồi chính là gì, không phải là chiêu thức gì, so với bất kỳ chiêu thức nào cũng đơn giản nhưng lại phức tạp hơn, tùy tiện mà xuất ra kiến cho đối thủ không thể nào dự liệu được, cùng đấu với một đối thủ như thế thì vĩnh viễn không thể nào biết được động tác tiếp theo của hắn là gì.

Một danh từ hiện lên trong đầu của Đoan Mộc Tích, nhưng mà hắn có cảm giác không tin được, bởi vì đó cũng chính là cảnh giới mà hắn theo đuổi.

Cổ Diêu mỉm cười, không sai, cuối cùng hắn cũng nắm được phần bên ngoài của vô chiêu.

Bạn đang đọc Vô Sỉ Đạo Tặc của Vô Xỉ Đạo Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.