Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 73

Phiên bản Dịch · 1022 chữ

THẢO QUYẾT MINH kẽ đưa tay xuống dưới lần mò , mắt cô vô tình lướt qua mặt anh , thì thấy khuôn mặt anh rất lạ , nhất là đôi mắt anh cũng đang chằm chằm nhìn cô , trông nó cứ làm sao ấy!

Nhưng thật sự cô không thích anh nhìn cô như vậy chút nào … Ngượng lắm!

- Anh đừng nhìn em như vậy nữa có được không?

- Haha … À… Ờm… Không nhìn nữa… Em cứ làm việc của mình đi!

Anh khẽ nháy mắt với cô , rồi nở một nụ cười tình tứ.

Thấy cô ngượng ngùng anh mỉm cười , rồi quay mặt đi hướng khác.

Thấy anh như vậy , cô cũng không để ý nữa , bèn tập chung chuyên môn của mình.

Lần mò men theo bụng anh , xuống dưới , cho sờ đi sờ lại chỗ đó mà chẳng thấy nhóc của anh đâu , chỉ thấy có hai qủa gì qúa mềm mềm nhũn nhũn

- Anh ! Anh vẫn còn hai qủa gì đây?

” bóp bóp , nắn nắn”

- Ừm gừ… Đừng nói là em cũng muốn có nó nữa nhé? Ừm…ừm…

“thoải mái thật”

- Hihi . Sao anh biết!

Tiếp tục lần mò , sờ mó sung quanh.

Và cô đã phát hiện ra một sự thật vô cùng đáng sợ.

AAAAAAAAAA

Thấy cô hét lớn anh vội vàng ôm chầm lấy , dỗ dành hỏi han

- Quyết Minh! Em sao thế?

Có chuyện gì à?

lo lắng

- Huhuhu . Anh ơi ! Chết em rồi!

Người em và người anh dính vào nhau mất rồi !

Phải làm sao đây huhuhu.

Nghe cô khóc toáng lên , mặt anh nhăn nhó đến tột độ.

- Huhuhu .

Dính thế này làm sao mà đi vệ sinh được

lông mày anh giật giật

làm sao mà đi chơi được nữa!

trán giật giật

thế này thì… Oaoaoa.

Thấy cô lại lên cơn , anh vội dỗ dành

- Đừng sợ !

Dính vào rồi ,Lại có thể tháo ra được mà!

Nếu em không muốn tháo ra .

Chỉ cần em muốn đi đâu , là gì? Anh cũng sẽ làm cùng em.

Lúc đó em chỉ quàng chân qua eo anh , ôm chặt lấy anh… Thì em muốn đi đâu , anh cũng sẽ đưa em đến nới đó.

Lúc đó chúng ta sẽ luôn dính chặt vào nhau không bao giờ tách dời.

- Anh đừng có điên!

Dính như thế thì làm sao mặc quần áo được !

Ngốc vừa phải thôi chứ!

Tuy là ý kiến anh đề ra rất hấp dẫn , nhưng cô không thể tưởng tượng nếu hai người như vậy sẽ như thế nào nữa.

- Anh mau giúp em bỏ nó ra đi ! Khó chịu lắm rồi!

Thấy cô nói vậy anh bực mình lẩm bẩm

- Em không thích nữa thì tự đi mà bỏ nó ra!

- Nhưng mà bỏ thế nào?

Nó dính chặt thế này rồi.

Anh không giúp em sao?

- có thân tự lo!

Nói xong anh nhắm mắt lại nằm gáy khò khò mặc cô muốn làm gì thì làm.

- Bị anh bỏ mặc !

Cô giận lắm , nhưng biết làm sao được !

Đành phải lúi húi tự tìm cách kéo ra.

Nhưng mà… Cô muốn đi vệ sinh lắm rồi , nếu cứ thế này … Lỡ không may đi ra người anh thì sao.

- Anh… Anh… Em muốn đi vệ sinh , em muốn đi vệ sinh… Huhuhu

- Sợ em qúa cơ!

Anh bực bội mở mắt , có thói đời ở đâu , ngồi trên bụng chồng , rồi nghịch ngợm không hả trời.

- Đi vệ sinh hả?

Ừ thì đi!

- Nhưng mà…. Ááááá

Cô còn chưa nói xong đã bị anh ôm lấy , rồi vắt hai chân cô ngang eo , vẫn để nơi đó yên như vậy .

Rồi tụt xuống giường.

Anh đi bước nào là cô lại cảm nhận được nhóc của anh cũng đang động đậy trong nơi đó của cô , khiến nơi đó không tự chủ mà ẩm ướt hẳn lên để thích ứng và đỡ đau do cọ sát hơn.

Xoay mông cô đặt vào bồn cầu , anh đứng dựa sát vào người cô nhăn nhó nói

- Em giải quyết đi!

- Nhưng anh phải bỏ nó ra thì em mới đi được chứ.

Nó dính như vậy sao em đi được !

( ngước đôi mắt cún con tội nghiệp lên nhìn anh)

huhuhu. Chồng ơi!

- Em…

Anh vừa bực vừa mềm lòng , không suy nghĩ anh rút mạnh cái của mình ra khỏi người cô

ÁÁÁÁÁÁÁÁÁ ĐAU ĐAU…HUHUHU

nghe cô hét toáng lên , anh mới giật mình nhớ ra , sự sai sót của mình

- Đau lắm không Quyết Minh ? Anh xin lỗi!

- hức hức

tự nhiên rút ra đột ngột khiến chỗ đó của cô bị chấn động mạnh đau kinh khủng , chỗ đó của cô giờ đây đang bị đỏ tấy lên , đau nhức vô cùng.

Cô hờn giận hai tai lau nước mắt , phụng phịu khóc.

Nhìn bộ dạng đó của cô trông đáng yêu vô cùng.

Nhưng anh không dám làm liều , đành xót xa lau nước mắt cho cô , dịu dàng nói

- Để anh xem chỗ đó có bị sưng tấy hay làm sao không?

(

Anh vừa nói vừa vạch chân ra xem nó thế nào ? Thì đã bị cô đánh mạnh vào tay trách mắng.

- Không xem ! Anh ra ngoài đi ! Mặc tôi!

- Ngoan ! Anh xin lỗi rồi mà !

Em đi vệ sinh đi , rồi mình cùng đi tắm !

Sau đó anh sẽ bôi thuốc cho em!

Đừng giận anh nữa nhé!

- Không khiến… Hức hức… Đừng tưởng làm người ta đau rồi xin lỗi là được nhé!

- Em nhịn từ nãy đến giờ không thấy khó chịu à?

- đồ vô duyên! ra ngoài!!

Bạn đang đọc Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao? của mẫu đơn tiên tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.