Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1 : Từ sơn thôn bước ra

Tiểu thuyết gốc · 1491 chữ

Chương 1 : Lâm Hàn

Bắc Hà sơn là một ngọn núi bậc trung của Cổ Việt đế quốc, nó nằm ở phía Bắc gần sát với Hoang Nguyên sơn mạch, vượt qua sơn mạch chính là Tung Hoa thảo nguyên là nơi sinh sống của man tộc.

Cũng chính vì nằm gần Hoang Nguyên sơn mạch nên ở Bắc Hà sơn lại thiếu đi các loại hung thú mạnh mẽ, điều này tạo điều kiện sinh sống rất tốt cho các người dân bình thường. Vì vậy bên dưới chân núi có đến hơn trăm thôn làng nhân loại sinh sống, lấy săn dã thú làm chủ.

Thạch Tuyền thôn chính là một trong số đó.

" Bác Húc, chào buổi sáng "

" Hà cô, buổi sáng tốt lành "

" ...."

Lâm Hàn bước chân nhẹ đạp trên con đường đất nhỏ của thôn, mỗi khi gặp một thôn dân hắn đều sẽ nở một nụ cười tươi lên tiếng chào hỏi. Các thôn dân đối với hắn cũng rất nhiệt tình vui vẻ đáp lại, đa số đều là " Tiểu Hàn tốt " hoặc là " Tiểu Hàn lại đẹp trai hơn rồi !!" mấy câu nhue vậy.

Đối với cái này Lâm Hàn chỉ cười cho qua.

Đã mười năm trôi qua kể từ khi Lâm Hàn xuyên qua đến thế giới này, khi đó cơ thể hắn vẫn chỉ là một đứa bé sơ sinh thì đã được dân làng thu lưu, ăn cơm trăm nhà mà lớn lên, cho nên đối với Thạch Tuyền thon hắn là mang từ đáy lòng cảm kích.

" Hô oách.... hô oách...."

Bước chân không chậm, chỉ chốc lát sau Lâm Hàn đã đi đến quãng trường luyện võ của thôn, nơi đây là do Thất Thúc một vị tu luyện giả Phàm thể cấp 8 lập ra với mục đích rèn luyện cho trẻ em trong thôn.

Thất thúc tên thật là Lý Thất Trụ, bởi vì trong nhà xếp thứ bảy nên được mọi người gọi là A thất, trẻ em thì kêu Thất thúc, năm nay đã hơn năm mươi tuổi.

Thất thúc lúc còn trẻ đã từng ra bên ngoài xông xáo hơn hai mươi năm trời, tại đó mặc dù tu vi cũng không tiến đến mức rất cao nên mười năm trước trở về thôn đảm nhiệm làm giáo đầu. Bản thân Lâm Hàn cũng chính là do ông ấy trên đường nhặt được đem về, bởi sợ phiền phức chăm sóc nên đã giao cho một vị bà bà trong thôn nuôi nấng.

" Chào Thất thúc, chào mọi người !"

Lâm Hàn lúc đến thì đã có chút muộn, hơn hai mươi đứa trẻ từ năm đến mười tuổi đã hoàn thành xong bài khởi động của mình và xếp thành bốn hàng ngay ngắn.

Mà điều này cũng không thể trách Lâm Hàn, từ ba tháng trước khi bà bà qua đời thì hắn đã phải tự mình bương chải kiếm sống, cứ sáng sớm là lên núi hái thảo dược, về hơi trễ là chuyện rất bình thường.

" Ừ, vào hàng đi !"

Thất Thúc cũng biết nguyên do nên không chê trách gì, chỉ gật gật đầu ra hiệu cho hắn vào chổ. Lâm Hàn ừ một tiếng rồi bước vào đứng cuối một hàng, xếp sau thằng bạn xấu Từ Cương của mình.

" Hì, hôm nay thu hoạch ra sao ??"

Từ Cương là một thằng béo ục ịch với khuôn mặt tàn nhang, là bạn thân từ nhỏ của Lâm Hàn, thấy hắn tiến đến thì cười nhăn nhở hỏi, các bó mỡ trên mặt run run lên như sắp rớt ra.

" Hôm nay may mắn, hái được một gốc Tử Diệp thảo. Đủ sống xa xỉ ba tháng !"

Lâm Hàn tủm tỉm cười trả lời, ánh mắt híp lại thành một đường cong khiến cho khuôn mặt vốn điển trai lại thêm một phần sáng sủa, ánh vào mắt làm Từ Cương ghen tỵ không ngớt.

" Im lặng "

Thất Thúc quát to một tiếng cắt đứt lời nói mới đến miệng của Từ cương, ông vốn nổi tiếng nghiêm khắc nên hắn hay Lâm Hàn đều rất e ngại không dám nói nữa.

" Bây giờ bắt đầu công việc hôm nay !! Nhóm 9 tuổi trở xuống qua bên kia luyện cơ sở quyền, nhóm mười tuổi theo ta "

Thất Thúc căng lấy khuôn mặt nghiêm nghị nói to, sau đó nhìn lũ trẻ chia ra hai nhóm, một nhóm sang bên trái luyện quyền còn một nhóm năm đứa mười tuổi thì đi theo lưng ông đến trước một ngôi nhà tranh gần đó.

" Rồi, đứng đó đi !"

Thất Thúc xoay người đối diện với năm đứa trẻ mười tuổi, ba nam hai nữ, khuôn mặt ông thoáng cái giãn nhẹ ra.

" Năm người các con theo ta luyện tập đã năm năm rồi, kể từ mai thì sẽ không cần phải đến nữa. Sư phụ dẫn vào cửa, tu hành tại bản thân. Sau này phải cố gắng hơn nữa, biết chưa !!"

" Rõ ". Năm người đồng thanh tề rống.

" Rất tốt "

Thất Thúc hài lòng gật gù, sau đó từ trong ngực móc ra mười quyển sách mỏng. Ánh mắt nhìn về từng đứa nhóc

" Ở đây ta có một phần cơ sở khẩu quyết cùng năm bản cơ sở chiến kỹ, ta sẽ tặng chúng cho các con xem như là quà tốt nghiệp "

" Theo tu vi thấp cao lên nhận, Triệu Đằng "

Thất Thúc hô lên, lập tức một đứa bé từ trong năm người bước ra.

Triệu Đằng, con trai của Triệu Thiền thôn trưởng, thiên phú là cao nhất trong thế hệ này. Mười tuổi đã là Phàm Thể cấp năm, theo Thất Thúc thì có cơ hội bước lên Nguyên Thể cảnh.

Chẳng những tu vi hơn người, dung mạo Triệu Đằng cũng thuộc hàng vip, so với soái ca Lâm Hàn còn hơn một bậc, chủ yếu là trang phục cùng điều kiện gia thế quá tốt rồi.

Người đẹp vì lụa mà !!

Năm bản cơ sở khẩu quyết đều giống nhau, nhưng chiến kỹ thì lại khác. Gồm có kiếm đao thương côn quyền, tuy chỉ là cơ sở nhưng đối với thôn nhỏ như Bắc Hà thôn cũng đã rất quý giá, cũng chỉ có người từng ra ngoài lang bạt như Thất thúc mới có dự trữ.

Triệu Đằng cắn cắn môi, sau đó dứt khoát cầm đi quyển Đao kỹ, chủ yếu nhất là vì thôn trưởng cha hắn cũng có một quyển Đao kỹ khác, hai cái phối hợp sẽ tốt hơn.

" Tiếp theo, Lâm Hàn "

" Vâng "

Lâm Hàn ba bước bước ra, trong năm người ở đây thiên phú hắn không phải cao nhất, nhưng tu luyện lại là khắc khổ nhất. Bây giờ dad đạt đến Phàm thể cấp 4, là đệ nhị cao thủ cùng thế hệ.

" Chọn cái nào đây ??"

Lâm Hàn nhìn bốn quyển chiến kỹ còn lại lâm vào trầm ngâm, nhưng sau đó lại dứt khoát lấy đi Quyền kỹ. Không vì gì khác, những thứ kia không thích hợp đi núi hái thuốc dùng, thương côn quá dài, kiếm quá khó !!

Thấy Lâm Hàn chọn quyền kỹ, ánh mắt Thất Thúc lóe lên chút vui mừng. Ông đã đoán được trước nên đã cho vào đó một phần lễ vật nhỏ, dù sao Lâm Hàn cũng là do ông nhặt về, thiên vị chút cũng là chuyện đương nhiên.

Sau khi chọn xong, Lâm Hàn đứng qua bên cạnh Triệu Đằng. Hai người nhìn nhau cười cười, từ nhỏ lớn lên hai người không giống trong tiểu thuyết xung đột gay gắt với nhau, chủ yếu là nước giếng không phạm nước sông là được.

Sau đó là hai chị em sinh đôi Thúy Lan Thúy Liên lựa chọn, cuối cùng mới đến Từ Cương. Thằng này trời sinh lười biếng, chỉ thích nấu ăn nên đối với cái này cũng không quan tâm, tùy tiện lấy bản Côn kỹ là được.

Xong việc, mọi người tự giác chào Thất thúc rồi rời đi về nhà, từ mai là được tự do rồi, ai cũng suy nghĩ kế hoạch cho mình hết.

" Thất thúc, cháu về !!". Lâm Hàn cúi đầu chào, sau đó vui vẻ ôm hai quyển sách rời đi cùng Từ Cương.

Thất Thúc đứng sững tại nơi đó ánh mắt nhẹ nhàng nhìn theo bóng lưng Lâm Hàn, mãi đến khi khuất bóng ông mới thu hồi ánh mắt đi về phía nhóm trẻ đang luyện quyền. Khuôn mặt trở nên nghiêm nghị như đi đánh trận lên

" Bọn nhóc con, luyện chăm chú vào cho ta !!"

Bạn đang đọc Võ Luyện Thần Quyền sáng tác bởi RunM
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RunM
Thời gian
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.