Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình trung niên khiến thần hồn điên đảo Nghe thuật truyện nhị lão thấu mưu gian

Phiên bản Dịch · 1831 chữ

Vương lão chắp tay sau lưng,đi qua đi lại,hết nhìn trời lại nhìn đất,thi thoảng bước sai nhịp lại phải nhảy lên một cái mà đổi thế chân. Độc Cô lão chống khuỷu tay xuống bàn,bóp trán suy tư. Cơ mà cái bàn hơi bị thấp mà cái ghế lại hơi cao nên đôi lúc tư thế này không được thoải mái cho lắm. Nhưng thây kệ,làm dáng suy nghĩ thì phải chấp nhận thôi. Lý Mạc Sầu hai chân ngồi co trên ghế,cắn hạt hướng dương tanh tách. Vừa rồi nàng trút hết được gánh nặng tâm sự sang cho hai lão kia rồi thế nên tâm trạng lúc này vô cùng thoải mái,bay bổng. Lý đạo cô đã cắn đến những hạt hướng dương cuối cùng,nàng húp trà đá đánh soạt một cái rồi đứng dậy phủi phủi quần áo cho rơi hết vỏ hạt khi nãy bám đầy trên người. Vừa nhai đá côm cốp,nàng vừa nói:

- Thôi,tiểu nữ xin phép về nghỉ trước đã. Sớm mai còn phải chuẩn bị hàng quán,bán tiếp cho bọn chúng khỏi nghi ngờ. Lâm tổ sư chắc giờ này đã ngon giấc rồi. Nhờ Vương huynh…à quên Vương sư tổ chuyển lời chúc gút nai của tiểu nữ tới người nhé ạ! Bại huynh,bái bai!

Nàng nháy mắt,chu mỏ hướng về phía Độc Cô lão mà hôn gió đánh choẹt một cái rồi xoay lưng,tung tăng bỏ đi. Vương lão miệng nói “Ô tê!” đồng thời hất đầu ra dấu cho Độc Cô lão ga lăng mà đi theo tiễn nàng đi. Nhìn dáng lão Độc Cô tất tả đuổi theo mà lão thở dài ngao ngán. Chuyện lịch sự tối thiểu mà lão ta còn không biết,bảo sao đến ngần này tuổi rồi mới có mảnh tình đầu vắt vai. “Ái chà,lại lạc đề rồi,khi nãy nghĩ đến đâu rồi nhỉ?” Lão lầm bầm tự sắp xếp lại các tình tiết câu chuyện khi nãy Lý Mạc Sầu thuật lại.

“ Một là nàng đã chứng thực rằng các trận đấu của giải đang bị một thế lực ngầm nhúng tay vào thao túng kết quả và tỷ lệ cá độ. Để làm gì? Ngoài động cơ vì tiền ra liệu còn có nguyên do nào khác?

Hai là Vi Tiểu Bảo quả thực có liên quan,có lẽ là đóng vai trò chủ chốt trong kế hoạch âm mưu này chưa biết chừng. Mọi đầu mối nghi ngờ khi này đều tập trung về phía gã. Võ công của gã học từ đâu mà lại thăng tiến bất ngờ như vậy? Gã lại nắm được nhược điểm của Lý đạo cô mà thao túng nàng,ép buộc nàng phải làm việc cho hắn. Nhược điểm đó là gì,nàng nhất quyết không chịu nói ra. Vừa rồi lão ra hiệu cho Độc Cô Cầu Bại tiễn nàng,cũng muốn nhờ lão mà lấy thêm được tin tức về việc này. Không biết lão ngố ấy có hiểu ý không đây?

Ba là nhân vật thần bí mà Công Tôn Chỉ,Vi Tiểu Bảo đang săn đón là ai? Người này có vẻ rất quan trọng,vậy nên Công Tôn Chỉ đã phải đích thân tới nơi đốc thúc nàng chuẩn bị đại tiệc đón tiếp trong ngày mai. Ai thì chắc ngày mai sẽ biết?”

Hehe,Vương lão thấy mình suy nghĩ giờ cũng vần vèo như thơ thì thích chí bụm miệng cười khùng khục một mình trông rất là ngơ. “ Ài dà,lại mất tập trung rồi! Vương lão giận giữ tự đấm vào đầu mình bôm bốp mấy cái để tự nhắc nhở. Nghĩ tiếp đi nào. Mà nghĩ gì nhỉ? Hehe! Quên xừ nó mất là nghĩ đến đâu rồi. Có lẽ lại phải nhớ lại từ đầu thôi…Hừm…Ừm…Một là nàng đã chứng thực…”

May cho các bạn là khi này Độc Cô Cầu Bại đã quay trở lại,bộ dạng hí hớn tươi tỉnh vô cùng,lại còn vừa đi vừa huýt sáo bài “Người tình trăm năm” mới kinh chứ. Vương lão nhướn mày cất lời hỏi:

- Ngươi vui vẻ quá nhỉ? Có thu hoạch gì không mau báo cáo?

Độc Cô lão cười cười xua tay ra dấu từ từ. Đoạn với tay lấy cốc trà đá,xoay xoay tìm đúng chỗ Lý Mạc Sầu khi nãy đặt môi đặt vào miệng mình uống ừng ực. Uống xong lão hí hớn cất giọng ngâm:

- Hỏi thế gian…tình ái là chi? Cha…cha…cha! Mà uống trà cũng thấy lòng khoan khoái…Oái oái oái!

Thì ra Vương lão thấy lão thần hồn bay bổng điên đảo như vậy,thì tiến lại lấy tay véo đùi non khiến lão phải nhảy bật khỏi ghế mà tránh né. Vương lão cau mày hỏi:

- Ngươi bị trúng tà hả? Có nghe ta hỏi gì không?

Độc Cô Cầu Bại miệng cười toe toét:

- Dĩ nhiên là có nghe. Thế nhưng ngươi để ta tận hưởng hạnh phúc tình yêu thêm chút chút nữa đi được không. Hà hà! Biết thế này ta chẳng thèm học kiếm làm gì. Thà làm một người bình thường,biết yêu thương,biết nhung nhớ còn hơn. Biết thế này ta chắc sẽ yêu từ lúc năm tuổi. Biết thế…

Vương lão nổi đóa cướp lời:

- Biết thế cái con khỉ mốc. Sự vụ căng thẳng lắm rồi mà ngươi còn cứ nhí nha nhí nhảnh. Vừa rồi hai người đã nói gì? Làm gì? Khai mau!

Độc Cô lão tít mắt:

- Thì là…hí hí…như vậy đó.

Vương lão trợn mắt:

- Trời! Lão già ngươi ngần này tuổi đầu mới biết yêu đương nam nữ,nên hâm bà nó rồi. Ta không quan tâm mấy chuyện đó. Ta đang hỏi đến các chi tiết có liên quan đến âm mưu kia cơ mà.

Độc Cô Cầu Bại cười toe:

- À! Thì ra là vậy. Chuyện đó cũng có thêm chút chút manh mối.

Nói đến đây lão chợt trở nên nghiêm túc,rồi từ nghiêm túc lại sang căng thẳng,ngược lại hẳn khi nãy:

- Phen này gay rồi. Chẳng những nàng,mà bây giờ ta cũng bị gã họ Vi đó nắm được thóp trong tay. Hừm! Đê tiện! Tiểu nhân đê tiện! – Lão đột nhiên quát tướng lên.

Vương lão đưa ngón giữa lên miệng suỵt suỵt:

- Khẽ chứ kẻo vợ ta dạy bây giờ. Ngươi cứ bình tĩnh,chuyện đã đến nông nỗi như bây giờ thì phải bình tâm mà giải quyết từng bước. Nóng vội chỉ tổ mắc sai lầm,làm hỏng việc mất.

Độc Cô lão hít sâu một hơi,hai mắt vẫn lộ hung quang kể tiếp:

- Chuyện là thế này. Tay Công Tôn Chỉ,trước kia cũng có thời cặp kè với nàng. Hai người chỉ là dạng tình bạn,bạn tình thôi chứ không yêu đương gì sất. Hai người đó chỉ tới với nhau vì…

Vương lão ngắt lời:

- Ài dà! Ngươi thực dài dòng quá. Vắn tắt lại thôi kẻo tốn giấy mực thời gian.

Lão Kiếm Ma đang kể ngon trớn thì bị Vương lão kê ghế vào miệng,mặt không nén nổi vẻ bức xúc. Thế nhưng lão ta nói đúng nên lão đành phải im. Sắp xếp tóm tắt lại một hồi lão mới ngắn gọn thế này:

- Họ Vi nắm trong tay ảnh của nàng và phim của ta.

Vương lão nào ngờ lão này nói rút là rút một phát từ mười xuống tịt luôn như thế nên nghe xong mặt vẫn nghệt ra. Một hồi mới tỉnh,buột mồm ra hỏi:

- Ảnh của Lý đạo cô và phim của ngươi? Là sao?

Độc Cô lão nheo mắt:

- Ai bảo ngươi nói ngắn gọn. Vậy đủ gọn chưa?

Đoạn lão cười hì hì:

- Chọc ngươi chút đó thôi.

Vương lão lúc này chỉ biết ôm đầu than trời:

- Ôi,sao tôi khổ thế này hả trời ơi! Hix hix! Thôi nào ngươi kể ngắn gọn nhưng cũng phải đầy đủ chứ. Kể vậy bố ai hiểu được.

Độc Cô lão lại nhoẻn miệng cười,nụ cười méo mó,đáng ghét dễ sợ:

- Công Tôn Chỉ năm xưa dụ Lý muội chụp hình nude vị nghệ thuật,vị nhân sinh,vì môi trường. Lại hứa là cắt đầu,làm nhòe mặt các thứ thế nhưng file gốc đầy đủ chưa qua chỉnh sửa hắn vẫn lén lút giữ lại. Bây giờ bọn chúng lôi ra đe dọa sẽ công bố rộng rãi trên báo đài truyền hình,ép nàng phải đồng lõa mà thực hiện kế hoạch của chúng.

Vương lão trầm ngâm:

- Ra là vậy. Còn phim của ngươi là sao?

Độc Cô Cầu Bại đỏ mặt,lệ bất chợt trào tuôn:

- Thật không ngờ,hôm trước ta và Lý muội…hài dà…làm việc đó…đã bị chúng đặt máy quay lại hết. Hic…. Ta thật hồ đồ,mấy cái đèn đỏ nhấp nháy trên trần thì ra là của máy quay hồng ngoại. Ta lại tưởng là đèn nhấp nháy trang trí cho đẹp quán nữa chứ. Huhu. Chúng mà cho lên…cái gì mà anh tẹc néc thì chắc ta không còn mặt mũi nào ra đường nữa. Huhu! Không được,ta phải tìm bọn chúng mà ép phải giao trả lại đống phim ảnh đó. Lão Vương ngươi đi với ta chứ?

Vương lão vội khoát tay ngăn lão đang sừng sực đứng lên đòi đi ngay:

- Đòi thì chắc chắn phải đòi rồi. Thế nhưng nếu lỗ mãng hành động e rằng bọn chúng biết gian mưu bại lộ lại làm liều up hết cả lên mạng một lượt. Tới khi đó sợ rằng chúng ta có giết chúng cũng không thể ngăn được sự việc. Ngươi để ta suy xét thêm một chút,tìm kế sách đối phó tình huống này. Chà, một là nàng…

Độc Cô Cầu Bại nghiến răng:

- Cứ tìm đến tận hang ổ vung đao giết hết cả lũ đê tiện ấy rồi tìm lại bằng chứng? Việc gì phải kế với sách?

Vương lão xua tay:

- Chắc chắn chúng đã có dự liệu về vấn đề này. Thêm nữa với võ công của Vi Tiểu Bảo bây giờ,chúng ta không nắm chắc được phần thắng. Ngươi ngồi yên đó,đợi ta mấy phút.

Nói tới đó lão trợn mắt nắm tay,nghiến răng ken két:

- Vụ Thần Tăng Thiếu Lâm đột ngột nhận thua Châu sư đệ, chắc hẳn cũng do chúng bày gian mưu,quỷ kế. Báo hại ta thua sạch cả gia sản,trắng tay,trắng mắt. Hừm! Ta cũng đang cay lắm chứ. Ta nhất định sẽ đòi lại công bằng cho chúng ta. Ngươi yên con bà nó tâm đi!

Độc Cô Cầu Bại nghe Vương lão vậy mới đành nán lại. Lão quả quyết:

- Ngươi nói đi! Chúng ta phải làm thế nào? Để phá giải được gian mưu này,ngươi bảo ta làm gì ta cũng nghe. Nào,ngươi nói đi!

-

Thật là:

_ Minh thương,giao đấu nào có sợ _

_ Ám tiễn,gian mưu biết đỡ sao? _

Bạn đang đọc Võ Lâm Kim Dung Tournament của Trung Thần Thông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.