Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bitch-sensei, Chuyện Hằng Ngày.

1451 chữ

Đứng trên bục giảng là một sinh vật kỳ lạ, màu vàng, miệng ngoác đến tận mang tai, tay và chân là những xúc tu ngoe nguẩy, trông rất hentai, hắn ta nói với cả lớp: - Giới thiệu với các em, hai bạn học mới, đều đến từ Việt Nam, là người của gia tộc sát thủ, từ nay về sau sẽ là bạn cùng lớp của chúng ta. Nhân và Anh Không về bàn cuối lớp đi, sau này thầy sẽ sắp xếp lại, các em có thể gọi thầy là Korosensei. - Vâng! – Nhân và Anh Không đồng thanh đáp.

Giờ giải lao..

Nhân ngồi đó điểm danh một chút các nhân vật quen thuộc, sát thủ tiềm năng Nagisa, học sinh cá biệt Karma, trùm hóa học Okuda…. Toàn những nhân vật giỏi giang không hiểu tại sao lại tập trung vào lớp học này.

Ngoài cửa là Karasuma, người của Bộ Quốc Phòng. Có vẻ bây giờ vẫn chưa có Bitch-sensei. Nhưng theo thông tin khi Nhân sử dụng haki quan sát ( sau này gọi ngắn tất cả haki trừ haki bá vương là haki thôi nhé mọi người) nghe được thì cô nàng cũng sẽ đến vào hôm nay. - Này, đang suy nghĩ gì đấy?

Đến gần là Nagisa, bọn con trai đều đang tập trung về phía Anh Không bên kia, hy vọng cô nàng không lỡ tay ‘ giết’ hết.

- Không có gì, Anh Không có vẻ được hoan nghênh nhỉ, chả bù cho tớ.

- Cô ấy, trông rất xinh mà, dù hơi lạnh lùng.

Như nhận được một dấu hiệu đồng ý từ Nhân, Nagisa ngồi xuống trước mặt cậu, bắt đầu một cuộc trò chuyện. - Các cậu … đều là sát thủ à? - Nói đúng hơn là…. thích khách, bọn tớ được huấn luyện từ nhỏ, cho công việc ám sát.

Nhân nhìn đồng hồ đeo tay một chút, thì thầm: - Đến giờ rồi.

Ầmm!

Một tiếng nổ lớn vang lên trong phòng giáo viên, Korosensei đi ra với một cánh tay đã mất và khuôn mặt khá giận giữ: - Em nào đặt bom trong hộp sữa của thầy?

Nhân đưa một cánh tay lên, ‘ Là em.’

Cả lớp học tập trung vào cậu, Karma còn hơi cười đểu. Nhân tháo kính xuống, vuốt tóc ra sau để lột gương mặt của mình, thốt lên một câu: - Em đánh tráo nó lúc mới vào đây, dù sao thì…..nhiệm vụ của em là ‘ giết thầy ‘ mà, Korosensei.

Phòng học chìm vào trong im lặng, hiện tất cả đều suy nghĩ trong đầu: ”Đây là lý do tên kia tạo cho mình vẻ ngoài xấu xí như vậy sao…. Vì quá.. đẹp trai sao??? ( !&*^# )” Hôm sau. Nhân đi ra từ một cửa tiệm bánh ngọt: - Ủa, là ông thầy mà, ổng đi với ai vậy? - Buổi sáng tốt lành, Korosensei!

- Buổi sáng tốt lành, Nhân! –Nghe tiếng gọi, ông thầy quay đầu lại.

Bây giờ Nhân mới thấy rõ gương mặt cô nàng kia, một cô gái tóc vàng, đôi mắt màu xanh ngọc bích, vóc người vô cùng dụ hoặc, ngực nở eo thon mông vẩy đang ôm sát ông thầy, và theo biểu hiện thì ông thầy đang rất ‘ phê ‘. - Thầy xin giới thiệu cô giáo tiếng Anh mới chuyển đến trường chúng ta - Chào các em, cô là Irina Julavic, cô rất vui khi được dạy các em!

Karasuma: - Cô chú ý một chút, thằng cha này không được bình thường! Korosensei: - Đây là tóc giả thôi Irina: - Kệ đi, em không sao hết! Đám học sinh. ‘ Sao bả cứ ỏng a ỏng ẹo bám lấy ông thầy vậy trời?’ ‘ Nhìn cặp bưởi kìa, năm roi chứ chả đùa..’… Vào giờ ra chơi, khi ông thầy đi Việt Nam mua cà phê cho cô giáo mới. - Vậy chúng ta làm gì đây? Bitch tỷ tỷ?- Karma lên tiếng. – Cả lớp chúng tôi là sát thủ mà còn không làm gì được ổng, cô nghĩ là cô có thể sao?

Irina đáp lời ngay: - Sự khác biệt giữa gừng già và ớt non, là cách người lớn bọn ta giải quyết mọi chuyện.

Rồi cô ta ôm chầm, hôn lấy Nagisa. 10 giây, cậu nhóc đang cố cựa quậy. 20 giây, phản kháng một cách yếu ớt. 30 giây, tan rã. - Sau khi hoàn hồn thì hãy đến phòng giáo viên gặp chị nha cưng, chị muốn có tất cả thông tin mà em đã điều tra được về con bạch tuột ấy. - Mấy đứa khác, trừ thằng nhóc đeo kính xấu xí kia ra, bất cứ ai có thông tin gì đều sẽ được tiếp đãi nồng hậu tại văn phòng chị. Con mấy đứa con gái có việc gì cần giải quyết cứ kêu đám đàn em kia, - Còn nữa, đứa nào dám nhúng tay vào đại sự của chị, sẽ được tận hưởng khói nhang ngay lập tức. - Anh Không, dừng tay! – Nhân bỗng mở miệng.

Phía bên kia, cả ba tên lính đã nằm xuống, một đường cắt màu đỏ chạy ngang qua cổ họ, máu không chảy ra, bà cô Bitch còn chưa kịp phản ứng, một con dao đã nằm yên trên cổ, cảm giác lạnh bén từ hợp kim khiến Bitch bừng tỉnh, từ đằng sau cô ta vang lên một giọng nữ trào phúng mà lạnh lùng: - Nếu anh ấy không bảo dừng, cô và mấy tên đàn em của cô đã thực hiện cái gọi là tang sự , đừng bao giờ đùa với.. sát thủ.

Cô nàng Irina rời đi trong sự ngỡ ngàng và nhiều hơn là giận giữ, khuôn mặt cô ta đã tím bầm, đằng sau, đám nhóc nhận ra bản chất của cô nàng sau sự hoa lệ đó, một sát thủ … tồi tệ nhất. - Quá ghê tởm rồi!

Đây là giọng nói vang lên trong đầu Nagisa.

Vài hôm sau.

Lúc Nhân và Anh Không đang chỉ cho cả lớp một vài phương pháp luyện tập thì một tiếng động kinh hoàng phát ra từ trong nhà kho, là giọng nữ, rất cao, nhưng chỉ đúng một từ ‘ Khônggggggggg!’ Khi cả bọn chạy đến thì chỉ thấy chị Bitch bước ra từ trong nhà kho một cách bơ phờ, còn lão thầy làm bộ mặt cực kỳ hãm, lúc hỏi đến chỉ trả lời: ‘ Thì người lớn có cách bảo trì khác các em mà.’ Ngày kế, sau khi chị Bitch đã thấy cảnh Korosensei ra đề cho lũ nhóc, cô nàng đã thay đổi, vậy mà đón nhận cô lại là. - Ồ! Vậy thì từ nay chúng ta đâu thể gọi chị là ‘ chị Bitch ‘ nữa - Vậy sao giờ, biết gọi bằng gì đây? - Vậy chúng ta gọi bằng ‘ cô Bitch’ nha! Cả lớp : Huraa, cô Bitch ( Bitch-sensei) Bitch: đứng hình, khóc trong lòng.. Chỉ vài tuần nữa là đến kỳ thi cuối học kỳ một. Trong khi cả lớp đang cố gắng cày cuốc, cặp đôi sát thủ của chúng ta lại không như vậy. - Anh Không, ăn thử bánh mới này..!! Anh Không vẫn cái điệu bộ lạnh lùng đó, ừm một cái rồi bắt đầu thưởng thức cái bánh. Nhân ở sau lưng vòng tay ôm lấy cô bé, ngửi ngửi mùi tóc, nhẹ nhàng cười, cô nàng hơi đỏ mặt, cũng không phản đối gì. ‘ Leng keng.’ Tiếng chuông cửa vang lên, một nhóm học sinh tiến vào, Nhân nhanh chóng buông Anh Không ra và về với vị trí bán hang của mình rồi nở một nụ cười thân thiện đón khách: - Rất hân hạnh, các bạn dùng gì? - Ua, Chizuru-san, quán này nhiều bánh ngon thiệt đó, anh chủ đẹp trai giới thiệu vài món đi ạ? - Hôm nay có Champagne Truffles, là sự kết hợp của bơ hòa quyện cùng sô cô la sữa, thêm chút sâm panh, Bánh Sachertorte, sự kết hợp mứt bơ và bánh sô cô la, kia là Sticky Coffee Pudding, cũng rất ngon. - Này, Kaizaki- san ăn gì? Cho em một Sachertorte ạ. - Một pudding. - …..

Anh Không ngồi đó, ăn bánh, đọc sách, trông cứ như một vị khách, cô mỉm cười nhìn các cô bé đòi chụp hình với Nhân, rồi thưởng thức khoảng yên lặng ngắn ngủi này.

Ps: Mấy hôm nay mệt và lười quá, mỗi ngày gõ có vài trăm chữ.

Bạn đang đọc Vô Hạn Vô Hạn của nhanlamtac

Truyện Vô Hạn Vô Hạn tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.