Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Việt Rồi

Tiểu thuyết gốc · 1763 chữ

Chương 1

A... a~~ Đầu đau quá, ta là thế nào... Chẳng phải đã chết rồi sao?

Mang theo giọng nói từ tính vang lên, nơi đây là một vùng u tối, phát ra lời nói là giọng điệu trẻ tuổi.

Người này tên Dương Thanh, nguyên bản chính là đại học năm nhất, tuy nhiên sự cố ngoài ý muốn chính là vì cứu một con chó mà bị tai nạn, ý thức cuối cùng của hắn chính là nhận được đến sự hiện diện của những người xung quanh chỉ trỏ.

Hiện tại hắn đang mở mắt nhìn đến tứ phía, thế nhưng rất tiếc rằng, bốn phía khắp nơi đều đen kịt một mảnh, dơ ngón tay cũng không thể thấy rõ, nếu như không phải lờ mờ hắn thật tin tưởng bản thân đã bị mù.

Đợi đến khi cơn đau nhức, có lẽ chính là quá lâu không vận động, Dương Thang lấy tay sờ soạn xung quanh bốn phía.

Phẳng, mịn...

Chỉ hai chữ, đó là tất cả những gì hiện tại hắn cảm nhận được, theo ẩn ẩn suy đoán hắn rốt cuộc rõ ràng tình cảnh hiện tại rồi.

Đây là bị chôn sống...mẹ nha, ta nhưng còn sống đây, vậy mà thực bị chôn sống rồi...

Dương Thanh đau lòng nhức óc, hai tay buồn bực gõ gõ lên mặt quan tài.

Nhưng không giống như bị trôn sống các loại ghê gớm truyện kể lại, hiện tại hắn nhưng an ổn nằm đó hít thở bình thường, thậm trí có cảm giác quen thuộc tự nhiên lại có mấy phần thoải mái.

"Không khoa học a, lẽ nào không khí thực sự như vậy nhiều, hô hấp mãi không hết sao?"

Đúng lúc này đôi mắt Dương Thanh bỗng nhiên trừng lớn ra, hai tay không nhịn được bưng lấy đầu mình, khuôn mặt vặn vẹo, mồ hôi hột cũng từ đó rơi vãi ra.

Đau đớn... Kịch liệt đau đớn, cơn đau từ não bộ, tựa như đâm thẳng vào óc tủy, cơn đau đớn liên tục đâm nhói, cả quá trình Dương Thanh như chết đi sống lại, tuy nhiên quá trình cũng kéo dài không quá lâu, khoảng thời gian này Dương Thanh cũng đạt được một đoạn kí ức, một đoạn kí ức vốn dĩ không thuộc về mình trí nhớ.

"Thì ra là vậy!! Hóa ra đây là xuyên việt chứ không phải bản thân bị chôn sống, bản thân vốn dĩ đã chết."

Dương Thanh hiện tại đan xen cảm xúc lẫn lộn, tất nhiên cũng có chút tự thương cảm chính mình, nhưng dù là như vậy hắn hiện tại không hề cảm thấy có gì là không cam lòng cả.

Nguyên bản kiếp trước hắn cũng chính là cô nhi, tự nuôi bản thân lớn, tự học tập...có lẽ như vậy cuộc sống nhàm chán kết thúc cũng tốt... Dù sao bản thân nhưng đã đạt được một lần nữa tân sinh mệnh.

Đoạn Thanh...chủ nhân cỗ thân thể này trước đó tên là Đoạn Thanh, 16 tuổi bị chính phụ thân hắn phong ấn lâm vào ngủ say.

Cũng không phải là hắn làm ra cái gì chuyện lớn lao, mà lí do là trước đó thế giới này chịu đựng một cuộc hạo kiếp, chỉ là thân thể này trước đó khá yếu kém, phụ thân hắn không đành lòng nhìn hắn ngã xuống, đã dùng thủ đoạn thông thiên phong ấn lại hắn và cho ngủ say đến tận đây.

"Đoạn Thanh...vậy ta từ nay tên Đoạn Thanh đi, nếu may mắn họ còn sống vậy phụ thân cùng mẫu thân vậy để ta thay ngươi chăm sóc." Đó là tìm được điều kiện

Dung hợp lại tia tàn hồn không chọn vẹn của Đoạn Thanh lại vào cơ thể, không có rõ vì sao nghĩ đến phụ thân cùng mẫu thân hắn lại không có chút nào xa cách, ngược lại có thêm một cảm giác nhớ nhung.

Haiz, thì ra có phụ, mẫu chính là như vậy hạnh phúc sao...

Thở dài một hơi, Đoạn Thanh cảm thụ tiêu hóa hêt thảy trí nhớ cũ của thân thể này.

Thế giới này gọi Vân Tiêu đại lục, bao gồm năm châu, Đông-Tây-Nam-Bắc vực và Trung Châu, ngoài ra còn có bốn thánh địa, hắn chính là thiếu chủ một trong bốn thánh địa.

Thanh Vân Thánh Địa.

Đây là thế giới lấy võ vi tôn, lấy võ làm đầu, nắm đấm ai to người đó làm chủ.

Thế giới này đẳng cấp võ đạo cũng chia làm tám cảnh giới: Võ Đồ, Võ Sư, Võ Vương, Võ Linh, Võ Tôn, Võ Hoàng, Võ Thánh, Võ Thần. Mỗi cảnh giới lại chia nhỏ ra làm chín tầng cảnh giới nhỏ, đạt đến Võ Linh có thể phi hành trên không, tự do bay lượn, xét theo khía cạnh nào đó Võ Linh trong mắt người bình thường chính là thần tiên sống.

Mà trước đây phụ thân hắn chính là Võ Hoàng cảnh giới, một trong những nhân vật mạnh nhất bấy giờ, còn cái kia Võ Thần đã có thể phá toái hư không chim cút đi đến thế giới khác, nói theo cách nào đó, đó chính là vũ hóa phi thăng.

Ngoài ra cũng chia thể chất con người làm năm thể chất, Phàm thể, Hoàng thể, Huyền Thể, Thánh Thể còn Thần Thể cơ hồ đã không tồn tại, mà chỉ có trong sách cổ ghi chép.

Nghĩ lại trước đây, thần ma xâm lấn, tuy nhiên bản thân trời sinh phế mạch không thể tu luyện mãi chỉ dừng lại ở mức độ Phàm nhân, phụ thân hắn phong ấn hắn lại để bảo toàn mạng sống cũng vô cùng bất đắc dĩ, để phong ấn hắn lại trong này không cho thời gian xói mòn là chuyện vô cùng khó khăn, nhưng hết lần này đến lần khác phụ thân hắn làm được, nghĩ đến trả giá cũng không phải rẻ.

"Mà mặc kệ, trước hết rời khỏi đây rồi nói."

Lời nói như vậy chứ khuôn mặt Đoạn Thanh ngay lập tức cứng ngắc lại rồi, nếu như hiện tại nhìn được, liền có thể thấy giờ khắc này khuôn mặt lẫn tay Đoạn Thanh có bao nhiêu sợi gân xanh đều hiện.

Đây là thành quả của việc cố hết sức mong muốn đẩy đi ra nắp quan tài.

"Không được rồi...lẽ nào ta vừa xuyên việt đến đây lại cứ như vậy chịu đựng nằm ngủ ở đây chết vậy sao?"

Ngay tại đang suy nghĩ lung tung, một tiếng 'Keng' vang lên, âm thanh máy móc bánh răng bắt đầu lạch cảnh chuyển động.

"Kiểm trác đến kí chủ hoàn tất dung hợp trí nhớ, Thôn Phệ Hệ Thống chính thức gắn kết vào linh hồn, quá trình 1%, 5%, 15%, 25%....60%.... "

Đồ chơi gì !!

Kinh ngạc a một tiếng, trong đầu âm thanh vẫn đang chạy phần trăm, Đoạn Thanh giờ khắc này không khỏi nghĩ đến phúc lợi xuyên việt ngón tay vàng loại kia.

Cố cưỡng ép cái kia vui mừng trong lòng, trước đây đọc qua tiểu thuyết xuyên việt phúc lợi hệ thống không phải không có, chỉ là lần này bản thân nhưng biến thành nhân vật chính rồi.

"75%... 90%... 98%... 100% - Keng thành công dung hợp hệ thống, tương thưởng kí chủ gói quà tân thủ x1."

Hệ thống âm thanh lanh lảnh vang lên trong đầu, Đoạn Thanh hiện tại liền có thể biết đươc cách câu thông các loại...

Tâm thần mặc niệm gọi lên Hệ thống, ngay lập tức xuất hiện trong đầu Đoạn Thanh chính là một mảnh không gian trống rỗng.

Đột nhiên một khuôn mặt chính là xuất hiện trừng lớn mắt, dọa đến kém chút nữa nhảy dựng lên.

"Chủ nhân đừng sợ, ta là hệ thống tinh linh tên là Tử Ly, chủ nhân có gì thắc mắc có thể trực tiếp hỏi nha."

Đoạn Thanh không vội mà lặng yên đánh giá trước mặt kêu Tử Ly tinh linh hệ thống.

Tử Ly chỉ cao 1m5 khoảng chừng, mái tóc tím phủ xuống, đôi mắt to mọng nước chớp chớp cộng với khuôn mặt phính phính...

Đây chính là Loli kiểu dáng loại hình,

Cô cũng mặc một bộ váy loại hình lolita, chân trần buộc ren, đang không ngừng bay lượn lại chớp chớp mắt, hiển nhiên đang đợi Đoạn Thanh câu hỏi.

"Tử Ly, Cô có thể giới thiệu chức năng hệ thống sao?"

"Có thể nha, hệ thống có thể giúp chủ nhân mở rương, trong rương có thể có bí tịch, công pháp, võ kĩ, vũ khí, thần khí, đan dược các loại tài bảo... Tuy nhiên đó không phải tất cả, hệ thống năng lực chủ yếu chính là thôn phệ, đúng là như vậy, chủ nhân có thể thôn phệ bất cứ vật gì, rút ra tinh hoa từ nó nâng cao bản thân tu vi, tất nhiên rơi vào chủ nhân nhận được chính là kinh nghiệm."

"Thế vậy Tử Ly, làm thế nào mới có thể mở rương nha?"

"Được chủ nhân, rất đơn giản, để mở được rương chủ nhân cần phải có điểm tích lũy, mà điểm tích lũy chủ nhân có thể nhận được thông qua việc giết chết địch nhân, thăng cấp... Bảo rương cũng chia làm năm loại hình, Thanh đồng bảo rương, Ngân Sắc Bảo Rương, Hoàng Kim Bảo Rương, Kim Cương Bảo Rương, Truyền Thuyết Bảo Rương, đầu tiên chủ nhân chỉ có thể mở đến Hoàng Kim cấp bậc bảo rương, điểm tích lũy khởi điểm Thanh Đồng Bảo Rương là mười ngàn điểm, mỗi một cấp độ giá cả sẽ tăng lên gấp năm lần.

Riêng phần Kim cương và Chí tôn cấp bảo rương chỉ sẽ đạt được qua thôn phệ ngẫu nhiên đạt được."

"Khoan! Thế nào thôn phệ lại rơi ra là sao?"

"Ách,"

Tử ly mím môi gãi đầu, cười hì hì một tiếng mới nói.

"Kém chút quên mất, khi chủ nhân thôn phệ bất kì thứ gì đều có tỉ lệ rơi ra kĩ năng, huyết mạch, thể chất, và đặc biệt hơn chính là Kim cương cùng Chí Tôn Bảo Rương, tất nhiên tỉ lệ là vô cùng thấp, tỉ lệ rơi đồ vật dựa theo sự quý giá mà chủ nhân thôn phệ."

Nghe đến tường tận giải thích, Đoạn Thanh cuối cùng hiểu rõ ra rồi.

Bạn đang đọc Vô Hạn Thôn Phệ sáng tác bởi DuongLuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DuongLuan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 230

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.