Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

D-Boy? Giao chiến! (1)

Phiên bản Dịch · 2452 chữ

Trong khi ba phía Trịnh Xá, ba người Tây Hải đội, nhóm Tiêu Hoành Luật đều có mục đích hành động riêng thì ba người Trương Hằng lại chỉ biết cắm đầu chạy loạn, chẳng để ý gì tới xung quanh. Không phải ba người không nghĩ ra được mục đích của mình nhưng thật sự số lượng robot hình nhện quá lớn, căn bản không có thời gian để họ suy nghĩ về bất cứ chuyện gì. Lúc này, mục tiêu lớn nhất của họ chính là chạy thoát được một mạng là tốt rồi, những cái khác cứ tạm thời bỏ sang một bên.

- Khốn kiếp, sao lại nhiều robot thế này? Chẳng lẽ người ngoài hành tinh chỉ biết nhằm vào ba chúng ta mà đánh?

Trương Hằng nhìn đám robot hình nhện đông nghìn nghịt dưới chân, sởn gai ốc nói.

Ba người đã không còn dám xa xỉ như lúc đầu biến thành gió xoáy phi hành nữa, sau khi trải qua mấy lần nguy hiểm, họ đã tận hết khả năng để nghỉ ngơi dưỡng sức. Hoặc là biến thành cát tránh né, hoặc là giết chết những nhóm nhỏ robot, chỉ đến khi xung quanh đều là robot thì mới biến thành gió xoát bay đi. Cứ trốn trốn tránh tránh như vậy, được sự giúp đỡ của Imhotep bọn họ chung quy cũng không chết trong căn cứ này, mà sức mạnh của Imhotep cũng từ từ khôi phục lại.

Ba người cứ thế chạy loạn lên trong căn cứ ngoài hành tinh. Vốn thấy số lượng robot hình nhện xung quanh càng lúc càng ít, họ còn chuẩn bị dừng lại nghỉ ngơi một chút nhưng không ngờ lại bỗng dưng trông thấy ở phía trước có một lượng lớn robot đang tụ tập, hơn nữa từ trong gian phòng đó còn có rất nhiều robot đang không ngừng tiến ra ngoài. Nhất thời ba người đều cảm thấy vô cùng tò mò, không biết có phải đã gặp kho vũ khí của người ngoài hành tinh hay không.

Imhotep cũng là loai tài cao mật lớn, lại thêm lúc này hắn đã đầy đủ tinh lực, lập tức biến thành gió xoáy tiến vào trong căn phòng đó. Ai mà biết, vừa mới bước vào lập tức trước mặt hắn tràn ngập màu đỏ, trên mặt đất trải đầy loại thực vật màu đỏ máu, ở giữa rừng thực vật còn có vô số thi thể con người, cảnh tượng phảng phất như tu la địa ngục.

- Chẳng lẽ đám người ngoài hành tinh này không hít thở được không khí trên trái đất nên mới mang thực vật vốn có trên hành tinh bọn chúng tới đây nuôi trồng?

Trương Hằng kinh ngạc nhìn khung cảnh trước mắt, đồng thời sắc mặt hắn cũng hơi xanh lại. Dù sao thì cảnh tượng trước mắt cũng quá mức khủng khiếp, không ngờ đám người ngoài hành tinh này lại lấy loài người làm vật thí nghiệm?

Ba người xem xong, Imhotep đang định đem cả nhóm rời đi thì chuyện càng kinh người hơn đến bây giờ mới bắt đầu. Ba người chỉ thấy đám robot hình nhện đều dừng lại, tiếp đó cửa ra vào trên lưng mỗi robot mở ra, tất cả người ngoài hành tinh điều khiển bên trong đều bước ra ngoài. Một nhóm khoảng vài chục người ngoài hành tinh xếp thành hàng bước tới chỗ đám thực vật màu đỏ, cũng không biết bọn chúng là cái gì, chỉ thấy đám thực vật đỏ máu đang đứng yên đột nhiên chuyển động bao trùm lấy tất cả người ngoài hành tinh. Không lâu sau, những thực vật màu đỏ này bắt đầu nhanh chóng khô héo với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường. Đến khi số thực vật đó hoàn toàn héo rũ thành tro bụi, những người ngoài hành tinh ở bên trong đã hiển lộ thân hình.

Những người xem qua Independence Day đều biết, thân thể thật sự của người ngoài hành tinh kỳ thực rất nhỏ, bọn chúng đều ở trong một loại áo giáp sinh vật, bình thường hành động cũng dùng áo giáp sinh vật này làm chủ thể. Lúc này, áo giáp sinh vật của mấy chục người ngoài hành tinh này phảng phất như đang tan chảy ra, không ngừng chuyển động, như là tự có tính mạng, vừa nhúc nhích vừa biến đổi hình dạng.

Ba người Trương Hằng nhìn thấy rất rõ ràng, đều cảm thấy chấn động. Đến khi số thực vật đỏ máu hoàn toàn héo rút, áo giáp sinh vật của người ngoài hành tinh cũng đình chỉ biến hình, bắt đầu ổn định trở lại, Trương Hằng đã không nhịn được, kêu lên:

- Cái gì thế này? D-Boy?(*)

Imhotep cùng Dương Tuyết Lâm đồng thời hỏi:

- D-Boy? Là cái gì?

- Lâu trước đây, ta từng xem một bộ anime.

Trương Hằng nhìn chằm chằm vào đám người ngoài hành tinh phía dưới, thì thào nói:

- Bộ anime đó cũng nói về chiến tranh giữa loài người và người ngoài hành tinh. Người ngoài hành tinh trong anime không có kỹ thuật cao cấp như trong Independence Day nhưng bản thân bọn chúng lại có thể biến thành thực vật, loại thực vật đó lại có thể hấp thu con người vào bên trong. Qua một thời gian, lấy cơ thể con người làm chủ thể, từ trong thực vật sẽ sinh ra vũ khí hình người cực kỳ khủng bố. Kỳ thực vũ khí hình người đó đã không còn ý thức của loài người nữa, hoàn toàn biến thành vũ khí chiến đấu, bị người ngoài hành tinh ở trong cơ thể điều khiển... Cái đó có chút tương tự với những gì đám người ngoài hành tinh ở đây đang làm, đều dùng thực vật hình thành áo giáp sinh vật, lại đều dùng gen của con người để cấu thành, chỉ không biết đám người ngoài hành tinh này có biết phát triển nữa hay không?

Trong lúc nói, áo giáp của người ngoài hành tinh ở phía dưới đã từ từ ổn định lại, lộ ra hình dạng không còn giống với kiểu áo giáp sinh vật lúc trước nữa. Tuy vỏ ngoài vẫn là loại vật chất cứng giống như áo giáp sinh vật nhưng hình dáng thì lại có vẻ giống với thể hình nhân loại, mặt mũi cũng có đầu đủ ngũ quan, chỉ là màu sắc trên người nhìn có vẻ thâm trầm, nhìn qua có vài phần giống người máy.

- ...Quả nhiên là hình dáng giống như D-Boy, chỉ không biết sức chiến đấu như thế nào?

Trương Hằng cau mày lẩm bẩm.

Nhưng hắn còn chưa dứt lời, trên thân đám người ngoài hành tinh đang đứng dưới đất đột nhiên bùng lên một ngọn lửa màu đỏ. Khiến cho người ta thấy kỳ quái là bọn chúng không hề có vẻ đau đớn, khó chịu giả cả, bộ dạng hoàn toàn giống như khi Trịnh Xá sử dụng kỹ năng vampire. Mấy chục tên người ngoài hành tinh đồng loạt nhảy lên, kẻ cao nhất tới hơn mười mét, lao về phía đoàn cát vàng đang ở giữa không trung.

Imhotep lúc này đang hóa thân thành bão cát, căn bản không sợ công kích từ bên ngoài, hơn nữa bản thân hắn cũng là kẻ bất tử nên cứ mặc kệ đám người ngoài hành tinh này nhảy tới. Nhưng khi bọn chúng tới gần, Imhotep bỗng kêu lên một tiếng đau đớn, nói:

- Hả? Đây là cái gì?

Thành âm vừa dứt, hai người Trương Hằng còn chưa định thần lại thì cơn bão cát vàng đã cấp tốc bay ra phía ngoài căn phòng, ở đằng sau đám người ngoài hành tinh vừa biến thân theo sát không rời. Mấy tên trong số đó không biết đang làm cái gì, ở giữa hai tay chợt bừng lên ánh sáng bạc rực rỡ, chỉ thấy bọn chúng kéo giãn luồng sáng màu bạc đó ra, từ hư không bắn ra mấy mũi tên ánh sáng về phía cơn lốc cát. Mặc dù độ chính xác rất thấp nhưng cũng có một mũi tên bắn trúng vào đoàn cát, tiếng hừ đau đớn của Imhotep lập tức vang lên, mà đến lúc này bọn họ mới thoát ra khỏi căn phòng.

Bấy giờ, Trương Hằng cùng Dương Tuyết Lâm dù có chậm hiểu đến thế nào cũng biết Imhotep đã bị đám người ngoài hành tinh tấn công làm bị thương. Chuyện này thật quá kinh người, phải biết rằng dù là vũ khí năng lượng thuần chất như tia năng lượng cũng không thể gây thương tổn cho Imhotep. Hình thái sinh mệnh của Imhotep khác biệt quá lớn với bọn họ, bản thân hắn vốn thuộc về loại tồn tại ma pháp truyền thuyết, trừ phi sử dụng công kích ma pháp truyền thuyết, nếu không dù là bom nguyên tử cũng không giết được hắn, không thể ngờ được rằng, người ngoài hành tinh vậy mà cũng có thể làm hắn bị thương?

Đầu óc Trương Hằng càng thêm căng thẳng bởi vì cách tấn công của người ngoài hành tinh vừa rồi thật sự quá quen thuộc. Ngọn lửa màu đỏ rực đó thì không cần phải nói, thủ đoạn bắn tên sau đó nhìn thế nào cũng giống như lúc hắn sử dụng cây cung kim loại màu bạc tấn công, chẳng lẽ đám người ngoài hành tinh này đang mô phỏng phương thức tấn công của tiểu đội luân hồi bọn hắn?

Tốc độ đoàn cát vàng đột nhiên nhanh hẳn lên, chỉ sau một thoáng đã bay xa hơn nghìn mét, tiếp đó nó lại đột ngột hạ xuống đất. Imhotep bật rên lên đau đớn, xuất hiện lại hình người, ngã vật xuống đất thở hồng hộc. Sau lưng hắn xuất hiện một lỗ lớn bằng miệng bát, cơ hồ xuyên thủng cơ thể hắn, hơn nữa từ trong lỗ còn không ngừng có khói trắng bốc lên. Trên vai hắn có một khối da nhỏ biến thành màu cháy đen, giống như là bị lửa thiêu qua.

Imhotep nằm dưới đất thở hào hển, mấy giây sau, vết thương trên người hắn bắt đầu từ từ lành lại nhưng ở cách đó không xa đã có hơn mười người hành hành tinh xông tới, còn cả đám robot hình nhện vốn đã tập trung rất đông bên ngoài căn phòng này cũng nhanh chóng tiến về phái này. Tốc độ của người ngoài hành tinh đã biến thành D-Boy cực kỳ nhanh, chân chỉ khẽ điểm xuống mặt đất một cái đã vọt đi hơn mười mét, bộ dạng cực kỳ giống với khinh công mà Trịnh Xá từng cường hóa.

Trương Hằng nhìn Imhotep đang từ từ khôi phục thân thể, lại nhìn sang phía người ngoài hành tinh đang không ngừng tiếp cận, nhất thời tâm lý lại trở nên bình tĩnh. Hắn nâng cây cung kim loại màu bạc lên, tay kia lấy ra một viên năng lượng thạch, tiếp đó đặt năng lượng thạch lên dây cung, cứ như vậy nhắm về phía đám người ngoài hành tinh đang xông đến. Giây tiếp theo, vô số mũi tên sánh sáng bắn vọt ra.

“Tên ánh sáng này quá yếu, căn bản không thể xuyên thủng được tầng bảo vệ của người ngoài hành tinh, chỉ có thể tận lực ngăn cản bọn chúng... Thật không thể tưởng tượng nổi, đám ngoài hành tinh này vậy mà lại thật sự có kiểu biến hình D-Boy này. Ta nhớ trên trái đất còn có rất nhiều loại thực vật đỏ máu kia, cứ như vậy không phải loài người sẽ tuyệt chủng sao?”

Trương Hằng trong lòng đang rối như tơ vò thì vô số mũi tên năng lượng đã bắn tới nơi. Kỳ thực hắn cũng không hy vọng gì nhiều, ai mà biết mấy chục tên người ngoài hành tinh xông tới đầu tiên nhìn qua có vẻ tốc độ cực nhanh, uy thế cực mạnh nhưng thực tế lại không chịu nổi một đòn, bị tên ánh sáng năng lượng bắn trúng lập tức biến thành mảnh vụn. Chuyện này lập tức khiến Trương Hằng ngẩn người, đến cả đám người ngoài hành tinh vừa mới lao vào trong phồng cũng sững sờ, nhất thời tất cả robot hình nhện cùng người ngoài hành tinh đều dừng lại, cũng không biết chúng ở đó ngơ ngẩn cái gì.

“Đúng rồi, đám người ngoài hành tinh này đột nhiên có được kỹ năng hay thuộc tính của thành viên tiểu đội luân hồi chúng ta, có thể do thực lực chưa đầy đủ, hoặc là bọn chúng căn bản không biết phát huy, hoặc cũng có thể do quá tự tin vào thực lực của bản thân nên mới lấy cứng đấu cứng tiếp lấy tên năng lượng của ta, cơ thể tự nhiên là lập tức tan vỡ... Nhưng tiếp theo phải làm thế nào đây? Một khi bọn chúng nắm giữ được từng loại sức mạnh, đông đảo người ngoài hành tinh như vậy tới truy sát, lại có thể gây thương tổn cho Imhotep, chúng ta không phải chết chắc rồi sao?”

Trương Hằng âm thầm tính toán tình hình, nhưng mắc cho hắn suy nghĩ thế nào, chỉ cần ba người bọn hắn còn chạy loạn trong căn cứ ngoài hành tinh này thì kết quả tuyệt đối là lành ít dữ nhiều. Nghĩ tới đây, Trương Hằng thầm phát khổ, đặc biệt là việc Imhotep bị thương đã khiến cho xác suất sống sót của ba người giảm đi rất nhiều. Đúng lúc đó, một loạt hình ảnh đột nhiên hiện lên trong đầu hắn, hình ảnh đó là vị trí của Trịnh Xá, phương hướng cần phải đi để tới chỗ Trịnh Xá, bên trong hình ảnh... Trịnh Xá đang giao đấu với một luồng sáng màu đỏ sậm!

(*)Dangerous Boy, tên thật Takaya Aiba, nhân vật trong anime Tekkaman Blade, đại khái là công nghệ ngoài hành tinh trong đó làm con người có khả năng chuyển đổi giữa trạng thái người và trạng thái Tekkaman (robot, siêu khỏe, vũ khí siêu mạnh). Tất cả các Tekkaman đều là người trong gia đình hoặc có liên quan gần gũi đến gia đình Aiba, Takaya và em gái là hai người duy nhất thoát được trước khi bị tẩy não.

Bạn đang đọc Vô Hạn Khủng Bố của Zhttty
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 263

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.