Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh lén trước bình minh

Phiên bản Dịch · 4330 chữ

Imhotep cùng Anck-Su-Namun vẫn ngồi yên trên ghế sa lon, bởi vì Imhotep cũng không cần ăn thức ăn gì, cho nên chỉ có Anck-Su-Namun ăn chút điểm tâm uống cà phê, đợi tới khi Sở Hiên nói với Imhotep, hai người kia tựa hồ mới hồi phục tinh thần lại, tiếp theo Imhotep trực tiếp từ chối nói:

-Trước khi điều kiện chúng ta được chấp nhận, chúng ta không có nhiệm vụ giúp đỡ các người.

Trịnh trá nhìn Sở Hiên cùng những người còn lại, hắn tò mò hỏi:

- Imhotep này, đây là chuyện ta vẫn còn thắc mắc, tại sao ngươi lại có thể đến cùng lúc với bọn họ thế? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn lấy được chiếc mặt nạ vàng kia sao? Ngươi đã không còn là người bình thường, cos được mặt nạ cũng không biến thành quái vật, như vậy thì ngươi lấy nó để làm gì?

Imhotep gật đầu nói:

-Đúng vậy, ta quả thật là có lấy được mặt nạ vàng cũng chẳng có tác dụng gì, nhưng Anck-Su-Namun cô ấy có thể sử dụng mặt nạ vàng. Chỉ cần dùng kim cương lớn phụ trợ, Anck-Su-Namun đeo mặt nạ sẽ không biến thành vật quái nhiễm, nếu không cô ấy chỉ có thể ngày một già yếu… Chính vì thế, muốn ta giúp đỡ ngươi đối phó quái vật kia cũng được, sau khi đối phó quái vật xong, tất cả mặt nạ vàng phải thuộc về ta.

Mấy người Trịnh trá nhất thời nhìn nhau, Evelyn hắng giọng một tiếng thu hút sự chú ý của mọi người lại, lúc này nàng mới nói:

- Có thể trên bức vẽ nói thế mà thôi, chuyện này cũng chưa có ai kiểm nghiệm. Phải biết rằng quái vật đeo mặt nạ này, hoặc là người bị quái vật biến thành zombie, bọn chúng chỉ cần bị ánh mặt trời chiếu vào chắc chắn trong nháy mắt sẽ bị thiêu đốt thành tro bụi. Nhưng là mặt nạ kia lại cần ánh sáng mãnh liệt bắn vào trên trán, ngươi không cảm thấy việc này rất nguy hiểm sao?

Imhotep còn chưa lên tiếng, vẻ mặt Anck-Su-Namun đã bắt đầu do dự, trước đó đã chứng kiến khối thịt biến hình kinh khủng, dù là ai cũng đều không muốn có bất cứ quan hệ gì với mặt nạ kia, phải biết rằng sau khi đeo mặt nạ có thể sở hữu thực lực rất mạnh, nhưng lại phải biến thành quái vật xấu xí như vậy, dù là ai cũng đều sẽ do dự. Càng huống chi trước mắt nàng vẫn là đại mỹ nữ xinh đẹp vô cùng, tự nhiên là khó có khả năng cam tâm tình nguyện mạo hiểm như vậy, có điều hiển nhiên là Imhotep tựa hồ không hiểu được ý tứ của nàng, bộ dạng ngược lại có vẻ vô cùng kiên quyết.

Trịnh trá bất đắc dĩ chỉ có thể nói:

-Imhotep, ngươi đừng quá ích kỷ, chỉ vì muốn cùng cô gái của ngươi vĩnh viễn ở bên nhau, liền bến nàng thành quái vật cũng được sao? Ngươi phải hiểu rõ ràng vấn đề này chứ, ngươi đến cuối cùng vẫn là yêu cô ấy một cách ích kỉ!

Imhotep nghi hoặc nhìn về phía Anck-Su-Namun, nữ nhân này dùng một lại ánh mắt đáng thương như mèo con nhìn lại hắn, tên đầu trọc này do dự hơn nửa ngày, rồi mới ấp úng nói:

-Như vậy….ít nhất để cho ta tìm một sinh vật thí nghiệm mặt nạ vàng này một chút. Nếu như thật sự biến thành quái vật, như vậy mặt nạ này liền trả lại cho các người… Đưa khối thịt kia cho ta.

Nói xong, hắn chìa tay đến chỗ Sở Hiên.

Sở hiện cũng không nhiều lời, đem cái bình thủy tinh chứa khối thịt đặt ở giữa tay hắn, cái gã đầu trọc này không nói tiếng liền mở nắp thủy tinh, mà khối thịt kia giống như bị vật gì đó kích thích, co dãn mãnh liệt, kéo thành hình vòng cung, tiếp theo nó bắn vụt lên, thoáng cái đã bám vào tay Imhotep, hơn nữa bắt đầu liều mạng chui vào trong bàn tay Imhotep.

Tất cả mọi người cả kinh, ngoài tiếng hét chói tai của mấy nữ nhân, mấy nam nhân cũng đứng vụt dậy, nhưng Imhotep đã phất tay, hắn thấp giọng nói:

- Không sao cả, thân thể của ta có chút khác biệt với các ngươi…

Đang lúc nói chuyện, cánh tay bị chui vào cũng bắt đầu biến hóa, xoay tròn, cuối cùng toàn bộ cánh tay biến thành cát vàng, chờ đến khi cánh tay hắn hoàn toàn trở lại nguyên hình, trên cánh tay hắn đã thêm một miếng thịt nhỏ.

Imhotep cười cười với mọi người, hắn tiện tay bẻ miếng thịt này thành hai đoạn, mà miếng thịt có sức sống vô cùng ngoan cường trước đó cũng không còn lực tái sinh, để mặc cho hắn bẻ thành hai đoạn, hoàn toàn biến thành thịt khô.

Sở Hiên không nói tiếng nào lấy ra một khối thịt khô nhỏ từ tay Imhotep, hắn suy nghĩ một chút rồi mở hé nắp bình dung dịch muối sinh lý, ném miếng thịt khô xuống. Ngay lập tức, miếng thịt phiến mỏng kia liền bao thịt khô lại, mà theo dung dịch muối sinh lý khiến thịt khô trở nên ẩm ướt, không bao lâu thịt khô này liền căng phồng lên, cuối cùng kết hợp với miếng thịt phiến mỏng kia thành một thể, biến thành một khối thịt phiến dày.

- Không được, tế bào mất nước chỉ làm cho nó mất đi sức hành động, nhưng vẫn như cũ không thể hoàn toàn giết chết nó, xem ra trước mắt chỉ có vài thủ đoạn để giết, trong thời gian rất ngắn phá vỡ kết cấu tế nào. Một là a-xít mạnh, hai là dùng lửa đốt cháy, ba là chiếu ánh mặt trời, về phần làm bạc thì chỉ khiến tế bào bị nhiễm độc, trong khoảng thời gian ngắn mất đi năng lực phân chưa, trên cơ bản vẫn không hoàn toàn giết chết tế bào….

Sở Hiên lạnh nhạt lắc đầu nói.

Trịnh trá thở ra một hơi nói:

-Thế này đã đủ rồi, bất cứ trận chiến đấu gì đều khó có khả năng giải quyết hoàn mỹ, theo như lời ngươi nói vậy, bất cứ chuyện gì có tỉ lệ 50% trở lên đều có thể thử một phen, cứ như vậy đi. Bây giờ sẽ bắt đầu phân rõ trách nhiệm của từng người, đầu tiên là chủ công sẽ do ta cùng Imhotep đảm nhiệm, bởi vì ta từng đấu cùng quái vật kia, hơn nữa máu, tế bào của ta còn bị hắn hút vào, tốc độ hắn hiện tại vô cùng nhanh, sức mạnh cũng vô cùng lớn, hơn nữa hắn cũng không e ngại uy lực súng ống, nếu như bị hắn quấn vào trong thân thể, thì rất có thể biến thành zombie, vì thế chỉ có ta cùng Imhotep mới có khả năng tới gần người hắn.

- Zero ở phía xa dùng súng ngắm Gauss hỗ trợ thế công của chúng ta. Đầu tiên phải chắc chắn có thể công kích hai chân hắn, bởi vì hắn muốn phục hồi như cũ cũng cần thời gian nhất định, cho nên khi hắn có ý chạy trốn, Zero sẽ phải bắn vào hai chân hắn, ngăn chặn phương hướng chạy trốn, còn ta sẽ tùy lúc thích hợp sử dụng Bạo tạc thậm chí là Hủy diệt, cần lực lượng như vậy để hoàn toàn đánh bại hắn, ta sẽ nhờ Imhotep chuyện tiếp theo…. Hy vọng ngươi có thể đem hắn biến thành xác khô, mỗi một miếng thịt, mỗi một tế nào đều không thể bỏ qua, chỉ có như vậy mới giết chết được hắn…

- Sau đó cũng chỉ cần chờ ánh bình minh xuất hiện là được…. Vì thế thời gian chúng ta triển khai công kích là rạng sáng!

Nếu đã bàn bạc biện pháp chiến đấu tốt, vấn đề còn lại cần thương lượng là thời gian chiến đầu, đầu tiên cầm phải làm thế nào tìm đến chỗ quái vật kia. Mặc dù đã xác nhận khối thịt này có ý thức, nhưng là chúng có cách rất xa cũng có thể trở lại “chủ thể” không? Cái này không phải chuyện bọn Trịnh trá có khả năng phỏng đoán được, có điều tốt xấu gì thì cũng là biện pháp có hiệu quả duy nhất trước mắt để tìm được quái vật, cho nên mọi người vẫn quyết định lúc 4 giờ sáng thử biện pháp này một lần.

- Vấn đề tiếp theo là những người đi chiến đấu với quái vật kia. Ngoại trừ ta, Imhotep, Zero ra, Bá vương cũng có thể hỗ trợ dọn sạch zombie xung quanh chỗ chúng ta chiến đấu, hoặc là tùy lúc sử dụng hỏa lực trợ giúp cũng được. Những người còn lại thì đợi tại khách sạn, sẽ do Vương hiệp, Sở Hiên, O’Connell, các ngươi tiến hành bảo vệ cả nhóm, Chiêm lam thì phụ trách đem tính huống chiến đấu hai bên truyền đạt, trên cơ bản là như vậy, mọi người còn thắc mắc gì không?

Trịnh Xá nói xong mấy lời này liền thở ra một hơi, tiếp theo hắn nhìn về phía mọi người nói.

Tất cả đều lắc đầu, mà Cường nạp sâm lại càng hưng phấn nói:

- Yên tâm đi, ta nhất định sẽ ở quán rượu chờ đợi, nhất định sẽ không quấy nhiễu các người chiến đầu, ta thề….

Trịnh trá cười khổ nói:

- Mặc dù ngươi nói như vậy, nhưng tại sao ta lại cảm giác được lời này nghe thật chướng tai? Cứ như là nhất định sẽ xảy ra việc ngoài ý muốn khiến ngươi quấy rầy bọn ta chiến đấu….

Sở Hiên lại cau mày nói:

- Có lẽ thật sự sẽ xảy ra việc ngoài ý muốn gì cũng không chừng…. Ta vẫn cảm thấy hình như hắn đang tính toán chuyện gì đó, hơn nữa còn là một chuyện vô cùng quan trọng. Chúng ta hãy phải suy luận lại từ đầu một chút, quái vật kia chiếm được mặt nạ vàng, sau đó trở thành biến hình giết chết thành viên các thành viên khác của đoàn khảo cổ cùng người trong thôn nhỏ, mà các người may mắn đào thoát, Carnahan còn có một mảnh nhỏ mặt nạ vàng. Quái vật kia muốn lấy lại mảnh mặt nạ về cùng chiếm lấy viên kim cương lớn kia, mà trên đường truy kích, hắn đoạt mất Alex, hơn nữa luôn đi trước các ngươi tới thành phố New York này… Chuyện là như thế phải không?

O’Connell cùng Evelyn nhìn nhau, bọn họ đồng thời gật đầu, còn Sở Hiên day day huyệt thái dương tiếp tục nói:

- Như vậy nói cách khác, hắn đã hai lần có cơ hội giết các người nhưng lại không làm như vậy, mà ngược lại các người lại lấy được mảnh vàng nhỏ trên tay hắn. Mặt khác hắn cảm ứng đặc biệt đối với mảnh vàng nhỏ kia có, chỉ cần ở chỗ có mảnh vàng là hắn có thể mơ hồ cảm giác được, nhưng các ngươi lại không đem mảnh vàng theo bên người, mà đem gửi nó sang viện bảo tàng Ai cập, cho nên quái vật kia mới cướp con trai các người đi… Thì ra là như vậy, ngay từ đầu ta đã nghĩ sai rồi, quái vật này có trí tuệ rất cao! Hắn để Carnahan trộm mặt nạ vàng đi, vốn là bởi vì hắn muốn các ngươi làm người dẫn đường giúp hắn có thể tìm được viên kim cương khổng lồ, nhưng sau khi các người gửi mảnh mặt nạ đi mất, hắn chỉ còn cách bắt con trai các người để lấy được kim cương….

Sở Hiên cắn cắn ngón tay, hắn hung hăng nói:

- Trịnh Xá, ta biết tại sao trong tình tiết kịch bản lại yêu cầu Alex không chết, cũng không biến thành zombie…. Bởi vì quái vật kia đã sớm đưa tế bào vào thân thể thằng bé, hắn có thể dễ dàng tìm được chỗ của chúng ta, hơn nữa cũng có thể tìm đến đánh lén chúng ta dễ dàng, chỉ cần tế bào kia chậm rãi phát triển đồng hóa, Alex sẽ rất nhanh chóng biến thành zombie… Mẹ nó! Nói không chừng hắn đã ở trong quán rượu này rồi!

Vừa dứt lời, từ trong phòng ngủ của Alex truyền đến tiếng thủy tinh vỡ

O’Connell cùng Evelyn phản ứng nhanh nhất, quả không hổ là tấm lòng của cha mẹ, trong nháy mắt lúc thanh âm vọng đến, hai người đã một trước một sau chạy tới hướng căn phòng. O’Connell rút ngay súng lục bên hông ra, trực tiếp dùng bả vai phá cửa xông vào.

Phản ứng của Trịnh Xá cũng không chậm, hơn nữa tốc độ di chuyển của hắn còn nhanh hơn hai người nhiều, sau khi đứng lên hắn dùng sức đạp mạnh vào ghế sa lon, lướt qua O’Connell nhảy trước vào phòng, chỉ thấy trong phòng, một dây thịt dài đứng thẳng ở đầu giường, kéo thằng bé lên, mà hướng dây thịt xuất hiện rõ ràng là từ trong phòng tắm. Mặt khác trên nóc nhà còn có hai dây khác đột nhiên đâm xuống, chúng ở giữa không trung bỗng trở nên sắc vô cùng, một sợi đâm về phía Trịnh Xá, một sợi đâm về phía 2 vợ chồng O’Connell sát sau đó.

Trịnh Xá nghiến răng một cái liền nhảy lên, hắn mở lòng bàn tay chụp hai mũi giáo bằng thịt đang đâm tới, mặc cho chúng xuyên vào trong, tiếp theo vận hành kĩ năng Hồng viêm ở giữa không trung, dễ dàng dùng ngọn lửa bao phủ hai dây thịt, xèo một tiếng, hai sợi dây chỉ vùng vẫy hơn một giây, rồi bị hồng viêm trực tiếp đốt thành tro tàn. Nhưng tốc độ đám người Trịnh Xá chạy tới vẫn chậm một bước, sợi dây thịt đã cuốn lấy đứa bé kéo về bên phía cửa sổ, sau đó thuận theo vách tường bò xuống xuống, nhóm Trịnh Xá chỉ kịp chạy tới cửa sổ nhìn ra ngoài, nhưng không còn tung tích của thằng bé, cả sợi dây thịt cũng đã hoàn toàn biến mất.

Trịnh Xá lập tức xoay người lại quát lên:

- Chiêm Lam! Có thể dùng tinh thần lực tập trung vào Alex không? Đem vị trí của nó chuyển vào trong đầu ta!

Lời còn chưa dứt, hắn đá một cước về phía cửa sổ, phá tan thành một lỗ lớn, sau đó dưới chân đạp mạnh, cả người đã nhảy ra ngoài.

Chiêm Lam vội vàng nhắm mắt khóa chặt vị trí của đứa bé trong đầu, rồi thông qua tâm linh tỏa liên kết nối với ý thức của Trịnh Xá, cùng lúc Trịnh Xá nhảy ra khỏi cửa sổ, vị trí đứa bé đã xuất hiện trong não, hắn vội vàng lấy Goblin glider ra đặt dưới chân, tăng tốc bay vụt về phía đó.

Từ trên không trung nhìn xuống dưới, hướng đó có hơn mười người đang chạy, mà ở giữa đám người này là một con quái vật to lớn, nó có bảy tám chân người, mà thân trên cũng lớn bằng mười mấy người bình thường, thoạt nhìn giống như là thân hình nhiều người dung hợp một chỗ với nhau, cánh tay của nó đang giữ một đứa nhỏ. Khi Trịnh Xá từ giữa không trung bay tới, quái vật khổng lồ này không ngờ lại lấy cánh tay bao phủ kín hết đứa bé, giống như muốn phòng ngừa bị Trịnh Xá cướp đi, mà nhóm zombie còn lại thì càng bao chặt lấy con quái vật khổng lồ.

- Trịnh Xá phải không? Ta là Sở Hiên, tạm thời không nên tấn công quái vật này, để cho chúng đem thằng bé đi đi, Chiêm Lam đã khó chặt tinh thần lực của nó, mà quái vật kia lại không biết chúng ta có loại năng lực như vậy….Hiện tại công kích còn quá sớm, chờ đến lúc rạng sáng mới tiến hành.

Giọng nói của Sở Hiên đột nhiên vang lên trong đầu hắn.

Trịnh Xá thoáng chút do dự, hắn lập tức nói:

-Nếu như Alex bị tên quái vật đó biến thành zombie thì làm thế nào bây giờ? Ta không thể để nguy hiểm lớn như vậy! Tất cả thành viên đoàn đội đều sẽ bị trừ 10000 điểm đó, hơn nữa nó cũng là con trai của O’Connell và Evelyn! Vì thế ta sẽ vẫn đi theo Alex đến khi tìm ra quái vật kia mới thôi, không cần biết là thời gian nào ta đều tấn công!

Thanh âm của Sở Hiên ngừng lại một chút rồi nói:

- Nếu ngươi đã quyết định như vậy…. Trên thực tế hai loại tình huống đều chiếm 50% khả năng, do vậy vô luận ngươi làm như thế cũng không sao, có điều Imhotep tạm thời không có cách nào đến trợ giúp ngươi. Trong quán rượu này đã cũng bị đám thịt kia xâm nhập, cho nên trước hết hắn phải bảo vệ chúng ta đi đến cạnh quảng trường đã, Zero cùng Bá Vương chạy tới trước để hỗ trợ ngươi, cứ như vậy đi.

Trịnh Xá thoáng sửng sốt, hắn ngẩn người nhìn lại quán rượu phía xa, bởi vì đám thịt này thật sự khó lòng phòng bị, chỉ cần trên người bị dính một chút là rất có thể sẽ bị xâm lấn vào trong cơ thể, cho nên hắn hiện tại rất lo lắng không biết đồng đội có khả năng chống cự lại sự công kích đáng sợ của chúng hay không, bất quá bây giờ hắn chạy về cũng đã muộn, cho nên chi bằng liều đến cùng, trước tiên cứ giết chết quái vật này rồi tính sau!

Trịnh Xá cứ như vậy bám theo giữa không trung, gần như ở ngay trên thằng bé, chỉ cần bọn quái vật zombie này có một chút hành động lạ là hắn sẽ lập tức cho chúng một kích trí mạng, mà đây cũng là khoảng cách tốt nhất để hắn triển khai công kích với tốc độ nhanh nhất.

“Sức mạnh và tốc độ của hắn cứ mạnh dần lên theo sức mạnh và tốc độ của ta, vì vậy không thể sử dụng kĩ năng Bạo tạc đối phó với hắn, hiện tại trình độ của hắn còn xa mới đạt tới cấp độ của Bạo tạc, cho nên dùng cấp độ như hiện tại giao chiến với hắn vậy… Dùng Hồng viêm đốt chết hắn, nhưng Alex thì làm sao bây giờ ? Sử dụng Hồng viêm bằng một tay thì làm sao có thể thiêu chết tên quái vật này được?”

Trịnh Xá phi hành trên trời, không ngừng tự tính toán phương pháp chiến đấu cùng quái vật, trên thực tế hắn thật không có biện pháp với quái vật này, cho dù băm thây hắn thành vạn đoạn, thậm chí là dùng bom hẹn giờ làm nó tan xương nát thịt, cũng không chắc có thể giết chết được, mà đồng dạng, nhược điểm trí mạng của nó là ánh nắng, với thời gian hiện tại vô luận như thế nào cũng không thể duy trì đến lúc bình mình để có ánh sáng, tình thế này thật sự khó giải quyết.

“Vẫn chỉ có thể trì hoàn thời gian cùng hắn, đợi đến khi Imhotep đến, nếu như dùng cát bụi hút cạn nước trong tế bào, sau đó đợi đến lúc mặt trời mọc thì có thể triệt để tiêu diệt hắn, xem ra chỉ có biện pháp này mới có thể chiến thắng hắn hoàn toàn….”

Trịnh Xá nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cũng chỉ có biện pháp duy nhất như vậy, cũng may, Hỗn nguyên nhất khí công của hắn vốn trung chính bình hòa, đặc điểm là kéo dài rất lâu, hơn nữa sau khi nội lực trên người hắn đề cao, lực chống cự nhất thời có thể tăng lên mấy lần, cộng thêm khả năng phòng hộ của long tinh, hắn cũng không lo ngại việc dây dưa với quái vật, chỉ là hắn sợ khi phải ôm đứa, khi chiến đấu rất có thể sẽ làm liên lụy đến nó, tình huống như vậy không khỏi làm hắn bị bó tay bó chân.

“Mặc kệ, dù sao ta cũng không thể cúp đuôi chạy trốn, lần này không thể để cho hắn chạy thoát! Nhất định phải giết chết quái vậy này!”

Khi Trịnh Xá đang suy nghĩ, đám cương thi kia đã theo đường chính chạy tới một khu vực hẻo lánh của New York, chỗ đó là một công trường, hình như là một toà cao ốc hiện đại đã hoàn thiện nhưng chưa có người ở, mà Trịnh Xá cũng đã nhìn thấy gã thanh niên tóc nâu đang ở trên mái nhà nhìn xuống thấy. Mặc dù sắc trời đã khuya, nhưng với tố chất thân thể của Trịnh Xá tự nhiên là không có gì trở ngại, cho nên hắn cũng không lưu thủ, thu hồi glider vào trong nạp giới, đồng thời từ giữa không trung xoay người hạ xuống, lao về cánh tay tên zombie khổng lồ kia.

Tiếng khớp xương bị bẻ gãy vang lên, thân thể zombie kia căn bản không cách nào so sánh với quái vật, hơn nữa cũng không có năng lực phục hồi kinh khủng, rắc một tiếng, cánh tay nó đã bị Trịnh Xá chặt đứt, mà tốc độ phản ứng của Trịnh Xá cũng cực nhanh, cùng lúc bẻ gãy cánh tay, hắn đã bế được đứa bé trai, tiếp theo dùng sức đạp mạnh, hung hăng đạp con zombie to lớn quỳ rạp xuống đất.

Trịnh Xá mắt thấy các zombie khác đồng thời đánh tới, hắn vụt nhảy lên, tiếp đó lấy Ngọn giáo của thần Osiris từ trong Nạp giới ra, chỉ thấy hắn quán chú nội lực cùng năng lượng vampire vào trong cây trường mâu, sau khi đến chỗ cao nhất liền ném mũi giáo xuống. Một đạo kim quang hiện lên, zombie lao tới dưới chân hắn lập tức bị bắn xuyên qua người, hơn nữa quang mang còn tỏa ra xung quanh, đám zombie cũng không có thể chất cường hãn của quái vật, không cần nói zombie bị bắn trúng liền tan thành bụi biến mất, mà zombie bị quang mang chiếu xạ cũng bị thiêu đốt ăn mòn, xem ra Ngọn giáo của thần Osiris hình như có đặc hiệu với chúng.

Trịnh Xá trong lòng vừa động, hắn rơi xuống đất liền rút ngọn giáo khỏi mặt đất, nhìn Alex đang nằm trong lòng một chút, rồi lại nhìn về phía gã thanh niên đang ở bên rìa trên nóc tòa nhà cao tầng, hắn rút glider ra bay thẳng lên.

Gã thanh niên tóc nâu tựa hồ không có một chút sốt ruột, hắn yên lặng đứng đó nhìn Trịnh Xá bay tới gần, trên tay cầm một chiếc ly chứa chất lỏng màu đỏ, đến khi Trịnh Xá từ dưới lầu bay lên, cái nhìn đầu tiên khiến cho trong lòng hắn vụt nảy lên, trên nóc tòa cao ốc hiện đại này nhìn qua đơn giản là chốn địa ngục trong ác mộng, khung cảnh quá mức khủng bố.

Nóc tòa cao ốc cơ hồ bị máu tươi nhuộm đỏ, mà ở phía sau tên thanh niên có hơn trăm cỗ thi thể nằm la liệt, còn cả một đám thi thể chất thành đống lớn, mười mấy người còn sống bị găm trên tường, đầu lưỡi bị cắt đứt, thỉnh thoảng zombie lại đem người từ trên tường gỡ xuống, sau đó hai zombie vặn xoắn cơ thể người đó từ đầu tới chân, máu tươi tập tức chảy ra lênh láng trên khắp nóc nhà.

Trịnh Xá cẩn thận nhìn lại, hai chân gã thanh niên đã biến thành vô số xúc tu bằng thịt nhỏ, ngâm trong máu tươi đầy đất, hấp thụ, hắn có vẻ rất thoải mái, mặc cho vô số xúc tu không ngừng hấp thu chỗ máu vào trong cơ thể, miệng còn đang uống máu người, dù Trịnh Xá đã bay tới gần trước mặt hắn mấy chục mét cũng mặc kệ, chỉ nheo mắt nhìn lại.

Trịnh Xá nghiến răng nói:

-Ngươi chẳng những thân thể biến thành quái vật, ngay cả ý thức cùng lương tâm cũng đều đã biến thành quái vật…. Có lẽ cái chết đối với ngươi mới là cách giải thoát tốt nhất!

Nói xong, hắn giơ Ngọn giáo của thần Osiris lên bắt đầu quán chú năng lượng vampire và nội lực, mà gã thanh niên tóc nâu cũng cảm giác được nguy hiểm, xúc tu dưới chân bắt đầu không ngừng co rút lại, đôi chân hoàn toàn trở về nguyên hình. Cùng lúc đó, cây trường mâu trên tay Trịnh Xá đã dần dần tỏa ra ánh sáng màu vàng, quang mang càng lúc càng chói mắt, đến khi chân tên thanh niên hoàn toàn khôi phục nguyên hình, chuẩn bị di động, Trịnh Xá hét lớn một tiếng, dùng sức ném mạnh, phóng thẳng cây giáo về phía hắn

Sẽ edit thành chương full

Bạn đang đọc Vô Hạn Khủng Bố của Zhttty
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 436

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.