Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sống chết không rõ

Tiểu thuyết gốc · 1621 chữ

Quả nhiên, khi Tiểu Ngọc chụp ảnh xong, Âm Âm cầm bức ảnh, xem xét thì phát hiện ra nơi mọi người bị giam giữ.

- Chị dâu chị biết chỗ nào rồi phải không?

- Huyệt Tử động, Loan Sơn cốc.

Âm Âm gật đầu, nói nơi mọi người bị bắt , Loan Sơn cốc là một tử thần cốc, nơi đó được bao phủ bởi một làn sương mù dày đặc, cộng với đường đi rất eo hẹp, sơ sẩy một cái là mạng coi như một đi không trở về. Trong Loan Sơn cốc còn có một loại hoa mà mấy người pháp sư hay dùng để luyện ngải, Loài hoa này tỏa ra hương thơm đặc biệt, khiến người bình thường mê man mà hái, nhưng ai không biết cách lấy thì sẽ bị kịch độc của loài hoa này truyền từ da vào và chết trong vài phút sau. Mà loài hoa này có nhiệm vụ bảo vệ Huyệt Tử động, hang động có nhiều kim cương nhất thế giới.

Âm Âm mặt sắc lạnh, sao kẻ thù của cô toàn là bạn bè cũ vậy? Cô ác tới nỗi để bạn bè thành thù sao?

- Âm Âm là... Chị May nói lấp lửng hỏi cô.

- Phải, Là Huệ Nghi.Âm Âm gật đầu xác nhận," lúc trước cô ấy là người bạn thân của tôi hồi nhỏ, nhưng không biết vì sao, khi cha mẹ cô ấy chết cháy trong một vụ tai nạn thì cô ấy ghét tôi, coi tôi như kẻ thù, cô ấy còn nguyền rủa ba mẹ tôi và tôi chết không toàn thây. Trong đó có uẩn bình gì chăng nên tôi đã hỏi cô ấy nhưng cô ấy đã biến mất khỏi nhà và gần đây tôi mới biết cô ấy đang ở Huyệt Tử Động. Thật không ngờ..."

Âm Âm ánh mắt xa xăm nhớ về ký ức, Trận hỏa hoạn năm nào đã cướp mất đi 2 mạng người lại còn khiến cô mất đi một tình bạn vốn dĩ rất đẹp.

Cô lúc đó đã muốn tìm ra phóng hỏa nhưng không thấy, một là hắn đã chết hai là người đứng đằng sau có thế lực rất lớn cô chỉ còn đứng trơ mắt nhìn người bạn của mình trở thành thù của mình.

Âm Âm ném bức ảnh xuống dưới tầng một, Huyền Khánh nhanh tay chụp lấy 3 người nhìn vào bức ảnh , những vết rạch trên lưng đúng là tạo thành chữ.

- Đi thôi. Chuẩn bị xe, khỏi cần nhiều người, bốn người chúng ta tới đó.

Âm Âm bước xuống lầu, đi nhanh ra ngoài cửa, vứt lại một câu.

Âm Âm lái xe đương nhiên là tới Loan Sơn cốc. Vì con đường đi vào Loan Sơn cốc chỉ là một chiếc cầu bằng gỗ. , còn bị mục nát, có vẻ sợ cây cầu này không còn dùng được.

Đi tới rừng hoa thì mọi người buộc phải dừng lại.

- Không có cách nào để phá hết đám hoa này sao? Âm Âm bực mình giẵm nát cái cây hoa phía dưới chân mình.

Mấy người nhìn nhau lắc đầu.

- Có một cách.Huyền Khánh lên tiếng.

- Lấy độc trị độc. Âm Âm hiểu ý trong câu nói của Huyền Khánh gật đầu đồng ý. Lùi lại để Huyền Khánh làm việc.

Cậu bước lên chỗ đám hoa trải dài , lấy trong cặp ra một loại bột màu đỏ ( Huyền Khánh luôn có một chiếc cặp mang theo bên mình, trong đó toàn độc dược hoặc là thuốc giải nhé) , Vứt xuống đám hoa dưới chân mình, tức thì, lớp bột đó chạm vào hoa thì bùng lửa, đốt cháy đám hoa đó, lửa cứ vậy mà lan nhanh ra, một vùng lửa rực đỏ, những cây hoa bị ngọn lửa nuốtt trọn, khói bay lên khiến Loan Sơn cốc đã đáng sợ nay lại bị làn khói xám này làm cho u ám, âm u hơn. Một con đường lửa dẫn lối vào Tử Huyệt cốc.

Một giọng nói lạnh lùng, pha chút thích thú vang lên.

- Hahahaha, bạn tốt, cậu quả thật rất thông minh, lại còn có những trợ thủ giỏi nữa.

Âm Âm nhận ra ngay giọng của Huệ Nghi, có chút vui mừng nhưng cũng pha chút lo lắng,

- Huệ Nghi là cậu? Sao cậu lại bắt người của Lâm thị, còn giết bọn họ, bọn họ có tội sao?

- Không bọn họ không có tội gì, chẳng qua là bọn họ có một người chủ không ra gì là cậu thôi.

- Cậu nói vậy là ý gì? Âm Âm nghi ngờ hỏi. Có lẽ Âm Âm đang nghĩ tới vụ hỏa hoạn đó, chẳng nhẽ là cô làm gì sao?

- Bạn tôi ơi, cậu không làm nhưng có liên quan tới cậu. Một mình cậu vào trong tôi sẽ nói.

- Thả người. Âm Âm chỉ đáp lại một câu.

- Âm Âm đúng là làm bạn với cậu luôn lỗ to, để cậu bước vào trong đây mà cũng phải cò kè nữa. Được rồi. Tức thì, cửa động mở ra, những người bị bắt được thả ra, người toàn thân đều bị thương

- Trưởng tộc. Tất cả bọn họ đồng thanh chào cô

- Được rồi, mau theo Chị May về dưỡng thương đi, vị tôi mà mọi người chịu khổ rồi.

- Một chút vết thương thì có là gì, mạng của chúng tôi được đại tiểu thư cứu bao nhiêu lần, nếu được chết vì tiểu thư đó là phúc của chúng tôi. Một cô gái lên tiếng, có vẻ cô ấy đã coi Âm Âm như là người thân vậy. Tất cả mọi người cũng đồng thanh "nguyện chết vì đại tiểu thư"

- Được rồi, mau quay về, còn lại để tôi lo.

Tất cả mọi người cúi chào cô rồi đi theo Chị May về.Lúc đó Âm Âm nhận ra có gì đó bất ổn. Liền đợi mọi người đi khuất mới chất vấn Huệ nghi

- Huệ Nghi chẳng phải kêu cậu thả người sao? Còn một người nữa đâu. sao mới có 179 người.

- Âm Âm cậu sao lại cứ để mình chịu lỗ như vậy? Cậu vào trong đây mà cứu người đi.

Âm Âm lập tức chạy vào trong động. Huệ Nghi đứng trên một mỏm đá lớn là nhìn xuống giọng khiêu khích.

- Âm Âm giờ mới là chúng ta giải quyết ân oán đây.

- Cậu thả người. Âm Âm lạnh lùng lên tiếng, nếu không cô hông biết nhịn được tới bao giờ mà ra tay đánh Huệ Nghi.

- Cậu còn giám ra điều kiện với mình sao? Năm đó, vì gia đình cậu có thù với ai đó mà tên phóng hỏa lại muốn cậu ân hận vì gia đình tôi phải chết thay gia đình cậu. Cậu nghĩ xem, có phải những năm qua cậu luôn tìm kiếm người giết gia đình tôi phải không, nhưng tất cả chỉ là đáng thương tôi thôi.Hôm nay cậu phải chết. "

Đoạn cô ta đưa một cô bé tới , trên người còn gài một quả bom

Để xem cậu cứu con bé này thế nào? Rồi cô ta nhấn nút cho quả bom khởi động , 5 phút,

Chết tiệt, Âm Âm lấy những mỏm đá vững chắc mà trèo lên, định gỡ bom thì Huệ Nghi giữ tay cô lại, Âm Âm đá vào tay phải của Huệ Nghi, cô ta phản ứng kịp thời giữ lấy chân phải của Âm Âm, Âm Âm thuận thế, chống 1 tay xuống đất, chân trái không bị chịu sự khống chế của Huệ Nghi một cước đá vào thái dương của cô ta khiến cô ta phải bỏ tay ra lùi lại mà ôm đầu.

Âm Âm nhanh tay cởi dây trói ra, thì Huệ Nghi ở phía sau phi ám khí tới. Âm Âm cảm nhận được trong gió liền ôm cô bé phi thân xuống phía cửa hang động. Huệ Nghi nhảy xuống dưới, chặn cửa hang. Âm Âm để cô bé vào nơi an toàn,, đưa cho cô bé 1 con dao nhỏ rồi thì thầm kêu co bé cắt sợi dây trói và chạy ra ngoài, cô không thể nương tay với Huệ Nghi được nữa, Huệ Nghi không còn là người cô quen biết một người hiền từ, cây cỏ cũng sợ tổn thương nó, mà là một kẻ giết người, máu lạnh vô tình.

Cô chạy vào phía trong hang động, để có thời gian cho cô bé ấy gỡ dây chạy thoát. Một cước rồi một chiêu tung ra đều đánh trúng điểm trí mạng của Huệ Nghi Nhưng cô ta cũng không phải vô dụng, tránh được hầu hết các đòn đánh của Âm Âm.

Âm Âm nhặt một cái ám khí của Huệ Nghi phi tới, tìm đúng điểm chết của cô ta mà đâm tới. Huệ Nghi bị Âm Âm đã vào đầu liền dùng tay đỡ, nhanh tay Âm Âm đâm ngay vào huyệt thứ 4 ở dưới cằm của cô ta. Huệ Nghi bị đâm vào huyệt chết, liền khựng lại, máu trong miệng trào ra, rồi ngã xuống.

- Âm Âm cậu, tôi nguyền rủa cậu chết không được siêu sinh, mà hiện tại... cậu ... cậu phải chết rồi, quả bom sẽ phát nổ ngay thôi.

Nói xong Huệ Nghi nhắm mắt, cậu ta đã chết.

Âm Âm muốn ôm cô ta lần cuối, nhưng không kịp, cô quên mất quả bom, nó phát nổ. hang động sập xuống, đã để nấp cửa hang.

- Chị dâu. Thế Long từ bên ngoài hét lên nhưng không kịp cửa hang bị lấp lại.

__________ Hết Phần 1_______

Bạn đang đọc Vợ À Anh Là Vamipire sáng tác bởi sodachanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sodachanh
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.