Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một mình

Phiên bản Dịch · 2406 chữ

Trên bầu trời xuất hiện đại môn Tiên giới, trong đại môn này bắn ra một đại thủ cự đại, chính là thủ chưởng đã đánh phân thân của Phương Thanh Tuyết, cũng không biết là thứ cường đại gì, lần này cư nhiên cũng buông xuống chặn đánh Linh Lung Tiên Tôn.

Thế nhưng hư ảnh Hồng Mông đạo nhân sau lưng Linh Lung Tiên Tôn lại không cho phép đại thủ này làm càn, thân hình chấn động, bùng lên ngút trời, đôi mắt kia đủ có thể thiêu đốt, hòa tan Tiên giới.

Hư ảnh của Hồng Mông đạo nhân đối mặt với đại thủ nhiếp cũng không hề động, chỉ trực tiếp vung tay ra, ngón tay trắng noãn khẽ điểm tới đại thủ cự đại.

"Hồng Mông đạo nhân, bản thể của ngươi đã mất, chỉ còn lại ý chí, chẳng lẽ còn có thể thủ hộ truyền nhân của ngươi sao?"

Đại thủ chộp tới, muốn bóp nát ngón tay của Hồng Mông đạo nhân, cùng lúc đó tại phía sau cánh cửa Tiên giới, một cỗ thanh âm cực nhỏ loáng thoáng truyền ra.

"Hồng Mông chi thủy, Thái Cực chi sơ...." Hồng Mông đạo nhân cũng không trả lời, mà một lần nữa nói ra tám chữ chân lý, trên ngón tay lập lòe quang, từng đạo Hồng Mông chi khí kích xạ ra, sau đó đột nhiên biến thành Hồng Mông thiên đạo địa đồ hình, môn vô thượng thần thông thái cổ này là do hắn tĩnh tọa trước mặt Vĩnh Sinh chi môn một vạn năm mới tham ngộ ra, lúc này hiện ra uy lực chân chính.

Trong Hồng Mông chi khí, vô số vũ trụ được sinh ra rồi lại bị hủy diệt, trong nháy mắt trăm triệu vũ trụ sinh ra, hủy diệt, người có tu vi cao thâm thậm chí còn nhìn thấy trăm triệu vũ trụ này còn có dấu hiệu của sinh linh.

Có lẽ vũ trụ sinh ra đến cuối cùng hủy diệt ở trong mắt Hồng Mông đạo nhân thật ra chỉ là chuyện trong tích tắc.

Tất cả mọi thứ đều sẽ quay về Hồng Mông.

Bụp một thanh âm vang lên, đại thủ cư nhiên bị hư ảnh nhất chỉ của Hồng Mông đạo nhân đâm xuyên.

Phía sau Cánh cửa Tiên giới lập tức truyền đến tiếng rít gào phẫn nộ, thế nhưng tựa hồ bị quy tắc nào đó hạn chế, đại thủ kia dần dần biến mất, cánh cửa Tiên giới thoáng cái cũng biến mất.

Thần Tiên sứ giả tại thời khắc này cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Thân hình Linh Lung Tiên Tôn khẽ động, sắc mặt khẽ biến thành tái nhợt, hư ảnh Hồng Mông đạo nhân cự đại cũng dần dần tan đi, biến thành một tờ phù lục rơi xuống bàn tay nàng.

Tờ phù lục này là một khối ngọc phiến, cũng không biết là do thứ gì rèn thành, có phần cùng loại với tàn phiến của Tạo Hóa thần khí, nhưng lại không phải. Trên mặt ngọc phiến điêu khắc tám chữ to "Hồng Mông chi thủy, Thái Cực chi sơ". Trong tám chữ to có bóng dánh một đạo nhân chìm nổi bất định.

Nguyên lai vừa rồi Linh Lung Tiên Tôn thúc dục khối ngọc phù thần bí này mới kích phát được ra hư ảnh của Hồng Mông đạo nhân.

Đáng tiếc chính là nàng tựa hồ đã tiêu hao quá nhiều nguyên khí.

"Thế nào rồi?" Thoáng cái Nhân Hoàng Bút hiện ra hình thể: "Linh Lung Tiên Tôn, vừa rồi đại thủ của Tiên giới buông xuống có lai lịch thế nào, ngươi biết không?"

"Đại thủ kia phi thường thần bí." Linh Lung Tiên Tôn lắc đầu, ngọc phù dung nhập vào trong thân thể: "Không thể tưởng được sứ giả Tiên Giới cư nhiên tu thành Thần Tiên, hơn nữa còn có tiên khí, càng tùy thời có thể câu thông với Tiên giới, chặn giết hắn quả thực là dị thường khó khăn. Lần này Tiên giới vì chỉnh hợp Huyền Hoàng đại thế giới đối kháng với Thần tộc, chỉ sợ đã hao tổn một cái giá cực lớn rồi."

"Điều này đương nhiên, Huyền Hoàng đại thế giới có vô cùng vô tận bí mật, nếu để cho Thần tộc chiếm được, thăm dò từng cái một, tìm được bổn nguyên trong đó, sau đó Thánh Tế thế giới, nhất cử đả thông hướng tới con đường Tiên giới. Như vậy cả thiên địa vũ trụ sẽ bị thay đổi." Xích Uyên Ma Tôn nói: "Tối thiểu sau khi thoáng cái đánh xuyên qua này, tất cả nguyên khí của Tiên giới đều buông xuống, như vậy tu sĩ thế gian cùng tu sĩ Tiên giới về bản chất không có gì khác nhau, tất cả ưu thế của Tiên giới đều không còn lại chút gì."

"Linh Lung Tiên Tôn, tu vi của ngươi thế nào rồi?" Tâm Ma lão nhân hỏi.

Linh Lung Tiên Tôn mỉm cười nói: "Ta đã đi lên một con đường khác, nhưng mà nếu một chọi một, đối phó với Thần Tiên sứ giả, cũng tuyệt đối có thể chống lại. Thế nhưng muốn giết chết hắn lại phi thường gian nan. Lần này nếu khôgn phải ngươi mang Nguyện Vọng Quả Thực về, ta cũng vô pháp quay trở lại Hồng Mông bí tàng, tim được rất nhiều bí mật cùng di lưu truyền thừa của Hồng Mông đạo nhân, học thành Đại Nhân Quả Thuật."

"Đây đều là công lao của Phương Hàn." Tâm Ma lão nhân phất phất tay: "Lần đó ta cướp đoạt Nguyện Vọng Quả Thực quả thực là cưc kỳ hung hiểm, nếu không phải Phương Hàn cùng Nhân Hoàng Bút xuất thủ, ta cũng chỉ có thể trọng thương mà đào tẩu, tinh anh của năm đại thế giới liên minh, lực lượng thật sự quá mức cường đại."

"Phương Hàn... Lại là hắn sao? Xem ra duyên phận giữa ta và hắn vẫn quấn quanh không ngừng a." Linh Lung Tiên Tôn nhíu mày: "Sau khi tu luyện thành Đại Nhân Quả Thuật, ta cảm giác được nhân quả báo ứng, không sai chút nào, ta cùng người này xem ra vẫn còn nhân quả chưa dứt."

"Làm sao bây giờ? Sứ giả Tiên Giới đã chạy thoát. Chúng ta không thể bỏ qua, lập tức phản kích vây giết Thái Nhất Môn, trực tiếp tiêu hủy diệt quân cờ này của Tiên giới." Nhân Hoàng Bút nói.

"Không cần." Xích Uyên Ma Tôn không đồng ý nói: "Thái Nhất Môn là quân cờ của Tiên giới, cũng là môn phái có năng lực trọng yếu để chống lại đại kiếp nạn Thần tộc. Lần này sau khi đại kiếp nạn Thần tộc qua đi, Thái Nhất Môn nhất định sẽ lớn mạnh, đây là điều không thể nghi ngờ. Không nói hiện tại chúng ta đi tiêu diệt Thái Nhất Môn sẽ gặp lửa giận của Tiên giới, cho dù lùi một vạn bước diệt Thái Nhất Môn, khi Thần tộc xâm lấn, chúng ta ngăn cản thế nào đây?"

"Bây giờ còn chưa diệt được Thái Nhất Môn, Thần Tiên sứ giả, không thể vây giết được bọn chúng." cuối cùng Linh Lung Tiên Tôn nói: "Nhưng mà chuyện này cũng không có gì, đại kiếp nạn Thần tộc cũng là cơ hội cho chúng ta, trong lần đại kiếp này có thể làm cho lực lượng của mình tăng lên. Ta có dự cảm, tại lúc tiến công cuối cùng của Thần tộc, chỉ trong mấy ngày, đến lúc đó Huyền Hoàng đại thế giới, thậm chí mấy trăm triệu tinh cầu chung quanh đều bao phủ trong khói lửa, một hồi sát kiếp chưa từng có sẽ chính thức buông xuống."

"Chúng ta phải nắm chắc thời gian, tham ngộ Đạo thuật, cuối cùng tu luyện! Lần này sau khi đại kiếp nạn qua đi, chỉ sợ chúng ta cũng sẽ phải đi Tiên giới." Nhân Hoàng Bút nói: "Chỉ có đến Tiên giới chúng ta mới có thể tiếp tục tấn chức."

"Đúng vậy, khi đại kiếp nạn qua đi, quy tắc của Tiên giới khả năng sẽ xuất hiện một lỗ thủng. Chúng ta phi thăng Tiên giới có thể mang theo một ít đồ vật, không đến mức trần trụi phi thăng." Xích Uyên Ma Tôn nói.

"Đúng, lần này chính là một cơ hội."

Đột nhiên thân thể Linh Lung Tiên Tôn khẽ động, cả hư không của Linh Lung Phúc Địa đột nhiên thu nhỏ lại, biến thành không gian phiêu đãng. Chỉ có thần niệm nhàn nhạt trao đổi lóe lên trong hư không.

"Nhân Hoàng Bút, ngươi cùng Điện Mẫu Thiên Quân Phương Thanh Tuyết đi tìm tàn phiến của Tạo Hóa thần khí, không biết hiện tại tu vi của Phương Thanh Tuyết thế nào rồi."

"Điện Mẫu Thiên Quân đại nhân đang tìm một ít đồ vật mà năm đó bị thất lạc, pháp lực đột tiến, mỗi một sát na tu vi đều tăng chóng mặt. Nàng một mình tiến nhập vào một địa phương xa lạ tu luyện. Hiện tại ta cũng không biết nàng tấn thăng tới cảnh giới gì. Hơn nữa trên người của nàng có lực lượng của vận mệnh, tất cả mọi người, cho dù kẻ cường đại trong Tiên giới cũng không biết hiện tại nàng đang ở địa phương nào, đang làm gì. Trong rất nhiều thiên cơ thôi toán, nàng chính là người vượt qua thế giới hiện thực."

"Vận mệnh....." Linh Lung Tiên Tôn thì thầm hai chữ, sau đó thần niệm thoáng biến mất.

Một hồi đại chiến có một không hai cứ thế qua đi.

"Đáng tiếc, đáng tiếc a! Vì sao lại không lưỡng bại câu thương! Nếu như có thể lưỡng bại câu thương ta còn có thể kiếm được tiện nghi, giết chết Linh Lung Tiên Tôn, hoặc là giết chết Thần Tiên sứ giả, dùng vô thượng thần thông dung nhập vào cơ thể mình luyện hóa, sẽ có thể tấn thăng làm Thần Đế chính thức."

Tại một mảnh hư không vô danh, con trai của Thần Đế, Hoang Hao Ngục ở trong một hạt bụi rất nhỏ, toàn thân kích động, sau lại thập phần thất vọng.

Hắn tận mắt thấy cuộc chiến này.

Thế nhưng song phương không có lưỡng bại câu thương lại khiến hắn rất khó chịu, hắn hi vọng lưỡng bại câu thương, sau đó tới chiếm tiện nghi. Có thể giết được một cao thủ tuyệt thế, lần này hắn tổn thất rất nặng mà chưa kiếm được chút tiện nghi nào.

Đáng tiếc chính là, mọi chuyện cũng không như hắn mong muốn.

"Thiếu chủ, chúng ta đi thôi, ở đây vẫn còn rất nguy hiểm, vô luận là Linh Lung Tiên Tôn hay Thần Tiên sứ giả đều rất dễ phát hiện ra chúng ta, một khi phát hiện, chỉ sợ ngay cả cơ hội đào tẩu chúng ta cũng không có." Nghịch Tiên Thần Tôn nói.

"Sợ cái gì?" Tuy ngữ khí của Hoang Hao Ngục có vẻ cường ngạnh, thế nhưng vẫn có chút kiêng kỵ, đối diện với mấy nhân vật cường hoành này, tuy gần đây hắn ngang ngược kiêu ngạo, thế nhưng vẫn phải chết chứ không cần hoài nghi.

"Đi thôi! Thiếu chủ!" Nghịch Tiên Thần Tôn cũng nhìn ra Hoang Hao Ngục miệng cọp gan thỏ, nhưng mà vì để cho thiếu chủ có cớ xuống đài, hắn vẫn đổi chủ đề, nói: "Còn có mấy vị nhi tử của Thần Đế cũng làm tiên phong dẫn đầu đại quân Thần tộc. Nếu như lần này chạm trán cùng bọn họ, thiếu chủ cũng không tiện đối mặt."

"Đúng đúng đúng...." Hoang Hao Ngục vội vàng khẽ động: "Chúng ta lập tức rời đi thôi."

"Các ngươi còn có thể đi được sao?"

Một thanh âm từ trong hư không truyền tới.

"Ai! Là ai?"

Hoang Hao Ngục cả kinh, vội vàng dùng thần niệm bắn phá bốn phía, muốn nhìn xem rốt cuộc là ai vừa lên tiếng.

"Thủ hộ thiếu chủ!" Nghịch Tiên Thần Tôn cũng giật mình hoảng sợ, toàn thân bùng phát quyền kình, lực lượng sôi trào.

Thế nhưng vừa lúc đó hư không trên đỉnh đầu bọn chúng đột nhiên vỡ tan, một cỗ đại pháp đồng đen cự dại hiện ra trên đỉnh đầu bọn chúng, vô tận tinh quang bắn ra, không ngừng oanh tạc.

Hộ thân cương khí của Nghịch Tiên Thần Tôn, Chiên Đàn Thần Tôn, Hoang Hao Ngục lập tức bị nổ tung, thân thể đều bị xuyên thủng, rất nhiều Thần Hoàng phía dưới giống như mưa rơi rụng.

"Tiên khí! Chính thức là uy lực của tiên khí!"

Thân thể Hoang Hao Ngục run rẩy, áo giáp trên người tản mát ra hào quang chữa trị hộ thân cương khí, sau đó kiệt lực chữa trị miệng vết thương bị tạc nứt trên thân thể, đồng thời thân thể của hắn triển khai na di muốn thoát khỏi khu vực này.

Roẹt!

Thân thể của hắn na di ra ngoài, đã thấy một tòa Lôi Thành cổ xưa hiện ra trong hư không, vô số Thần Hoàng đều bị hút vào trong đó, thậm chí Chiên Đàn Thần Tôn cũng bị Lôi Đình quấn chặt, cưỡng chế bị lôi kéo vào trong tòa thành.

Chỉ có Nghịch Tiên Thần Tôn là rống to đánh ra một quyền phá vỡ rất nhiều Lôi Đình phong tỏa thoát ra.

Mà tòa Lôi Thành sau khi thu tất cả đám Thần Hoàng dưới trướng hắn lại xoay tròn, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Hắn thậm chí còn không thể phát giác ra kiện tiên khí này là như thế nào xuất hiện, như thế nào rời đi.

Trong nháy mắt, gió êm sóng lặng, mà bên người Hoang Hao Ngục chỉ còn lại một mình Nghịch Tiên Thần Tôn, vài tên đại Thần Tôn, Thần Hoàng đều biến mất sạch.

"Tại sao có thể như vậy!" Hoang Hao Ngục liên tục nổi giận, mà khuôn mặt của Nghịch Tiên Thần Tôn lại vàng như đất.

Bạn đang đọc Vĩnh Sinh của Mộng Nhập Thần Cơ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 471

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.