Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp lấy Hoàng Thần Chi Chi (Hạ)

Phiên bản Dịch · 2528 chữ

“Chân Tiên hoá thân! Trên người Hoa Thiên Đô lại có Chân Tiên linh phù. Thái Hoàng Thiên tính toán thật sâu, đem một phần phân thân của mình luyện chế thành linh phù rồi để kết hợp cùng nguyên linh của Hoa Thiên Đô tiến vào trong Thiên Vũ Chi Khố, tránh bị Tổ Vu kính bài xích.”

Phương Hàn quả thật bị giật mình hoảng sợ không ít.

Chỉ có người hữu duyên mới có thể đi vào trong Tổ Vu kính, nếu như không mà nói cho dù kẻ có pháp lực thật cường đại như Bàn Vũ Tiên Tôn cũng không thể tiến vào, tiếp xúc với Hoang Thần Chi Thi.

Hoa Thiên Đô có thể đi vào trong đó, phân nửa cũng là vì có Đại Hoang Cổ Lô, hơn phân nửa còn lại là vì có Bàn Vũ Chân Huyết. Điểm này Hoang Thần Vương cũng không biết cho nên khi hắn tế luyện Đại Hoang Cổ Lô cũng không thể tiến vào,đây là hắn bị Hoa Thiên Đô lừa.

Mà Phương Hàn có thể tiến vào trong Tổ Vu kính, đem cả ý thức thần thông đều thẩm thấu vào bên trong là nhờ có Thế Giới Chi Thụ.

Trừ những điều kiện này ra Hoang Thần Vương, Nhân Hoàng Bút đều không thể tiến vào trong.

Đương nhiên hiện tại Phương Hàn cũng nhận được Bàn Vũ Chân Huyết, mà Hoa Thiên Đô mất đi Bàn Vũ Chân Huyết, quyền khống chế Hoang Thần Chi Thi của song phương căn bản đã xảy ra nghịch chuyển.

Hoa Thiên Đô cũng biết hiện tại mình đã hết hi vọng, thế cho nên hắn mới tung ra đòn sát thủ cuối cùng, linh phù phân thân Chân Tiên của Thái Hoàng Thiên vừa bay ra ngoài liền muốn giết chết Phương Hàn.

Bóng ảnh của Thái Hoàng Thiên hiển hiện ra từ trong phù lục, buông xuống trước Hoang Thần Chi Thi, ánh mắt hắn giống như nhật nguyệt chiếu sáng hết thảy. Không gian mờ mịt trong Tổ Vu kính vĩnh viễn không thay đổi, thế nhưng Thái Hoàng Thiên vừa xuất hiện giống như khai thiên tích địa vậy, mở ra khai trọc khí, lập tức Hoang Thần Chi Thi đều bắt đầu rung lên, các loại cấm pháp trên mặt bắt đầu vận chuyển, kiện Tuyệt phẩm đạo khí, thân của Thế Giới Chi Thụ này cũng nhận ra uy hiếp rất lớn.

“Phương Hàn, không thể tưởng được ngươi có cơ duyên lớn như vậy, có thể có được mãnh vỡ Thế Giới Chi Thụ duy nhất ẩn chứa sinh cơ, năm đó Thuỷ Tổ Thánh Vương của Thần tộc chặt đứt Thế Giới Chi Thụ, huỷ diệt hết thảy sinh cơ của nó, thế nhưng trong thiên đạo luôn có một sợi dây sinh cơ, cho nên khẳng định có một khối mãnh vỡ còn có sinh cơ, chỉ chờ đợi kẻ có duyên đến kích phát, mà ngươi cư nhiên chính là người đó. Ta đã sớm suy tính ra rồi, đáng tiếc, Xích Uyên Ma Tôn lại bảo vệ ngươi, còn có cả tên Linh Lung nghịch đồ kia nữa, cũng muốn lợi dụng ngươi. Cho nên ta không thể nào ra tay được với ngươi, nhưng mà hiện tại khí vận của ngươi cũng chỉ có như vậy mà thôi, Phong Bạch Vũ đã đem khí vận của ngươi nối liền với khí vận của Vũ Hóa Môn, hiện tại Vũ Hóa Môn sắp bị diệt tới nơi rồi, khí vận của ngươi cũng sẽ sụp đổi thôi.”

“Chân Tiên hoá thân” của Thái Hoàng Thiên hiện ra trên không trung, hai mắt tập trung nhìn Phương Hàn, thần niệm cường đại mang theo ba động mang tính huỷ diệt bắn phá tới.

Không cần nghi ngờ, chỉ bằng mượn cỗ thần niệm ba động mang tính huỷ diệt này, Thái Hoàng Thiên có thể khiến một tinh cầu giải thể.

“Hoàng Tuyền Đồ!”

Tâm thần Phương Hàn khẽ động, từ trong bộ rễ của Thế Giới Chi Thụ bay ra rất nhiều pháp bảo buông xuống thân thể, thủ hộ lấy bản thân, mà trên mặt Hoang Thần Chi Thi càng có nhiều Thuần Dương trọng thuỷ, thậm chí cả tinh thể bay vào trong Hoàng Tuyền Đồ rồi được thiêu đốt.

Hiện tại hắn chiếm được Bàn Vũ Chân Huyết, cho nên quyền khống chế Hoang Thần Chi Thi cường đại hơn vô số lần, còn có thể đem các loại pháp bảo của mình tiến vào trong Tổ Vu Kính, thậm chí còn có thể mang theo đám người Phương Thanh Tuyết vào.

“Hoa Thiên Đô, ngươi cái tên phế vật này, ngay cả Bàn Vũ Chân Huyết cũng dấu đi, để tiên tiểu nghiệt chướng này tìm được, nếu như ngươi sớm nói ra chuyện ngươi có Bàn Vũ Chân Huyết, Thái Nhất Môn chúng ta cũng không có bị động như vậy. Một giọt máu tươi của Thiên Quân a! Còn cường đại hơn rất nhiều so với máu của Thiên Tiên, Huyền Tiên, Kim Tiên! Ngươi làm sao có thể luyện hoá Thiên Quân vương, nếu như ta có được nó có thể trực tiếp xé rách cánh cửa Tiên Giới tiến vào Tiên Giới! Không cần phù chiếu của Tiên Giới, chính thức tiêu diêu tự tại rồi!”

Thấy một màn như vậy, Thái Hoàng Thiên đột nhiên vung tay lên, bao phủ lấy Hoa Thiên Đô.

“Không phải như thế, tổ sư! Tổ sư tha mạng!” Hoa Thiên Đô hoảng sợ kêu lên, trơ mắt nhìn đại thủ bao phủ mình, sau đó thân thể của hắn tiêu thất trong hư không?”

“Ngươi muốn giết?” Phương Hàn ngẩn ra.

“Hừ! Ta sẽ không giết hắn, hắn còn giá trị lớn để ta lợi dụng, mà đối với ngươi hắn lại là địch nhân lớn nhất trong đời, nhất định sẽ dây dưa cùng ngươi, ta sẽ tống hắn tới Tiên Giới thay ta dò đường. Để cho ta biết được Tiên Giới rốt cuộc có bộ dạng gì, hiện tại thế lực phân bố ra sao.” Thái Hoàng Thiên liên tục cười dài: “Chờ sau khi hắn tới Tiên Giới tu luyện, pháp lực tăng mạnh, đến lúc đó nếu như có thể trở lại hoàn toàn có thể đánh bại ngươi, đừng tưởng rằng ngươi chiếm được nhiều kỳ ngộ như vậy, thế nhưng nếu so với Tiên Giới cũng chỉ là một con kiến nhỏ mà thôi.”

“Ha ha ha ha ha, ngươi nói như vậy thì ta yên tâm rồi!” Đột nhiên lúc này tất cả kinh ngạc trong lòng Phương Hàn được tiêu trừ. Phần áp bách này của Thái Hoàng Thiên cũng biến mất.

“Sao thế?” Thái Hoàng Thiên ngẩn ra.

“Là ngươi nói muốn đem Hoa Thiên Đô tống tới Tiên Giới, sau đó để hắn tu luyện thành rồi trở lại, tiếp tục tới giết ta, ý của ngươi là một phần phân thân tiến tới căn bản không thể làm gì được ta. Cũng không có phần nắm chắc có thể giết ta, trong tiềm thức của ngươi biết hiện tại không làm gì được ta,cho nên ta căn bản không có bất cứ lo lắng gì! Lần này bảo bối của Thiên Vũ Chi Khố đều là của ta. Luân Hồi Chi Bàn, giết cho ta!”

Thanh âm của Phương Hàn tràn ngập trấn định, còn có niềm tin cường đại, hắn đã nhận ra trong lời nói của Thái Hoàng Thiên xuất hiện một kẽ hở, chỉ cần phân tích qua tâm tình đã trấn định lại, cuối cùng lập tức xuất thủ trước.

Ở bên trong Hoàng Tuyền Đồ đang thiêu đốt một lượng Thuần Dương trọng thuỷ cực lớn, hư ảnh Luân Hồi Chi Bàn hoàn toàn bay ra áp bách tới Thái Hoàng Thiên.

“Không sai, phần phân thân này của ta quả thật không thể giết được ngươi, bởi vì ngươi đã có thành tựu. Thế nhưng ta có thể làm ngươi trọng thương, phế bỏ hết thảy thần thông, khiến cho vô số năm khổ tu của ngươi biến thành tro tàn trong nháy mắt. Biến ngươi thành một phế nhân.” Thái Hoàng Thiên đối mặt với áp bách của Luân Hồi Chi Bàn không ngờ lại mạnh mẽ bước tới: “Trước tiên ta để cho ngươi biết tu vi Chân Tiên khủng bố cỡ nào, không thể nào kháng cự.

Thời điểm Thái Hoàng Thiên bước lên, đại thủ của hắn cư nhiên bắn tới hư ảnh Luân Hồi Chi Bàn, hư ảnh bị bàn tay hắn nắm, tựa hồ nưh rơi vào trong một thế giới khác, không thể thoát ra.

Rầm!

Thấy một màn như vậy Phương Hàn thiếu chút nữa bị sặc nước bọt mà chết, hắn chưa từng thấy qua một người nào cư nhiên dùng bàn tay nắm lấy hư ảnh Luân Hồi Chi Bàn, mặc cho nó xoay tròn.

“Đây là lực lượng của Chân Tiên sao? Một cái phân thân lại khủng bố như thế?”

“Phương Hàn, đây là uy lực của Luân Hồi Chi Bàn? Thật sự làm ta thất vọng rồi, năm đó ở trong tay Hoàng Tuyền Đại Đế cũng không phải loại uy lực này, xem ra ngươi vẫn còn quá nhỏ yếu, cho dù có cho ngươi vô số Thuần Dương đan cũng không có tác dụng gì.”

Thái Hoàng Thiên mạnh mẽ nắm tay lại, răng rắc.

Hư ảnh Luân Hồi Chi Bàn nổ tung tại trong lòng bàn tay hắn, hoá thành vô số mãnh vỡ rồi biến mất.

“Sư tỷ! Nhân Hoàng Bút! Mau tiến vào trong Tổ Vu kính cùng nhau chống lại Chân Tiên hoá thân của Thái Hoàng Thiên!” Phương Hàn lớn tiếng gọi, Bàn Vũ Chân Huyết tại mi tâm chậm rãi vận chuyển, thân thể hợp hai làm một với lực lượng cổ xưa trên thân Hoang Thần Chi Thi, mở ra Tổ Vu kính.

Đột nhiên lúc này Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang, thậm chí Nhân Hoàng Bút cùng kích đấu với Hoang Thần Vương ở bên ngoài đều lắp bắp kinh hãi, bọn họ đã nhìn thấy trên Tổ Vu kính phát tán ra quang mang mơ hồ chiếu xạ lên thân thể mình, lôi kéo thân thể mình vào trong đó.

Nhân Hoàng Bút biết chuyện gì đã xảy ra, cho nên cũng không kháng cự, ngược lại viết một chữ “nhập”, thoáng cái cũng biến mất không thấy gì nữa, cũng phủ xuống Tổ Vu kính, ánh mắt nhìn Hoang Thần Chi Thi.

Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang nghe rất rõ tiếng Phương Hàn gọi, hai người đồng thời tiến vào.

Lúc này trong Hoang Thần điện chỉ còn lại Hoang Thần Vương, Côn Bằng, Thao Thiết, Mạnh Thiểu Bạch.

“Đáng giận, ta bị tổn thất quá lớn, Tam Thập Tam Thiên chí bảo của ta.”

“Ta cũng vậy, tổn thất mất mười tám viên Vong Ưu.”

“Hoang Thần Vương đạo hữu, làm sao bây giờ, chúng ta cũng tiến vào trong Tổ Vu kính chứ?” Côn Bằng, Thao Thiết nhìn Hoang Thần Vương. Trong lúc nói chuyện ba đôi mắt đều chuyển tới Tổ Vu kính.

“Chúng ta không tiến vào được, Phương Hàn có Thế Giới Chi Thụ cho nên mới tiến vào được. Hiện tại điều duy nhất chúng ta có thể làm là tế luyện Tổ Vu kính,tế luyện xong cái gương này, hai người các ngươi là thần thú, pháp lực cực mạnh, lúc đó liên thủ cùng ta lo gì việc không thành.”

Trong lúc rống to,Hoang Thần Vương liền phun ra một đạo quang mang kích xạ lên mặt Tổ Vu kính ý đồ muốn đem pháp lực thẩm thấu vào bên trong.

Côn Bằng cùng Thao Thiết cũng nhìn nhau: “Đúng vậy, hiện tại trong Tổ Vu kính đang diễn ra tranh đấu long trời lở đất,chúng ta cũng có thể thừa cơ hai phe lưỡng bại câu thương mà chiếm tiện nghi, giết chết Phương Hàn. Tổ Vu kính này trong truyền thuyết chính là chí bảo của Vu Đạo đại thế giới, không phải là bảo khí, cũng không phải là đạo khí, lại càng không phải là tiên khí, mà là một loại bảo bối không biết tên, từ thời hậu viễn cổ nó đã sáng rọi, người ở Vu Đạo đại thế giới thậm chí muốn dùng nó để thành lập Vu giới, ngang hàng với Tiên Giới,nhưng lại bị Tiên Giới trừng phạt mà diệt vong.

“Chúng ta nên cẩn thận một chút, chờ nếu có cơ hội hãy thừa cơ ám toán Hoang Thần Vương cũng không phải là chuyện không có khả năng.”

Hai đầu thần thú mỗi người đều có mục đích riêng, cùng phun ra một đạo nguyên khí lên trên mặt Tổ Vu kính.

“Thái Hoàng Thiên!”

Lúc này Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang, Nhân Hoàng Bút đều đã tiến vào trong Tổ Vu kính, thấy Hoang Thần Chi Thi, cũng thấy được Thái Hoàng Thiên. Sau khi Thái Hoàng Thiên bóp nát Luân Hồi Chi Bàn, ánh mắt nhìn Phương Hàn gọi tới nhiều người như vậy để đối phó với mình, hắn không khỏi cười ha ha, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Nhân Hoàng Bút.

“Tốt, Nhân Hoàng Bút, là thứ sắc bén nhất từ thời thượng cổ, cư nhiên ở trong đại kiếp nạn lĩnh ngộ thành công cảnh giới thiên địa nhất thể, căn bản ngươi đã tu thành cảnh giới Chân Tiên, nếu như ngươi đầu nhập vào ta, ta sẽ đem ngươi tiến vào Tiên Giới, cùng nhau tu luyện cuối cùng ngươi có thể tấn thăng làm tiên khí, thậm chí là Tạo hoá thần khí cũng không phải là không có hi vọng.”

Thái Hoàng Thiên ngạo nghễ nói.

“Chân Tiên thì có là gì! Chẳng qua chỉ là một cấp tiên thấp nhất mà thôi, thậm chí cũng không được tính là tiên. Thiên tiên mới có thể được coi là tiên, nhưng mà cho dù có là Thiên Tiên ta cũng không thèm để vào mứt! Thậm chí cao thủ Nguyên Tiên, Huyền Tiên... có cảnh giới cao hơn tám chín bậc ta cũng không thèm để vào mắt, chỉ có thiên quân mới có tư cách để ta đầu phục! Thế nhưng để cho ta thần phục là không thể,ngươi cho rằng ngươi là Tạo Hoá Tiên Vương, Hồng Mông đạo nhân? Loại cấp bậc tìm hiểu tạo hoá? Chỉ cách vĩnh sinh bất diệt một bước ngắn? Ngươi so với bọn họ vẫn chỉ là một con kiến, Thái Hoàng Thiên, ngươi biết không?Mà ngươi chỉ là một cái hoá thân nho nhỏ còn không bằng cả một con kiến!”

Nhân Hoàng Bút ngang nhiên xuất thủ viết lên một chữ “tiểu”.

“Phương Hàn, ngươi toàn tâm toàn ý thúc dục Bàn Vũ Chân Huyết, Thế Giới Chi Thụ, hoàn toàn khống chế Hoang Thần Chi Thi, không nên phân tâm! Để ta đối phó với đầu Chân Tiên hoá thân này!”

Bạn đang đọc Vĩnh Sinh của Mộng Nhập Thần Cơ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 522

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.