Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam thánh xuất hiện

Phiên bản Dịch · 3393 chữ

“Phương Thanh Tuyết!”

Đồng tử của Phong Bạch Vũ co rút lại, trong Kim Tiên điện có rất nhiều Thái thượng trưởng lão cũng đều lắp bắp kinh hãi, bọn họ thật không ngờ Phương Thanh Tuyết cũng ở bên người Phương Hàn.

Nghe xong lời nói của Phương Thanh Tuyết, Đằng Ngạo còn có Tây Hoa Tử, sắc mặt hai người này đều biến đổi, lại nhìn ba thái dương trên bầu trời, sau đó lập tức giận dữ thét lên: “Làm càn! Phương Thanh Tuyết, ngươi dám can đảm ở Kim Tiên điện bao che cho tên ma đầu Phương Hàn, vu oan Thái thượng trưởng lão, dùng lời lẽ giết người. Khẩn cầu chưởng giáo trách phạt để giữ môn quy Vũ Hóa Môn!”

“Đằng Ngạo, Tây Hoa Tử, tốt, tôt, tốt! Uy phong thật lớn! Có phải là làm Thái thượng trưởng lão quá lâu rồi cho nên thành ngu rồi hay không? Ngươi muốn dùng môn quy làm việc? Y theo môn quy của Vũ Hóa Môn, tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh tam trọng Động Thiên cảnh, nếu như không phản bội sẽ trở thành Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn, trở thành trụ cột vững chắc của Vũ Hóa Môn ta, chính thức là rường cột của môn phái. Phương Hàn đã là cường giả lĩnh ngộ pháp tắc không gian Động Thiên cảnh, xin hỏi chư vị Thái thượng trưởng lão, Phương Hàn có thể trở thành Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn ta hay không?”

“Cái này, y theo môn quy xác thực là như thế.” Thiên Hà trưởng lão nói.

“Hừ, Phương Hàn sát hại Phó chưởng môn của môn phái, sát tâm rất nặng, đã tiến nhập Ma đạo. Huống chi ta tại Thái Nhất Môn đã biết được Phương Hàn có cấu kết với Tô Tú y của Diêm La điện, mưu toan phá vỡ Vũ Hóa Môn ta , như thế có tư cách gì trở thành Thái thượng trưởng lão!” Hoa Thiên Đô đứng dậy lớn tiếng nói.

“Ha ha ha buồn cười! Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do! Hoa Thiên Đô ngươi dám can đảm ở trước mặt bổn tọa đặt điều tị phi, sát tính rất nặng. Tây Hoa Tử, Đằng Ngạo, các ngươi muốn giết Phương Hàn là vạn lần không đúng. Sát tính cũng rất nặng, mà sát tính của bổn tọa càng nặng hơn. Tại thời viễn cổ, bổn tọa cũng không nhớ rõ là đã giết bao nhiêu tiên nhân nữa. Chẳng lẽ bổn tọa cũng là ma đầu?” Phương Thanh Tuyết cười lanh một hồi, tiếp tục nói.

“Hoa Thiên Đô, Phương Hàn cấu kết với Ma đạo, như vậy xin hỏi các ngươi có chứng cớ gì?”

“Không có, thế nhưng đây là chưởng giáo Thái Hỗn Thiên của Thái Nhất Môn đã dùng vô thượng đại pháp thôi toán được.”

“A, Thái Hỗn Thiên của Thái Nhất Môn thôi toán... thật lợi hại, những vị trưởng lão ở đây đều là nhân vật thần thoại, truyền thuyết, đã tiếp xúc với một tia pháp tắc thiên đạo, xin hỏi chư vị, nhìn xem có thể thôi toán được tin tức liên quan tới Phương Hàn không?” Phương Thanh Tuyết cười lạnh nói.

Mấy vị Thái thượng trưởng lão đã ngoài Trường Sinh Bí Cảnh tứ trọng trong Kim Tiên điện ngưng thần một hồi, đều dùng kỳ thuật thôi toán, sau một lát đều lắc đầu, vẻ mặt lộ vẻ sầu khổ.

“Chư vị không cần hao phí pháp lực nữa, ta tại thời điểm thoát khốn trong Vô Cực đại thế giới đã nghe được chính miệng Xích Uyên Ma Tôn nói không cách nào thôi toán được thông tin gì trên người ta.” Phương Hàn nói.

“A, thì ra là thế, Xích Uyên Ma Tôn cũng đã thôi toán không được, đây chính là cường giả viễn cổ Trường Sinh Bí Cảnh thập trọng đấy, Thái Hoàng Thiên của Thái Nhất Môn cũng chưa chắc lợi hại bằng hắn.” Một số Thái thượng trưởng lão thoải mái nói.

“Nghe rõ chưa? Cho dù Thái Hoàng Thiên của Thái Nhất Môn có đích thân xuất thủ cũng không thôi toán được, huống chi một tên Thái Hỗn Thiên, Phương Hàn cấu kết với Tô Tú Y? Chư vị trưởng lão cho rằng chuyện này có khả năng sao? Tại bốn ngàn năm đại thọ của Linh Lung Tiên Tôn, Linh Lung Tiên Tôn chính miệng đồng ý để Phương Hàn làm Phó chưởng giáo, hắn còn không đồng ý, chẳng lẽ các ngươi cho rằng Tô Tú Y lợi hại hơn so với Linh Lung Tiên Tôn? Lòng trung thành của Phương Hàn ai cũng có thể thấy được.”

“Cho nên Hoa Thiên Đô! Ngươi đang nói dối! Ngươi ngang nhiên dám cấu kết với Thái Nhất Môn hãm hại Thái thượng trưởng lão Phương Hàn của môn phái, có mục đích gì? Còn ngươi nữa, Đằng Ngạo, Tây Hoa Tử. Hai người các ngươi chẳng những hợp mưu với Hoa Thiên Đô vu oan hãm hại Phương Hàn, còn ngang nhiên vu oan cả bổn tọa ---- Thái thượng trưởng lão Phương Thanh Tuyết của Vũ Hóa Môn là Ma đạo!” Phương Thanh Tuyết thét to một tiếng. Không gian quanh thân dày đặc lôi đình, tựa hồ như không nơi nào trong hư không mà không có lôi đình. Lôi đình cường mãnh không gì bì kịp, buông xuống thiên địa diệt trừ tà ác. Nàng đã sơ bộ bày ra uy nghiêm của Điện Mẫu Thiên Quân đứng đầu đám thiên quân trong Tiên giới!

Tiếp đó hàn khí dày đặc từ trong kẽ răng theo ra cùng với mấy chữ.

“Chẳng lẽ các ngươi cấu kết với Thái Nhất Môn ý đồ phá vỡ Vũ Hóa Môn ta, nhất thống Huyền Hoàng đại thế giới! Hắn! Tội! Đáng! Giết!”

Trong lúc nói chuyện, nàng cũng không có dừng lại, thân thể khẽ động, một động thiên cự đại găm vào không gian, trong động thiên này có Bạo Lôi Chi Thành đang rung động, một cỗ cổ pháo đồng đen điêu khắc hoa văn thượng cổ từ từ dâng lên, đúng là Bất Hủ Cổ Lôi Pháo. Nàng cư nhiên muốn dùng một kích giết chết đám người Đằng Ngạo.

Rất nhiều Thái thượng trưởng lão ở đây đều xôn xao, lời nói của Phương Thanh Tuyết khiến nhiều người khiếp sợ, đặc biệt là đối với tu vi của nàng!

Trông thấy Bất Hủ Cổ Lôi Pháo xuất hiện, sắc mặt Phong Bạch Vũ cũng thay đổi.

“Động thiên! Phương Thanh Tuyết cư nhiên cũng đột phá Động Thiên cảnh!”

“Đó là? Đó là Bạo Lôi Chi Thành, tuyệt phẩm đạo khí, là kiện tuyệt phẩm đạo khí còn cổ xưa hơn cả Vũ Hóa thiên cung, do Tiên Linh Lôi Thạch ở Tiên giới kiến tạo thành. Cơ hồ là tiếp cận với tiên khí. Là pháp bảo của viễn cổ Điện Mẫu Thiên Quân trên Tiên giới, không thể tưởng được Phương Thanh Tuyết cư nhiên chiếm được pháp bảo này, sợ rằng ít người có thể làm nàng bị thương.

Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo, Tây Hoa Tử, Hoa Thiên Đô sắc mặt đám người đều trắng bệch, còn có rất nhiều Thái thượng trưởng lão ủng hộ Hoa Thiên Đô trong tràng cũng đứng ngồi không yên.

Ai cũng không nghĩ được Phương Thanh Tuyết lại ủng hộ Phương Hàn như vậy, thực lực của hai người đều tăng lên một cách khủng bố tới trình độ Trường Sinh Bí Cảnh tam trọng Động Thiên cảnh, hơn nữa Phương Thanh Tuyết còn chiếm được một kiện tuyệt phẩm đạo khí cho riêng mình, Bạo Lôi Chi Thành.

Nếu như nói chỉ một mình Phương Hàn với tu vi Động Thiên cảnh, đám Thái thượng trưởng lão đoàn còn có thể áp chế được , thế nhưng có thêm một kẻ cũng là Động Thiên cảnh, hơn nữa còn chiếm được Bạo Lôi Chi Thành, kết quả lại bất đồng, hai người liên thủ, Thái thượng trưởng lão đoàn của Vũ Hóa Môn cũng phải cố kỵ ba phần. Huống chi cũng không phải tất cả Thái thượng trưởng lão đều ủng hộ Hoa Thiên Đô!

Nếu như bỏ qua hai đệ tử thiên tài này, đó chính là tổn thất nặng nề đối với Vũ Hóa Môn.

Hiện tại phân lượng của Phương Thanh Tuyết cùng Phương Hàn đã gấp trăm lần so với trước kia rồi.

Hơn nữa uy lực của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo người người đều biết, có thể xuyên thủng vạn vật, trừng phạt Chư Thiên.

“Tại sao có thể như vậy, cư nhiên còn phát sinh chuyện này. Cho dù Phương Thanh Tuyết có là Điện Mẫu Thiên Quân chuyển thế như lời đồn, thế nhưng cũng không có vận khí lớn như vậy chứ, tu vi cư nhiên tăng nhanh như vậy, ta vừa mới tu thành Bất Tử Chi Thân, bọn chúng còn nhanh hơn nữa, chẳng lẽ trời không dung Hoa Thiên Đô ta? Không! Hoa Thiên Đô ta mới chân chính là con của trời! Ta không cam lòng!”

Hoa Thiên Đô thấy một màn như vậy, trái tim cũng trùng xuống, chìm tới tận đáy vực tuyệt vọng, một ý nghĩ điên cuồng mà tà ác phát ra từ trong nội tâm: “Phương Hàn, ta muốn ngươi chết. Hai người các ngươi đều phải chết, sớm biết như vậy ta đã đầu nhập vào Thái Hoàng Thiên, xin hắn thi triển thái thượng đấu địch hồn chuyển phách, để ta tới Tiên giới tu luyện một thời gian. Như vậy hiện tại ta cũng không còn là bộ dáng này.”

Thấy Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết có thực lực như vậy, trái tim Hoa Thiên Đô triệt để lạnh ngắt, thế nhưng hắn lại càng thêm oán độc, tâm tư hắc ám. Một âm mưu kinh thiên động địa xuất hiện sâu trong nội tâm hắn.

“Dừng tay!”

Đúng lúc này ba cỗ pháp lực mênh mông từ trên hằng tinh cao cao truyền xuống, giữa ba đóa liên hoa quang vân cự đại là ba vị cao thủ đả tọa, đều ăn mặc quan phục cổ đại, tướng mạo tĩnh lặng, một cỗ thanh khí trên đỉnh đầu mỗi người tạo thành năm đạo khí lãng, mỗi một đạo khí lãng cũng cuồn cuộn như trường hà, xâm nhập vào trong hư không, tựa hồ như dòng sông Vong tình thủy vậy, trên dòng sông dài này có một đóa kim hoa đang lững lờ trôi.

Vũ Hóa tam thánh, ba người Vương Côn Lôn, Triệu Thần Dương, Vũ Minh Không có địa vị tối cao trong môn phái.

“Phương Thanh Tuyết, ngươi cư nhiên lại nhanh chóng tu thành Động Thiên cảnh, hơn nữa còn chiếm được pháp bảo tùy thân trước kia, Bạo Lôi Chi Thành, Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, uy lực cực lớn, không nên sử dụng bừa bãi trong Vũ Hóa Môn, dù sao hiện tại ngươi vẫn là người của Vũ Hóa Môn, thân phận của ngươi là đệ tử của Vũ Hóa Môn ta, địa vị của ngươi không hề giống bất cứ kẻ nào. Ngươi không nên nhúng tay vào chuyện tình lần này của Phương Hàn. Nếu như nhúng tay vào, Vũ Hóa Môn chúng ta càng thêm hỗn loạn.

Một nam tử nói.

Nam tử này là Triệu Thần Dương, một trong những tam thánh của Vũ Hóa Môn, pháp lực không dưới chưởng giáo Thái Hỗn Thiên của Thái Nhất Môn.

“Tam thánh, Phương Hàn là người của Phương gia, tại sao ta không thể nhúng tay? Phương Hàn bị vu hãm là phản bội, tại sao ta không thể nhúng tay?” Phương Thanh Tuyết nhìn Triệu Thần Dương, ngữ khí cũng hòa hoãn một chút, dù sao đối phương cũng mạnh hơn mình! Nhưng mà ngôn từ của nàng cũng không tỏ ra yếu thế: “Phương Hàn rất trung thành và tận tâm với Vũ Hóa Môn, nhưng bây giờ bị vu hãm, chẳng lẽ đây cũng là môn quy của Vũ Hóa Môn?”

“Hắn đúng thật là trung thành và tận tâm với Vũ Hóa Môn ta, đây quả thật là lời bịa đặt trắng trợn nhất, chẳng lẽ hắn tập sát Phó chưởng môn, giết người trong Vũ Hóa Môn ta, thậm chí còn muốn động thủ ngay cả trên Kim Tiên điện, đây là trung thành và tận tâm sao?”

Đột nhiên lúc này sắc mặt Hoa Thiên Đô ngược lại rất bình tĩnh, dùng một loại ngữ khí khác thường nói: “Hắn cấu kết với Tô Tú Y Hoàng Tuyền Ma Tông, Thái Nhất Môn đã dò xét được, chẳng lẽ đây là trung thành và tận tâm? Hỗn Thiên tiền bối của Thái Nhất Môn đã đặc biệt để ta bẩm báo với tam thánh, hành động lần này liên quan tới đại sự Tiên giới, kính xin tam thánh nghĩ lại!” Hoa Thiên Đô dùng sức kêu thật to mấy từ Thái Nhất Môn, Tiên giới, ánh mắt lai nhìn chằm chằm ba người đang ở trên bầu trời.

“Hoa Thiên Đô, ta cũng không muốn nhiều lời cùng ngươi, ta và ngươi có mười năm đổ ước, nhưng mà hiện tại xem ra chúng ta hãy triệt để giải quyết mọi chuyện ở trong Kim Tiên điện của Vũ Hóa Môn đi, thế nào? Ngươi cũng không cần phải né tránh, ta cho ngươi biết hiện tại giao thủ cùng ta còn có một tia cơ hội, đợi vài năm nữa, đến kỳ đổ ước, ta tu luyện tới cực hạn, nhất định sẽ lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian, thậm chí là tạo vật chi cảnh. Lúc đó một điểm cơ hội ngươi cũng không có.”

Phương Hàn chợt giơ tay lên, dùng ngón tay chỉ vào Hoa Thiên Đô.

“Phương Hàn, ngươi đã được Phương Thanh Tuyết che chở, sự tình hôm nay cũng không phải là không thể hóa giải, thế nhưng ngươi không nên gây loạn tại Vũ Hóa Môn. Nếu không ta thân là chưởng giáo chí tôn sẽ xuất thủ đấy.”

Phong Bạch Vũ suy nghĩ một lát, sau đó lắc đầu nói: “Ta đã nói rồi, cuộc chiến của ngươi cùng với Hoa Thiên Đô nhất định phải sau mười năm mới tiến hành, hơn nữa người còn giam hai đại Phó chưởng môn đúng không. Ngươi cùng với Hoa Thiên Đô đều là nhân tài kiệt xuất của Vũ Hóa Môn ta, rất có ý nghĩa đối với tương lai phát triển của Vũ Hóa Môn ta. Ta đã an bài hết thảy, kế hoạch này không thể có bất cứ thay đổi nào.”

“Phương Thanh Tuyết, hiện tại ngươi cũng là một thành viên của Vũ Hóa Môn ta, Vũ Hóa Môn ta càng lớn mạnh, ngươi cũng càng có lợi. Sự tình hôm nay ta hi vọng ngươi không nên nhúng tay vào, nếu không tuy ngươi tu thành Động Thiên cảnh thế nhưng với thực lực của chưởng giáo chí tôn ta vẫn có thể chế ước ngươi, Thiên Hoàng Kính!”

Phong Bạch Vũ khẽ vẫy tay, Thiên Hoàng Kính đã xuất hiện trên lòng bàn tay: “Thiên Hoàng Kính có thể phản xạ hết thảy đạo thuật, Bất Hủ Cổ Lôi Pháo tuy lợi hại thế nhưng nếu đánh lên mặt Thiên Hoàng Kính vẫn sẽ bị đẩy trở về. Nếu như ngươi không tin, vậy có thể thử một lần?”

“Hừm?”

Phương Thanh Tuyết nhìn Phong Bạch Vũ, ánh mắt nhíu lại, nàng biết chính mình hiện tại có thi triển ra Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, có thể ngăn cản được Phong Bạch Vũ cùng Thiên Hoàng Kính hay không cũng là vấn đề. Hơn nữa với tu vi cảnh giới của Phong Bạch Vũ rất cao, có phần thâm bất khả trắc.

“Phong Bạch Vũ, ngươi thật uy phong đấy.”

Lại một thanh âm từ bên người Phương Hàn truyền tới, sau đó một nữ tử đi ra, ánh mắt nhìn Phong Bạch Vũ mang theo một tia khinh thường, lại có một tia kích động khó có thể phát giác. Nữ tử này chính là Phong Dao Quang.

“Dao Quang!”

Toàn thân Phong Bạch Vũ chấn động, ánh mắt nhìn Phong Dao Quang: “Dao Quang, con rốt cuộc cũng đã trở về, Vô Cực đại thế giới đại loạn một hồi, ta cũng phải tới đó một chuyến, đáng tiếc không có cơ hội cứu mẹ con ra, lần này con trở về chính là đã tha thứ cho ta sao?”

“Ta vĩnh viễn không bao giờ tha thứ cho ngươi, Phong Bạch Vũ, lần này ta trở về chính là trợ giúp Phương Hàn sư đệ tiếp nhận đại vị chưởng giáo Vũ Hóa Môn. Ngươi không lãnh đạo được Vũ Hóa Môn, nhưng Phương Hàn sư đệ hùng tài đại lược, nếu thống trị Vũ Hóa Môn, có thể khiến môn phái trở thành bá chủ thiên địa, siêu việt hơn Thái Nhất Môn chẳng qua là chuyện sớm hay muộn mà thôi.”

Ánh mắt của Phong Dao Quang rất lạnh lùng, da mặt cứng lại. Cũng không có chút tình cảm nào với Phong Bạch Vũ.

“Ừm? Phương Hàn trở thành chưởng giáo của Vũ Hóa Môn cũng không phải là chuyện không thể được, chỉ cần hắn trung thành và tận tâm, như vậy có thể cùng Hoa Thiên Đô, Mạnh Thiểu Bạch, Phương Thanh Tuyết, thậm chí còn có cả con nữa đều có tư cách cạnh tranh chưởng môn. Nhưng mà hiện tại Phương Hàn còn chưa có khả năng trở thành chưởng giáo, một loạt hành động của hắn đã quá mức cho phép, sẽ đem Vũ Hóa Môn ta dẫn tới vực sâu mất.”

Phong Bạch Vũ nói.

“Phương Hàn, hiện tại đã tu luyện đến Động Thiên cảnh, đáng để khích lệ, là đệ tử thiên tài của Vũ Hóa Môn ta. Thế nhưng thủ đoạn của ngươi lại giống ma đạo, lần này giết Phó chưởng môn đã phạm phải tội trạng ngập trời.” Vũ Hóa tam thánh cao cao tại thượng đột nhiên nói: “Chuyện lần này phải trừng phạt, Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang, các ngươi không thể làm hỏng môn quy của Vũ Hóa Môn ta, hơn nữa Phương Hàn còn mang theo pháp khí Ma đạo chí cao, Hoàng Tuyền Đồ. Không thể suy tính vận mệnh cùng thân thế lai lịch, cũng không thể nắm giữ đại giáo Vũ Hóa Môn ta, nếu không một khi truyền ra ngoài, Vũ Hóa Môn ta đây chẳng phải làm trò cười cho Tiên đạo sao? Phong Bạch Vũ nắm giữ Thiên Hoàng Kính chính là pháp khí thượng cổ Thiên Hoàng, đường đường chính chính nắm giữ thiên đạo. Chính là nhân tuyển tốt nhất để giữ vị trí đại giáo.”

“Đúng vậy, việc này không thể để cho người khác dị nghị, Phương Hàn có pháp khí Ma đạo, không thể nào làm chưởng môn Vũ Hóa Môn ta, nếu không các môn phái Tiên đạo còn lại nhờ vào điểm này sẽ công kích Vũ Hóa Môn chúng ta, nhất là Thái Nhất Môn, sẽ dựa vào chuyện này găn chúng ta như Ma môn, vậy làm sao có thể đối mặt với liệt tổ liệt tông?”

Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo lập tức mừng rỡ gầm thét lên, lời nói thật sự ngoan độc, bắt lấy nhược điểm của Phương Hàn mà xoáy vào.

“Đằng Ngạo, ngươi nói trên người ta có ma khí, không thích hợp làm chưởng giáo Vũ Hóa Môn, vậy nếu như trên người ta có pháp khí Tiên đạo chí cao, vậy chẳng phải có tư cách làm chưởng giáo rồi sao?”

Phương Hàn liên tục cười lạnh nói với Đằng Ngạo. Tiếp đó thân thể khẽ động, hơi cung kính, lớn tiếng nói:

“Cung thỉnh thượng cổ Nhân Hoàng chí bảo --- Nhân Hoàng Bút! Nhân Hoàng Bút tiền bối, xin hãy xuất hiện.”

(Lão đại xuất hiện rồi đây, nhân vật chính ra mặt, tèn tén ten)

Bạn đang đọc Vĩnh Sinh của Mộng Nhập Thần Cơ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 694

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.