Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quả thần thông

Phiên bản Dịch · 2457 chữ

“Ba quân cờ của Huyễn Chân thần quân giờ đã trở thành phế nhân, kế hoạch thăm dò Vũ Hóa Môn của chúng ta nên làm thế nào đây? Chẳng lẽ lại bị thất bại như vậy? Như vậy chúng ta làm sao có thể ăn nói với cấp trên được? Còn có đan dược lãng phí trên người ba tên phế vật kia nữa, lượng nguyên khí cũng không phải nhỏ. Chúng ta vẫn chỉ là Thần Quân, không có tiến đến cảnh giới Thần Vương, cũng không có đủ tiền để hao phí như vậy.”

Huyễn Linh Thần Quân liên tục cười lạnh…

“Hừ! Chúng ta đi trước, để bàn bạc kỹ hơn đã! Ta rốt cuộc biết vì cái gì mà cấp trên lại cố kỵ Vũ Hóa Môn như vậy. Sau này Vũ Hóa Môn có thể chính là một trong những trở ngại lớn nhất trong công cuộc xâm chiếm Huyền Hoàng đại thế giới của chúng ta. Ta thấy tám chín phần mười trở ngại nằm ở trên người tên Phương Hàn này. Lần này cần phải đem thông tin của Phương Hàn bẩm báo lại cho cấp trên.”

Trong lúc đang nói, Huyễn Chân Thần Quân đột nhiên rung động: “Đi mau đi, chậm thì không kịp mất, chúng ta bị phát hiện rồi!”

Vài vị thần tquana liền thi triển thần thông, vận chuyển pháp lực toàn lực phi hành chạy trốn, nhưng đã muộn. Đột nhiên tuyết trắng đầy trời đột chuyển, tạo thành lốc xoáy, mật độ tuyết trở nên dày đặc, ngưng tụ thành một quả cầu, đem bọn họ vây lại trong đó, một thanh âm nhàn nhạt vang lên: “Các vị chiến sĩ Thần Tộc, rõ ràng là từ xa xôi đến đây thăm Vũ Hóa Môn, sao lại cứ như vậy mà rời đi được? Chuyện này mà truyền ra ngoài thì Vũ Hóa Môn chúng ta sẽ bị người ta cười chê là không biết đạo đãi khác mất!”

“Là Thần Hoàng Cảnh cao thủ! Cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh! Chúng ta bị vây khốn rồi!”

Huyễn Chân Thần Quân cả kinh kêu lên.

“Thiên Hình trưởng lão tahajt là ợi hại, bằng vào linh hông của ba tên phế vật kia mà có thể tìm được mấy cao thủ Thần Tộc. Lực lượng của mấy thần tộc này so với hai tên bị ta giết lần trước còn cường đại hơn nhiều. Nếu như hấp thu được thần lực của bọn họ thì không biết sẽ luyện chế ra được bao nhiêu viên đan dược đây!”

Phương Hàn đi theo sau Thiên Hình trưởng lão, nhìn thấy mấy cao thủ Thần Tộc bị vây khốn thì vô cùng mừng rỡ.

“Phương Hàn, ngươi giết bọn chúng đi! Ta thi triển pháp lực ngăn không cho bọn chúng truyền tin, gọi thêm viện thủ. Thần Tộc vô cùng lợi hại, Thần Quân tương đương với cao thủ tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh của chúng ta. Mà Thần Vương chính là cao thủ Kim Đan Cảnh và ngoài Kim Đan Cảnh. Thần Hoàng là người đã tu luyệt tới Trường Sinh Bí Cảnh. Người của Thần Tộc một khi tu luyện tới Thần Quân thì thần lực của bọn họ sẽ lột xác, có thể thi triển tâm linh phong bạo, chẳng những uy lực vô cùng, hơn nữa có thể trong nháy mắt thông tri cho cao thủ Thần Tộc trong phạm vi ba mươi vạn dặm đến hỗ trợ. Ta phải thi triển pháp lực ngăn cản không cho bọn chúng truyền tin, ngươi nhanh chóng giết chết bọn chúng đi!”

Trong sát na đó, Thiên Hình Trưởng Lão liền truyền âm nói với Phương Hàn.

Phương Hàn cũng không nói gì nhiều, Già Thiên Ma Thủ liền đánh thẳng ra, chộp về mấy thần quân.

“Phương Hàn, ngươi quả nhiên là một tên gây trở ngại cho công cuộc xâm chiếm của tộc ta. Phải tiêu diệt ngươi trước khi ngươi phát triển.” Huyễn Chân Thần Quân đột nhiên gào thét, hai tay vung lên, trong lòng bàn tay không ngờ lại có hai con mắt, cùng với Lục Mục Phong Thần Bi có vài phần tương tự.

Từ hai con mắt trong lòng bàn tay của hắn bắn ra quang mang kỳ dị cắt về phía Phương Hàn. Độ sắc bén không thua gì Đại Thiết Cát Thuật của Phương Hàn cả. Hơn nữa ánh sáng kỳ dị đó còn ẩn ẩn có âm thanh ong ong, tự hồ cộng hưởng với nguyên khí trong trời đất.

“Đây là Tâm Linh Phong bạo, uy lực rất lớn, ngàn vạn lần không được lưu thủ, nếu không thì ngươi cũng khó tránh khỏi bị thương!”

Phương Hàn vốn không để mấu thần tộc này vào mắt, nhưng nghe thanh âm của Thiên Hình trưởng lão nhắc nhở, lại thêm khi Già Thiên Ma Thủ tiếp xúc với luồng sáng kia thì cảm giác có chút liền biết được lợi hại trong đó.

“Tất cả đều chết hết đi! Nếu như các ngươi đều là Thần Vương thì ta còn không làm gì được, nhưng mà chỉ mới Thần Quân thì cũng không là gì cả.” Tay trái Phương Hàn quét ngan ra, trực tiếp va chạm với Tâm Linh Phong Bạo. Tiếp đó hắn phấ tay áo, Lục Mục Phong Thần Bia từ bên trong bay ra, trong chớp mắt liền bố ra Phong Thần Đại Trận.

Nghe đồn Lục Mục Phong Thần Bia là do thượng cổ đại năng luyện chế ra, chuyên dùng để phong ấn Thần Tộc. Phương Hàn bằng vào trực giác của mình liền đoán dùng cái này đối phó với Thần Tộc nhất định sẽ có thu được hiệu quả tốt hơn.

Quả nhiên, khi sáu tấm bia đá hiện ra trên không trung thì các thần quân đều cảm giác được tai họa guáng xuống, điên cuồng gào thét, gương mặt dữ tợn. Cả đám liền hiện ra nguyên hình, toàn thân là áo giáp bằng xương, trên đầu có tóc bù xù tán loạn, còn khủng bố hơn cả Thiên Ma. Những cái áo giáp xương này chính là da của bọn hắn, những tên Thần Tộc này vốn giống như một con cua, được bao phủ một tầng xương ở bên ngoài.

Nhưng mà khi Phong Thần Đại Trận phủ xuống, sáu con mắt của Lục Mục Phong Thần Bia chiếu xạ lên mấy người thì toàn bộ các thần quân đều không thể động đậy.

Vốn Phương Hàn muốn thu thập bọn họ thì còn phải tốn một phen công phu nhưng hiện tại lại vô cùng đơn giản.

“Ha ha ha ha!” Phương Hàn cũng không ngờ mọi chuyện lại đơn giản như vậy, cảm giác được Lục Mục Phong Thần Bia không ngừng run rẩy, mà sáu thần quân cũng không ngừng giãy dụa, nếu như mấy thần quân này đều là Thần Vương chắc chắn là Lục Mục Phong Thần Bia không thể trấn áp nổi.

Việc này không thể chậm trễ được, Phương Hàn bay vút lại, thanh quang ngưng tụ quanh tay, vận dụng lực lượng của Cây Thế Giới đánh ra một chưởng về thân thể của sáu thần quân.

Ô ô ô ô, ô ô ô ô... . .

Trong một sát na đó, mắt của sáu thần quân lộ ra vẻ khiếp sợ vô cùng, thần lực trong người của bọn hắn không bừng bị rễ của Cây Thế Giới hút đi. Thần lực vốn ngay cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng không thể luyện hóa được nhưng lại bị có thể bị Cây Thế Giới hấp thu.

Sáu thần quân nghẹn ngào, thân thể càng ngày càng co rút lại, dường như bị hút khô vậy.

“Phương Hàn, dừng tay, lưu lại một người để ta nói rõ lại với chưởng giáo. Như Ý Tử trưởng lão trong môn phái ủng hộ Hoa Thiên Đô, luôn chú ý nhất cử nhất động của ngươi, muốn gấy phiền phức cho ngươi. Sự tình lần này nếu không có chứng cứ rõ ràng thì hắn sẽ gây sóng gió!” Thiên Hình trưởng lão thấy Phương Hàn có thể hấp thu được thần lực thì cũng lắp bắp kinh hãi. Tuy hắn sớm biết trên người Phương Hàn có một kiện bảo bối thần bí có thể hấp thu nguyên khí của Tiên Giới mà luyện chết đan dược nhưng không ngờ còn hấp thu được cả thần lực.

Thế là hắn vận dụng thủ đoạn của mình, liền phát hiện ra trong mi tâm của Phương Hàn có một đoàn thanh quang mờ ảo, không rõ là cái gì.

Thì ra Cây Thế Giới đã bị Thanh Đế Mộc Hoàng Công luyện hóa, hòa tan vào trong thân thể của Phương Hàn, hắn có nhìn thế nào cũng không thể phát hiện được. Trừ khi hắn dùng pháp lực cường hoành tiến vào trong thân thể Phương Hàn xem xét.

“Được! Vậy ta sẽ lưu lại một người!”

“Phanh!” Phương Hàn đẩy ta ra, liền có một thần quân bị đẩy văng ra, còn lại sáu thần quân khác không ngừng thu nhỏ lại, đến cuối cùng, toàn bộ thân thể, xương cốt đều hóa thành hư vô, chỉ còn lại những tinh cầu giống như bách bảo nang, bên trong có chứa rất nhiều đan dược, phi kiếm, pháp bảo, tài liệu…

“Đây là bách bảo ang của Thần Tộc, thân thể bọn họ đều đã bị hút đi nhưng mà bách bảo nang thì vẫn giữ lại được.”

Phương Hàn nhìn nhìn xem xét. Vốn hắn chỉ biết là trong cơ thể Thần Tộc tự có một không gian riêng dùng để chứa đựng pháp bảo, đồ vật… Những quả cầu này chính là không gian trữ vật ở trong đầu của Thần Tộc. Bên trong chứa đựng vật liệu tích súc bao nhiêu năm của mấy thần quân, tất cả đều trở thành tiện nghi cho hắn.

Hiện tại hắn đúng là bần cùng gặp được kho báu, vô cùng vui sướng. Vốn đang lo lắng không biết dùng cái gì để đổi lấy Âm Dương Vạn Thọ Đan của đệ tử Già Lam Hội, hiện giờ đã có tích súc của năm thần quân thì cũng đã dư dã thêm một ít.

Càng lợi hại hơn chính là Cây Thế Giới sau hấp thu thần lực của năm thần quân thì lại hình thành năm trái cây nho nhỏ!

Cây Thế Giới đã kết quả!

Đây là điều mà Phương Hàn chưa từng biết đến, hắn không khỏi sững sờ hỏi Diêm.

“HÌnh như là Cây Thế Giới sau khi hấp thu thần lực của Thần Tộc thì sẽ ngưng tụ ra trái cây, theo phàm nhân thời thượng cổ gọi là quả thần thông.” Diễm nghĩ nghĩ nói, “Có điều lần trước vì sao ngươi hấp thu một Thần Tộc mà lại không sinh ra quả thần thông thì ta cũng không biết.”

“Có lẽ là vì lực lượng của tên Thần Tộc kia quá nhỏ bé. Lần này là thần quân trong Thần Tộc, lực lượng cực kỳ cương đại, tương đương với cao thủ tầng thứ năm Thiên Nhân Cảnh, có thể tung hoành ngan dọc trong giới tu đạo nên ngưng kết thành quả thần thông cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ.” Phương Hàn suy nghĩ rồi nói, “Nếu quả thật có thể để cho người thường ăn vào liên tu luyện thành thần thông, vậy thì thật là thần kỳ! Ta lại có chút không tin tưởng lực lượng thần diệu của quả này. Phải biết rằng ngay cả Cửu Khiếu Kim Đan, Âm Dương Vạn Thọ Đan cũng đều chỉ có thể tăng tỉ lệ luyện thành thần thông đến một mức nào đó, củng cố căng cơ chứ không thể làm cho con người ta luyện thành thần thông được.”

“Thử xem nào! Dù sao thì cũng không thể nào biết hết công dụng của Cây Thế Giới được. Trái cây mà nó kết ra chắc chắn có diệu dụng phi phàm, ta còn nghe đồn lài thời thượng cổ, Cây Thế Giới sau khi hấp thu được cao thủ thần hoàng của Thần Tộc thì có thể ngưng kết ra quả Trường Sinh, không biết là có thật hay không.” Diêm cũng có chút không tin tưởng nói: “Cũng không thể ăn một quả vào là liền tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh được.”

“Chuyện này là đương nhiên, một trái cây làm sao có thể giúp người ta biến thành đầu sỏ muôn đời được, ngay cả tiên cũng không có khả năng làm được chuyện đó.” Phương Hàn lắc đầu.

“Tốt lắm, tiêu diệt toàn bộ, tâm linh của bọn hắn cũng không có truyền ra ngoài làm kinh động các Thần Tộc khác.” Thiên Hình trưởng lão thấy Phương Hàn đã hấp thu hết năm thần quân thì phất tay áo, thu lấy Huyễn Chân Thần Quân.

Sau đó hai người liền rời đi, trở lại bên trong Sơn Hà Viện.

“Phương Hàn đã trởi lại!”

“Lại không bị trừng phạt!?”

“Chuyện này làm sao có thể được, chẳng lẽ ba người kia thật sự là gian tế của Ma Đạo.

“Cũng có thể là Thiên Hình trưởng lão ủng hộ Phương Hàn trở thành chưởng giáo chí tôn cho nên lần này mới vì chuyện riêng mà làm trái môn quy.”

“Làm sao có thể như vậy được? Thiên Hình trưởng lão nổi tiến thiết diện vô tư, môn quy cực kỳ sâm nghiêm, huống hồ hắn cũng không cách nào một tay che trời được. Kim Nhật Liệt đã đi Vũ Hóa Thiên Cung tìm Như Ý Tử trưởng lão rồi.”

Một it chân truyền đệ tử thấy Phương Hàn vẫn bình an vô sự xuất hiện thì liền kinh hô rồi thấp giọng bàn bạc.

“Ba người Phương Mãn, Phương Liệt, Phương Duệ là gian tế của Ma Đạo. Lần này may mắn Phương Hàn sớm phát hiện nên diệt trừ được mầm họa, đồng thời ta đã cùng với Phương Hàn đi ra ngoài, bắt giết mấy tên cao thủ Ma Đạo ẩn nấp ở gần đây. Ta sẽ đề nghị tổ chức trưởng lão hội, luận công khen thưởng Phương Hàn.” Thiên Hình trưởng lão nhìn các vị trưởng lão và đệ tử nói.

“Thiên Hình, ta vốn tưởng ngươi là người thiết diện vô tư, công bằng chấp phá, không ngờ hôm nay lại thiên vị như vậy……” Đúng lúc này một giọng nói lạnh lùng vang lên, Như Ý Tử hiện ra trong Sơn Hà Viện.

Bạn đang đọc Vĩnh Sinh của Mộng Nhập Thần Cơ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 688

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.